7.
Cẩn thận suy xét, thật ra Du Sơ Sơ đúng là một cô gái xinh đẹp lại ưu tú, cô tự cao cũng có cơ sở.
Những năm gần đây, có không ít người thổ lộ với cô, nhưng cô chỉ thích có anh bên mình.
Mười năm quen biết, cô chưa từng thật sự nói thích anh, dĩ nhiên anh cũng không có nói thích cô.
Chu Triều Tuấn cho rằng, mọi việc theo tự nhiên đều tốt, dù sao cô cũng mù mặt, trong mắt chỉ thấy được anh, về sau cũng chỉ ở bên anh.
Nhưng anh đã quên, Du Sơ Sơ ở nước ngoài mấy năm, hai người cũng chỉ có một khoảng thời gian tình nghĩa thanh mai trúc mai, có lẽ người ta đã sớm quên rồi.
Mẹ Chu thấy anh thở ngắn than dài, liền xúi giục anh đi bày tỏ “Con có thể đi cướp dâu mà!”
Anh như được đả thông kinh mạch, hai mắt sáng lên, không giấu được vẻ vui mừng: “Như vậy có được không?”
Mẹ Chu cười tủm tỉm: “Dĩ nhiên là được!”
Nhưng anh còn chưa kịp đi thổ lộ, Du Sơ Sơ lại làm ra một chuyện lớn.
Cô đánh cho fan cuồng của Chu Triều Tuấn một trận tơi bời.
Mà lúc anh sốt ruột che chở cho cô, lại bị người ta chụp mấy tấm ảnh đưa lên mạng.
Nhanh như chớp, tin tức “Chu Triều Tuấn che chở bạn gái đánh fans” nhảy thẳng lên tìm kiếm hàng đầu của weibo.
Du Sơ Sơ mua đậu hủ hoa tới cho anh nhận lỗi: “Em hơi xúc động, nhưng em không sai”
Chu Triều Tuấn nhìn khóe mắt cô bị thương, hết sức đau lòng.
“Cô ta đã không ra sao, em cũng vậy, mắt đã không tốt rồi, nếu lỡ đụng tới mắt thì sao, sau này kể cả anh em cũng nhìn không rõ nữa!”
“Em thấy cô ta chụp lén anh, không nhịn được mới giật máy ảnh xem thử, anh biết trong đó có gì không, toàn là hình ảnh anh ở trần! Anh nói đi, hành động đó có phải nên giải quyết không? Em nghĩ người này hay ở mấy khách sạn có camera.”
Anh cẩn thận xoa thuốc cho cô: “Cho nên em đánh cô ta?”
“Không đánh ả không lẽ để dành ăn tết hả?”
Chu Triều Tuấn bị cô chọc cười, tai đỏ lên, rất mất tự nhiên nói: “Sau này đừng tự mình đánh, không phải còn có anh sao?”
Cô chớp đôi mắt to tròn, đưa mặt lại gần: “Em đánh fans của anh, anh không giận hả?”
Anh trả lời: “Cô ta đánh em anh mới tức giận”
Nghe vậy, Du Sơ Sơ đem mặt vùi vào gối ôm, cười tít mắt mũi.
Cô mặc kệ, mấy lời đó bốn bỏ lên năm chẳng khác gì Chu Triều Tuấn thổ lộ!
8.
Tin tức không thể nhanh chóng hạ nhiệt, Chu Triều Tuấn đơn giản là mặc kệ không để ý, hết sức chuyên tâm đi nghiên cứu cách làm đậu hủ hoa, mặc cho anh Thạch khủng bố điện thoại.
Cuối cùng vẫn là Du Sơ Sơ nhìn không nổi mới trả lời điện thoại: “Chào anh Thạch, Tạp Tạp không lười biếng, anh ấy đang tích cực suy nghĩ cách giải quyết.”
Chu Triều Tuấn bưng cái thau, đứng bên cạnh nghe cô nghiêm trang bịa chuyện, cười nói: “Em nói anh Thạch đến đây lấy máy ảnh, những việc còn lại anh ấy biết cách xử lý.”
Hiệu suất làm việc của anh Thạch rất cao, lập tức ra thông báo giải thích, hơn nữa đem những bằng chứng về hành động của fans cuồng ra chứng minh, bao gồm mấy lần gần nhất chụp lén, cùng với camera an ninh của khách sạn làm chứng cứ.
Nhưng thông báo không giải thích thân phận của Du Sơ Sơ, cũng không giải thích lý do Chu Triều Tuấn che chở cho cô.
Quần chúng buôn dưa lê sôi nổi bàn tán, Chu Triều Tuấn có phải đang yêu không? Hơn nữa còn không biết mệt mỏi mà tìm một vòng lớn đủ chuyện.
Một khi đã đào bới, không chỉ tìm ra Du Sơ Sơ ngồi ghế VIP xem biểu diễn Chu Triều Tuấn, còn có người nói hai người đã quen nhau từ lâu, thậm chí còn đưa ảnh chụp thời trung học Chu Triều Tuấn với Du Sơ Sơ ăn chung một chén đậu hủ hoa.
Việc này ở weibo càng ngày càng lớn, Du Sơ Sơ thấp thỏm không yên “Chu Tạp Tạp, có phải em làm ảnh hưởng đến sự nghiệp của anh không?”
Bên này, Chu Triều Tuấn cuối cùng cũng làm thành công “Chu nhớ đậu hủ hoa”, bưng chén lại trước mặt cô báo công: “Mau nếm thử đi, đây chính là món đậu hủ hoa ngon nhất trên đời!”
“Ngọt quá, nước đường nhiều quá”
“Vậy à, sau này từ từ cải tiến thêm”
“Việc trên weibo…”
Chu Triều Tuấn cắt ngang: “Em nghĩ tại sao anh lại vào giới giải trí?”
Anh nỗ lực đứng ở chỗ cao nhất, chói mắt nhất, chẳng qua là anh muốn cho cô nàng mù mặt kia không cần mệt mỏi, không cần lướt qua đám đông, mà chỉ cần ngước đầu mở mắt, thì lúc nào, ở đâu cũng tìm được anh mà thôi.
Bây giờ cô đã trở lại, anh ở bên cạnh cô chỉ là một ca sĩ đẹp trai, tiền đồ hay sự nghiệp không quan trọng bằng cô.
“Họ có thể thấy người khác, nhưng em chỉ có thể thấy anh”
9.
Hot search đã qua tới ngày thứ năm, cũng là ngày sinh nhật Du Sơ Sơ.
Chu Triều Tuấn trước nay vốn yên lặng đột nhiên đăng tin trên weibo, khác phong cách lời ít ý nhiều xưa giờ, một đoạn văn rất dài.
“Đầu tiên, rất cảm ơn bạn bè yêu nhạc những năm gần đây đã luôn quan tâm, theo dõi, hôm nay tôi muốn nói với mọi người một ít việc.
Bạn gái là thật, cô ấy đánh người cũng là thật.
Thật ra cô ấy từ nhỏ tới lớn lòng dạ rất hiền lành, không vô duyên vô cớ đánh người, gặp chuyện bất bình cũng chỉ biết la hét.
Lần này không phải cô ấy sai, mà tính tình cô ấy do tôi cưng chiều quá mà thành ra vậy, hơn nữa, cô ấy đánh người cũng là vì bất bình thay tôi, cho nên đều là do tôi, mọi người đừng mắng cô ấy.
Chúng tôi quen biết rất lâu rồi, năm mười bốn tuổi lần đầu gặp cô ấy, tôi liền đi theo cô ấy muốn xin số điện thoại (con dâu nhỏ bẻ cong sự thật, tôi giận mà không dám nói).
Những năm đó tôi đi theo cô ấy ăn ăn uống uống, đi dạo hết phố lớn đường nhỏ, mẹ tôi còn nói, nếu dám bỏ cô ấy, tôi cũng không cần về nhà nữa, thấy chưa, địa vị trong gia đình của tôi không cao.
Tôi không biết từ khi nào mình thích cô ấy, sau này ngẫm nghĩ lại, cô ấy mỗi ngày trước mặt tôi đẹp – xấu, tôi đều chịu đựng, có lẽ đây chính là thích, cô ấy tự luyến, nhưng tôi thấy cô ấy nói cái gì cũng đúng.
Tính cách tôi thuộc loại hàm súc, nói trắng ra là cao ngạo đi, tôi chưa từng bày tỏ với cô ấy, đương nhiên cô ấy cũng không, cô chỉ biết tự khen mình xinh đẹp.
