Lê Nhật nghe cuộc nói chuyện của hai cô y tá đã hiểu tình hình.
Tái xám mặt mày, dị năng của hắn đã lộ, chuyện này trăm phần trăm là đại họa, nếu không bị bắt đi làm thí nghiệm tiếp thì mới là lạ.
Không có thời gian để suy nghĩ nữa rồi, Lê Nhật đã nghe ngoài phòng bệnh tiếng chân dồn dập.
Ít nhất cũng có hơn mười mấy người đang đều bước như hành quân vào đây.
Sợ hãi ngồi dậy định tìm đường tẩu thoát, nhưng đã muộn, hai tốp lính áo đen bó sát, đầu đội mũ trùm kín mặt, đã nhanh chóng xếp thành hàng ngang quanh giường bệnh của hắn.
Một viên chỉ huy mặt có sẹo ở dưới mắt trái dõng dạc nói:
“Cậu chính là Lê Nhật? Mời cậu đi theo chúng tôi.”
Lê Nhật ngơ ngác hỏi lại: “Đi đâu?”
“Đến nơi cậu sẽ rõ.”
Dưới áp lực của đoàn người, Lê Nhật được hộ tống ra ngoài.
Hắn thấy nơi mình đang ở là một bệnh viện sang trọng.
Vô số ánh đèn led lạnh lẽo chiếu rọi xuống, tạo nên những bóng dài trên sàn nhà gạch trắng.
Nơi mà những âm thanh dồn dập của bước chân vang vọng, nhấn chìm mọi thứ trong một bầu không khí căng thẳng, đầy lo âu của hắn.
Đoàn người vừa ra đến sảnh của bệnh viện đã bị một nhóm khác mặc áo bó sát màu trắng đón đầu chặn lại.
Một người đàn ông mặc đồ vest trắng, lịch lãm đứng ra nói to:
“Đại tá Gou, ông nhanh nhẹn thật đấy, định hớt tay trên của công ty chúng tôi à.”
Gã đàn ông có vết sẹo dưới mắt trái, được gọi là Gou, đứng ra đáp lại bằng một giọng gay gắt: “Xin chào, giám đốc Tommy.
Hội Đồng đã có lệnh, bộ phận nào phát hiện trước thì có quyền trưng dụng.
Tôi đang làm theo đúng như vậy mà thôi.”
Tommy là một người trung niên chừng 30 tuổi.
Hắn lịch sự và nhã nhặn như một tài tử điện ảnh, đầu tóc bóng loáng, mỉm cười làm một động tác như ảo thuật.
Tức thì, một màn hình thực tế ảo lập tức gửi đến trước mắt cho đại tá Gou, đắc ý nói:
“Xin lỗi Gou, trong lúc ông ráo riết đến đây thì tôi đã nhanh hơn một bước, xin được chỉ lệnh khẩn cấp của Hội Đồng.
Tôi dẫn người đi, không vấn đề gì chứ?”
Mặt Gou hơi nhăn lại, không ngờ bên phía công ty lại ma mãnh đến như vậy.
Bản thân đã rất cẩn thận nhưng không ngờ vẫn thua họ một điểm tinh tế này.
“Giao người.” Gou quyết đoán nói, không hề chần chừ dẫn quân lính rời khỏi, để lại Lê Nhật cho Tommy.
Ánh mắt giao nhau, Tommy đắc ý cười thắng lợi trong khi Gou vẫn điềm tĩnh như mặt hồ không gợn sóng.
Tommy cười hài hòa như một nhà làm từ thiện.
Hắn đưa tay sang khoác lấy vai của Lê Nhật, cùng đoàn lính áo trắng đi ra ngoài bệnh viện, vừa đi vừa nói: “Xin chào cậu Lê Nhật, tôi đã được nghe thông tin về cậu.
Không cần ngạc nhiên, cứ lên xe tôi sẽ giải thích cho cậu hiểu.”
Đây là bên trong căn cứ Spatium, đường phố sạch đẹp, xe cộ vẫn tấp nập như một thành phố phồn vinh.
Ngoại trừ đồi núi liên tục nhấp nhô ở xa xa ra các tòa nhà cao tầng vẫn tồn tại đó.
Công viên, kể cả xe bus cũng có.
Không hề có dấu hiệu của một cuộc khủng hoảng nào, người dân vô tư đi lại, sinh hoạt thoải mái đến mức Lê Nhật có cảm tưởng bọn họ không hề biết đến sự tồn tại của Ngày Phán Xét.
Lê Nhật cùng Tommy lên một chiếc limo màu trắng sang trọng đã đậu sẵn ở ngoài cổng bệnh viện.
Tommy ngồi đối diện với Lê Nhật, nụ cười đỏm dáng vẫn luôn nở.
“Đầu tiên xin mời cậu xem đoạn quảng cáo này đã.”
Tommy nói xong thì mở chiếc tivi trước mặt Lê Nhật lên, khung cảnh một người nữ phóng viên cúi chào hiện ra, tươi cười nói:
“Xin chào các bạn, tôi là Luci, phóng viên của đài Truyền thông Căn cứ Spatium.
Hiện tại tôi sẽ giải thích tình hình thế giới và sự kiện Ngày Thế Giới Mới Sinh Ra cho các bạn được rõ.”
Ngày thế giới mới sinh ra sao? Lê Nhật thầm nghĩ mà tức giận, bao nhiêu quốc gia diệt vong, bao nhiêu người đã chết không ngờ lũ người máu lạnh này lại nhẹ nhàng hưởng thụ như thế, thật là đã mất hết tính người.
“Đầu tiên nhất chúng ta cùng tìm hiểu về loại virus đã gây ra thảm họa toàn cầu.” Luci dẫn dắt bằng một giọng điệu ngọt ngào đi thẳng vào lòng người, tay cô nàng chỉ về phía một mô hình ảo trông như những tế bào virus trôi nổi giữa không trung.
“Các nhà khoa học của Spatium gọi nó là NaiX – một loại virus mà cho đến hiện tại không một ai biết chúng xuất hiện từ đâu.
NaiX có khả năng xâm nhập vào cơ thể của mọi sinh vật thông qua đường ăn uống, hô hấp, máu, thậm chí là tiếp xúc qua da.
Có thể nói NaiX là không thể đề phòng, hiện tại trong cơ thể mỗi người chúng ta đều đã bị NaiX xâm chiếm.”
Luci vừa nói vừa thao tác tay chỉ về mô hình ảo đang hiển thị bằng hành động cho người nghe dễ hiểu.
“Khả năng tàn phá của NaiX chúng ta đã được nhận biết, nó như một loại ký sinh trùng dạng vi mô, tái khởi động lại não bộ của sinh vật đã chết, biến chúng thành những thây ma hoạt động theo bản năng khát máu.”
“Nếu gọi những virus trong cơ thể mỗi người chúng ta là trẻ nhỏ, thì những đối tượng đã bị biến đổi sẽ chứa trong mình lượng virus NaiX trưởng thành.
Đối với người sống, NaiX ban đầu chỉ có dấu hiệu cộng sinh.
Chúng đợi đến khi lượng virus trưởng thành đến tiếp tế thông qua những con đường mà tôi đã đề cập lúc nãy.
Điển hình nhất là thông qua vết cắn hoặc cào cấu.
Khi đó người bị nhiễm sẽ bị xâm chiếm hoàn toàn, biến thành xác sống.”
Luci vẫn tươi cười giải thích, mô hình ảo đã biến thành một con xác sống biểu hiện trực quan trên màn hình tivi.
Lê Nhật ngẫm nghĩ những điều này hắn cũng đã tương đối biết rồi, vẫn chưa có gì mới khiến hắn ngạc nhiên.
“Điều tiếp theo Luci muốn cho mọi người biết là, NaiX đang biến dị vô cùng mạnh mẽ kể cả khi đã chiếm đoạt hoàn toàn vật chủ.
Chúng hoạt động tốt nhất trên cơ thể con người, nhưng điều đó không có nghĩa là những sinh vật khác không bị biến đổi.
Theo ghi nhận mới nhất từ Spatium, hiện tại đã phát hiện được những cá thể biến dị đầu tiên là động vật nhỏ và thực vật.”
Theo lời dẫn của Luci, một đoạn video được trình chiếu, góc quay là từ trên cao nhìn xuống.
Một con chó da thịt đã thối rữa, có thể thấy cả xương.
Mồm chảy nước dãi, cái lưỡi thè ra thụt vào dài đến chấm đất đang đối đầu với một sinh vật kỳ lạ trông giống như một bông hoa, chỉ có điều rễ của nó đã biến dị thành những xúc tu và nó to như một người trưởng thành.
Hai sinh vật biến dị lao vào nhau xà quần, không đến một phút con chó đã bị bông hoa kia nuốt trọn.
Những xúc tu của nó đâm sâu vào đất, lại biến thành một cây hoa hướng dương to đùng.
“NaiX đang biến đổi trái đất thưa các vị.” Tiếng Luci lại vang lên khi đoạn video kết thúc, trở lại khung hình ảo của con xác sống.
“Việc lây lan đã diễn ra trên quy mô toàn cầu và toàn bộ hệ sinh thái bao gồm cả động thực vật.
NaiX không những làm biến dị thể hình bên ngoài, mà còn đang biến đổi thể chất của từng giống loài chúng ký sinh.
Khiến chúng ngày một khỏe hơn, to hơn và nguy hiểm hơn… Tin tốt là sau Ngày thế giới mới sinh ra thì lượng virus NaiX trong người mỗi chúng ta đã bị đồng hóa.
Điều đó nghĩa là, cơ thể chúng ta cũng đang được cải tạo từng giây phút, thể chất và các giác quan đều được cải thiện.
Đã có những cá nhân nổi bật xuất hiện siêu năng lực, tôi xin nhắc lại chúng ta đã có Siêu Nhân Loại.”
Lê Nhật sững sờ chăm chú lắng nghe.
Tommy thì chỉ cười cười, cầm một chai rượu vang, rót cho Lê Nhật một ly.
Nhận lấy ly rượu nhưng hắn không có tâm trí uống, chỉ chăm chăm nhìn vào màn hình.
Hắn muốn biết cái gọi là siêu năng lực có phải giống như hắn hay không.
Tiếp đó là đoạn video giới thiệu, một cô gái trẻ đẹp, tóc nhuộm xanh rêu dài ngang thắt lưng.
Nước da trắng ngần, trang điểm nhẹ, trên mặt tô điểm vài nét son phấn màu sôcôla.
Đang đứng giữa một khoảng sân tập, trước mặt là những khối kim loại to như ô tô.
Phía dưới màn hình xuất hiện dòng thông tin được hiển thị.
Tên: Magie
Tuổi: 22
Siêu Năng Lực: Điều Khiển
Đánh Giá: Hạng S
Camera quay cận cảnh Magie, cô nàng cười lè lưỡi làm dáng, xong đôi mắt chuyển từ màu nâu sang trắng đục.
Cả người bằng một sức lực siêu nhiên nâng lên không chậm rãi.
Magie đưa tay thẳng về phía khối kim loại trước mặt cách hơn mười mét, khối kim loại cũng từ từ được nâng lên cao.
Bỗng cô nắm bàn tay lại, khối kim loại bị biến dạng mạnh mẽ, như một nắm xôi bị người ta nhào nặn.
Xong Magie hạ xuống, để cho camera quay cận cảnh khối kim loại, một nhân viên mang búa ra đập liên hồi kiểm chứng.
Ánh lửa và tiếng coong coong vang lên liên miên, đến khi búa cũng gãy thì mới thôi.
Màn kế tiếp là một người quân nhân nghiêm trang chào kiểu quân đội Mỹ, khi camera lia đến người, anh ta thôi tư thế chào, thủ thế như vận nội công.
Hai ngón tay trỏ và danh ép sát vào nhau, phát ra ánh sáng đỏ rực, bằng tư thế như điểm huyệt anh ta phóng luồng sáng ra như một tia laser bắn trúng khối kim loại.
Ầm một tiếng lớn, khối kim loại bị bắn xa hơn mười mét, xuất hiện một cái lỗ to như nắm tay xuyên thấu gần một mét.
Dòng thông tin bên dưới hiện lên.
Tên: Sam
Tuổi: 25
Siêu Năng Lực: Laser
Đánh Giá: Loại A+
Đến video kế tiếp vừa hiện lên Lê Nhật đã nhận ra ngay, đó là cô bé Mỹ Mỹ, con gái của Tiến sĩ Cường.
Mỹ Mỹ mếu máo, đang ôm một con mèo có vẻ như đã chết, nội tạng của con mèo còn rơi vãi trên tay cô bé.
Tay Mỹ Mỹ phát ánh sáng màu xanh biếc nhè nhẹ, cô bé khóc lóc nhồi nhét nội tạng của con mèo vào trong bụng nó, không ngừng vuốt ve.
Kỳ diệu thay máu trên bụng con mèo ngừng chảy.
Camera lia đến miệng vết thương rõ ràng đang lành lại nhanh chóng, chỉ 30 giây sau con mèo đã có thể cử động.
Nụ cười tươi rói hiện lên trên khuôn mặt đầy nước mắt của Mỹ Mỹ, cô ôm con mèo vào lòng.
Bên dưới hiện lên dòng thông tin.
Tên: Mỹ Mỹ
Tuổi: 15
Siêu Năng Lực: Chữa Trị
Đánh Giá: Loại SS
Tiếp nữa màn hình được chia cắt ra rất nhiều người khác thể hiện năng lực của mình nhưng toàn bộ đều bị đánh dấu F.
Trở lại với Luci, cô nàng này vẫn với nụ cười chuyên nghiệp trên môi, nói tiếp:
“Như các bạn đã thấy, hiện tại Spatium đã phát hiện rất nhiều người xuất hiện dị năng.
Nhưng để có thể gọi là Siêu Năng Lực như ba người đầu tiên cần phải rất mạnh mẽ.
Cho nên, khi các bạn phát hiện bất kỳ người quen nào có biểu hiện dị năng xin liên lạc ngay với chúng tôi.
Spatium đã chuẩn bị sẵn khoản thưởng lớn cho người báo tin.
Xin cảm ơn rất nhiều, chúc các bạn một ngày làm việc năng suất.
Vì Spatium!”
Màn hình hiện lên dãy số đường dây nóng của Spatium.
Lê Nhật lại nghĩ không biết thứ năng lực của mình sẽ được Spatium xếp vào cái loại gì đây.
Lúc này Tommy mới lên tiếng nói:
“Như cậu thấy đấy, loài người chúng ta đã xuất hiện những cá thể có năng lực cực mạnh.
Videos cậu vừa xem được quân đội phổ biến khắp căn cứ, với dân số hơn trăm triệu dân của Spatium hiện tại cũng chỉ tìm ra ba người.
Số lượng người có dị năng nhưng yếu kém cũng chỉ hơn một ngàn, hiện tại đang được quân đội đào tạo.
Cậu chính là người đầu tiên công ty chúng tôi có được, dị nhân đầu tiên của tập đoàn SHARK chúng tôi.”
“Tôi muốn gặp cha mẹ.” Lê Nhật nói mà không quan tâm lắm đến những gì Tommy vừa đề cập.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...