Mỗi Lần Đều Là Cùng Anh

Người tới là chính là quản lý của quán này, người được coi là cực kì nghiêm khắc với nhân viên nhưng không kiêng dè bất kỳ ai. Trình Cửu bước đến gần thấy một đám thanh niên ăn chơi đang đứng xung quanh một cô gái mà người đó lại giống hệt trong trong ảnh anh vừa nhận được nói đây là bà chủ của anh.

Ngay lúc đó anh liên lạc với cô lại biết cô ở sảnh liền bước nào ngờ gặp cảnh này đây. Anh chưa bước đến bên cô, quay đầu sang hỏi với anh pha chế có chuyện gì thì biết được đầu đuôi câu chuyện. Biết chuyện anh tiến lại gần nhìn Lăng thiếu một cái rồi nói lớn:

- Ở đây lại dám gây chuyện, tưởng anh là con trai của Thẩm gia lại dám ngang nhiên chống đối với bà chủ của chúng tôi, không muốn đến thì đừng có gây phiền cho người khác.

Một tiếng "bà chủ" đã làm cho mọi người hoang mang nhưng anh không để ý gì cả bước đến gần Cao Linh cúi người chín mươi độ xuống hô lớn:

- Bà chủ, cô tới rồi.

- Ừ, anh đứng lại đàng hoàng đi.

Nhìn hai người nói mà xung quanh hít một hơi lạnh, ái chà người đẹp này là bà chủ ở đây vậy mà Lăng thiếu lại chọc đúng người ta. Thông tin này làm cho đám người Lăng thiếu trợn mắt, đến cả người quay lưng kia cũng quay lại nhìn một cái. Cô gái này thật thú vị, trước đó mới thấy tại khách sạn lén la lén lút bây giờ lại là bà chủ của quán bar anh có đầu tư này.


Lần này đám Lăng thiếu sẽ thảm đây, ai mà chả biết nơi này rất xa hoa mà nó không bị cấm bởi đây là nơi hợp pháp. Muốn kinh doanh quán bar mà hợp pháp thì không chỉ có tiền mà phải có quyền vì vậy rất ít quán bar nào hợp pháp. Người này còn trẻ chắc chưa tới hai mươi nhưng chắc gia đình là thế lớn lắm.

Đám người hùng hổ nói cô lúc nãy bây giờ cúi đầu muốn mình là không khí để qua được đêm hôm nay. Yên lặng trôi qua, tầm hai ba phút sau Trình Cửu lên tiếng phá vỡ trước:

- Bà chủ, cô muốn xử lí như thế nào?

- Ừ, chưa nghĩ ra, đợi chút.

Cô đang suy nghĩ làm sao trừng phạt bọn họ nhưng cũng muốn nhờ vả bọn họ để lấy ít lợi ích cho mình. Trong tầm mắt cô nhìn sang bên phía Mạc Quân thấy người này có chút quen mắt mà quản lý nhìn sang thấy vậy liền nói nhỏ bên tai cô:

- Đó là người mà tháng nào cũng đầu tư vào quán chúng ta còn nghe nói hình như là người nổi tiếng thì phải, lúc nào tới cũng đeo khẩu trang một lúc rồi mới lên phòng VIP, mà mỗi lần đều không phải một mình.

- Người nổi tiếng?

Hệ thống bảo cô tới đây không phải là muốn mình thân với anh ta để vào giới giải trí chứ? Thôi không nghĩ nữa mà người này nhìn quen mắt quá nha mà không là ai? Rốt cuộc đây là người mình quen ở thế giới kia hay là của nguyên chủ vậy? Thần bí gì mà đến cả hệ thống cũng giấu mình.

Thắc mắc như thế nhưng cô không quá quan tâm mà bây giờ cô chỉ cần quan tâm nhiệm vụ kia. Nhìn quản lý quán xong cô mới lên tiếng:

- Cho một phòng trống rồi đưa bọn họ tới đó trước lát tôi tới sau.

- Vâng, bà chủ.


Xung quanh thấy quản lý kêu người đưa bọn họ đi thì tản ra, không ai nhắc lại chuyện vừa rồi mà chỉ thầm nghỉ Lăng thiếu lần này e là thảm rồi. Cao Linh quay lại quầy, uống hết ly rượu vang trắng xong cô được quản lý đưa tới phòng trống đang có bọn Lăng thiếu. Đi ngang qua bàn lúc nãy Mạc Quân ngồi thì thấy trống đoán chắc anh lên phòng rồi.

Tới phòng kia, quản lý mở cửa, cô bước vào anh xoay người đóng cửa lại rồi đứng sau lưng cô. Đám Lăng thiếu kia đang đứng chỉ biết cúi đầu, Lăng Thẩm bị cô tát một cái cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn. Cô bước đến ngồi xuống nhìn bọn họ nhàn nhạt nói:

- Chẳng phải muốn uống với tôi một ly hay sao, nào nào ngồi xuống.

- Dạ chúng em không dám đâu ạ.

- Dạ chúng em biết sai rồi ạ.

- Lần sau chúng em không dám nữa ạ.

Cô nói xong, họ chỉ biết nhao nhao từ chối, họ nào dám nhận lời cô chứ. Cô hơi bực mình hằn giọng nói lớn:

- Ngồi xuống.


Thấy cô nổi nóng, họ tức ngồi xuống ghế ngay bên cạnh còn xuýt ngã xuống đất.

- Ngồi xuống rồi ạ.

- Bà chủ đừng nổi nóng, chúng ta từ từ nói chuyện.

- Bà chủ từ từ nói chuyện, từ từ nói chuyện.

Đám người họ gồm bốn người, ngoài người Lăng thiếu kia có chút gia thế hơn chút ra thì còn lại đều là mấy cậu ấm hay ăn chơi của gia đình có ít tiền thì không còn gì. Họ quen được Lăng thiếu thì bắt đầu nịnh nọt cậu chủ này để ra oai đây mà.

- Người họ Sở, người họ Chu và người họ Vân tự liên hệ với người nhà tới đem tiền chuộc, sang phòng bên cạnh.

Nói xong cô nhìn sang Trình Cửu ý muốn là giám sát bọn họ, Trình Cửu hiểu ý rồi bước ra ngoài. Trong phòng chỉ còn lại cô và Lăng Thẩm, hắn lo lắng nhìn cô muốn nói lại thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận