Cái này hở quá, không nên mặc.
- Đó là phong cách mà tôi yêu thích, càng hở càng tốt chứ.
Bạch Âm thản nhiên trả lời.
- Vậy à,...
Trần Bách Ngôn ôm cô từ phía sau lưng.
Bởi vì là phòng thay đồ nhỏ không có gương soi nên cô không thể biết hắn đã vào đây từ khi nào.
Bạch Âm cảm nhận được hơi thở quen thuộc phả vào cổ mình.
Trần Bách Ngôn cắn nhẹ cô một cái, hương thơm trên người Acacia khiến hắn ngưng động vài giây.
Mùi cơ thể phụ nữ là một trong những sức hấp dẫn khó cưỡng nhất khiến chàng vương vấn khôn nguôi.
Đánh thức bản năng chinh phục của đàn ông trỗi dậy một cách mãnh liệt.
Trần Bách Ngôn có thể bị đánh gục với vẻ ngoài xinh đẹp của Bạch Âm, song những điều giữ hắn ở lại còn dựa trên các yếu tố khác nhau.
Mùi hương cơ thể được xem là thứ " ngôn ngữ không lời " phản ánh tính cách và gu thẩm mỹ của phái đẹp.
Tạo sức hút mạnh mẽ khiến đàn ông phải lưu luyến.
- Tôi sẽ không kiềm chế được mà
- Chết tiệt, Trần Bách Ngôn anh im miệng cho tôi.
Bạch Âm nhất thời phản ứng.
Cô xoay người theo bản năng đưa hai tay che đi bầu ngực căng tròn gợi cảm của mình.
Chiếc váy đỏ thiết kế theo kiểu hở lưng, dây thắt chéo nhau khá là rườm rà ở đằng sau nhưng vì nó quá khó mặc nên Bạch Âm chưa thể hoàn chỉnh được.
Trần Bách Ngôn không rời mắt khỏi chỗ đó, hắn liếm môi.
Hành động của hắn làm cô bất an, Bạch Âm gương mặt lo lắng.
Trần Bách Ngôn tiến một bước, cô run chân lùi lại một bước.
Cứ như vậy, hắn tiến cô lùi tới khi không còn chỗ để lùi nữa Bạch Âm đành nhắm mắt.
Tình hình bây giờ rõ ràng là bất lợi cho cô, cơ thể cô chỉ che đi được phần bên dưới còn ở trên thì không một mảnh vải.
Trần Bách Ngôn chống tay lên tường, nhìn cô thế này thật sự hắn rất muốn làm tình.
- Ưm...
Hắn chủ động hôn cô.
Tay Trần Bách Ngôn không để yên mà lang thang thăm dò xuống dưới váy.
Bạch Âm kích động, toàn thân như thể có dòng điện chạy ngang qua.
Trần Bách Ngôn đưa lưỡi hoạt động khéo léo bên trong khoang miệng cô.
Làn da trắng của Bạch Âm phải nói mịn màng không thua kém da em bé.
Trần Bách Ngôn tạm thời di chuyển nụ hôn sang vành tai, Bạch Âm không ngăn cản được hắn bởi vì hai tay cô đang bảo vệ nơi nhạy cảm kia.
Trần Bách Ngôn kích thích cô bằng những chiêu trò ám dục.
Bạch Âm bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ nho nhỏ.
Cơn ham muốn tình dục sôi sục thôi thúc hắn từng giây.
Trần Bách Ngôn tuột phần vải dư thừa xuống được một nữa thì bị tay Bạch Âm giữ lấy.
- Đừng...
" Chết tiệt, anh ta định chơi mình thiệt luôn sao chứ.
"
- Chuyện xảy ra ở biệt thự Gia Khánh lần trước, tôi muốn tính sổ với cô tại ngay đây.
Trần Bách Ngôn nâng cằm cô.
- Tôi...ưm...
Không đợi Bạch Âm nói hết hắn liền tranh thủ thời gian hôn môi cô.
- Tôi biết lỗi rồi.
Bạch Âm liều mạng đẩy hắn xong nhanh tay kéo màn quấn chặt toàn body.
" Mình biết cơ thể này năm xưa từng một lần bị Trần Bách Ngôn ấy ấy.
Nhưng,..."
- Cô nghĩ tôi dễ dàng bỏ qua hử Acacia?
- Anh đâu phải hạng người thích tính toán chuyện nhỏ nhặt đâu nhỉ.
