Một Đêm Bất Ngờ - Tình Yêu Cấm Đoán Ceo Sủng Tận Trời


Ánh mắt Bạch Tĩnh Thành rơi vào người đang ngạc nhiên sau lưng Chu Diên Sâm.

Anh nở nụ cười, lui về phía sau một bước.

"Tổng giám đốc vô duyên vô cớ cho gọi người của tôi đến đây, tôi chỉ hỏi người của anh, người của tôi đắc tội gì với tổng giám đốc hay không"Bạch Tĩnh Thành nói xong, khuôn mặt xinh đẹp của Trình Lâm đỏ lên, Mạch Tây Hi cũng ngượng ngùng cụp mắt xuốngChu Diên Sâm càng nhíu mày, lạnh lùng mắng: "Cái gì mà người của anh, người của tôi, lộn xộn như vậy?""Ồ! "Bạch Tĩnh Thành cố ý kéo dài giọng điệu, giơ tay ra hiệu với Mạch Tây Hi.

Cô liền hiểu ý, lập tức chạy qua qua bên cạnh anh:"Quản lý Bạch"Bạch Tĩnh Thành khoác lấy vai cô, nhìn Chu Diên Sâm, "Tổng giám đốc không làm khó em chứ?"Mạch Tây Hi vội vàng lắc đầu: "Không, không có""Ừ, vậy là tốt rồi, nếu không tôi sẽ cho rằng mình đã làm sai gì đó, liên luỵ em bị tổng giám đốc khiển trách""Được rồi, tôi nghĩ đầu óc cậu có vấn đề".

Chu Diên Sâm không kiên nhẫn nói, vẫy tay với Bạch Tĩnh Thành:"Ra khỏi đây đi"Bạch Tĩnh Thành cười không nói gì, ánh mắt nặng nề.

Chu Diên Sâm cũng không để ý, quay sang nói với Trình Lâm: "Em vào đây một chút""Vâng".


Trình Lâm gật đầu, đi theo Chu Diên Sâm vào phòng tổng giám đốc.

Cửa khép lại, thở dài một hơi, Bạch Tĩnh Thành buông Mạch Tây Hi ra:"Chúng ta cũng đi thôi"Mạch Tây Hi còn đỏ mặt vì động tác thân mật vừa rồi nghe vậy, vội vàng gật đầu: "Được"Hai người đi vào thang máy, Bạch Tĩnh Thành đứng trước mắt Mạch Tây Hi, sống lưng thẳng tắp.

Mạch Tây Hi không dám nhìn anh, cúi đầu nhìn chằm chằm mũi chân mình.

Số tầng một đi xuống, đột nhiên, Bạch Tỉnh Thành mở miệng: "Hai người quen nhau sao?""A? "Mạch Tây Hi nghi hoặc, hỏi:"Quản lý Bạch nói ai?"Bạch Tĩnh Thành xoay người, nhìn cô:"Tổng giám đốc, em và tổng giám đốc thân thiết lắm sao?"Cô giật mình, hoảng sợ xua tay, phủ nhận: "Không, không quen, tôi một trợ lý nhỏ nhoi, làm sao quen tổng giám đốc? Chúng tôi, không hề quen""Vậy sao?" Bạch Tĩnh Thành nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ của cô, anh khẽ cười nói:"Đừng khẩn trương, tôi chỉ là thuận miệng hỏi thôi.

Được rồi, không sao đâu"Anh dứt lời, cửa thang máy "Đinh" một tiếng mở ra, cả hai cùng nhau trở về phòng làm việc.

Bạch Tỉnh Thành vào văn phòng, Mạch Tây Hi tâm thần không yên ngồi trên ghế của mình.


Cảm giác thật kỳ quái a.

Lắc đầu, cô cấm mình suy nghĩ nữa, dọn dẹp bàn, chuẩn bị tan làm.

……Đào Tử ôm nửa quả dưa hấu ngồi ở trên sô pha hưởng thụ vui vẻ, nghe Mạch Tây Hi phàn nàn xong, liền phun ra một ngụm.

"A, bẩn quá!" Mạch Tây Hi chán ghét cầm hộp khăn giấy ném qua.

"Lau lẹ lên"Đào Tử vừa lau miệng, vừa hỏi:"Thật không vậy? Chu Diên Sâm hẹn hò với cậu?""Ừm"Sau khi cắn một miếng dưa đỏ, Mạch Tây Hi khoanh chân ngồi trên ghế sofa:"Cậu nói xem, có phải anh ta đã nhớ ra được gì và muốn trả thù tôi không? "Nghĩ đến khả năng này, thân thể cô như muốn nhũn ra.

"Ai biết được", Đào Tử bĩu môi, đặt lại dưa hấu lên bàn.

"Người giàu như bọn họ, có rất nhiều tiền để đốt, thú vui tầm thường không còn thỏa mãn được sở thích tồi tệ của họ nữa, nên mới để mắt tới cô gái ngốc nghếch như cậu, có lẽ là vậy""Này, cậu nói ai ngốc?", Mạch Tây Hi trừng mắt, mất hứng.

Đào Tử nghiêm mặt, nói tiếp:"Nếu đi, là chui đầu vào hang sói miệng, còn nếu không đi! "Dừng lại một chút, Đào Tử khinh thường nhướng mày: "Chu Diên Sâm đã hẹn cậu, cậu dám không đi sao?".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận