Chương 1. Lời mời.
12 giờ - Thời gian tinh thần Liên Thịnh thoải mái nhất trong ngày.
Anh ngồi xếp bằng trên ghế máy tính, nhìn chăm chú vào đám comment bay đầy màn hình, chọn ra vài cái để trả lời.
“Cảm ơn du thuyền của Hoa Đoá Đa Đa. Nếu tôi nhớ không nhầm thì đây chính là cái thứ ba trong ngày hôm nay rồi, tôi nghĩ mọi người nên dừng lại được rồi, tôi cũng không muốn lên mấy cái hotsearch kiểu ‘nữ sinh viên chỉ dám ăn màn thầu dưa muối mỗi ngày để tặng quà cho nam streamer’ hay ‘học sinh tiểu học bị đánh đập vì donate cho streamer hết sạch thẻ bố mẹ’ rồi bị người ta lôi ra chửi đâu.”
“Cái gì cơ? Chỗ tiền này chẳng là gì sao? Ý là đang chế giễu tôi phải không?”
“Không phải tôi đã nói, mấy cô là bạch phú mỹ(*) thì sao không chịu làm mấy việc đàng hoàng đi, mấy cô có tiền thì đi du lịch, đi shopping, sắm hàng hiệu không được sao? Cứ mua một đống Lamborghini du thuyền gì gì đấy ở đây, tôi cũng có mở ra xem được đâu.”
(*) bạch phú mỹ: Người đẹp da dẻ trắng trẻo mịn màng, xinh đẹp, gia cảnh giàu có.
“Tôi có tiền lương, tự nuôi đến tám người như tôi cũng được.”
Giọng nói trầm bổng du dương tựa như tấu nói (**) vậy.
(**) tấu nói: Một loại khúc nghệ của Trung Quốc dùng những câu nói vui, hỏi đáp hài hước hoặc nói, hát để gây cười, phần nhiều dùng để châm biếm thói hư tật xấu và ca ngợi người tốt việc tốt.
Liên Thịnh đang hăng say dạy dỗ fans, nhân viên quản lý của stream không nhịn nổi nữa phải nhắn tin wechat cho anh ngay.
[Quản lý tức giận] Im miệng! Cấm cậu khuyên fans đừng donate nữa!
[Một quả cherry] (*) OK.
(*) Quả cherry trong tiếng Trung còn có một tên nữa là quả chiến thắng, tên của Liên Thịnh chính là chữ chiến thắng này. Đây là chơi chữ, ID PUBG của Liên Thịnh là V trong Victory, nghĩa là chiến thắng. Tên wechat là nghĩa này, nhưng để là quả chiến thắng thì hơi kỳ nên mình sẽ để là quả cherry.
Liên Thịnh tắt điện thoại, rất khéo léo chuyển chủ đề, mở phần mềm trò chơi. “Được rồi được rồi, chơi game thôi.”
Ở một nơi khác, trong căn cứ câu lạc bộ esport của chiến đội STV phân bộ PUBG, máy tính phòng họp trên lầu hai đang mở kênh live stream của Một quả Cherry.
Quản lý chiến đội STV - Hoa Đình- ngồi trước máy tính nghe thấy câu này, cuối cùng cũng buông tay đang chống thái dương xuống, thở hắt ra: “Quý ngài streamer này cũng quá lắm lời rồi? Còn cái giọng điệu nói chuyện này nữa, cứ làm tôi có cảm giác như được quay về mấy năm trước bị giọng nói ma quỷ của tên nào đấy tra tấn vậy.”
Thiếu niên ngồi cạnh đó vẫn luôn khoanh tay trước ngực, nghe thế bèn lạnh nhạt liếc hắn một cái.
Không hiểu sao Hoa Đình cứ có cảm giác lạnh sống lưng, lập tức khuất phục nhận sai: “Tôi sai rồi! Tôi không nên nói xấu người đó mà!”
Phương Thành Tự hừ lạnh một tiếng: “Xem tên đó chơi game đi.”
Liên Thịnh là một streamer về game của Hoa Hỏa TV, người này rất tốt tính, hoạt bát biết nói chuyện, khả năng học hỏi cũng rất cao, anh chơi rất nhiều trò chơi, cho dù là đánh bài, bắn súng hay yêu đương, thậm chí là mấy trò suy luận trí tuệ các thứ, chỉ cần có trên thị trường, không dám nói là trăm phần trăm, nhưng tám mươi phần trăm đều đã bị anh phá đảo rồi.
Phong cách live stream của anh tùy theo từng trò chơi, nếu là game thú vị, anh sẽ thể hiện trình độ cao nhất cho người xem biết về hiệu ứng tốt nhất của trò chơi; còn nếu game đó thật sự đơn giản đến mất não, anh cũng có thể xoay chuyển tình thế bằng mồm mép lợi hại của mình, biến trò chơi đó thành một vở tấu hài.
