Lenny ngạc nhiên há hốc mồm,mắt nó như co giật,có vẻ như đã quá sốc nên không thốt nên lời.
Alia chỉ trả lời thay cho cái ban mặt đó bằng cái giọng khàn đặc:-T.
.
ôi khụ.
.
bị ho! mấy hôm trước! Khụ!-Stop!Stop!-Lenny chặn họng nó,như đã hiểu chuyện,nó rút ra ít khăn giấy,lau mồm cho con bạn mình,cõng nó lên rồi hất đầu về phía Kave:-Về.
Lenny phải che cho nó để gió không tạt vào mồm trong khi cái xe kiểu đang bị tuột dốc không phanh.
Về đến nơi,chúng nó quẳng xe ngay trước cửa,rồi phi vội lên lầu,Mao cũng hấp tấp chạy theo,nó đạp của ruỳnh cái:-Bà già kia,dậy đi mau lên,có bệnh nhân đến tìm này!-Như thói quen công việc,bà chị trong chăn bật dậy,phi vào phòng vệ sinh tầm 3 phút rồi đi ra.
Nhìn thấy Alia được để nằm ở một lớp chăn mỏng trên chiếu Tami,cô đi lục ngăn kéo,cầm ra mấy lọ thuốc cùng vài dụng cụ lằng nhằng xong đi chầm chậm về phía "bệnh nhân":-Sục nước muối đi.
-Alia chỉ biết nghe theo trong vô thức:-Há ra!.
!-Bệnh nhân ngoan ngoãn làm theo.
-Không nặng lắm,chắc là uống không đúng liều mới dẫn đến nặng hơn,không cần lo lắng.
-Chất giọng trầm ấm đúng tiêu chuẩn của một bác sĩ thành thạo,Mao thở dài nhẹ nhõm,nó nhẹ cúi đầu cảm ơn.
Lenny vui mừng:-Đúng là chị Anny có khác,giỏi quá hà!-Nghe thấy thế,cô cười nhẹ rồi nói:-Chị cũng chỉ hơn các em hai tuổi mà,do chị có thành tích tốt nên được nhảy lớp và đặc cách đi làm sớm thôi.
-Ồ!-Bây giờ mọi người mới để ý đến thanh niên ngồi ở góc phòng,bộ dạng nghiêm chỉnh biến đâu mất,Anny trườn qua chỗ cậu ta:-Uầy,đẹp trai quá xá!-Chị có thể thôi ngay cái trò háo sắc đấy hộ tôi không hả chị hai.
-Mao nguýt một cái dài-Haha! Dù gì thì Kave cũng là Idol số một của trường ta,lớp trên lớp dưới có ai không biết cậu ấy đâu,chị ý bảo thế cũng không lạ,đừng làm căng!-Lenny cười cười hòa giải câu chuyện.
Alia nói với theo:-Chị với cậu ta hợp á!Hai người quen nhau đi,em sẽ làm bà mai cho.
-Cô vểnh môi tự sướng,nhưng hậu quả đúng như dự đoán,một quyển sách dày cộp bay thẳng vào mặt ALia khiến nó như tức phát điên:-Tôi nói không đúng à???-Không!-Kave chỉ đáp lại cụt ngủn.
-Vậy chứ ai ông cũng từ chối,gái lớp trên cũng không ưa,bây giờ chị Anny học giỏi thế này,lại còn xinh xắn nữa,ông còn bày đặt chê bày chê nọ,thế thì ai mới hợp với ông!!!??-Bà hợp!-Hai chữ Kave đáp lại chả khác gì hòn đá bay nặng bay vào mặt Alia,cô "giận quá hóa thẹn,mặt đỏ bừng bừng,chả nói chả rằng fuck một cái rồi trùm chăn ngủ.
Mấy con người ở ngoài còn lại chỉ biết nhe mồm cười te tởn,Kave chỉ thở dài,còn Anny liếc nhìn Alia,cô lườm nhẹ một cái rồi cũng im lặng.
Tối đó,lúc 6h mẹ Alia sang nhà Lenny đón,hiếm hoi lắm trong đời nó mới bị ốm đến mức thế nên mẹ lo phát sốt.
Lúc trời đã mù mịt,sau bữa cơm nhà Mao,nói chui lên phòng,đứng dựa vào tường,chất giọng không mấy là thiện cảm,hỏi:-Hôm nay sao chị lườm Alia?-Chị không có lườm em ấy.
--Đừng có chối,chị hai!Nhất cử nhất động của chị khi về đây tôi đều biết rõ,tôi và chị vốn là không có thân tình gì với nhau,tôi coi bạn bè như người nhà,chị đối xử với họ thế nào không qua được mắt tôi đâu.
-! !.
-Không nói! ! Được thôi!-Mao quay lưng đi,đá cánh cửa sầm một cái,cô một chỉ tựa đầu vào cửa,nói một câu cụt ngủn:-Để ý cái thái độ của chị.
-Xong liền đi về phòng.
Tối hôm đó trời đúng nhiều sao,Mao vì nhà thường có anh chị từ quê lên chơi nên biết rất nhiều thói leo trèo,nó trèo ra tấm mái được lợp bằng lá cọ đã sẫm màu,ngồi vắt vẻo huýt sáo ngắm sao trời.
Như nhìn thấy điều gì đó,nó giơ hai tay lên mắt như ống nhòm,hét toáng lên:-Sao chổi!!!-Nhưng có lẽ sự việc này ai mà nghĩ đến,rõ ràng thời sự không đưa tin rằng sẽ có sao chổi nên khi thấy,nó đã có chút lo lắng.
-Hở!-Mao giật mình,nó trố mắt về phía chân trời,ngôi sao chổi vừa nãy,nó đang! lao xuống biển!!!Nó lùi về đằng sau trong khi tinh thần đang hoảng loạn cực độ,đến khi đập cốp đầu vào lan can,nó mới định thần trở lại.
Ba chân bốn cẳng nó chạy vào phòng,lay Anny như điên:-Dậy!Dậy mau,sao chổi lao xuống biển rồi kìa,có muốn chết không bà già kia!!!!!-Mày đùachị đấy à.
-Anny mắt nhắm mắt mở bò ra khỏi chăn.
-Tôi đùa chị làm gì,đã có khi nào tôi đùa chị chưa,chị không muốn chết thì dậy nhanh lên!!-Đúng như Mao nói,chân trời phía biển đang sáng rực lên,cái ánh sáng đẹp đẽ rực rỡ giữa màn đêm kia đang báo hiệu một sự chết chóc,vài người dân bắt đầu ra ngoài nhà ngó quanh,những tiếng hô hào lẫn lộn vào nhau không thể nghe nổi.
Còi báo động cùng lao phát thanh dần réo ầm ĩ:Thông báo khẩn!Yêu cầu người dân sống trong thành phố S gần bờ biển nằm trong bán kính 10km sơ tán khẩn cấp đến nơi trú ẩn an toàn nhất.
Thiên thạch không xác định đã bay qua bầu trời và hiện tại chuẩn bị đâm thẳng xuống biển trong vòng 20 phút nữa.
Không nên mang theo quá nhiều đồ dùng không cần thiết cản trở việc đi lại.
Yêu cầu người dân bình tĩnh không gây náo loạn khu vực tránh việc tắc nghẽn giao thông và xảy ra nhiều điều không nằm trong ý muốn!-Từng hồi còi báo động vang lên inh ỏi,tiếng hô hoán di tản dân cư cùng tiếng xe cộ ồn ào đã tạo nên một khung cảnh không khác gì trước ngày tận thế.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...