Mộng yêu
Hiện thực 3
Edit: Annie
Lâm Kim bị bác sĩ đuổi ra ngoài, còn lại nửa ngày rảnh rỗi. Cô đành phải ngoan ngoãn đi thư viện học bài.
Trong kỳ nghỉ hè người ở trường học không nhiều, thư viện cũng trống không. Một mình cô độc chiếm một cái bàn bốn người.
Điều hòa thư viện vẫn luôn mở, điều hòa ký túc xá tất nhiên cũng có thể mở nhưng rất tốn điện. Cô ngồi trong tiệm sách liên tục, lấy điện thoại gửi Wechat lên vòng bạn bè của mình.
Lâm Kim là một tiểu gia hỏa nhân duyên không tệ, thêm ba bốn người là được một nhóm. Bình thường có chuyện gì mới xung phong gửi tin cho cả nhóm, nhưng lần này là chủ đề trưởng thành, cô quyết định chọn cái nhóm ngưu tầm ngưu mã tầm mã nhất để gửi.
Nhóm này tên là “Trò chuyện online trần trụi nữ sinh viên kích tình”, là một cái tên cổ xưa. Bên trong là bạn bè cô quen biết nhiều năm ở câu lạc bộ.
Lâm Kim nói ra: “A, làm sao bây giờ, gần đây tớ cứ luôn mơ tới chuyện làm tình với một soái ca.”
Đúng lúc này nhóm ngưu tầm ngưu mã tầm mã đang nghỉ trưa, nhao nhao trả lời: “Đm! Đây là chuyện tốt gì?!”
“Tớ cũng muốn!”
“Lâm Kim có thể, Tiểu Mỹ cũng có thể!”
“Tớ có thể vào giấc mơ của cậu xem một chút không vậy...”
Rốt cục có người hỏi vào trọng điểm.
“Soái ca kia là ai?”
Lâm Kim có chút khó nói: “Một người đàn ông.”
“Cậu đang nói nhảm gì vậy, tớ biết người đó không?”
“Uhmmmm... Cậu biết.”
“Má ơi!!! Ai vậy!!!”
“Nhanh chóng nói tên ra!”
“Ai vậy??? Cậu thích người nào sau lưng tớ??”
Rõ ràng bên trong chỉ có bốn người, lại như trận chiến 400 người.
Lâm Kim yếu ớt trả lời: “Là bạn trai nhiều năm của tớ, Hướng Ca.”
“...”
“...”
“...”
Bên trong nhóm đột nhiên chỉ còn lại yên lặng tuyệt đối.
Lâm Kim: “Làm sao vậy? Hướng Ca có vấn đề gì à?”
“Không có gì, hôm qua tớ và Ngô Ngạn Tổ mây mưa thất thường thật vui vẻ.”
“Ha ha ha, tớ và Cổ Thiên Lạc lúc còn trẻ cũng phát sinh chuyện không thể miêu tả.”
“Tớ chỉ tiến hành một hiệp tỷ đệ luyến với tiểu thịt tươi X nào đó mà thôi.”
Lâm Kim chớp mắt mấy cái, tiếp tục gõ điện thoại: “Mấy cậu xem thường Hướng Ca ư?”
Ba người còn lại trong nhóm trăm miệng một lời: “Tụi tớ xem thường cậu!”
Lâm Kim: “Ôi ôi!”
“Nhìn tớ một quyền đấm chết yêu quái kêu gào đây!” Các bạn bè không lưu tình chút nào.
“Gần đây có khả năng cậu quá đói khát, cố gắng nắm chắc cơ hội nằm mơ nhé.”
Tại sao không có ai quan tâm một chút tới vấn đề tâm lý của cô? Quá thất vọng á.
Cô quyết định bây giờ chợp mắt một lát, xem có thể mơ mộng đẹp gì. Ngủ nửa giờ, ngủ dậy rồi ôn tập tiếp. Nghĩ xong Lâm Kim liền nằm nhoài trên tài liệu, bình thản ngủ thiếp đi. Lần này cô ngủ rất ngon, không mơ tí nào.
À, được rồi, dù sao thân thể cô cũng không có ảnh hưởng đặc biệt gì sau khi mộng xuân, cứ như vậy đi! Lén lút vui vẻ chút.
Vừa đến mười một giờ đêm, Lâm Kim nhịn đã lâu mới kết thúc một ngày học tập, lập tức khép sách lại, bò lên giường mở điện thoại ra đọc tiểu thuyết.
Lần này cô đọc truyện tu tiên, là đại trường thiên.
Đến mười hai giờ cô mới bịn rịn tắt điện thoại. Dù sao ngày mai cô còn phải đến thư viện học, mà kem bôi mắt lại rất đắt. Ngủ sớm dậy sớm tương đối tiết kiệm tiền, nữ sinh thi nghiên cứu sinh cơ bản đều là quỷ nghèo.
Nếu như trời cao đối xử với cô tốt như vậy, lần này cô muốn vào một giấc mơ tu tiên.
Hướng Ca quay xong show đêm cũng mệt mỏi rã rời ngã xuống giường. Trời nắng nóng lại phải đội bộ tóc giả hằng ngày, mỗi ngày anh đều mong ước mặc đồ cổ trang và tóc giả mà không thấy nóng. Hi vọng giấc mộng có thể trở thành thật, anh thật sự không chịu nổi nữa rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...