Giọng Liên Thịnh rất êm tai, kênh live tream của anh không nhiều quy tắc lắm, vì vậy nên dẫu phần lớn thời gian live stream của anh đều cực kỳ tùy hứng, nhưng số người xem lại rất không tệ.
Liên Thịnh ngồi tám nhảm một lát, thấy số người xem tăng lên kha khá rồi mới chính thức bắt đầu trò chơi.
Hôm nay anh chơi một game bắn súng sinh tồn: PUBG - Tuyệt địa cầu sinh.
Trong trò chơi, mỗi trận sẽ có 100 người chơi. Mỗi người chơi phải nhảy dù xuống một vị trí mình muốn trên bản đồ, sau đó thông qua việc thu thập các loại tài nguyên, chiến đấu với những người chơi khác trong khu vực an toàn ngày một thu hẹp lại, để cho mình trở thành người sống sót cuối cùng.
Có hơn mười giây chờ vào trận, Liên Thịnh lại bắt đầu ngồi lảm nhảm với mớ comment trên màn hình, vì mải trò chuyện bên này nên nhân vật của anh bị anh lỡ tay cho nhảy ngay đỉnh một tòa tháp.
(Chắc là nhảy khu castle map Vikendi à :))))) Nhảy chỗ này thì tui cười sảng á)
Liên Thịnh tập trung trở lại, lẩm bẩm “Không thành vấn đề, no problem.” Rất cẩn thận nhảy xuống đất, sau đó “bộp” một tiếng , té chết.
Liên Thịnh kinh ngạc.
Fans cười ngất.
Còn Hoa Đình thì chết trong lòng nhiều chút.
“Đây là người mà bên Hoa Hỏa bảo là... đại thần bắn tỉa ấy hả?” Phương Thành Tự cười nhạo, lạnh lùng đứng dậy. “Tôi thấy chẳng khác gì con gà thiếu não.”
Hoa Đình gặp vấn đề rất lớn trong việc tuyển thành viên cho chiến đội, đã rất cận kề bờ vực gục ngã, ngồi bên giữ chặt lấy Phương Thành Tự. “Tiểu Tự, cho hắn ta thêm một cơ hội thử xem! Trận này còn chưa nhặt được khẩu súng nào! Có phải đại thần không ai mà biết được!”
Quản lý Đình Đình dáng người chắc nịch cứ nắm vạt áo hắn sống chết không buông, Phương Thành Tự hất một cái không ra được, đành đen mặt ngồi xuống một lần nữa.
Bên kia máy tính, Liên Thịnh bị một đống ha ha ha đập vào mặt, cười gượng: “Sơ xuất quá sơ xuất quá”
Sau đó out ra rất thành thạo, bắt đầu trận tiếp theo.
Trận này Liên Thịnh khá may mắn, vừa rơi xuống đã loot được súng ngay, mới chạy được mấy bước lại nhặt được ống ngắm x4, vì thế Phương Thành Tự rất may mắn được chứng kiến cả quá trình Liên Thịnh loot được mũ với giáp rất dễ dàng, sau đó nhanh chóng chạy lên một vị trí cao, dùng khẩu súng này diệt sạch cả khu trường học và ký túc xá.
Nhìn vẻ mặt Phương Thành Tự tốt lên trông thấy, rốt cuộc Hoa Đình cũng nhẹ nhàng thở phào, hỏi: “Thấy thế nào?”
"Dự phán chính xác, nổ súng dứt khoát, hơn nữa ý thức cũng rất tốt." Phương Thành Tự nheo mắt, hơi nghi hoặc: “Chẳng qua chỉ có cảm giác thao tác của hắn không thoải mái cho lắm.”
Hoa Đình khó hiểu: “Thao tác không thoải mái? Ý là chưa đủ thành thạo hay sao?”
Phương Thành Tự lắc đầu: “Tôi cũng không rõ lạ ở đâu, chỉ biết rằng có chỗ khác thường.”
“Vậy cậu còn muốn liệc lạc với anh ta nữa không?” Hoa Đình do dự hỏi.
Nhìn dòng Winner winner chicken dinner trên màn hình, sau nửa ngày do dự, Phương Thành Tự cũng trầm tư: “Liên lạc đi.”
“OK.”
Vấn đề hành hạ Hoa Đình bao lâu nay cuối cùng cũng có hồi giải đáp, động tác anh chàng mau lẹ gọi cho bên Hoa Hỏa TV, rồi mang một thân xác nhẹ nhàng thoải mái về phòng ngủ.
Trên máy tính phòng họp vẫn còn mở live tream của "Một quả cherry", Phương Thành Tự cũng chẳng quan tâm, click chuột thu nhỏ giao diện game, gõ mấy chữ trên thanh tìm kiếm.
Mùa giải đã đến giai đoạn cuối cùng, bảng số liệu vẫn có những giá trị tham khảo nhất định.
Phương Thành Tự nhấn mở bảng.
Sheng, xếp hạng 666 sever Hàn, KDA 3.2, tỉ lệ thắng 10.4%, tỉ lệ hehot 25.6%.
Số liệu như thế này để giữa giới thể thao điện tử thì quả thật chẳng đáng nhìn, nhưng nếu đây chỉ đơn giản là chơi cho vui, giải trí một tí thì đã đủ nổi bật rồi.
Phương Thành Tự thở dài cam chịu.
Vị trí bắn tỉa của STV lúc trước - Triệu Diệu - do bị chấn thương tay đã phải giải nghệ rất bất đắc dĩ, khiến chiến đội lâm vào trình trạng vô cùng cấp bách trước trận đấu loại vòng tròn của giải thế giới.
Hắn là lừa hay là ngựa thì cứ kệ đi, cứ thế đi được rồi.
Dù sao sau khi giải đấu PUBG thế giới được sửa đổi, hình thức TPS (Góc thứ 3) đã bị loại bỏ rồi, dù có quen thuộc với hình thức FPS rồi thì trình độ kỹ thuật vẫn đóng một vai trò hết sức quan trọng, chỉ cần không làm tạ cho cả đội gánh là tốt rồi, lại còn có thể kéo được tài trợ về cho đội, hơn nữa còn không để người ngoài soi mói được đội hình chiến đội...
Không còn nhiều nữa rồi.
Ba giờ sáng, đúng giờ Liên Thịnh tắt livestream, tắm rửa qua rồi hạnh phúc mĩ mãn ôm mèo đi ngủ.
Đến xế chiều, Liên Thịnh lại bị đè không thở nổi mà tỉnh, anh cũng không mở mắt hẳn, lần mò một lúc rồi nắm ngay phần da sau gáy của Bell, hôn chào buổi sáng một cái, sau đó rất tiện tay ném nó ra khỏi giường.
Bell là một con mòe Anh lông ngắn màu vàng mapdjt nặng 10 kí, nó mơ mơ màng màng chẳng biết gì đã bị quẳng khỏi giường lúc còn say giấc nồng, vô cùng ai oán mắng tên đàn ông thối tha vừa ngủ với người ta xong đã trở mặt không nhận mèo, rũ lông, đại meow meow không chấp tiểu nhân, chạy vào bếp ăn hạt.
Vừa vào đông, tất sự sự lười biếng tích trữ suốt ba mùa đều dồn lên người. Liên Thịnh lăn một vòng trong chăn, híp mắt sờ điện thoại để bên gối, mở wechat.
Vừa mở ra đã thấy bong bóng chat của nhân viên quản lý bên stream nhảy ra.
[Quản lý ôn nhu] Quả Quả à, bên tui vừa nhận được tin, có một chiến đội PUBG chuyên nghiệp muốn ký hợp đồng với cậu, có lẽ sắp tới sẽ liên lạc với cậu, cậu có thể suy nghĩ một chút xem. Câu lạc bộ này có hợp tác với bên công ty, nếu có ký hợp đồng thì hợp đồng với bên tui cũng không phải sửa gì nhiều.
Liên Thịnh dụi mắt, ngồi dậy.
[Một quả cherry] OK, cảm ơn anh. Tôi sẽ cân nhắc.
Liên Thịnh mở danh sách lời mời kết bạn 99+ ra lướt một hồi quả nhiên thấy một cái avatar PUBG, tên là STV - Quản lý Hoa.
STV?
Liên Thịnh khẽ cười, cái tên này mà phải đi đào người ở stream sao?
Anh tiện tay bấm xác nhận lời mời kết bạn, vị quản lý kia có vẻ đang ngồi chờ anh, vừa xong đã gửi tin nhắn cho anh ngay.
[STV- Quản lý Hoa] Chào cậu, Một Quả Cherry. Tôi là quản lý phân bộ PUBG của câu lạc bộ esport STV ở Thượng Hải. Tôi họ Hoa.
Liên Thịnh dám cá người này chắc chắn đã paste sẵn, nếu không người bình thường làm sao gõ được cả một đoạn dài như thế trong vòng 0.1 giây.
[Một Quả Cherry] Chào quản lý Hoa, tốc độ tay của anh rất nhanh nha.
[STV- Quản lý Hoa] ...
[Một Quả Cherry] Vậy quản lý Hoa tìm tôi có việc gì không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...