Gần đây những lời “mẹ tôi nói” thật ra là đều để lừa cô ấy, quả nhiên, vừa nghe tôi muốn tìm người yêu đương, cô ấy liền về nước.
Nhưng mà cô thông minh nên vừa về là biết quỷ kế của tôi, cho nên cô ấy thiết kế một bộ áo cưới, nói dối với tôi là muốn kết hôn.
Tôi cũng biết kế hoạch của cô ấy, cố ý tìm người gần gũi để tôi ghen, bởi vì rảnh rỗi nên tôi cũng phối hợp với cô nàng thích diễn trò đó, thậm chí còn thuận nước đẩy thuyền, lôi kéo cô gái nhỏ đi đăng ký kết hôn.
Mọi người đã dõi theo tôi nhiều năm, tôi thật sự biết ơn, nếu thích tôi ca hát, có thể nghe thêm nhiều lần, nếu là thích tôi, vậy chắc cũng “một vừa hai phải”.
Bởi vì cô nàng nhà tôi thật sự rất khó chiều, biết tôi lừa cô ấy đi đăng ký đã ầm ĩ với tôi cả buổi sáng.
Nhìn xem cuộc sống của tôi rất vui vẻ thoải mái, mọi người không cần ghen tị với cô ấy, tôi vô cùng cảm ơn!”
Sau đoạn văn dài, đính kèm là tấm hình 2 quyển giấy chứng nhận màu đỏ.
Weibo vừa đăng lên, fans lập tức oanh tạc.
Mấy cô dì lớn tuổi thì khen con dâu mạnh mẽ có khí phách, mấy cô gái trẻ thì kêu than thất tình.
Du Sơ Sơ lúc này đang ở trong lòng Chu Triều Tuấn, mặt mũi nở hoa
“Anh có thể cưới cô gái xinh đẹp ưu tú như em đúng là do tổ tiên phù hộ, ba đời mới có!”
Chu Triều Tuấn nhéo mặt cô, cười: “Da mặt càng ngày càng dày, có thể làm thớt gỗ luôn được rồi đó.”
Cô trợn mắt: “Có điều sao anh chắc chắn em phải gả cho anh?”
“Em thiết kế bộ âu phục chú rể màu hồng nhạt, cùng với bộ đưa cho anh lúc trước không khác nhau.”
Sự thật là người nào đó mặc trộm bộ âu phục, kích cỡ vừa vặn, đúng là làm theo số đo của mình,
“Vậy còn em, sao biết anh lừa em về nước?”
“Bởi vì em biết anh thích em”
Thật ra Chu Triều Tuấn âm thầm qua Ireland thăm cô, nhưng thiếu niên tính tình kỳ quặc, không chịu nói cho cô biết.
Mẹ Chu vì muốn trợ giúp, đem chuyến bay, tin tức của anh báo hết với cô.
“Con coi đó, trong lòng con trai mẹ chỉ có con thôi.”
Sau đó, Chu Triều Tuấn cố ý đưa tin tức muốn yêu đương ra, Du Sơ Sơ xem được, liền theo hướng đã vạch ra đó mà giả bộ vô cùng lo lắng quay về.
Nhưng anh không có bất kỳ hành động gì tỏ vẻ có tình cảm, cô là người gặp người thích hoa gặp hoa nở, trước nay đều là nam giới bày tỏ, làm gì có đạo lý bắt cô thổ lộ? Vì vậy cô với bạn đồng nghiệp giả vờ cười cười nói nói đi bộ một vòng, thử xem tâm tư của anh, xem dáng vẻ của anh, cô bắt tay chuẩn bị quần áo cưới, dẫn anh lên đường.
Chu Triều Tuấn nhìn cô lăn lộn, làm bộ cái gì cũng không biết.
Cậu cô nhìn không nổi, tốt bụng nhắc: “Nó chỉ làm quần áo cho cháu, cũng chỉ thấy rõ mặt cháu, cháu nói nó còn muốn gả cho ai?”
Anh lừa cô trở về, cô lừa anh “kết hôn”, vậy coi như hòa đi, bởi vì kết quả này là anh muốn, yêu chiều cô đến vĩnh viễn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...