Mộng Yêu Đương

Quá trình dậy thì từ năm mười ba tuổi đến năm mười sáu tuổi của Khương Huyền Triết có thể nói là khá nhàm chán. Ngoài trừ việc "chào cờ" vào mỗi buổi sáng thì người anh em của hắn ngủ rất ngoan ngoãn. Hắn cũng không có hứng thú động chạm vào nó.

Huyền Triết không giống với các thanh thiếu niên đồng trang lứa có sở thích tò mò mấy chuyện đen tối trong sách báo hay phim ảnh trên internet. Trong đầu Khương Huyền Triết lúc ấy chỉ quan tâm đến việc học hành và trao dồi kiến thức lịch sử. Thú vui duy nhất mà hắn có được chính là vẽ tranh.

Bạn học Khương đã sống một đời sống thuần khiết nhạt nhẽo như vậy cho đến khi bắt gặp Niên Mộc Miên khóc. Lúc đó hắn bị chấn thương ở đầu vừa mới tỉnh lại còn chưa hoàn toàn tỉnh táo hẳn.

Người con gái phát hiện hắn ngồi dậy, nước mắt bên khoé mi cứ tuôn trào ra. Đôi mắt lưu ly ửng hồng nức nở vô cùng mềm yếu.

"Tôi tưởng... Tôi cứ tưởng cậu chết rồi..."

Ấy thế mà ngay trong khoảnh khắc đó, người anh em bên dưới của Khương Huyền Triết lại bất ngờ cứng lên. Đến chính bản thân hắn còn phải giật mình kinh ngạc. Người con trai cố gắng kìm nén cái cảm giác nóng bỏng bất thường kia xuống mà mở miệng mắng cô - "Cậu bị ngốc à? Chảy chút máu này thì làm sao chết được chứ?"


Điên rồi sao? Sao nó có thể hưng phấn trước cảnh tượng thế này được chứ? Đầu hắn vẫn còn đau đây này.

Sau khi xảy ra vụ tai nạn đó, Khương Huyền Triết đã phải nằm viện một tuần. Những học sinh côn đồ kia cũng bị tố cáo lên ban giám hiệu, tất cả đều bị kỷ luật rất nặng và đình chỉ học. Phụ huynh bọn họ cũng đã phải đến xin lỗi cha mẹ hắn.

Bởi vì cha mẹ của Huyền Triết đều là giảng viên đại học có tiếng nên họ không dễ dàng bỏ qua những vụ bạo lực học đường thế này với con trai mình.

Thời gian hắn nằm viện, chiều nào Mộc Miên cũng đến thăm hắn, còn mua trái cây và cháo đến cho bệnh nhân. Mẹ của Huyền Triết cũng vì thế mà có dịp chạm mặt cô. Bà ấy vừa gặp Mộc Miên đã khen đứa bé này trông thật đáng yêu xinh đẹp.

Ngày thứ hai nhập viện, hôm ấy Khương Huyền Triết đang say giấc ngủ trưa. Trong giấc mơ ảo ảnh hắn đang đi lạc giữa rừng cây mộc miên nồng nàn sắc đỏ cả một vùng mênh mông. Bỗng dưng có mùi hoa cỏ mùa xuân phảng phất đâu đây như muốn quyến rũ linh hồn hắn, khiến cho huyết dục trong người có chút dâng trào. Khương Huyền Triết lúc đó cảm giác được một luồng hưng phấn mãnh liệt chen chúc dưới hạ thân của mình.

Người con trai bất thình lình mở mắt tỉnh giấc. Đập ngay vào mắt Huyền Triết là gương mặt xinh đẹp thanh tú đang kề sát vào mặt mình. Hắn sửng sốt mở to mắt nhìn cô. Mùi hương hoa nhàn nhạt mon men chui vào hô hấp hắn. Ánh mắt Khương Huyền Triết tự dưng rơi vào cổ áo sơ mi đang hở ra của người con gái, bên trong lấp ló khung xương quai xanh hoàn mỹ được bao bọc bởi làn da trắng nõn như tuyết.

Mà Niên Mộc Miên cũng bị giật mình hoảng hốt đứng bật dậy ngay tức khắc, quẫn bách giải thích - "Tôi... Tôi thấy có cộng lông mi rơi xuống bọng mắt của cậu nên muốn lấy nó ra."

Niên Mộc Miên đã vào phòng bệnh từ khi nãy rồi nhưng thấy hắn ngủ say quá nên không dám làm phiền. Trong lúc nhìn Huyền Triết ngủ cô vô tình bắt gặp sợi lông mi dính trên mặt hắn nên không nhịn được ngứa tay muốn lấy nó xuống. Nhưng không ngờ còn chưa kịp động đến hắn đã tỉnh dậy giữa chừng.

Bởi vì Khương Huyền Triết đang đắp một cái chăn rất dày ngang hông nên cô mới không phát hiện ra điều gì bất thường. Nhưng gò má rắn rỏi của người con trai nằm trên giường đã thoáng đỏ hồng từ lúc nào. Hạ bộ bên dưới lớp chăn đã chướng đau đến mức trên trán đổ mồ hôi ròng ròng.

Từ những ngày nằm viện đó trở đi tâm trí hắn bắt đầu sản sinh ra những suy nghĩ đen tối phóng đãng với Niên Mộc Miên. Mặc dù Khương Huyền Triết đã rất cố gắng kiềm chế cái cảm xúc sai trái đó nhưng mỗi khi vô tình chạm vào da thịt mềm mại của Mộc Miên hay nghe thấy mùi hương trên cơ thể người con gái, kể cả mùi mồ hôi đi nữa thì hắn ngay lập tức đã có phản ứng dữ dội vô cùng. Ngoài mặt Huyền Triết vẫn giữ một bộ dạng lãnh đạm hờ hững nhưng thực chất bên trong ngày nào cũng gào thét.


Lúc ngồi chờ xe buýt cùng Mộc Miên, hắn cũng không được yên thân. Vì hôm ấy hết chỗ ngồi nên cô chỉ có thể đứng phía trước nhìn ngó xem xe buýt đến chưa. Đồng thời khiến cho tầm mắt Khương Huyền Triết rơi vào phần thân dưới của cô. Chiếc váy đồng phục ngắn trên đầu gối khéo léo tôn lên đôi chân thon dài trắng trẻo. Hắn chưa từng thấy qua đôi chân nào mịn màng không một vết xước như thế, ngay cả sắc tố trên da cũng đều màu. Thật sự hắn rất muốn biết đôi chân dài kia khi quấn lấy hông mình sẽ có cảm giác thế nào.

Ngay khi luồng suy tưởng đó xuất hiện trong đầu, Huyền Triết đã phải tự cắn lưỡi rầm rì mắng chửi chính mình.

Khương Huyền Triết, mày điên rồi!

Thỉnh thoảng hắn còn có những ý niệm quái đản đến mức muốn dùng lưỡi liếm khắp da thịt cô, đặc biệt là nơi cần cổ thiên nga thanh tú. Để có thể thưởng thức hết mùi hương và cả những giọt mồ hôi của Niên Mộc Miên. Tiếp theo sau đó là đôi chân dài hoàn hảo kia.

Trong tiết học thường ngày hắn còn không kiềm chế được mà ngắm nhìn dáng vẻ chăm chú nghe giảng của người con gái. Huyền Triết không thể chấp nhận nổi mấy dục niệm nhơ nhuốc đó xuất hiện trong đầu mình nên cực kỳ tức giận. Nhưng cơ thể tuyệt nhiên không nghe theo lý trí của hắn.

Khương Huyền Triết mỗi ngày chỉ có thể âm thầm lén lút tự xử bằng tay. Chuyện mà trước đây hắn khinh thường không bao giờ làm. Mỗi lần như vậy, khuôn mặt xinh đẹp kia lại hiện lên trong đầu hắn làm hắn bắn ra nhanh hơn.

Niên Mộc Miên cho dù có làm gì cũng dễ dàng khiến tâm tư lẫn cơ thể của hắn kích động như thế. Khương Huyền Triết thực sự không tài nào chấp nhận được. Không ngờ chỉ vì cái khuôn mặt nhỏ nhắn khóc lóc kia mà tâm sinh lý của hắn đã bị đảo lộn đến mức này.


Sau khi xa cách suốt bảy năm trời, Huyền Triết tưởng rằng định lực của mình đã tốt hơn rất nhiều. Nhưng thời điểm hắn gọi điện cho Mộc Miên vì muốn đòi nợ bữa ăn kia...

"Đang ngủ?"

"Không có. Tôi đang tắm."

Tâm trí của hắn lại nảy sinh những ảo ảnh bẩn thỉu không nên có. Huyền Triết đã phải gấp gáp ngắt máy đi vào nhà vệ sinh giải quyết.

Hắn thật sự thống hận Niên Mộc Miên, người khiến hắn thành ra như thế này. Chỉ muốn ch*ch chết cô thôi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận