Một Chuyện Tình Buồn Của 1 Chàng Trai Miền Trung

Sài Gòn,Hè năm...
Mùa hè đến,mùa mà nước mặt hồ bốc hơi vào buổi sáng và những đám mây trả lại mưa vào buổi chiều...là mùa mà tình yêu trở nên nóng bỏng nhất...
Lúc ấy trường em đang trong đợt thi,em bình thường thì lười toàn cúp nên khi thi phai mò lên trường nhờ mấy đứa bạn chỉ không đúp thì ông bà già cho về trông vườn ở nhà thì khổ
Ngày 14/6 đang trên trường ôn bài chuẩn bị thi thì điện thoại của thằng bạn(Công) ngồi sát bên reo lên
Công: alo
Giọng con gái: alo, anh Công à h em đang ở trước cửa nhà anh nè. Anh T đâu rồi anh?
-Công: ak Cang đó hả? thằng Tam nó đang trên đường từ dưới quê lên đó em. Em đứng đó chờ chút nha anh chạy về liền.Trưa ở lại nấu cơm ăn với bọn anh cho vui.
-Bé Cang(gọi là bé C cho dễ phân biệt ^^): thôi anh Tam chưa đi chưa tới thì em về.Có gì hôm khác em lại qua.
-Công: Anh về liền nè em đợi 15p thôi.Thế nhé.
Tít…tít…
Thằng bạn mới nhìn qua em rùi nói : “pác Huy về nhà tui chơi nấu cơm ăn không pác”
Hehe đang lúc túng thiếu,ở nhà lại bị cúp điện,cắt net lại có đứa mời về nhà chơi lại còn đãi cơm tội gì không đồng ý chứ.
“Ok. Mà con nào thế còn bồ ông ở Bình Phước mới lên hả?”
Công: không phải.Bồ pác Tam đó ở Bạc Liêu.hehe ngon lắm à trắng nữa.
Ôi đệt long mình nghĩ thầm: “cái thằng Tam mà có bồ sao trời!!!”
Thế là 2 anh em xếp sách vở chạy cái vù về nhà thằng bạn ở Lê Văn Sĩ .
Ôi thế mà em lạc mất nó trên đường mặc dù đã chạy 60km/h đường thành phố các pác ạ.lúc đó em nghĩ “ Thằng điên này.Bồ bạn mà cứ làm như là bồ mình ấy,chạy như ma đuổi.”
Về tới Lê Văn Sĩ em mới gọi cho nó “alo Pác đang ở đâu đấy? Tui quên nhà pác rùi đang đứng ở số 400 đây”
Công: quay lại đi hẻm 352 tui đang đứng ở đầu đường chờ pác này
Vừa quay lại thì thấy Thằng bạn đang chở con nào cao à trắng bóc như trứng gà lột vỏ ấy.
“wtf?”
Ơ mà em nó bịt mặt rùi…
Sau khi đứng chờ mệt mỏi nửa tiếng cho 2 anh chị kia đi chợ cuối cùng cũng được vào nhà. Đợi lúc dắt xe con nhỏ không để ý mới nháy mắt thằng bạn:
“Con nào vậy pác Công?”
Công:”bồ thằng T đó? Ngon không?”
“Ờ cũng được!” (dối lòng hơ hơ)
Vào nhà rùi con nhỏ tháo bịt mặt ra “wtf?”, nhìn 1 cách toàn diện thì hơi bị chuẩn đấy: dáng cao,eo thon,3 vòng đầy đủ cả, mặt dễ thương,… Long thầm tức tối :” Cái thằng Tam trông y như thằng thợ hồ,không biết ăn nói gì cả mà sao cua đươc con nhỏ như siêu mẫu thế này thế không biết!!!" .
Nhưng thôi mình vốn vô tư cũng không để bụng làm gì,cũng không muốn để ý gái đã có chủ xách lap ra định lướt web tí rùi chiến PES chờ 2 đứa kia nấu cơm xong rùi vác mỏ ăn thôi.

Đang lượn ngon lành thì tự dung con nhỏ kêu :” anh j ak.anh lấy cho em ly nước đá được không anh”
Lòng thầm nghĩ “ Âu sh!t ! Có quen biết gì đâu mà lại kêu mình không biết,đang chiến ngon...”( Lòng vẫn đang hơi ghen tức =)) đúng là lên voz nhìu thành ra thế đấy^^”
Thế là ra lấy đá đập rùi khui chai cocacola làm cho bợn í 1 ca nước to (cỡ như bằng cái ca nấu nước mini bằng nhựa ấy các pác ạ) :”uống cho đã đi” lòng nghĩ vậy nhưng khi đưa nước miệng vẫn nở 1 nụ cười thật tươi đúng thương hiệu của mình =)) . Rùi quay đầu đi mà không thèm nhìn lại đến lần thứ 2
Được 1 chốc , nhỏ chạy vào lấy điện thoại gọi ai đó vẻ mặt tỏ rõ rất là khó chịu.Sau đó gọi “anh Công , anh Tam chưa tới anh ak,chút anh ấy tới em chạy ra đón ảnh”
Công: thôi để anh đón nó cho.Em nt cho nó chút lúc còn khoảng nửa tiếng nửa nó tới thì gọi cho anh, anh ra đón.
1 tiếng, 2 tiếng nhỏ đó gọi đi gọi lại 2 3 lần mà thằng Tam vẫn cứ bảo gần tới rồi(lúc ấy đã 1 h trưa rùi sau em mới biết thằng đó nó hẹn nhỏ ở nhà luc 10h)
1h30 thằng Công nghe điện thoại,tất tả chạy ra đón thằng Tam
Chỉ còn nhỏ với mình ở đó…
Ngồi được cỡ 5p, nhỏ tự dung lại ngồi gần nói nhỏ nhẹ: “anh tên gì vậy?”
Lòng thấy cũng hơi…Em trả lời ngắn gọn:”Huy còn em?”
“Em tên Lê Cang anh ak.Anh là bạn của anh Công hả?”
“uhm.”
“anh bằng tuổi anh Công luôn ak”
“Không anh nhỏ tuổi hơn Công.Còn em?”
“Em 21t anh ak.Em sinh năm 90.Anh là bạn anh C sao lại nhỏ tuổi hơn?”
“Anh cũng sinh năm 90 vậy 2 đứa mình bằng tuổi rồi.Anh học chung lớp đại học nhưng mà nhỏ tuổi hơn”
“Anh có bạn gái chưa?”
Trời ak!!!Sao tự dưng nhỏ hỏi 1 câu hết sức nhạy cảm làm em giật cả mình. (có tật giật mình )
“Chưa em ak.Anh thế này ai mà thèm chứ.”
“Vậy hả? Vậy để em làm mai cho anh nhá.Đó là lời thật lòng của LCang đấy nhá nhá nhá”
Nghe câu đó xong mình tự dưng bật cười thấy nhỏ này có vẻ cũng vui vui.
“hì em thích giới thiệu thì anh cũng không phụ lòng của em.” Nhưng lòng cũng thầm nghĩ :”Nhỏ mà giới thiệu 1 em giống nhỏ thì đã biết mấy.Nhưng không biết có phải em nó thử mình không vậy ta?Chưa chi tự dung bắt chuyện rùi giới thiệu này nọ” . Đang nghĩ ngợi thì nhỏ nói tiếp:
“Mà em không nghĩ người như anh hồi giờ lại chưa có bạn gái đâu.”
“Anh nói thật mà.Em không tin thì anh cũng chịu”^^
Im lặng…(khoảng 5p nhỏ lấy đt ra bấm bấm gì đó còn mình thì đang xem đồ)
Rồi nhỏ lại mở lời “Chắc anh giỏi vi tính lắm nhỉ?Chỉ em cái này được không?”
“uhm.Được em lại đây”
Sau 1 hồi chỉ vớ va vớ vẩn (Em cũng không ngờ lại có 1 người mù IT đến mức ấy các bác ạ em chỉ mà nhỏ chả hiểu gì cả mặc dù chỉ là đăng nhập yahoo,gửi mail,…).Rồi bổng nhiên nhỏ nói:

“Anh ơi! Em buồn quá.Đời sao thay đổi chóng mặt quá anh ak”
Nghe xong câu đó mới thầm nghĩ: “Cái gì vậy trời mới gặp mình đã than thở…”
“Em buồn chuyện gì”
Sau 1 hồi tâm sư.Đại khái là nhà nhỏ hùi trước ở BL giàu lắm nhưng sau này bị phá sản giờ phải chuyển lên TP ở nhà thuê, ba mẹ đi làm ở công ty gì đó em quên rồi…Em thấy nhỏ có vẻ buồn thật,mặt như muốn khóc ấy nên cũng động viên,an ủi nhỏ.
Rồi bỗng có tiếng xe máy 2 đứa Tam,Công về,nhỏ quay mặt sang nói “Chuyện này anh đừng nói ai biết hết nhé…”
T,C vào được 1 lúc,thằng Tam lúc vào im ru chả thèm để ý gì đến nhỏ.Lúc dọn cơm bỗng em nó gọi: “anh Huy ơi ra giúp em cái này”
Lúc ra em thấy mắt nhỏ ướt ướt nên mới hỏi: “Sao mà em khóc vậy.Để anh gọi Tam ra cho nha”
“Không anh đừng gọi anh Tam, em chỉ muốn nói chuyện với anh thôi”

