Editor: Claudia
Lục Cẩn dựa vào danh sách mà Lý Đạt đưa cho cô, nhanh chóng đi đến siêu thị cao cấp để mua đồ, sau đó mang theo túi lớn túi nhỏ đến nhà của Hoắc Doãn Đình ở chung cư quốc tế GODA.
Trước khi đến, cô còn cố ý xác nhận với tài xế riêng của Hoắc Doãn Đình là tiểu Đường, sau khi nhiều lần xác nhận Hoắc Doãn Đình quả thật không có ở nhà, cô mới dám đến nhà của anh một mình.
Nhập mật mã và đi vào nhà của Hoắc Doãn Đình, Lục Cẩn cẩn thận nhìn lướt qua căn nhà.
Phong cách trang trí trong nhà của Hoắc Doãn Đình rất giống với phòng làm việc của anh, tông màu lạnh, đơn giản và gọn gàng, ngăn nắp và sạch sẽ, nhưng để làm nơi ở thì lại thiếu một chút hơi thở gia đình, thậm chí còn mang đến cho cô cảm giác không có ai sống ở đây vậy, toàn bộ đều tỏa ra tính lãnh đạm.
Lục Cẩn khinh thường nhíu mũi, cười nhạt.
Việc sử dụng từ "lãnh đạm" đối với Hoắc Doãn Đình rất mỉa mai.
Trong lòng cô, anh chỉ là một tên lưu manh và là một tên móng heo lớn!
Nhưng anh ta lại giả vờ rất khá, không chỉ giả vờ ở bên ngoài, thậm chí phong cách trang trí nội thất trong nhà cũng phải giả vờ, giả vờ vô tội, giả vờ lạnh lẽo cô quạnh, giả vờ là nam thần cấm dục.
Lẽ nào ngoài trợ lý như cô, còn có ai khác đến nhà anh sao?
Ôi không!
Nói không chừng...!vô số phụ nữ vô tội đều bị anh lừa đến đây rồi bị hủy hoại!
Trong nháy mắt Lục Cẩn nổi da gà, không khỏi rùng mình một cái, lập tức dời hết đồ trong nhà ra xa, lại nhanh chóng dùng túi ni lông của siêu thị quấn chặt cả hai tay, như sợ nhiễm phải vi khuẩn nào đó.
Sau đó, cô giống như con chuột lang tìm thức ăn khắp nơi, lén lút nhìn quanh nhà anh, lục lọi xuôi ngược, cô nghĩ có lẽ sẽ tìm ra manh mối gì...
Đột nhiên, sau lưng vang lên tiếng bước chân xa lạ.
Lục Cẩn trong lòng cả kinh, dừng động tác trong tay lại, cảnh giác quay đầu.
Oh my god (Trời ơi), Hoắc Doãn Đình không mặc áo, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm màu trắng, đi về phía Lục Cẩn!
Lục Cẩn không khỏi rùng mình, sợ tới mức túi ni lông trên tay và đồ đạc thi nhau rơi xuống mặt đất.
Tại sao lúc này Hoắc Doãn Đình lại ở nhà?
Không phải tiểu Đường đã nói rõ ràng, chắc chắn với cô như đinh đóng cột rằng Hoắc tổng đi ra ngoài bàn bạc với khách hàng rồi sao? Tại sao bây giờ anh lại đột ngột xuất hiện ở nhà? Hơn nữa còn không mặc áo!
Nghĩ đến chuyện xảy ra vào đêm đó nửa năm trước, Lục Cẩm hai tay ôm ngực thật chặt theo bản năng, tim vọt đến tận cổ họng, mặt cũng đỏ kinh khủng, trong lòng căng thẳng đến nỗi ấp a ấp úng, "Anh, anh, anh muốn làm gì...!"
Hoắc Doãn Đình dừng lại cách Lục Cẩn vài mét, cau mày, nhìn cô dò xét, hỏi: "Cô muốn làm gì?"
Từ "muốn" được nhấn mạnh, như đang thăm dò cái gì.
