Lúc ăn cơm, lần này vô cùng đầy đủ hết, tất cả mọi ngời không vắng một ai,
Ngũ Nhân Tâm thì thỉnh thoảng cách một cái bàn trừng mấy lần Ngũ Y Y, Ngũ Y Y cũng chẳng xem cô ta ra gì
Tiêu Mai cực kì giông nữ chủ gia đình, Luôn gắp thức Ăn cho Ngũ Phong Tập, “Chồng, anh bên ngoài làm việc cực khổ như vậy, nên ăn nhiều một chút a, ăn cái này đi”
“Ừ, em cũng ăn đi” Ngũ Phong Tập cười nhìn Tiêu Mai
Ngũ Y Y nhìn Ngũ Phong Tập, không nhịn được sững sờ
Ba …..Hiện tại rất hạnh phúc sao?
Mẹ qua đời được một năm, ông ta lại cười Tiêu Mai, hiện tại lại hạnh phúc như vậy?
Thôi, không nên đắn đo nữa, chỉ cần có thể vui vẻ sống qua nhày,cái gì cũng không muốn truy cứu nữa?
Mẹ, bây giờ người đã có thể yên nghỉ rồi
Ngũ Y Y rũ mắt xuống, thở dài một hơi
“Đáng suy nghĩ gì vậy? Nhanh lên ăn một chút gì đi, em không thể nào nhịn không ăn cơm, ăn sườn đi” Tiêu Lạc ngồi ở xa, đưa cánh tay dài lên, gắp vào trong chén Ngũ Y Y một miếng sườn
Ngũ Y Y vội vàng giương mắt nhìn Tiêu Lạc, thấy Tiêu Lạc đang cười dịu dàng nhìn mình, cô vừa định cười đáp lại, lại thấy ánh mắt ghen ghét của Ngũ Nhân Aí , đồng thời , cũng nhìn thấy Tiêu Mai đang cau mày
Ngũ Nhân ÁI nhìn Tiêu Lạc, lại nhìn Ngũ Y Y, dùng sức cắn chiếc đũa
Tiêu Mai không nhịn được lên tiếng, “Lạc, em sao lại mặc kệ Nhân Aí vậy? Cũng nên gắp thức ăn cho nó chứ? Chẵng lẻ không thấy, Nhân Aí vẫn chưa động đũa sao? Em nên chăm sóc Nhân Aí một đi chút”
Ngũ Nhân Aí nhỏ giọng nó với Tiêu Lạc, “Mai di, không cần đâu, con có thể tự ăn được, không cần làm phiền Lạc”
Tiêu Lạc bất đắc dĩ, gắp một miếng thịt bỏ vào chén của Ngũ Nhân Aí, lạnh nhạt nói, “Ăn nhiều một chút”
Ngũ Nhân Aí Chương 274:Lúc này thật sự xong rồi 1
Editor:Chu tước
Lúc ăn cơm, lần này vô cùng đầy đủ hết, tất cả mọi ngời không vắng một ai,
Ngũ Nhân Tâm thì thỉnh thoảng cách một cái bàn trừng mấy lần Ngũ Y Y, Ngũ Y Y cũng chẳng xem cô ta ra gì
Tiêu Mai cực kì giông nữ chủ gia đình, Luôn gắp thức Ăn cho Ngũ Phong Tập, “Chồng, anh bên ngoài làm việc cực khổ như vậy, nên ăn nhiều một chút a, ăn cái này đi”
“Ừ, em cũng ăn đi” Ngũ Phong Tập cười nhìn Tiêu Mai
Ngũ Y Y nhìn Ngũ Phong Tập, không nhịn được sững sờ
Ba …..Hiện tại rất hạnh phúc sao?
Mẹ qua đời được một năm, ông ta lại cười Tiêu Mai, hiện tại lại hạnh phúc như vậy?
Thôi, không nên đắn đo nữa, chỉ cần có thể vui vẻ sống qua nhày,cái gì cũng không muốn truy cứu nữa?