Tóm tắt nội dung cuộc nói chuyện là: thằng Tam nó hẹn nhỏ này 9h ở nhà mà tối qua nó nhậu say mem nên sang nay lên muộn,đã vậy còn hẹn tới hẹn lui làm cả bọn chờ.Rùi nhỏ nói thăng Tam không quan tâm gì đến nhỏ đã có lỗi mà lúc lên im ru không thèm xin lỗi…
Đằng nào cũng là bạn bè nên mình cũng ráng an ủi nhỏ và nói đỡ cho thằng bạn…Một lúc sau thì 2 đứa kia ra lúc đó nhỏ cũng đã lau nước mắt và rửa mặt đi rồi nên 2 đứa kia cũng không để ý lắm.
Ăn cơm xong,mình thì ngồi chiến PES,nhỏ Cang với thằng Tam thì ngồi 1 góc nói chuyện,còn thằng Công thì ngồi hát qua đt cho bồ nó nghe( thằng này rảnh tiền điện thoại dễ sợ vậy mà mượn tiền mình không thèm trả ).Được 1 chốc cái 2 thằng kia lại có việc gì đấy nói đi lại đây 1 lúc.2 thằng kia đi rồi nhỏ mới lại ngồi gần nói mình chỉ cách gửi mail để hôm nào làm bài.1 Lúc sau nhỏ mới cầm đt mình nói:
“Anh Huy em nhá anh qua máy em nha!”
Mình thầm nghĩ “chết rùi không lẽ nó kết mình…” "bình tĩnh đi H bồ bạn, bồ bạn, dù cô đơn lâu cũng không được léng phéng với nhỏ Không là ăn gạch tự mọi miền gửi về...".Mình mới nói
“em xin thì anh cho đó…”
“Vậy thôi em không lấy nữa”(nói vậy mà đứa nào còn lấy mới lạ).Nhỏ làm mặt giận mình cũng chả để ý.Lúc sau nhỏ lại nói:
“Anh Huy,em thấy nói chuyện với anh rất là vui.Sao anh chưa có bạn gái được nhỉ?”
“Em cứ nói quá.Anh chả có điểm nào hấp dẫn cả.Suốt ngày chỉ biết ôm máy tính thôi ak”
“Em nói thật.Anh nói chuyện rất là tình cảm,đặc biết là đôi mắt của anh rất là quyến rũ”
Luc đó mặt mình đơ ra như khúc gỗ luôn đó.Lần đầu tiên có người khen mình như thế.Nhưng cũng tự hỏi con này nó có ý gì đây nhỉ ( ăn dưa bở quài nên giờ tinh thần cảnh giác cao độ)

1 lúc sau thì 2 đứa kia về.Mình ngồi lại chơi 1 lúc rồi cũng thu dọn đồ đạc biến luôn…
10h sáng ngày 15/06,nhạc chuông bài 4 the morning vang lên .Đang ngái ngủ,chửi thầm :”đang ngủ đứa nào gọi thế không biết”
“alo ai đấy?”
“LCang nè anh”
10h sáng ngày 15/06,nhạc chuông bài 4 the morning vang lên .Đang ngái ngủ,chửi thầm :”đang ngủ đứa nào gọi thế không biết”
“alo ai đấy?”

“LCang nè anh”
…im lặng 1 hồi không hiểu sao nhỏ có số mình
“uhm.Có gì không em?”
“Em gọi vì muốn nói chuyện với anh thôi.Em đang buồn”
Lại tiếp tục than thở,rồi hỏi han rằng “Tam có thích em thật sự không anh?”,” nếu thích em thì sau lại không quan tâm tới em”,… Mình cũng cố gắng an ủi nhỏ,đỡ đạn cho thằng bạn hết sức có thể nhưng hình như là trong vô vọng...
Kết thúc cuộc gọi điện em nó chốt 1 câu “ hôm nào anh qua chỗ anh Tam thì gọi cho em nha em qua em nấu ăn cho anh”
“Anh thích món gì em nấu món đó ha”
“Đó là lời thật lòng của LCang đấy nhá” (hehe dễ thương ghê cơ)
Ngày 18/06,7h tối, Nhỏ nt :”ngày mai anh qua nhà anh Tam chơi nha,em có dẫn đứa em họ theo nữa,dễ thương lắm,mai anh thích ăn j thì nói em biết mai em nấu cho anh ăn…”
Nghe nhỏ có đứa em lòng mình mừng thầm: “nhỏ dễ thương thế thì chắc em họ cũng không kém,ok liền”…
“anh ăn gì cũng được.Mai anh qua…”
Sáng hôm sau nhà mình cúp điện,nhưng lại rất vui sang dậy tắm rửa sạch sẽ,bôi dầu thơm,...lúc bước ra cửa còn quăng lại câu “cúp điên cả ngày cũng được anh đi chơi đây,mấy chú ở nhà phơi cá nhá” (Đi tránh nóng,sài nét chùa,ăn cơm từ thiện,lại có cơ hội đổi đời độc thân còn gì sướng hơn thế…)
Sáng hôm sau nhà mình cúp điện,nhưng lại rất vui sang dậy tắm rửa sạch sẽ,bôi dầu thơm,...lúc bước ra cửa còn quăng lại câu “cúp điên cả ngày cũng được anh đi chơi đây,mấy chú ở nhà phơi cá nhá” (Đi tránh nóng,sài nét chùa,ăn cơm từ thiện,lại có cơ hội đổi đời độc thân còn gì sướng hơn thế…)
10h chạy qua tới nơi, cửa đã khóa.
“Vậy mà nó bảo 9h qua, giờ 10h rồi mà không có ai là thế nào ????”. Móc cái cục gạch thân yêu ra gọi cho thằng bạn :
“Alo Pác đang ở đâu thế? Sao không có ai ở nhà ak?”
“Có pác Tam ở nhà đó pác, pác lên gõ cửa đi.Chút tui về liền”
Thế là vào nhà xách lap ra chơi PES hóng…Được tầm nửa tiếng thì con bé Cang tới
Vừa bước vào nhà đã hỏi (với giọng ngọt như mía và ánh mắt long lanh như cún con đợi cơm):
“A qua lúc nào vậy? Em mới đi thăm bệnh con bé em về”
“anh vừa qua thui em ak.Sáng anh cũng bận việc 1 chút.”( chém để em nó không có cảm giác có lỗi ^^)
Rồi nhỏ đi vô ngồi cạnh thằng Tam đang ngái ngủ thủ thỉ rù rì cái gì đấy.Còn mình thì tiếp tục chiến game thôi.
Được tầm nửa tiếng nữa, thằng bạn về sau lưng là 1 bé nào đấy.2 đứa vừa bước vào nhà bỗng dưng cặp mắt 1 đi-ốt của mình tập trung tiêu cự hết cỡ nhìn vào gương mặt có nụ cười như thiên thần ấy,thời gian như dừng lại,miệng mình như 1 phản xạ có điều kiện từ từ mở ra, vẻ xấu xí,già cỗi của thằng bạn như tôn vinh thêm nét dễ thương, ngây thơ và trẻ trung của bé…Chắc có lẽ mình iu mất rồi chăng.Nhưng ngay lập tức với phong độ và bản lãnh của 1 vozer ,ngay khi chưa ai kịp nhận ra sự thay đổi, gương mặt đờ đẫn và ngờ ngệch đã trở lại nét lạnh lùng với nụ cười đầy tự tin hằng ngày.Mình hơi gật đầu chào em nó….Rồi tụi nó kéo nhau đi làm cơm còn mình thì ngồi chơi game.Thằng bạn mình như vớ được vàng cứ sán lại em nó( có bồ rùi mà không biêt nhường anh hôm sau anh ko ượn tiền về quê thăm bồ nữa rùi khóc nhé!!!). Nghe tụi nó nói chuyện loáng thoáng 1 hồi mình mới biết tên em nó là Thu Thủy (tên đẹp mà người cũng đẹp nữa).
...
Cơm nước xong,như đã bàn bạc từ trước cả bọn rủ nhau đi karaoke.Mình thì vẫn vậy, vẫn ngồi cầm ipod tra list bài hát và giật mic như thường lệ mặc cho tui nó thích nói gì thì nói.Đến khi time trôi đi khoảng gần 2 tiếng,Mình thì vừa kết thúc bài hát thứ 10, bé Thủy bỗng lại ngồi gần mình nói:
“Anh chỉ hát nhạc trữ tình thôi ak?”
“uhm”
“Anh biết hát dân ca không?Hát với em 1 bài nhé”
“ok! Nhạc gì anh hát cũng được. Mà em biết hát bài gì?Chim trắng mồ côi nha”
“Dạ được.Em cũng thích bài đó lắm!” (đáng yêu quá cơ)
Hát xong bài “Chim trắng mồ côi” thằng Công lại bắt chuyên với bé mình cũng không để ý lắm,mà có 1 lúc thấy thằng Công vòng tay ra sau định ôm eo bé thì bị bé gạt tay ra .Đáng đời thằng dê xồm có bồ rùi mà còn táy máy, đứng lên đập nó luôn đi em,quăng remote vào mặt nó,cầm chai nước táng nó luôn, anh ủng hộ… ơ mà đó là mình nghĩ vậy chứ em hiền lắm gạt tay rùi cũng cười hiền,vẫn nói chuyện bình thường ak. Khoảng 15p sau bé cầm điện thoại bấm bấm rồi lại quay qua mình và hỏi:
“Anh ơi! Anh có bồ chưa?”

