Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây

Ba chị em Ngũ gia đứng sau Ngũ Phong Tập, đóng vai người thân hạnh phúc vui vẻ.

Người phụ nữ kia khoảng bốn mươi tuổi, chính là chị của Tiêu Lạc sao?

Đúng là rất xinh đẹp.

Ngũ Y Y đứng giữa những quan khách, thờ ơ lạnh nhạt, tưởng như cô chỉ là một người khách qua đường.

Mẹ, người xem, người đàn ông mẹ yêu, tại sao mẹ chỉ mới ra đi một năm, ông ta liền có niềm vui mới.

Cơ bản ông ta đối với mẹ không phải là tình cảm thật lòng!

Cử hành xong nghi thức, chính là mời khách khứa nói chuyện, dùng cơm.

Bởi vì Ngũ Phong Tập đã lớn tuổi, nên không chuẩn bị đi du lịch trong ngày, muốn nghỉ ngơi một chút rồi mới đi.

Ngũ Phong Tập ôm vợ mới cưới Tiêu Mai cùng đến kính rượu khách mời, nét mặt hạnh phúc.

Ngũ Y Y hung hăng ăn bánh ngọt, nhìn ngó xung quanh, phát hiện Hàn Giang Đình bên kia đang trò chuyện vui vẻ với hai người phụ nữ, cái đồ háo sắc, đi chỗ nào cũng không thể thiếu phụ nữ.

"Biết không? Hôm nay khách bên nhà gái có cả tổng giám đốc tập đoàn Đế Vương!"

"Thật không? Thật là tập đoàn Đế Vương sao?"


"Nghe nói quan hệ với nhà gái rất tốt, muốn đến chúc mừng, thật là có mặt mũi, tổng giám đốc tập đoàn Đế Vương đã trở về."

"Nghe nói, tập đoàn Đế Vương phú khả địch quốc, tiền bạc của anh ta a, đốt mấy đời cũng không hết."

"Nếu ai có thể gả cho tổng giám đốc tập đoàn Đế Vương thì thật có phúc, nghe nói người kia cực kỳ đẹp trai!"

"Đừng nói là gả, có trở thành tình nhân của anh ta cũng được a! Lại nói công chúa thứ bảy của vương quốc Anh cũng để ý anh ta, tập đoàn Đế Vương rất lớn nha, công chúa cũng bị từ chối, quá trâu bò rồi!"

Mấy người phụ nữ đứng sau Ngũ Y Y kích động thì thầm.

Cái gì mà tập đoàn Đế Vương, tập đoàn Đế Vương, đầy tai đều là những từ này.

"Ngừng, mấy người háo sắc đần độn! Bề ngoài tốt, đàn ông có tiền là đàn ông tốt sao? Thật thiếu hiểu biết!"

Ngũ Y Y tiếp tục hung hăng ăn bánh ngọt.

"Xem ra mùi vị không tệ, ăn ngon như vậy." Đột nhiên, một người dán vào bên người Ngũ Y Y.

"A...?" Ngũ Y Y tò mò ngẩng mặt nhìn, trực tiếp choáng váng.

Người đàn ông đeo kính râm ------ một giây, Ngũ Y Y tức thì nhận ra anh!


"Chú, chú Hoắc?" Âm thanh Ngũ Y Y có chút sợ sệt run rẩy, "Sao chú lại tới đây."

A a a a, không phải chú Hoắc đến đòi tiền chứ? Thật nhân ngày tốt ba kết hôn tìm tận gốc rễ đấy chứ?

Bugatti a!

Ai biết được phí sửa chữa Bugatti tốn bao nhiêu?

Hoắc Phi Đoạt cao lớn tuấn tú quan sát con mèo nhỏ Ngũ Y Y đang diễn trò, cười ra tiếng, nha đầu kia thật buồn cười, ăn bánh ngọt đến nỗi kem dính đầy mặt. Giờ phút này cô chống lên đôi mắt to tròn, ngạc nhiên nhìn anh.......

Thật đáng yêu a!

Môi mỏng dường như hơi kéo lên, có thể xem như đang cười không? "Nhìn em ăn thật ngon, hương vị chắc là không sai đâu?"

Nói xong, Hoắc Phi Đoạt dùng ngón tay quẹt qua cằm Ngũ Y Y, lấy xuống một chút kem, sau đó đưa ngón tay vào miệng, nếm thử, "Vị sữa chua....."

Ách......

Ngũ Y Y bị động tác của chú Hoắc dọa đến kinh ngạc.

Anh, anh, anh, anh vậy mà.......... Ăn kem trên mặt cô!

A a a a a..... Trời muốn cô chết a!

"Tỉnh, tỉnh lại, mùi vị cũng được......" Ngũ Y Y hoàn toàn không còn khí thế mạnh mẽ như trước, khuôn mặt nho nhỏ hồng hồng lắp bắp, nói, "Chú, chú Hoắc, có muốn ăn một chút không? Tôi đi lấy cho chú."

"Không cần, không quá đói. Lau đi."

Hoắc Phi Đoạt như bình thường giọng nói lạnh lùng, mở một chiếc khăn tay đưa cho Ngũ Y Y.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui