Mặc kệ bị người soi mói hay chán ghét như thế nào cũng không ngăn cản được tâm tình hưng phấn của Tiêu Vũ, hắn cứ một đường đi thẳng đến Tiên Minh các theo lời giới thiệu trong ngọc giản. Đi qua khe núi rồi rẽ trái theo một sơn đạo lát toàn đá xanh, trên đường ngẫu nhiên gặp vài đệ tử ngoại cốc khác hắn đều mỉm cười chào hỏi. Sau thời gian ăn một bữa cơm, lúc này Tiêu Vũ đứng trước một lầu các ba tầng rộng lớn, kiến trúc tinh xảo, tại cửa đang có không ít đệ tử ra ra vào vào, hắn ngó xung quanh đều không thấy dấu hiệu nào nhận biết đây Tiên Minh các cả, nhưng theo chỉ dẫn trong ngọc giản thì địa phương này hẳn không sai được.
Tiêu Vũ không do dự nhiều trực tiếp tiến vào, ngay sát phía tay phải cửa ra vào có một chiếc bàn, ngồi đằng sau là một trung niên nhân to béo mặc kim bào, trên khuôn mặt nhung nhúc thịt mỡ khiến hai mắt trung niên nhân híp lại, miệng luôn mỉm cười, ai nhìn qua đều cảm giác kẻ này rất hòa ái. Tiêu Vũ vừa tiến vào nhìn bố trí tại đây thì hắn liền chắc chắn đây là Tiên Minh các, bởi vì toàn bộ đại sảnh có rất nhiều giá kệ bằng gỗ được xếp thành bốn dãy đều đặn, trên kệ đều bày một ít ngọc giản, sách lụa, thẻ tre, da thú đủ loại, phía cuối sảnh có một cầu thang để đi lên lầu trên. Tiêu Vũ sau khi nhìn quanh một lượt liền quay sang trung niên nhân to béo rồi chắp tay hỏi.
-“Xin hỏi tiền bối, bí kíp pháp thuật được bày tại đâu?”
Trung niên ti hí hai mắt đánh giá Tiêu Vũ một lượt, sau đó nặng nề nhấc tay chỉ về phía dãy kệ sách thứ ba và thứ tư tính từ bên trái đại sảnh.
-“Hạ cấp pháp thuật liền tại hai dãy này, muốn mượn trung cấp pháp thuật thì lên tầng hai, nhưng lên đó phải là đệ tử nội cốc mới được.” - Trung niên to béo chầm chậm nói.
Tiêu Vũ gật đầu cám ơn một câu rồi tiến về phía dãy kệ sách thứ ba theo chỉ dẫn của trung niên, đến đây hắn không vội vàng lựa chọn mà đi lướt qua một vòng, hắn đếm sơ qua mỗi dãy phải có khoảng hai đến ba mươi ngọc giản ghi chép các loại, nếu vậy tính tổng thể hạ cấp pháp thuật tại tầng một có chừng bốn đến năm mươi loại. Lúc này Tiêu Vũ thực rối rắm, phải nói rằng hắn không hiểu biết một chút gì về phương diện này cả, hắn hoàn toàn như một người mù mò mẫm trong cái giới tu hành này, cơ hội miễn phí chỉ có một lần nên hắn phải cẩn thận lựa chọn, còn về phần ám linh căn của hắn có học được hay không thì cái đấy tính sau. Suy tư một lúc Tiêu Vũ quyết định tới hỏi trung niên to béo.
-“Làm phiền tiền bối, thực vãn bối không biết nên chọn học loại pháp thuật nào, tiền bối có thể hay không chỉ điểm vãn bối một hai.”
-“Ngươi muốn học pháp thuật phụ trợ hay công kích?” - Trung niên to béo đáp
-“Vãn bối muốn học công kích.” - Tiêu Vũ nghĩ nghĩ một lúc rồi nói.
-“Vậy ngươi linh căn gì?”
-“Vãn bối là ngụy linh căn.” - Tiêu Vũ không do dự trả lời.
-“Ồ, nếu là ngụy linh căn có thuộc tính hỏa thì ta khuyên ngươi ưu tiên chọn Hỏa Cầu thuật, tiếp đó là Kim Tiễn thuật, cuối cùng là Thủy Đạn thuật. Ngươi dựa vào thuộc tính linh căn ngươi có mà lựa chọn.”
-“Vãn bối còn muốn hỏi, vãn bối không có thủy linh căn thì có hay không học được Thủy Đạn thuật?” - Tiêu Vũ uyển chuyển lái sang vấn đề mà hắn luôn thắc mắc.
-“Tất nhiên là được, pháp thuật không như công pháp tu luyện, chỉ là uy lực khi thi triển sẽ không thể so sánh nếu như ngươi có thủy linh căn, quá trình học tập cũng khó khăn hơn. Bởi vì nếu ngươi có thủy linh căn thì có thể lợi dụng thủy linh lực trong cơ thể khi ngươi hấp thụ thủy linh khí để thi triển, còn nếu không có thủy linh căn thì ngươi phải lấy thủy linh khí trong thiên địa để tạo ra Thủy Đạn, uy lực hai thứ đó chênh lệch như thế nào chắc ta không cần phải nói nữa chứ? Ta khuyên ngươi nên chọn pháp thuật cùng hệ với linh căn của ngươi, đừng phí thời gian vào thứ mà linh căn ngươi khuyết, không giải quyết được gì cả.” - Trung niên to béo giải đáp vấn đề của Tiêu Vũ.
-“Vãn bối đã hiểu, cảm ơn tiền bối.”
Tiêu Vũ lúc này hoàn toàn bừng tỉnh, hai mắt lóe sáng. Nói vậy thì với ám linh căn của hắn hoàn toàn có thể học được pháp thuật khác hệ, vấn đề có được uy lực cao hay không thì Tiêu Vũ hoàn toàn mặc kệ, hắn hiểu bây giờ không phải lúc hắn nên kén cá chọn canh. Chỉ là hắn vẫn hơi có chút sờ sợ, bởi ám linh căn của hắn quá mức đặc biệt nên không thể xét theo lẽ thường mà suy tính. Tiêu Vũ bây giờ mới cảm thấy tầm quan trọng của môn phái là như thế nào, có người bên cạnh chỉ điểm cần thiết ra sao, nếu bây giờ hắn vẫn đang lang thang tự mình tu luyện trong sơn mạch thì chắc phải rất rất lâu nữa hắn mới giải khai được nghi hoặc này.
Trong lòng thở dài không thôi, Tiêu Vũ lại tiến về phía dãy kệ sách khi nãy, hắn đã quyết định theo chỉ dẫn của trung niên to béo là tìm lấy pháp thuật Hỏa Cầu. Bởi Kim Mộc Thổ Thủy Hỏa linh căn hắn đều không có nên chọn loại hệ nào cũng như nhau, người ta đã khuyên nên ưu tiên Hỏa Cầu thuật thì chắc cũng có lý do của nó.
Tiêu Vũ lấy từng chiếc ngọc giản ra rót pháp lực vào xem xét, rất nhanh hắn đã tìm thấy Hỏa Cầu thuật. Không chần chờ nữa, Tiêu Vũ tay cầm ngọc giản tiến ra phía trung niên to béo, hắn đã để ý có một gã đệ tử trong tay cầm ngọc giản gì đó muốn đi ra ngoài phải trải qua sự đồng ý của trung niên to béo này. Sau khi đặt ngọc giản lên bàn trước mặt trung niên, Tiêu Vũ chắp hai tay lại nói.
-“Vãn bối muốn mượn hạ cấp pháp thuật Hỏa Cầu thuật, làm phiền tiền bối.”
Thấy Tiêu Vũ thái độ từ đầu đến giờ đều lễ phép cung kính như vậy cũng khiến trung niên to béo vô cùng hài lòng, y gật gật đầu rồi lấy từ nhẫn trữ vật ra một quyển sổ sách và chiếc bút lông, sau đó hỏi Tiêu Vũ.
-“Hạ cấp pháp thuật Hỏa Cầu mượn một tháng tốn mười điểm cống hiến. Ngươi tên gì, ở viện nào, muốn mượn bao lâu?”
-“Vãn bối Tiêu Vũ, hiện ở tại Nam viện, vãn bối mới nhập môn hôm qua nên đây là lần đầu tiên đến Tiên Minh các.”
-“Nguyên lai là mới nhập cốc, ta nhớ sáng nay toàn bộ đệ tử mới hình như đã qua đây, sao bây giờ ngươi mới đến? Đợi một chút để ta tra danh sách.”
Trung niên to béo lúc này lại lấy từ nhẫn trữ vật ra một khối ngọc giản, sau khi xem xét một lúc chỉ thấy y gật gật đầu rồi lại cất nó đi, tiếp lại nói.
-“Quyền lợi cho đệ tử mới nhập môn thì ngươi biết rồi, Hỏa Cầu thuật này ngươi có thể mượn miễn phí trong một tháng, hết thời gian phải mang nó lành lặn đến đây trả lại. Nhớ kỹ, chỉ có thể riêng một mình ngươi xem, nếu như bổn môn phát hiện ra ngươi lén cho đệ tử khác mượn hoặc trao đổi, hậu quả ngươi gánh không nổi. Đã rõ chưa?”
-“Vãn bối đã rõ, tuyệt không vi phạm.”
-“Tốt lắm, lần sau đến đây cứ gọi ta là Diêm sư thúc. Được rồi, cầm về đi.” - Trung niên to béo mỉm cười, y lấy bàn tay mập mạp của mình gạt gạt ngọc giản Hỏa Cầu thuật về phía Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ với tay nhận lấy ngọc giản rồi cất vào nhẫn trữ vật, sau đó cảm tạ rồi từ biệt Diêm sư thúc. Đi ra khỏi Tiên Minh các với tâm trạng hứng khởi, Tiêu Vũ chạy một mạch thật nhanh về Nam viện, hắn lúc này rất nóng lòng muốn về phòng để thử học cái pháp thuật đầu tiên của đời mình. Hỏa Cầu thuật.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...