Đối mặt với Hoắc Doãn Đình đang ở trần, Lục Cẩn sợ đến nỗi kính cũng trượt từ sống mũi xuống chóp mũi, cơ thể quyến rũ của người đàn ông trước mắt càng hiện ra rõ ràng hơn --
Màu da của anh hơi sáng hơn màu lúa mì, mấy giọt nước ở trên người anh, từ hầu kết chảy xuống.
Ánh mắt của Lục Cẩn bất giác di chuyển xuống theo giọt nước đầy quyến rũ, từ xương quai xanh, đến cơ ngực như ngọc, rồi lại đến cơ bụng tám múi rõ ràng và đường nhân ngư...
Cảm thấy trong khoang mũi khô nóng, cô nuốt nước bọt trong vô thức.
Phải nói rằng, người đàn ông này quản lý hình thể của mình rất khá.
Có lẽ là để quyến rũ phụ nữ, nên bỏ không ít công sức.
Thành thật mà nói, ngay cả Lục Cẩn, một người lớn lên trong một môi trường đầy mỹ nam, miễn nhiễm với mọi loại đàn ông cũng không thể rời mắt đi...
Chớp mắt một cái, Lục Cẩn lắp bắp trả lời: "Không phải, không phải anh yêu cầu Lý Đạt nói tôi mua đồ và đưa tới cho anh sao?"
Hoắc Doãn Đình lạnh lùng nhìn cô và nói: "Cất đồ đi rồi dọn dẹp phòng!"
"Phòng?!" Lục Cẩn theo bản năng cảm thấy lạnh run.
"Đúng vậy, phòng ngủ."
"Phòng ngủ?!"
Lục Cẩn giật nảy mình, nhìn thấy anh ở trần, còn kêu cô đi dọn dẹp phòng ngủ...
Phòng ngủ!
Làm thế nào mà một từ riêng từ và nhạy cảm như vậy lại có thể dễ dàng phát ra từ trong miệng anh?
Da đầu cô tê dại, nghĩ thầm: Anh ta muốn làm gì? Trong nhà còn có ai khác không?
Kìm nén ý muốn kêu cứu, Lục Cẩn cảnh giác liếc nhìn căn nhà lớn trống trải, bốn bề vắng lặng một lần nữa!
Tim Lục Cẩn thắt chặt, buột miệng nói, "Hoắc tổng, hay tôi gọi cho anh người dọn nhà theo giờ nhé!!"
Hoắc Doãn Đình biểu tình không thay đổi, "Lẽ nào Giám đốc Lý chưa dặn dò cô là phòng ngủ của tôi không bao giờ cho người dọn dẹp theo giờ quét dọn sao?"
"..." Lục Cẩn cảm giác sau lưng đã đổ mồ hôi lạnh.
"Còn không đi?"
Lục Cẩn lộ vẻ khó xử, nhưng dưới ánh mắt giám sát lạnh lùng của anh, đành phải đặt đồ trong tay xuống, chậm rì rì đi về phía phòng ngủ, trong lòng không khỏi đề phòng Hoắc Doãn Đình.
Tuy là bề ngoài của cô bây giờ quả thực không được tốt lắm, cũng không thể khiến Hoắc Doãn Đình nổi lên bất kỳ hứng thú gì,nhưng nghĩ đến việc xấu trước đây mà anh làm, cô vẫn có chút sợ hãi, còn có phần hối hận vì đã đến nhà anh mà không chuẩn bị đầy đủ.
Cô đã quá bất cẩn.
Lục Cẩn đi chầm chậm, trong lòng tìm cách nhanh chóng thoát thân, nghĩ xem ai có thể đến nhà riêng của Hoắc Doãn Đình giải cứu cô càng sớm càng tốt.
Đúng rồi! Vừa rồi tiểu Đường đưa cô đến đây còn chưa rời khỏi khu nhà GODA bao lâu.
Lục Cẩn đảo mắt, lập tức có biện pháp.
Lập tức xoay người muốn cùng Hoắc Doãn Đình nói cái gì, nhưng lại không biết Hoắc Doãn Đình đi theo phía sau cô, hơn nữa còn gần như vậy!
Đột nhiên dừng lại, trán trực tiếp đập vào ngực của anh.
"A!"
Lục Cẩn khẽ hô, đầu đụng cơ ngực bị văng ra, cô lấy tay che trán, cảm giác cơ ngực vừa chạm vào cứng hơn bọt biển, mềm hơn gỗ...!cảm giác rất đàn hồi.
Cô vừa mới đứng vững, ánh mắt lại rơi vào cơ ngực cường tráng và gợi cảm của Hoắc Doãn Đình, kết cấu xinh đẹp cân đối, làn da nhẵn nhụi, trơn bóng như trứng gà bóc.
Anh đứng rất gần cô, gần đến mức cô có thể ngửi thấy mùi hương nóng ẩm từ anh, mùi sữa tắm nam nhè nhẹ phả lên má cô, chiếm trọn khoang mũi của cô...
Tí tách --
Một giọt nước mát lạnh rơi xuống từ mái tóc ướt của Hoắc Doãn Đình, chạm nhẹ lên chóp mũi Lục Cẩn trong lúc cô đang ngẩn ngơ.
Đột nhiên một dòng điện mãnh liệt chạy qua người cô khiến toàn thân lập tức tê dại, dường như giọt nước vừa rơi xuống từ người đàn ông này không phải là nước mà là một nguồn điện siêu mạnh!
Lục Cẩn rùng mình, bỗng nhiên lấy lại tinh thần, lập tức tranh xa ba thước, lúng túng nói: "Hoắc, Hoắc tổng, tôi có thể mượn phòng vệ sinh của anh một chút được không?"
Hoắc Doãn Đình nhìn cô một cách lười biếng, "Đi đi."
"Cảm ơn Hoắc tổng!"
Lục Cẩn nhanh như chớp trốn vào phòng vệ sinh trong phòng khách và nhanh chóng khóa cửa lại ngay khi bước vào.
Lấy điện thoại ra, Lục Cẩn vội vàng gửi tin nhắn cho tài xế tiểu Đường, nói: Hoắc tổng đang ở nhà, có chuyện muốn tìm anh, nhanh đến nhà của anh ấy.
Vừa rồi lúc Hoắc Doãn Đình kêu Lục Cẩn vào phòng ngủ dọn dẹp, cô đã muốn làm vậy rồi, lại cảm thấy gửi tin nhắn trước mặt Hoắc Doãn Đình thì không thích hợp lắm, cái khó ló cái khôn, chỉ có thể nghĩ ra cách này.
Cô cũng đã nghĩ tới, một lúc sau tiểu Đường đến thì giải thích với Hoắc Doãn Đình như thế nào, cứ nói không cẩn thận đánh rơi một thứ quan trọng trên xe, liền gọi tiểu Đường qua đây.
Lý do này thuyết phục chứ!?
Cảm giác tiểu Đường nhìn qua rất dễ nói chuyện, cũng sẽ không trách cô.
Sau khi gửi tin nhắn, Lục Cẩn cứ thế ngồi trên thành bồn tắm cao cấp trong phòng vệ sinh đợi, đợi tài xế tiểu Đường tới rồi mới đi ra.
Mặc dù vậy, Lục Cẩn cũng không an tâm cho lắm, tim đập thình thịch, dựng thẳng lỗ tai, tập trung cao độ nghe động tĩnh bên ngoài toilet.
Bên ngoài yên lặng không tiếng động, Hoắc Doãn Đình cũng không có tới thúc giục cô, ngay cả tiếng bước chân của anh, cô cũng không nghe được.
Anh ấy đi rồi sao? Hay là vẫn đang đợi ở bên ngoài?
Lục Cẩn trong lòng sợ hãi, không khỏi nghĩ tới bộ phim truyền hình Mỹ < Hiện trường phạm tội >...
Cô ở trong phòng vệ sinh đợi gần mười phút như kiến bò trên chảo nóng, chuông cửa bên ngoài cuối cùng cũng vang lên.
Trong chốc lát, truyền đến tiếng bước chân và tiếng mở cửa, tiếp theo là giọng nói của tài xế tiểu Đường: "Hoắc tổng, anh gọi tôi qua đây có chuyện gì sao?"
Lúc này Lục Cẩn mới yên tâm đi ra từ phòng vệ sinh, trên mặt giả vờ ung dung, định nói ra lý do đã chuẩn bị xong, nhưng Hoắc Doãn Đình lại trực tiếp nói với tài xế tiểu Đường: "Tiểu Đường, đưa Lục Cẩn về đi."
Lục Cẩn ngẩn ra, có chút ngoài ý muốn, không ngờ rằng Hoắc Doãn Đình sẽ trực tiếp yêu cầu tiểu Đường đưa cô về.
Tốt rồi, cô không cần phải dọn dẹp phòng ngủ cho Hoắc Doãn Đình nữa, cũng không phải giải thích lý do gọi tiểu Đường đến, phải mau chóng rời khỏi cái "động lớn ma thuật" khiến cô lo lắng, đề phòng này mới được.
"Cảm ơn Hoắc tổng! Tạm biệt Hoắc tổng!" Lục Cẩn nói xong liền theo tài xế tiểu Đường rời đi không ngoảnh lại, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Hoắc Doãn Đình ánh mắt thâm trầm nhìn thoáng qua bóng lưng Lục Cẩn, lấy điện thoại di động ra bấm số của Lý Đạt: "Giám đốc Lý, Lục Cẩn kia, anh tuyển dụng như thế nào vậy?"
Đầu bên kia điện thoại, Lý Đạt chần chờ một chút mới nói: "Ách...!Hoắc tổng, cô ấy có vấn đề gì sao?"
Hoắc Doãn Đình nhàn nhạt nói: "Gửi bản lý lịch của cô ấy vào hòm thư của tôi."
"Được, tôi lập tức gửi ngay."
Hoắc Doãn Đình không nói Lục Cẩn có vấn đề gì, Lý Đạt cũng không dám hỏi nhiều.
Dù sao thì, Lục Cẩn cũng là người do chính Hoắc Doãn Đình chỉ định hôm nay, nên ông chỉ cần làm theo là tốt rồi.
Chỉ là Lý Đạt cũng không khỏi thầm cầu nguyện trong lòng, vị trợ lý mới này cũng đừng có vấn đề gì có thể bị đuổi việc ngay lập tức là được rồi.
Bởi vì, một trợ lý có thể làm hài lòng Hoắc tổng thực sự rất khó tìm.
Khi đó, tài xế tiểu Đường đã Lục Cẩn đến nơi cô chỉ định, vừa mới bước xuống xe, Lục Cẩn đã nhận được một cuộc gọi.
"Tiểu thư, đại học M vừa gọi điện tới báo rằng có người gọi điện thoại tới trường hỏi thăm cô.." giọng đầu bên kia không lớn, còn rất cẩn trọng.
"À?"
Tim Lục Cẩn thắt lại, có lẽ nào Hoắc Doãn Đình đã nhận ra điều gì đó không đúng ở cô, đang điều tra cô? Hay đó chỉ là công ty làm việc theo thông lệ, đang làm hết phận sự điều tra?
Lục Cẩn nhíu nhíu mày, hỏi: "Vậy họ có tra được cái gì không?"
"Tinh Uy Media bên kia chỉ hỏi một số câu hỏi thẩm định thông thường và không có gì bất thường cả."
"Chà, vậy là tốt rồi..." Tim Lục Cẩn lắng lại một chút rồi dặn dò, "Anh nhất định phải chú ý hơn và đừng để cho Tinh Uy phát hiện ra bất kỳ vấn đề gì."
"Tiểu thư xin hãy yên tâm, cô chính là Lục Cẩn, tốt nghiệp Học viện Truyền thông Đại chúng Đại học M, khóa 14, không có bất cứ vấn đề gì.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...