Hôm nay, Carlos vừa thấy căng thẳng vừa thấy tự hào.
Anh mặc vest cao cấp ngồi ở hàng ghế đầu tiên, dáng người không hề thua kém người mẫu ngồi ở vị trí chật hẹp, trông khá tù túng.
Buổi trình diễn thời gian mùa xuân năm 2011 của Valentino sắp diễn ra.
Valentino là thương hiệu thời trang xa xỉ hàng đầu thế giới, sự thanh lịch mới mẻ của nó đã hấp dẫn các tín đồ thời trang quốc tế.
Bộ sưu tập lần này cũng không ngoại lệ.
Tiếp nối thành công ở tuần lễ thời trang Paris, Valentino đã cho ra mắt bộ sưu tập váy dạ hội xuân hè.
Rất nhiều nhân vật có tiếng trong ngành công nghiệp thời trang đã đến tham dự sự kiện lớn này.
Thư mời được gửi đi khắp mọi nơi, kéo theo các đoàn người tràn về thành phố nghệ thuật.
Trước kia Carlos cũng từng nhận được giấy mời, nhưng anh đã từ chối.
Anh không biết gì về thời trang, lại càng công thích mấy cô người mẫu.
Mối liên hệ duy nhất giữa anh và giới thời trang là vai trò đại diện thương hiệu cho hãng thời trang thể thao Adidas sau khi nhận được giải thưởng Quả bóng vàng.
So sad!!
Năm nay, vợ sắp cưới của anh tham gia chương trình với tư cách là người mẫu mở màn buổi biểu diễn, vậy nên anh cũng tới tham dự.
Trùng hợp là lịch thi đấu Champions League chưa diễn ra, hơn nữa, cho dù bận tới đâu Carlos cũng sẽ cố gắng thu xếp.
Nói theo cách của anh là: “Trước khi là một cầu thủ, tôi là một người đàn ông.”
Nghĩ đến đây, Carlos kiêu ngạo ngồi thẳng, ngẩng đầu nhìn sàn catwalk không khác gì hành lang cung điện.
Nhìn một hồi mà vẫn chưa bắt đầu nên anh hơi ủ rũ, hai khủy tay đặt trên đầu gối, chống cằm ôm quai hàm nhìn lên trên.
Lilith ngồi xuống bên cạnh, liếc mắt nhìn dáng vẻ như người sắp chết của anh: “Kiên nhẫn đợi thêm, đừng để mất hình tượng như vậy.” Bà cũng được coi là giáo viên của Tô Thanh Gia nhưng thật sự không thể hiểu nổi mắt chọn người yêu của học trò mình.
Hai năm trôi qua, Lilith vẫn là chị đại lạnh lùng, thời tiết lạnh và âm u nhưng móng tay màu đỏ của bà không hề có một vết xước.
Dean, thầy cũ của Tô Thanh Gia giờ chỉ là người yêu cũ của bà, hiện tại bà đang quen một người mẫu nam nhỏ hơn 8 tuổi vừa có nhan sắc vừa có ngoại hình.
Carlos luôn đề phòng Lilith cẩn thận, mỗi lần hai người gặp nhau, anh đều đi theo giám sát.
Bởi vì người yêu chị đại có một nhóm bạn chân dài ngu ngốc có cơ bụng, anh sợ thiên nga trắng mình chờ đợi lâu nay sẽ bị cướp mất.
Chỉ còn vỏn vẹn mười ngày nữa thôi, tuyệt đối không thể để bất kì chuyện rắc rối nào xảy ra trong thời gian này.
Anh lặng lẽ ngồi thẳng, hừ hừ vài tiếng, im lặng nhìn sàn catwalk.
Tầm này năm ngoái, Tô Thanh Gia là khách mời biểu diễn cho Valentino.
Cô là nghệ sĩ trẻ hàng đầu trong giới âm nhạc cổ điển, giám đốc đã đích thân mời cô tới biểu diễn bản nhạc của Chopin.
Trong phần cuối show diễn, người mẫu xoay người và bị trượt ngã vì giày quá cao.
Cứ ngỡ đây sẽ là một thất bại thảm họa trong show diễn mùa xuân, may mà Tô Thanh Gia đã kịp thời phản ứng.
Người mẫu loạng choạng ngay bên cạnh Tô Thanh Gia, Tô Thanh Gia vội vàng đỡ tay cô ấy.
Cô ấy ngồi xuống ghế đàn theo quán tính, còn cô thì lạnh lùng ngồi trên nắp đàn, dáng vẻ vô cùng nhàn nhã.
Cuối cùng nhà thiết kế ra sân chào cảm ơn cũng tinh ý phối hợp đứng cạnh piano.
Màn trình diễn này đã tạo ra tiếng vang lớn trong giới thời trang năm đó.
Phản ứng của Tô Thanh Gia không những làm hài lòng thương hiệu, mà còn vừa vặn phù hợp với chủ đề “Butterfly dancing” của buổi biểu diễn.
Valentino – người đã rời sàn diễn một thời gian dài cũng chỉ đích danh Tô Thanh Gia làm người đại diện của thương hiệu.
Sau một thời gian thương lượng các điều khoản, cô đồng ý kí hợp đồng đại diện toàn cầu với Valentino.
Ngoài sự việc trên, còn có một nguyên nhân khác khiến họ chọn cô, đó là vì cô là người Trung Quốc.
Tầm ảnh hưởng và sức tiêu thụ ở Trung Quốc càng ngày càng lớn, giám đốc thương hiệu thường xuyên nhắc đến việc xâm nhập thị trường.
Tô Thanh Gia không chỉ có tầm ảnh hưởng quốc tế, mà còn khá nổi tiếng ở Trung Quốc.
Không còn gì để bàn cãi nữa, cô chính là người đại diện thích hợp nhất.
Tô Thanh Gia cũng không từ chối, đây là cơ hội tốt để cô bước chân vào giới thời trang và hoàn thành mơ ước của Lưu Mộng Nhã.
Cô muốn thay cô gái thích cười, yêu chocolate thực hiện ước nguyện chưa hoàn thành.
Giúp cô ấy bước vào thế giới thời trang, giúp cô ấy trở thành nhà thiết kế của Valentino.
Cho dù, Lưu Mộng Nhã không còn ở đây.
Hơn nữa thợ chụp ảnh cho cô cũng là một người bạn cũ, người đã tặng cô và Carlos rất nhiều bức ảnh giá trị – Anthony.
Sau triển lãm ảnh vào tháng 10 năm 2005, ông chuyển sang hoạt động trong lĩnh vực thời trang.
Lúc gặp nhau, Tô Thanh Gia rất ngạc nhiên.
Anthony biết người mẫu hôm nay là Tô Thanh Gia nhưng vẫn thốt lên: “Trời ạ, cháu càng ngày càng đẹp, thế này chắc Carlos phải trông chừng cẩn thận lắm đây.”
Tô Thanh Gia đã phải chuẩn bị cho buổi trình diễn này suốt một thời gian dài.
Cô không phải là người mẫu chuyên nghiệp nên dáng người khá đầy đặn, cần phải giảm cân để đạt tiêu chuẩn.
Chủ đề năm nay là hoàng cung, vì vậy sàn catwalk cũng được chuẩn bị giống một cung điện.
Tất cả trang sức được dùng đều là đồ thời Victoria, ngay cả mấy chiếc ghế cũng được lựa chọn cẩn thận.
Chủ đề này được chính Valentino lựa chọn, ông nói ông lấy cảm hứng từ hình ảnh Tô Thanh Gia ngồi trước piano.
Điều này khiến ông liên tưởng đến nàng công chúa xinh đẹp trong bộ phim “Sissi”.
Tô Thanh Gia đưa cho ông xem tập thiết kế của Lưu Mộng Nhã.
“Bạn cháu cũng tài năng như cháu vậy.” Ông nhận xét.
Đúng vậy, cô ấy là một cô gái tài năng và dễ thương, tiếc là phải ra đi một cách khổ sở, đau thương.
Ba mẹ Lưu Mộng Nhã đã chuyển sang nước khác sinh sống, nhưng họ vẫn lập bia bộ cho con gái ở Barcelona, bởi vì đó là vùng đất mà cô yêu thương.
Hằng năm, Tô Thanh Gia và Carlos thường đến thăm cô ấy vào ngày sinh nhật.
Cô mang theo một chiếc bánh giấy đặt trước bia mộ, bởi vì chiếc bánh ấy sẽ không bao giờ bị thiu thối.
Thỉnh thoảng cô cũng tình cờ gặp Chu Sách cầm hoa hồng trắng ngẩn ngơ đứng đó với chú chó Bull.
Vào ngày Thánh George, Chu Sách thường gửi đến đây một bó hồng đỏ.
Chu Sách hiện là bác sĩ của khoa cấp cứu ở Bệnh viện Barcelona, ngày nào chú chó kia cũng theo anh đi làm, cùng anh trực đêm, rồi cùng nhau ra về.
Tuy nhiên chú chó kia cũng đang bị bệnh, bác sĩ nói nó sẽ dần chết đi.
Khi anh nói điều này, chú chó vùng vẫy thoát khỏi tay anh, cọ đầu vào bông hồng trắng, không rõ đang nhìn gì hoặc có thể là nó không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì.
Nó luôn rất chậm chạp, còn cái chết thì đến rất nhanh.
Tô Thanh Gia gật đầu tán thành: “Cháu có thể mặc chiếc váy cậu ấy thiết kế và biểu diễn trong buổi lễ thời trang được không?”
“Dĩ nhiên là được, bác sẽ nhờ ban tổ chức thêm tên cô bé vào danh sách các nhà thiết kế.”
Không biết do trùng hợp hay vì lý do nào khác, ông chọn một chiếc váy ngắn màu xanh lá cây được sửa đổi một chút cho hợp với chủ đề.
Đó là màu sắc của sự sống, Tô Thanh Gia sẽ mặc nó trong phần hai của chương trình.
Tiếng nhạc vang lên, tấm rèm bao phủ đường diễn được kéo ra, đây là thiết kế mô phỏng kiểu rèm trong hoàng cung, mang lại cảm giác bí ẩn, quý phái.
Tô Thanh Gia không xuất hiện trên sân khấu từ đầu, đến khi tấm màn được mở, mọi người mới biết cô là người đã chơi bản nhạc vừa rồi.
Cô mặc một chiếc váy dài màu đỏ làm bằng vải nhung, không có dáng người tiêu chuẩn, không có kĩ năng chuyên nghiệp nhưng cũng không khác gì một nàng công chúa thực thụ.
Cô mỉm cười đi đến cuối sàn catwalk, vén nhẹ làn váy, xoay người đúng chuẩn lễ nghi cung đình.
Nhịp chân và nụ cười phù hợp như vượt qua cách trở thời gian, công chúa Sissi bước ra từ trong bức tranh.
Tiếp đó, những người mẫu nổi tiếng khác lần lượt xuất hiện, Tô Thanh Gia mặc váy dài màu xanh lá cây, chuẩn bị đi lần hai.
Kiểu dáng của nó có thể không đẹp bằng chiếc váy đỏ, nhưng cô lại rất thích, cô đã ngỏ ý mua lại nó với Valentino.
Cuối cùng, Tô Thanh Gia mặc váy xanh đen, lên sân khấu cùng nhà thiết kế.
Lilith mỉm cười, liên tục vỗ tay.
Còn Carlos, khụ khụ, hiện giờ lòng anh vô cùng phức tạp.
Anh say mê vẻ đẹp ấy, đồng thời nhận thấy thiên nga trắng rất dễ bay đi, thiên thần cũng rất dễ bay đi.
Anh phải trông chừng búp bê tóc đen của mình.
Sau buổi biểu diễn mùa xuân, doanh số của Valentino ở Trung Quốc tăng vọt, thiết kế được nhắc đến nhiều nhất không phải là bộ trang phục nào đó, mà là….chàng trai tóc vàng ngồi bên sàn catwalk.
Carlos nổi tiếng là người có có những hành động ngớ ngẩn trước mắt công chúng, không ngờ rằng….
anh còn có thể ngớ ngẩn hơn.
Mọi hành động của Carlos trong buổi biểu diễn đều được quay lại, biên tập tăng tốc cắt ghép chỉnh sửa, lồng ghép phụ đề làm cư dân mạng sau khi xem xong đều phải bất lực.
[Haiz, tôi phải kiên nhẫn đợi, để Bella có thể nhìn thấy tôi đầu tiên.]
Trong video, mái tóc vàng được duỗi thẳng, bộ trang phục được cài tất cả các nút.
[Haiz, Tôi không thấy Bella, tôi rất thất vọng.
Bella, mau đến hôn anh đi.] Chàng trai tóc vàng có vẻ không vui, ôm mặt ủ rũ.
[Haiz, Không được.
Tôi phải giữ hình tượng, tôi mệt quá, tại sao Bella vẫn chưa ra?] Lúc này, anh tự lẩm bẩm một mình, biểu cảm đa dạng.
Tiếp theo, Tô Thanh Gia chính thức xuất hiện trên sân khấu, đôi mắt của chàng trai tóc vàng sáng lên rõ ràng, nhìn không chớp mắt.
Cuối cùng là lúc Tô Thanh Gia rời đi, Carlos ngốc nghếch nhìn bóng lưng cô, sau đó sực tỉnh ngượng ngùng đưa tay sờ mũi.
Phụ đề của đoạn này là: [Đẹp quá, đẹp quá… không biết có chảy máu mũi không?]
Những người mẫu khác xuất hiện, Carlos có vẻ không hứng thú lắm, phụ đề hiện lên: [Bella đâu, tôi không thích mấy chị này.]
Đến khi Tô Thanh Gia trình diễn lần nữa, cảnh tượng như trên lại lặp lại.
Lần thứ ba Tô Thanh Gia ra sân khấu, cảnh tượng như trên tiếp tục diễn ra.
Mãi đến khi buổi biểu diễn kết thúc, Carlos mới thay đổi, nhìn chằm chằm về phía trước như sắp bắn ra tia lửa.
Phụ đề viết: [Nhà thiết kế chính cầm tay Tô Thanh Gia, hừ, mất hứng.].
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...