Mộng yêu


Phần 6 – Giấc mộng thứ sáu: Nữ tu tiên thầm mến VS nam ngạo kiều 4
 
Edit: Ashe
 
“Tự an ủi đi, Lâm Kim.”
 
Lâm Kim không phải là cô gái đơn thuần cái gì cũng chẳng biết, trong những đêm dài tịch mịch, thi thoảng cô cũng sẽ làm chút chuyện để thỏa mãn bản thân —— ví dụ như tự an ủi. Huống hồ cô còn từng có một đêm hoang đường như vậy với Hướng Ca. 
 
Nhưng cô chưa hề nghĩ tới việc ở trước mặt người khác tự an ủi bao giờ, dù người này có là Hướng Ca. 
 
Bây giờ cô không những bị uy hiếp, mà còn phải làm thật. Hay là nói không khống chế được bản thân làm chuyện đó. 
 
Nội tâm Lâm Kim hoàn toàn phản đối, nhưng hành động lại thành thật. Cô cắn môi, vén lên làn váy dài đến mắt cá chân, từ từ cởi xuống quần lót đã thấm đẫm mật dịch. Từ mông, đến chân, đến tận mắt cá chân, hoàn toàn được giải phóng. 
 
Hai chân cô vẫn khép lại, ngập ngừng có nên mở ra không.
 
“Tiếp tục.”
 
Cô không thể làm gì khác hơn là hơi mở chân ra, vào lúc chuẩn bị bắt đầu thì ngừng một chút.
 
Lâm Kim bẹp bẹp miệng: “Tay em không sạch.”
 

“Tay anh rất sạch.”
 
Lâm Kim: “… Tự em làm.” Cô bỏ thái độ chậm chạp khi nãy đi, chuẩn bị đưa tay chạm vào nụ hoa.
 
Bàn tay cô liền bị Hướng Ca túm được. Chỉ thấy Hướng Ca tiện tay nhéo một viên “mây” trắng sạch mềm mại ở trên tường xuống. 
 
Lâm Kim nhìn đến mức trợn mắt há mồm, sau đó viên “mây” này bị đặt vào trong tay cô, tan thành hơi nước. Tay trở nên ướt sũng, Hướng Ca dùng khăn giấy thay cô lau sạch từng ngón tay một. Anh khẽ cúi đầu, lông mi dày rậm, ánh mắt trong veo, sống mũi thẳng, dáng vẻ chuyên tâm vẫn đẹp mắt như ngày nào. Lâm Kim có thể cảm nhận bàn tay mình và tay anh quấn quít, đụng chạm vào nhau, không cách nào thoát khỏi. Nhịp tim Lâm Kim chợt tăng lên, nhớ lại năm đó vì sao lại thích anh như vậy, haizz, còn không phải vì anh quá đẹp trai ư. Ai mà không thích người đẹp chứ???
 
“Có thể tiếp tục rồi.”
 
Những lời này vừa thốt ra, Lâm Kim cảm thấy người đàn ông này thật đáng ghét.
 
Cô thở ra một hơi, cũng biết nếu mình còn không làm, có lẽ sẽ bị tình dục hun cháy hỏng não. Cô dùng cái tay mới được Hướng Ca rửa sạch, một lần nữa chạm lên hạt đậu nhỏ, bắt đầu nhẹ nhàng xoa nắn. Ngón tay cô lạnh như băng, đặt ở nụ hoa đang nóng lên vì kích tình đan lại có chút khoái cảm không nói nên lời. 
 
Mặt Lâm Kim đã đỏ ửng như hoa đào, Hướng Ca vẫn chuyên chú như cũ. 
 
“Có thể đừng nhìn em được không.”
 
“Không thể.”
 
Cô lựa chọn nhắm mắt, không nhìn anh nữa. Động tác trên tay tiếp tục, nhưng nội tâm bối rối suýt chút nữa đã nhấn chìm cô. Dĩ nhiên cũng có một chút khoái cảm kéo đến. 
 
Nhưng mà Lâm Kim tự an ủi có một khuyết điểm, đó là đối với bản thân không ngoan độc xuống tay được. Xoa tới đến đó thì ngừng, thoải mái xong rồi liền dừng lại. Cô vừa mới làm mình run rẩy một chút đã ngưng tay, bắt đầu nho nhỏ thở dốc. Nhưng Hướng Ca cho cô ăn loại kích tình đan công hiệu cực kỳ tốt, một làn sóng tình dục khác lại ào tới, cô không cách nào dùng việc xoa nắn đơn giản để giải quyết hết. 
 
Lâm Kim nhát gan, không dám làm đến cùng, liền khẽ cắn răng hỏi: “Có thể không?”
 
“Có thể cái gì?” Hướng Ca biết rõ còn cố hỏi. 
 
“Cho em giải dược! Thuốc gì cũng được!” 
 
“Không có giải dược.”
 
Màu đỏ hoa đào trên mặt Lâm Kim càng lan rộng: “Em không tin…” Giọng nói của cô cũng đã mang theo chút quyến rũ. 
 
Đôi mắt Hướng Ca trở nên thâm sâu: “Nếu em nguyện ý, anh chính là giải dược của em.”
 
Lâm Kim che mặt: “Anh ăn cắp lời kịch ở đâu vậy.”
 
“Bốn năm trước, em để quên trong túi đựng đồ của anh cuốn《 Thượng tiên bá đạo yêu luyện khí em gái 》.” Hướng Ca trả lời đâu ra đấy làm cô không còn gì để nói. 

 
Bảo sao mấy từ này nghe quen như vậy. Lúc ấy cô quả thật rất yêu thích cái loại tiểu thuyết nóng bỏng này, thỉnh thoảng khi cái túi đựng đồ giá rẻ của mình đầy chặt sẽ cầu xin Hướng Ca giúp cô giữ một ít đồ. 
 
Lâm Kim không thể làm gì khác hơn là yếu ớt phản bác: “Tại sao em nói một câu, anh liền cãi lại một câu.”
 
“Anh không có, anh chỉ muốn làm em.”
 
“… Ngài cũng thật thẳng thắn.” Lâm Kim lười giằng co với anh, cũng không còn so đo trên người mình có phải chỉ vì đan dược nên mới phát tình hay không. Cô đột nhiên đứng dậy, hôn lên môi Hướng Ca. 
 
Đã nhiều năm như vậy, khả năng hôn môi của hai người vẫn không tiến triển chút nào, thật sự là say mê tu tiên, không có ý định tìm người khác song tu. Hai người chỉ là gượng gạo gặm cắn lẫn nhau, gặm cũng thật nồng nhiệt. Bọn họ cắn nuốt chán liền lăn đến trên giường. 
 
Quần áo Hướng Ca rất nhanh đã bị cởi bỏ. Hai người trần truồng hôn nhau chẳng có bất kỳ kỹ thuật gì cả. 
 
Hướng Ca đã sớm chào cờ thẳng tắp*.
 
(*) Nhất trụ kình thiên: Trụ chống trời nha =))
 
Hành lang ẩm ướt của Lâm Kim bởi vì tác dụng của kích tình đan, cũng tiết ra thật nhiều dịch bôi trơn. Hướng Ca chỉ cần nhích người ấn vào, liền thuận lợi hòa hợp làm một. 
 
Sau khi hai người kết hợp, đôi bên rốt cuộc phát ra một tiếng kêu thoải mái. 
 
“Sau này không cho phép em không từ mà biệt nữa.”
 
Lâm Kim thở hổn hển, hỏi: “Tại sao?”
 
“Anh thích em.”
 
Lâm Kim không tiếp tục trả lời, hít một cái, bắt đầu len lén khóc. Cô sợ bị phát hiện, tựa đầu chôn vào bả vai Hướng Ca, còn đưa tay ôm chặt lấy Hướng Ca đang ở trên người mình, phảng phất giống như ôm lấy những năm tháng đã bỏ lỡ kia. 

 
“Anh cảm thấy lần này vẫn chưa đủ kích thích, em thấy thế nào?”
 
Nghe những lời này, Lâm Kim quyết định rút lại hết đống nước mắt cảm động vừa nãy: “Em không cảm thấy.”
 
Trả lời cô là một cú nhấp thật sâu. 
 
Lâm Kim giận đến mức cào vào tấm lưng sáng bóng của anh một cái. 
 
Sau đó Lâm Kim thật sự có rất nhiều lần kích thích tột cùng, ai bảo chồng của cô là người đặc biệt nghiên cứu đan dược dành cho thân thể chứ. 
 
Ánh mặt trời chiếu vào phòng, cuối cùng Lâm Kim cũng tỉnh lại từ trong giấc mộng. Cô sờ ngực mình một cái, vui thích và khổ sở tràn đầy bên trong. Cô, cô, cô thật sự đi tu tiên??? Mặc dù cái loại tu tiên này không giống với trong tưởng tượng của cô…
Quên đi, như lời người bạn cô nói, chuyện tốt mừng thầm là được rồi. 
 
Ở một thành phố khác Hướng Ca lại không nghĩ như vậy. Anh đang hoài nghi nhân sinh, gần đây luôn có những mảnh vụn giấc mơ xuất hiện. “Lâm Kim, Lâm Kim? Lâm Kim là ai?” Hướng Ca mở mắt ra, liền liên tục lẩm bẩm nhắc đến cái tên này. 
 
Cái tên này rốt cuộc đã rõ ràng rồi. Anh đã tìm kiếm hai chữ ấy, nhưng vẫn không được gì. Hoặc là nhìn một cái liền biết không phải là người trong mộng. 
 
Anh không tự chủ được xem lại tin nhắn của weibo ảo hôm trước. Mấy tin gửi tới đều là “Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha”, rồi lại không có động tĩnh gì nữa. Anh rất nghi ngờ, tại sao người này cười, rất nhiều “ha”, lại còn lớn tiếng?
 
Nhìn qua đống đồ vật cô ta gửi cho mình, có chút buồn cười. Hướng Ca không chịu thua kém cũng phì cười. 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận