Nhiệt độ quen thuộc, sự no đủ quen thuộc, khiến Tương Tư cảm thấy an toàn trở lại, nàng trốn dưới cánh chim của ca ca, thân dưới mút chặt dương vật của ca ca, dần dần ngừng ồn ào, mơ màng ngủ thiếp đi.
Tới khi nàng hoàn toàn tỉnh lại, nàng bị đánh thức bởi nhịp điệu đưa đẩy của ca ca đang nằm trên người mình, cảm giác đầu tiên của nàng là khoái cảm quen thuộc, tình dục nóng bỏng thiêu đốt thân thể, nàng chậm rãi tỉnh lại trong cao trào của thân thể, khi tình dục rút đi, đầu óc dần dần tỉnh táo, nàng có cảm giác mình vừa trải qua một giấc mộng xuân tuyệt vời.
Mộng rất đẹp, thế nên cảm xúc khi tỉnh lại của nàng cũng cực tốt.
“Tỉnh rồi?”
Nhung Vu đè trên người Tương Tư, nghiêng đầu hôn lên mặt nàng, rút dương vật của mình ra khỏi âm đạo của nàng, lại sợ nàng nhìn thấy máu trên giường, hắn vội vàng ôm nàng tới suối nước nóng tắm rửa.
“Ca ca, huynh không trở về thân thể Tương Tư nữa sao?”
Tương Tư ôm lấy cổ Nhung Vu, chớp đôi mắt trong veo kinh ngạc nhìn ca ca, hai người trần truồng đi trên con đường núi nhỏ, trước kia hắn đều cắm côn thịt vào thân thể nàng ngay cả lúc đi đường, hiện tại vì sao lại không cắm nữa?
“Hôm nay không trở về thân thể Tương Tư, tắm rửa xong cho muội, lát nữa ca ca còn có việc.”
Nhung Vu vừa mới xuất tinh trong âm đạo của nàng, bởi vì nàng chảy máu, cho nên hắn không dám vận động quá lâu, chỉ đưa đẩy để đánh thức nàng vào buổi sáng, không dám quá phóng túng.
Lần này máu chảy không nhiều, nhưng nếu làm thêm vài lần, sợ rằng máu sẽ chảy rất nhiều.
“Ồ.”
Tương Tư có chút thất vọng, nàng được đại ca ôm vào hang suối nước nóng, nàng lại quấn lấy hắn, muốn đút cho hắn ăn sữa của mình. Nhung Vu bị nàng quyến rũ, gân xanh trên trán loạn nhảy, một tay hắn nắm dương vật của mình, một tay xoa nắn âm vật của nàng, hai người lại mây mưa một trận trong suối nước nóng.
Khó khăn lắm Nhung Vu mới vừa dỗ dành vừa lừa gạt tiểu tổ tông trở về căn nhà trúc, Tiểu Đào đã mang xiêm y của hai người tới, đặt bên ngoài nhà trúc, khăn trải giường cũng được Tiểu Đào thay đổi, vì không muốn Tương Tư nhìn ra dấu vết gì nên vẫn giữ nguyên màu sắc của chiếc khăn trải giường ban đầu.
Nhung Vu mồ hôi đầy đầu mặc xong xiêm y cho tiểu tổ tông nhão nhão dính dính trong ngực, nàng lại dùng tay nhỏ bé của mình chơi đùa nắn bóp dương vật của hắn. Hắn không còn cách nào, mang theo cây dương vật cứng rắn tới mức người thần phẫn nộ tự mặc y phục cho mình, hắn ôm mặt nàng gặm cắn hồi lâu, sau đó mới thở hồng hộc nói:
“Thật sự không được, đại ca phải đi làm việc thì mới có thể nuôi sống tiểu yêu tinh như muội, muội ngoan ngoãn, đợi buổi tối, đợi buổi tối, đại ca nhất định sẽ trở về.”
Tương Tư dẩu miệng nhỏ, vẻ mặt không vui khi biết đại ca phải rời đi, Nhung Vu thật sự vừa yêu vừa hận, quấn quýt, dính người, lại quyến rũ, nàng là một tay hắn nuôi dưỡng, hắn sao có thể nuôi dưỡng được một tiểu hồ ly như vậy?
Nhung Vu bất đắc dĩ lắc đầu, hết cọ lại hôn lên cái miệng nhỏ của Tương Tư, dỗ dành nửa ngày mới rời khỏi căn nhà trúc.
Hắn vừa đi, Tương Tư chán muốn chết chạy ra khỏi nhà trúc đi hái hoa, khi trở lại nàng mới nhìn thấy tờ giấy nhỏ trên mặt bàn.
Nàng cầm tờ giấy lên đọc, ý cười trên gương mặt xinh đẹp chậm rãi thu lại, trên giấy viết, Tiêu Chính Bình, Tông Vũ Linh và đám người tinh nhuệ của bộ lạc Khác Thập Diệp Nhĩ đã tới huyện Thái Ninh dưới chân Lưu Diễm Cung, đang mưu đồ bí mật tấn công Lưu Diễm Cung.
Chỉ mấy chữ ngắn ngủi nhưng lại khiến trái tim Tương Tư vô cùng nặng nề, Tiêu Chính Bình và những người đó tới Lưu Diễm Cung tìm chết sao?
Nàng đặt lại tờ giấy trên mặt bàn, ngồi trước gương đồng bên trong căn nhà trúc, có loại cảm giác bất đắc dĩ không muốn đối mặt, nhưng rồi lại không thể không đối mặt với những thứ này.
Hiện tại cuộc sống của nàng thật sự rất vui vẻ, mỗi ngày đều giống như khi còn nhỏ, ca ca đối xử với nàng rất tốt, thật sự rất tốt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...