Ngũ Y Y cũng không sợ mất mặt hướng về phía Ngũ Nhân Tâm đấm đá loạn xạ.
Ngũ Nhân Ái thấy tình hình không ổn liền tiến lên kéo Ngũ Nhân Tâm ra, Hàn Giang Đình cũng một bên lôi kéo Ngũ Y Y, hôm nay trong nhà có nhiều người nếu để cho họ thấy thì thật không còn mặt mũi.
“Tốt lắm! Các người đánh đủ chưa? Mau dừng tay a!” Hàn Giang Đình ở chính giữa mặt tức giận hét lên.
Ngũ Nhân Tâm đầu tóc rối loạn, giận đến mức ngực kich liệt phập phồng, hung tợn nhìn chằm chằm Ngũ Y Y, sau đó liền khóc đến thương tâm, “Giang Đình, ô ô ô, anh thật thích Y Y sao? Giang Đình , em cũng tốt vậy, anh xem ,Y Y chỉ là con gái riêng ,em mới chính là tiểu thư Ngũ gia a”
Hàn Giang Đình hất bàn tay đang nắm lấy tay mình ra, phiền não nói, “Nhàm chán muốn chết ! Các người ai khi dễ Y Y tôi đều ghét cả”
Ngũ Nhân Tâm tuyệt vọng kêu lên, “Ngũ Y Y, mày là đồ tiện nhân! Tao hận mày! Tao sẽ không bỏ qua cho mày đâu!”
Ngũ Y Y cười lạnh nói, “Hận đi ! Dùng sức mà hận! Tốt nhất kêu tất cả mọi người đến mà hận tôi”
Ngũ Nhân Tâm vô năng khóc thét lên.
Hàn Giang Đình ôm Ngũ Y Y, cúi đầu nhìn cô dịu dàng hỏi, “Như thế nào ? Cậu có bị thương chỗ nào không ?”
Ngũ Y Y giống người mất hồn lắc đầu, chĩ dùng ngón tay chỉ xuống tim, bi thương nói, “Chỉ là nơi này, rất đau”
Hàn Giang Đình nhất thời hiểu được, đau lòng lấy tay sờ sờ tóc cô, thương tiếc nói, “ Việc này dù đúng hay sai, đều không lien quan đến cậu, cậu không cần đễ ý”
Ngũ Y Y thê lương mà cười.
Sẽ không liên quan sao ?
Cô làm sao mà không biết, thật ra mẹ mình đã phạm sai lầm không thể tha thứ!
Mặc kệ có phải hay không vì chân tình, bà không nên khiến cho mọi người khinh ghét gọi mình là Tiểu Tam.
Mẹ cùng ba ở một chỗ, cũng bằng như làm tổn thương mẹ con nhà Ngũ gia. Người ta mắng không có sai, không phải sao?
Mẹ của cô, chính là Tiểu Tam!
Đây là sự thật không thể nào thay đổi được.
Đây cũng là lý do Ngũ Y Y không thể đứng thắng lưng trước mặt ba chị em Ngũ Gia.
Mặc dù lần này đánh nhau không có gây ầm ĩ nhưng cũng khiến người xung quanh đễ ý.
Mà ngưới đầu tiên, chính là Cố Dĩ Mặc.
Hắn vốn đang vò đầu bứt tai vì buồn chán, ngó trái ngó phải, đột nhiên thấy Ngũ Y Y phía bên kia.
Ah! Đó không phải là con nhóc đó sao?
Hiện tại trong lòng Cố Dĩ Mặc đã nổi lên một cái xưng hô nhất định _Con nhóc.
Nha đầu kia đang làm gì?
Gây gổ sao?
TNND, phụ nữ đánh nhau mà hung bao thế sao ?
Con nhóc đánh nhau rất giống Tiểu Lão Hổ.
Cố Dĩ Mặc không nhịn được mà nói ra tiếng, “Mẹ kiếp! Ba người kia đang làm gì? Ba đánh một, lấy nhiều đánh ít tính là cái gì a”
Cố Dĩ Mặc không chút suy nghĩ hướng về phía Ngũ Y Y chạy tới.
Hắn vừa đi, Tiêu rơi vì chú ý từ trước liền xoay mặt đi xem, cùng lúc đó, Hoắc Phi Đoạt đứng bên cạnh cũng theo qua.
Sau đó…Ngũ Phong Tập cũng nhìn thấy cãnh bốn nữ nhi của mình đang đánh nhau thành một đoàn.
Đúng là không thể sống nổi, bốn cô nàng này cũng không biết thu liễm, trong trường hợp này mà còn đanh nhau như vậy.
Vì vậy, Ngũ Phong Tập, Tiêu Mai, Tiêu Lạc, Hoắc Phi Đoạt, Cố Dĩ Mặc đều hướng chỗ Ngũ Y Y đi tới.
Ngũ Phong Tập từ trước tới giờ lần đầu tiên thấy Ngũ Nhân Tâm đầu tóc rối loạn, khóc rối tinh rối mù, hết sức đáng thương.
Mà Ngũ Y Y thì ngược lại, bộ dạng kiên cương không chút sức mẻ. Ngũ Phong Tập đầu tiên liến đối với Ngũ Y Y không hài long.
Ngũ Nhân Tâm vừa nhìn thấy ba, lập tức uất ức khóc vô cùng bi thương nhơ giúp đỡ, “Ba …Ô ô ô, Y Y em đánh con, ô ô ba xem a”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...