Mẹ, bây giờ người đã có thể yên nghỉ rồi
Ngũ Y Y rũ mắt xuống, thở dài một hơi
“Đang euy nghĩ gì vậy? Nhanh lên ăn một chút gì đi, em không thể nào nhịn không ăn cơm, ăn sườn đi” Tiêu Lạc ngồi ở xa, đưa cánh tay dài lên, gắp vào trong chén Ngũ Y Y một miếng sườn
Ngũ Y Y vội vàng giương mắt nhìn Tiêu Lạc, thấy Tiêu Lạc đang cười dịu dàng nhìn mình, cô vừa định cười đáp lại, lại thấy ánh mắt ghen ghét của Ngũ Nhân Aí , đồng thời , cũng nhìn thấy Tiêu Mai đang cau mày
Ngũ Nhân ÁI nhìn Tiêu Lạc, lại nhìn Ngũ Y Y, dùng sức cắn chiếc đũa
Tiêu Mai không nhịn được lên tiếng, “Lạc, em sao lại mặc kệ Nhân Aí vậy? Cũng nên gắp thức ăn cho nó chứ? Chẵng lẻ không thấy, Nhân Aí vẫn chưa động đũa sao? Em nên chăm sóc Nhân Aí một đi chút”
Ngũ Nhân Aí nhỏ giọng nó với Tiêu Lạc, “Mai di, không cần đâu, con có thể tự ăn được, không cần làm phiền Lạc”
Tiêu Lạc bất đắc dĩ, gắp một miếng thịt bỏ vào chén của Ngũ Nhân Aí, lạnh nhạt nói, “Ăn nhiều một chút”
Ngũ Nhân AI1 lập tức sủng thụ nhược kinh nhìn Tiêu Lạc, “Ừ, cám ơn anh. Anh cũng ăn nhiều một chút, cả ngày ngồi nhìn máy tình, ắn nhiều một chut rong biển đi, phòng phóng xạ”
Nhân Aí giông như thể tử, nóng lòng gắp nhiều thức ăn bỏ vào chén Tiêu Lạc
Tiêu Lạc hiển nhiên không muôn, nhan nói, “Được rồi, tôi ăn không hết nhiều như vậy”
Ngũ Phong Tập cười ha ha nhìn Tiêu Lạc cùng Ngũ Nhân Aí nói, “Em xem, hai người bọn nó kia, sao lại khách sáo như người lạ vậy, đều al2 người một nhà còn khách sáo như vậy”
Tiêu Mai lập tức cười, “Đúng nga, tương lại có thể thân càng thêm thân nha”
Mặt Ngũ Nhân Aí lập tức đỏ lên, cúi đầu người ngùng
Tiêu Lạc lông mày run lên, mặt bất đắc dĩ, len lén liếc nhìn Ngũ Y Y một cái. Phát hiện Ngũ Y Y còn ngươi đang rũ xuống, không cắn ăn cơm
“Tôi ăn đủ rồi”
Ngũ Y Y thả đũa xuống, đứng lên muốn đi lên lầu
Tiêu Lạc gấp gáp nhìn bóng dáng đang dần xa của Ngũ Y Y, liền nói, “Y Y a, em không ăn đến nữa bát cơm,sao no được, trở lại ăn thêm chút n7a4 đi”
Nụ cười trên mặt Ngũ Nhân Aí cứng đờ, cắn răng không nói
Ngũ Y Y đi lên lầu, không không trở lại, lạnh lùng nói, “Tôi ăn no rồi”
Tiêu Mai dùng đũa gõ bàn một cái, “Được rồi, tiếp tục ăn cơm đi , mặc kệ nó! Cho mình là ai, cũng không phải công chúa! Lạc, ăn cơm đi! Chớ xem vào việc cuaa3 người khác! Đói chết là chuyện cua nó. Ăn cơm, ăn cơm đi”
p/s: Mấy chương sau chuẩn bị uất ức thay chú Hoắc nha, thật sự thất vọng về nữ chín
lập tức sủng thụ nhược kinh nhìn Tiêu Lạc, “Ừ, cám ơn anh. Anh cũng ăn nhiều một chút, cả ngày ngồi nhìn máy tình, ăn nhiều một chút rong biển đi, phòng phóng xạ”
Nhân Aí giông như thể tử, nóng lòng gắp nhiều thức ăn bỏ vào chén Tiêu Lạc
Tiêu Lạc hiển nhiên không muôn, nhan nói, “Được rồi, tôi ăn không hết nhiều như vậy”
Ngũ Phong Tập cười ha ha nhìn Tiêu Lạc cùng Ngũ Nhân Aí nói, “Em xem, hai người bọn nó kia, sao lại khách sáo như người lạ vậy, đều al2 người một nhà còn khách sáo như vậy”
Tiêu Mai lập tức cười, “Đúng nga, tương lại có thể thân càng thêm thân nha”
Mặt Ngũ Nhân Aí lập tức đỏ lên, cúi đầu người ngùng
Tiêu Lạc lông mày run lên, mặt bất đắc dĩ, len lén liếc nhìn Ngũ Y Y một cái. Phát hiện Ngũ Y Y còn ngươi đang rũ xuống, không cắn ăn cơm
“Tôi ăn đủ rồi”
Ngũ Y Y thả đũa xuống, đứng lên muốn đi lên lầu
Tiêu Lạc gấp gáp nhìn bóng dáng đang dần xa của Ngũ Y Y, liền nói, “Y Y a, em không ăn đến nữa bát cơm,sao no được, trở lại ăn thêm chút n7a4 đi”
Nụ cười trên mặt Ngũ Nhân Aí cứng đờ, cắn răng không nói
Ngũ Y Y đi lên lầu, không không trở lại, lạnh lùng nói, “Tôi ăn no rồi”
Tiêu Mai dùng đũa gõ bàn một cái, “Được rồi, tiếp tục ăn cơm đi , mặc kệ nó! Cho mình là ai, cũng không phải công chúa! Lạc, ăn cơm đi! Chớ xem vào việc cuaa3 người khác! Đói chết là chuyện cua nó. Ăn cơm, ăn cơm đi”
truyện thấy hay các bạn sang . đọc nhé
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...