Edit: Thỏ Ngọc
Đêm khuya
Tiêu Dật Việt tính toán thời gian bước vào phòng của thiếu nữ, nhìn khuôn mặt xinh đẹp đang say ngủ, nhịn không được mà si mê ngồi bên giường cô.
Lòng bàn tay hơi lạnh nhẹ nhàng mơn trớn khuôn mặt ngủ say của Diệp Yên Yên…
“Bé con xấu xa…” khi đầu ngón tay dừng lại trên cánh môi đỏ thắm, giọng nói khàn khàn của thiếu niên chậm rãi vang lên “Biết rõ anh không thích ăn rau hẹ mà vẫn ép anh ăn…” không nhịn được cúi đầu, đôi môi mỏng cắn lên cánh môi như thạch rau câu của thiếu nữ, ngậm trong miệng tham lam liếʍ mυ'ŧ.
“Ưm…” thiếu niên tham lam liếʍ mυ'ŧ, gặm cắn cánh môi khiến cô khó thở, đành khó chịu nhíu mày.
“Nồng đậm vị sữa tươi…” không cam lòng buông cánh môi ngọt ngào của thiếu nữ ra, anh vẫn chưa thỏa mãn liếʍ môi mỏng, trong khoang miệng còn mùi sữa thơm nhàn nhạt “Có phải bất cẩn làm đổ sữa không?” thiếu niên nói, lột sạch đồ ngủ trên người Diệp Yên Yên một cách thuần thục, liếʍ láp làn da trắng nõn, mềm mại của thiếu nữ, tham lam muốn nhiều hơn nữa…
Trên cánh tay của Diệp Yên Yên vẫn còn lưu lại mùi sữa thơm nhàn nhạt.
Mùi sữa nồng đậm hoàn toàn khơi dậy sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của thiếu niên, ngay cả hô hấp cũng trở nên nặng nề…
“Sữa tươi…vậy mà vẫn còn sót lại…” ánh mắt hưng phấn của anh rơi vào chiếc tủ đầu giường, trên đó còn có chiếc cốc mà Diệp Yên Yên vẫn thường dùng, bên trong cũng không còn lại bao nhiêu sữa “Sao em không uống…” anh kéo đôi chân trắng nõn cân đối của cô ra, vươn tay cầm lấy cốc sữa tươi.
“Ừm…” thiếu nữ vô thức phát ra tiếng kêu yêu kiều, toàn thân theo bản năng run rẩy, chất lỏng màu trắng sữa mát lạnh bị thiếu niên đổ xuống vùng bụng bằng phẳng, thuận thế chảy xuống huyệt nhỏ đáng yêu của cô.
Nhìn chất lỏng màu trắng sữa hoàn toàn thấm ướt cánh hoa, thiếu niên khó có thể đè nén được hưng phấn, hô hấp nặng nề.
Anh chợt cúi đầu xuống, môi mỏng ngậm lấy hoa huyệt béo mập, căng mịn, tham lam dùng đầu lưỡi ẩm ướt của mình mà tận tình liếʍ láp, kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Mùi sữa thơm nồng đậm hòa lẫn với ái dịch của thiếu nữ, bị thiếu niên tham lam liếʍ mυ'ŧ.
“Rất ngọt…” anh liếʍ đến khi Diệp Yên Yên cao trào, toàn thân cô khẽ run rẩy tiết ra nhiều dâʍ ɖị©ɧ hơn, không khỏi dính hết lên miệng anh “Yên Yên càng ngày càng trở nên dâʍ đãиɠ…cao trào nhanh như vậy…” Tiêu Dật Việt liếʍ liếʍ khóe môi, trầm giọng nói, dùng đầu ngón tay tách cánh hoa bị liếʍ đến đỏ ửng ra, lộ ra âm hạch nhỏ nhạy cảm…
Hồng hào non nớt, khiến anh muốn thương yêu mà mở ra môi mỏng, ngậm âm hạch vào miệng rồi tinh tế mυ'ŧ liếʍ.
“A…a ưm…” âm hạch nhỏ nhạy cảm bị thiếu niên tùy ý liếʍ đến sưng đỏ, đầu ngón tay thon dài không buông tha bất kỳ cơ hội nào, chậm rãi thăm dò huyệt đạo chặt chẽ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ thân thể nhạy cảm của cô.
“Tiểu Yên Yên thoải mái sao…” một lần nữa khiến thiếu nữ đạt cực khoái, Tiêu Dật Việt ngẩng đầu lên lau khóe môi, cười cười móc ra côn ŧᏂịŧ đang không ngừng trướng đau “Chỗ này của anh rất khó chịu…” ôm lấy chân của thiếu nữ dưới thân, vật to nóng bỏng của Tiêu Dật Việt dán chặt vào giữa hai chân cô, khép hai chân lại bắt đầu chậm rãi ra vào…
“A…” liên tục duy trì ra vào mấy trăm cái, anh nằm trên người cô không nhịn được gầm nhẹ, trút ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đυ.
c nóng hổi, tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấm nóng lập tức phun đầy lên vùng bụng phẳng lì của cô.
Sau khi phát tiết du͙© vọиɠ, anh bỗng cảm thấy mệt mỏi, còn chưa kịp đứng dậy đã ngã xuống bên người thiếu nữ…
Lúc này Tiêu Dật Việt mới giật mình nhận ra mình đã bất cẩn!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...