Ủa mà, ai mượn anh thu điện thoại tôi chi.
Là lỗi của anh mới đúng, nếu anh không chọc tức tôi thì đã không có vụ tôi chơi chó anh.
Bạch Âm bĩu môi.
- Cô...đúng là cứng đầu.
Trần Bách Ngôn mất hứng.
- Haha, cảm ơn chủ tịch đã khen tôi.
Tôi sẽ cố gắng phát huy điểm tốt.
" Ôi trời, hắn thử như cái lần trúng thuốc kích dục thì tuổi mình chắc giảm thọ quá mất.
"
- Đừng có dại khiêu khích bản năng sinh lý của tôi.
Hắn thành tâm cảnh cáo.
- Ngu gì thử phải không hahahaha.
Tiếng cười Bạch Âm vang vọng khắp căn phòng.
Trần Bách Ngôn:...
- Đợi đấy, sẽ có ngày tôi khiến cô nằm liệt giường Acacia.
Bạch Âm nín cười nuốt nước miếng.
" Tôi tin chứ, đề phòng anh ta luôn luôn được mình ưu tiên thứ hai sau việc trả thù bám người họ Bạch.
"
- Thay bộ khác, tôi giúp cô chọn.
Nhà hàng,
- Nè nè tôi mắc vệ sinh quá, hay là anh vào trước nha lát nữa tôi tìm anh.
Bạch Âm vội vàng mở cửa xe đi xuống.
" Cmn, nhân cơ hội này bỏ trốn cho khoẻ.
"
Trần Bách Ngôn gọi điện thoại.
- Bà à, bà đến đúng địa chỉ mà Nhật Minh gửi chưa? Cháu dẫn bạn gái ra mắt bà đây hy vọng bà sẽ thích.
" Cái cái gì? Bạn gái, con nói thật hả Bách Ngôn, đừng giỡn nghe không.
" - Dung Tĩnh lớn tiếng.
- Cháu có bao giờ nói đùa bà sao.
Trần Bách Ngôn nhíu mày đưa điện thoại xa xa năm giây.
" Là ai dám to gan quyến rũ cháu trai ta.
Đáng chết, ta không chấp nhận cô ta.
Bách Ngôn con phải tỉnh táo không được bị hồ ly tinh ngoài đường bỏ bùa mê thuốc lú.
"
- Lát nữa gặp, bà cháu chúng ta trò chuyện.
Trần Bách Ngôn tắt máy.
Hắn biết ngay là bà nội sẽ không đồng ý chuyện này mà.
Nhưng hắn cũng không thể để người khác tự quyết định cuộc sống của bản thân.
Acacia - mẫu người phụ nữ hắn cực kỳ muốn chinh phục.
Hắn nhìn thấy ở cô bởi sự tự tin và ý thức được điểm mạnh của mình.
Bạch Âm độc lập ít khi phụ thuộc vào ai.
Cô giữ chắc sự độc lập trong từng suy nghĩ lẫn hành động.
Thậm chí cô ấy cũng đủ sức đối diện với mọi thử thách hoặc trở ngại.
Kiểu người phụ nữ cá tính như Acacia thường để lại ấn tượng tốt trong mắt Trần Bách Ngôn.
Cô ấy cũng có một chút gọi là lạc quan, nụ cười của Bạch Âm hắn muốn nhớ mãi không quên.
Còn điều quan trọng hơn thế nữa, sự bí ẩn tỏa ra từ cô bắt buộc hắn phải khám phá nó.
Acacia là ai?
" Tôi thấy cô quen lắm, rất giống với một cô gái trước đây.
"
" Haha, tất nhiên.
Anh thấy tôi quen thuộc cũng không phải điều lạ.
Tôi thường xuất hiện trên tivi mà.
Thấy quen là dĩ nhiên! "
" Nói đi, chúng ta đã từng gặp nhau trước đây rồi phải không? "
" Làm sao có thể, tôi mới về nước.
"
- Về nước sao? Nói như vậy là, cô ấy đã từng sinh sống ở trong nước.
Trần Bách Ngôn suy đoán.
Phòng vệ sinh nữ,
- Bách Ngôn của ta, cháu trai yêu quý của ta.
Dung Tĩnh bình tĩnh vuốt ngực, bỏ điện thoại vào trong túi xách.
- Thời Sơ Hạ, ta chốt con bé rồi.
Bà siết chặt vạt áo.
" Không được, phải nghĩ cách khiến hai đứa nó chia tay thì Tiểu Hạ của mình mới có cơ hội.
Bách Ngôn bà chỉ muốn tốt cho cháu.
Tiểu Hạ thật sự là một gái khá hoàn hảo không thể đánh mất.
"
Dung Tĩnh mở vòi nước rửa tay.
" Rầm "
- Ôi trời đất thánh thần ơi, giật cả hồn.
Ai mà không biết phép tắc lịch sự thế kia.
Bà không vui nói.
- Cái tên Trần Bách Ngôn chết tiệt, tôi ghét anh.
Cả đời này tôi xin thề không đội trời chung với anh.
Bạch Âm đạp cửa phòng vệ sinh xách váy xông vô.
- Khốn khiếp, suýt chút nữa cái tấm thân ngọc ngà này của mình bị hắn xơi sống.
Tức quá! Tức quá! TỨC TỨC QUÁ!!!
Cô cởi đôi giày cao gót ném thẳng vào thùng rác.
- Bạn gái cái con khỉ, nếu không vì muốn có mặt tại buổi sự kiện trang sức đá quý thì bổn cung đã cho người một trận bán sống bán chết rồi đó TRẦN BÁCH NGÔN.
Bạch Âm nhịn từ lúc trong phòng thay đồ đến giờ đã nặng tải.
" Cũng may là mình có dư tài năng diễn xuất, trong trường hợp thân thể chỗ lộ chỗ che hạ giọng nói chuyện nhẹ nhàng với hắn là ok qua ải.
Còn nếu cứ chảnh chảnh vênh mặt thì...to be continued.
"
- Tôi nguyền rủa anh, tôi nguyền rủa anh, tôi nguyền rủa những điều tồi tệ nhất sẽ bám lấy anh Trần Bách Ngôn.
- TRẦN BÁCH NGÔN! TRẦN BÁCH NGÔN anh là thằng đàn ông biến thái.
Bạch Âm la hét muốn banh nóc.
Dung Tĩnh:...
" Là là Tiểu Hạ, Trần gì Bách Ngôn.
Bà không nghe lộn tên ai đấy chứ.
Trong xuyên suốt trận chửi con bé đều nhắc đến cái tên Trần Bách Ngôn.
"
Ba giây sau,
Qua phản chiếu của tấm gương, Bạch Âm mới chợt nhìn thấy " người quen ".
- Bà bà...
Cô vô cùng ngạc nhiên.
- Hahaha, Tiểu Hạ bà đây.
Dung Tĩnh lau mồ hôi trán.
- Thời tiết dạo này nóng thiệt ha cháu gái.
" Sao bà ấy lại ở đây nhỉ, đáng lẽ phải ở khách sạn Hill chứ ta? "
- Ờ bà bà...à đúng rồi bà đi bán vé số mưu sinh đó cháu hahaha.
Bà lúng túng.
Bạch Âm miệng chữ O.
- Bán vé số mà ăn mặc sang trọng ghê vậy bà.
Cô tập trung chú ý vào chiếc túi xách kia.
Dung Tĩnh:...
" Để mình tính sương sương chiếc túi Diamond Forever thương hiệu Chanel được làm bằng da cá sấu sản xuất vào năm 2007 với số lượng có hạn chỉ có 13 chiếc.
Chất liệu quý giá khiến Diamond Forever có giá trị lên đến 261.000 USD.
Phần da cá sấu được nhuộm màu trắng và gắn thêm phần khóa mang biểu tượng đặc trưng của Chanel nạm bởi 334 viên kim cương và bao phủ hoàn toàn bởi vàng trắng 18K.
Ước tính khối lượng kim ***** *** đến 3.54 cara.
Phần dây đeo của túi được làm bằng vàng trắng.
Đây là chiếc túi mà mọi cô gái đều ao ước sở hữu trong đó mình không ngoại lệ.
"
- Ực!
Bạch Âm nghẹn họng.
- Hahaha, là hàng nhái đấy cháu.
Dung Tĩnh ngượng cười giấu chiếc túi Diamond Forever hàng chính hãng.
" Bà nghĩ cháu không biết phân biệt đâu là hàng real đâu là hàng fake à.
"
- Xin lỗi bà ngại quá, cháu là tín đồ hàng hiệu đấy.
Giả hay thật gì cháu biết hết trơn, bà không cần khiêm tốn vậy đâu hahaha.
Bạch Âm cười lớn.
Dung Tĩnh:....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...