Edit by Kiera
"Đi đâu vậy? Vừa rồi chủ nhiệm lớp tìm cậu khắp nơi đấy." Tô Mạnh nhìn thấy Trần Đồng đang từ xa đi tới.
"Đi xem mấy đứa trẻ, nơi nào giống cậu, ở nơi này nhìn viện trưởng sao?" Mắt Trần Đồng trợn trắng.
Bọn họ ở trong cô nhi viện hai giờ, lúc rời đi, bọn nhỏ trong cô nhi viện đều chạy theo chân tạm biệt bọn họ.
Những đứa trẻ non nớt, cầm trong tay hộp sữa nguyên chất mà bọn họ mới phát, uống đến đôi mắt cong cong.
Trên xe buýt, Tô Mạnh ngồi bên cạnh Trần Đồng.
Trần Đồng nhắm mắt lại nghỉ ngơi, Tô Mạnh kéo kéo cánh tay hắn, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ: "Mẹ kiếp, cô gái kia lớn lên thật đẹp mắt nha"
Trần Đồng mở mắt ra, là cô gái lúc này, cô đang đứng phía sau bọn trẻ, cũng đang nhìn theo xe buýt của bọn họ.
Hắn lại nhắm mắt lại, khuyên Tô Mạnh: "Cô ấy là tên biến thái."
"Cậu mới biến thái đó.
Cô ấy lớn lên so với Lam Manh Manh kia còn đẹp hơn."
"Cô ấy không thích cậu."
"Vậy cô ấy thích cậu sao?"
"Đúng vậy, cô ấy thích mình." Trần Đồng nhún nhún vai, cười nói.
_______
Người Câm thật lâu cũng không xuất hiện lại nên Trần Đồng cũng dần dần quên đi cô.
Đến kỳ nghỉ hè, cha mẹ Trần Đồng mua một biệt thự ven biển ở thành phố bên cạnh, biệt thự ở trên sườn núi cũng không cao, khi mở cửa sổ ra có thể thấy được biển rộng cùng bờ cát ở bên ngoài.
Ở đó cũng được coi là một điểm thu hút khách du lịch nổi tiếng.
Vào kỳ nghỉ hè, cha mẹ Trần Đồng tính dự dịnh sẽ dẫn Trần Đồng tới đó để nghỉ hè.
Trần Đồng đáp ứng rồi.
Hắn mang theo máy chơi game Switch cùng Ps4 của mình, ở thành phố bên cạnh đó hắn còn có một vài người bạn của mình.
Chỉ là biệt thự nhà hắn có chút xa nội thành, đi tàu điện ngầm cũng phải mất một tiếng đồng hồ mới tới.
Một ngày trước khi xuất phát, hắn nghe ba hắn nói, sẽ có một gia đình đi cùng chúng ta.
Là bạn tốt của ba hắn, lúc trước vẫn luôn làm ăn ở nơi khác, gần đây mới vừa trở lại Đồng Thành.
Ba hắn nói với mẹ hắn: " Thật ra, bọn họ đã mua nhà bên cạnh chúng ta, con gái ông ấy về trước sống một thời gian, cũng vừa trở về Đồng Thành.
Bà có gặp qua con bé không?"
"Là cô gái có mái tóc dài lớn lên rất xinh đẹp kia sao?" Mẹ hắn hỏi.
Tay Trần Đồng đang đùa nghịch điện thoại đột nhiên dừng lại, trong đầu hiện ra bộ dáng của Người Câm kia.
Tóc dài, thật xinh đẹp.
"Có lẽ vậy, ngày mai là có thể gặp được rồi." Ba hắn nói.
_______
Hắn cùng Người Câm kia đã rất lâu không gặp mặt.
Cho đến khi gặp lại nhau, hắn đeo kính râm, kéo chiếc vali của mình.
Còn cô vẫn mặc chiếc váy màu trắng, làn váy bồng bềnh, tóc được búi cao thành củ tỏi trên đầu.
Mỉm cười lễ phép chào hỏi cha mẹ của hắn.
Đôi lông mày của hắn nhăn lại đến gắt gao sau cái kính mát.
Hắn nghĩ, hắn thật sự bị ràng buộc cùng kẻ biến thái này rồi.
Bố hắn bảo hắn gọi người, chú Triệu cùng dì Triệu.
Còn cô tên là Triệu Đình Ân.
Xe Triệu gia đi theo sau bọn họ.
Hắn ở trên xe hỏi mẹ hắn.
"Nhà bọn họ sẽ ở cùng với chúng ta sao?"
"Đúng vậy, náo nhiệt mà.
Mẹ cùng mẹ con bé cũng rất thích nhau."
Hắn nhìn chiếc xe phía sau qua kính xe, nhẹ nhàng thở dài.
Không biết tại sao, hắn lại cảm thấy mâu thuẫn khi tiếp xúc với Triệu Đình Ân.
Có thể là bởi vì hành động rình rập cùng theo dõi của cô lúc trước.
Hoặc là, hắn chán ghét khi nhìn thấy cô thì nội tâm lại không đâu vào đâu xuất hiện những cảm giác kỳ lạ.
Biệt thự nằm sát bên bờ biển, thời tiết ẩm ướt cùng oi bức.
Hắn kéo chiếc vali của mình và mẹ vào cửa, biệt thự này được trang trí theo phong cách Bắc Âu, với những bức tường trắng cùng kết cấu bằng gỗ làm hắn phá lệ cảm thấy tươi mát.
Triệu gia theo sau cũng đã đến nơi.
Cha mẹ hắn ở phòng trên lầu hai, hắn chọn ở lầu ba.
Mẹ hắn thật sự săn sóc hỏi Triệu Đình Ân muốn phòng nào.
Cô giương mắt nhìn đến vali của Trần Đồng, gật đầu nói muốn ở lầu ba.
Trần Đồng nghĩ, cái Người Câm này thật sự là đang theo dõi mình.
______
Vào ngày đầu tiên bọn họ tổ chức tiệc nướng BBQ trên bờ biển.
Chủ yếu là Trần Đồng nướng BBQ, các cha mẹ đều ngồi trên ghế ở cách đó không xa, vừa uống rượu vừa tán gẫu.
Triệu Đình Ân ngồi ở bên cạnh hắn, không nói chuyện.
Trần Đồng nhìn chằm chằm vào cái cánh gà nướng đầy dầu trên tay hết sức chuyên chú.
Còn ngón chân của Triệu Đình Ân đang vuốt ve cát sỏi trên dép lê, không biết là đang suy nghĩ cái gì.
Thì đột nhiên trước mắt cô xuất hiện một cái cánh gà.
Vui vẻ đến nói không ra lời, cô cầm lấy xiên BBQ kia, không cẩn thận mà đụng tới tay hắn.
Ngón tay hai người đều gần như không thể thấy mà run lên hai cái.
Cô vừa định nói chuyện thì thiếu niên đã đứng lên, để lại cái bóng dáng thon gầy cho cô.
Tóc bị gió thổi đến rối bời, hắn chậm rãi đi về hướng bãi biển.
Ánh chiều tà của mặt trời lặn chiếu lên mặt biển yên ả, sóng nước lóng lánh xa hoa lộng lẫy.
Hắn ẩn mình trong bức tranh màu vàng cam này, một chút cũng không đột ngột.
Triệu Đình Ân đã ăn xong cánh gà mà hắn đưa cho nàng.
Ăn bằng nước mắt, mặn đến lợi hại.
Cô có rất nhiều lời muốn nói nhưng hắn lại nghe không hiểu..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...