Hơi bất ngờ bởi câu hỏi của em, mình hơi ngập ngừng 1 chút rồi trả lời bằng giọng hơi run run .
“Chưa em ak!”.Lòng mình nghĩ “Hên quá không lẽ bé có ý với mình, nghe loáng thoáng từ con bé Cang thì bé Thủy chưa có bồ.Có lẽ kiếp đơn côi của mình sắp kết thúc tại đây sau 1 quãng thời gian dài chia tay người yêu(Chuyện này đợi 1 dịp nào đó em cũng sẽ kể lại cho các bác nghe).Xúc động đến khóc mất”
“Vậy để em giới thiệu con bạn em cho anh nha!Nó cũng chưa yêu ai bao giờ.”
Nghe bé nói mà lòng mình như thắt lại.Thất vọng.Vẻ mặt lạnh lùng với nụ cười tự tin trở lại,mình trả lời:
“OK!Em đã có lòng thì anh không từ chối. Coi như có thêm 1 người bạn.”
“Vây anh đọc số của anh đi để em gửi cho nó”
...
“09xxxxxx80”
“Số của nó nè anh.0127xxxxx78.Nó tên Thu là bạn thân của em đó.Anh nt cho nó đi”
“uhm” trả lời xong mình quay mặt đi,vẫn vẻ mặt lạnh lùng và nụ cười tự tin nhưng cổ họng mình cứ đắng đắng…. “Có lẽ mình không có duyên với con gái cho lắm”

Đi hát xong xui bé định về nhưng mấy đứa kia giữ lại nói ở lại chơi chút nữa.(bé đang ôn thi đại học ở Cần Thơ ).Thế là sau đó cả bọn kéo nhau đi café, quán gì nằm ở con đường sau lưng công viên Lê Thị Riêng đấy,mình không nhớ rõ lắm,nhưng mà to,2 gian đôi đối diện nhau.
Vừa mới ngồi xuống chưa mát mặt thì thằng bạn lôi từ trong balo ra 1 bó hoa tặng cho bé( cái thằng … nó chuẩn bị hoa từ lúc nào thế không biết), bé cười cười(suốt đời mình chắc cũng không bao giờ quên nụ cười ngây thơ đó) nhận rùi nói “cảm ơn anh Công nha”.
Vừa uống cafe vừa nói chuyện được chừng nửa tiếng thì bé quay sang hỏi mình:
“Anh nt cho con bạn em chưa?”
“Chưa em ak.Tối về nhà rùi anh nhắn” (miệng thì cười nhưng mặt thì muốn xị lại)
“Dạ.Bạn em nó hơi thẳng tính anh chịu khó 1 xí nha”
“Anh tính ai ,anh cũng chịu được hết em đừng lo.Mà anh hỏi nek.Em có người yêu chưa?”
“Chưa anh ak.Em còn con nít mà yêu đương gì anh.”
“Em cũng chưa có người yêu.Vậy sao em không giới thiệu em cho anh mà lại giới thiệu bạn em cho anh?” Giọng mình chậm rãi phát ra từng tiếng một…
“Ơ….” Em nó dường như bất ngờ trước câu hỏi của mình
Vừa lúc đó,khi em chưa kịp trả lời thì thằng Công đã quay sang nói:
“Bé Thủy chịu giới thiệu cho pác là pác may lắm rồi ấy.Nhớ phải hậu tạ bé Thủy ak nha”
Mình cười và nói:
“Tui có xin đâu…”
“Gớm làm như ông có giá lắm dzậy!”
“uhm tui không đẹp trai nhưng tui có giá trị của người không đẹp trai….”
Quay sang bé:
“Dù sao anh cũng cảm ơn em về người bạn này.Chút em đi cẩn thận nhé.Giờ anh phải về…”.

Mình về thẳng nhà,đặt lưng lên nệm, trong lòng hơi nghĩ ngợi 1 chút,…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận