Tiểu Đào vội vàng buông đồ vật trong tay xuống, bước nhanh ra khỏi đại sảnh, quỳ gối dưới hành lang, áp trán xuống đất, cung kính nói:
“Tiểu thư kim an, chúc mừng tiểu thư xuất quan.”
Tương Tư rũ mắt nhìn Tiểu Đào, làn váy bay bổng bước vào đại sảnh, nhìn chiếc quạt mành trúc đặt trên bàn nhỏ cạnh giường, nàng chậm rãi ngồi xuống, hơi nâng mắt nhìn về phía tỳ nữ vừa nói chuyện với Tiểu Đào.
Lúc này tỳ nữ kia mới không nhanh không chậm quỳ xuống,
“Tiểu thư kim an, chúc mừng tiểu thư xuất quan.”
“Kéo ra ngoài, đánh chết.”
Tương Tư nhàn nhạt ra lệnh, thân thể nghiêng sang một bên, gác khuỷu tay lên tay vịn, đầu ngón tay chống lên trán, khí huyết trong người không ổn định, tâm tình càng thêm bực bội. Bản chuyển ngữ được thực hiển bởi team LuvEvaland.Đông Cung. Mọi người nhớ qua LuvEvaland đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Nếu có thắc mắc gì có thể nhắn qua một trong hai trang Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land.
Nàng không bận tâm tới những chuyện vặt vãnh trong tòa nhà này.
Bên tai vang lên tiếng thút thít khóc lóc cầu xin của tỳ nữ, Tiểu Đào kéo tỳ nữ làm rơi chiếc quạt mành trúc ra ngoài, Tương Tư từ từ nhắm mắt, đỡ trán nghỉ ngơi.
Trong sân đột nhiên truyền đến một giọng nói trong trẻo, mang theo chút lạnh lẽo,
“Chờ đợi suốt mấy ngày, rốt cuộc cũng nghe nói Hoa phu nhân tiến vào nội các, nghĩ tới muội muội đã xuất quan, ta vội vàng tới gặp muội, nhưng vừa đến gần đã nghe thấy tiếng người khóc lóc?”
Trong đại sảnh, đèn đuốc rực rỡ, nữ tử đang ngồi nghiêng trên giường đột nhiên mở to mắt, chỉ thấy một nam nhân tuấn tú, mặc cẩm y thêu hình con quạ sắc bén, tay áo hẹp, eo rộng, đi ủng đen đội mũ vàng, đang từ bên ngoài đại sảnh chậm rãi lướt qua mấy chiếc đèn cung đình, đi tới trước mặt nàng.
Trái tim Tương Tư nhói lên, nàng ngồi thẳng người, hốc mắt ửng hồng, ngẩng đầu nhìn nam nhân đi tới trước mặt mình.
Hắn cúi đầu, đôi môi mỏng lạnh lùng, đôi mắt hẹp dài tràn đầy hận ý, biểu cảm chuyên chú nhìn nàng.
Người hầu cả trong và ngoài phòng lập tức quỳ gối thỉnh an.
“Tham kiến thiếu chủ!”
“Sao? Không quen biết đại ca?”
Nhung Vu tiến lại gần Tương Tư, ngón tay với những khớp xương rõ ràng, xoa nhẹ gương mặt tinh xảo của nữ tử, hắn duỗi tay, ngón tay nhẹ nhàng vân vê vành tai của nàng, sau đó cúi đầu, nhỏ giọng hỏi một câu:
“Tương Tư còn nhận ra ca ca không?”
Lời nói mang theo chỉ trích, giận dữ và đau xót.
Nàng hơi khép mắt lại, nghe thấy hơi thở gần trong gang tấc của đại ca, nàng vươn tay, ngón tay non mịn nhẹ nhàng đặt lên cánh tay đại ca, trong lòng sinh ra cảm giác tội lỗi như dời non lấp biển. Đúng một tháng, rốt cuộc hắn cũng chịu nói chuyện với nàng. Bản chuyển ngữ được thực hiển bởi team LuvEvaland.Đông Cung. Mọi người nhớ qua LuvEvaland đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Nếu có thắc mắc gì có thể nhắn qua một trong hai trang Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land.
Ngay lập tức, hai mắt nàng mở to, nước mắt lăn dài xuống dưới, nàng nghẹn ngào nói:
“Sao ca ca lại tới đây?”
“Muội gây ra chuyện lớn như vậy, không tới tìm đại ca cẩn thận xin lỗi, lại để đại ca phải qua tìm muội.”
Nói xong, hắn cúi đầu nhìn nàng, dùng đầu ngón tay vuốt ve da thịt non mềm phía sau tai nàng, hành động tràn ngập lưu luyến, nhưng ánh mắt lại vô cùng tức giận.
Nàng thắng rồi, nha đầu vô lương tâm này, nàng thật sự vì một người nam nhân mà không nói chuyện với ca ca suốt một tháng trời, thắng thì thắng, nàng không tới tìm hắn xin lỗi, hắn sẽ tới tìm nàng.
Lại nói tiếp:
“Muội đột nhiên nói muốn bế quan, ta sợ muội xảy ra chuyện, vốn định hôm nay sẽ tiến vào thăm muội, biết được Hoa phu nhân đến sớm hơn đại ca một bước, đại ca đành phải chờ muội, lúc này tiến vào, quả nhiên muội đã xuất quan.”
Nhung Vu buông lỏng gương mặt Tương Tư ra, trở tay nắm lấy bàn tay mềm yếu không xương của nàng, sau đó hắn quay người lại, ngồi xuống bên cạnh Tương Tư, kéo nàng vào trong ngực mình, ra hiệu cho tỳ nữ đang quỳ gối bên ngoài:
“Nàng ta làm gì vậy, muội không phải người tùy tiện đánh chết người, sao hôm nay lại tức giận tới mức này?”
Tương Tư dựa vào lồng ngực của đại ca, được hắn ôm vào lòng, cuối cùng trái tim cũng bình tĩnh trở lại, nàng cưỡng chế huyết khí đang quay cuồng trong lòng, giả bộ bình thường nói:
“Nàng ta làm rơi chiếc quạt của muội, ngày thường lại không tuân thủ quy định, muội cũng chỉ hù dọa nàng ta một chút mà thôi, không định thật sự đánh chết nàng ta.” Bản chuyển ngữ được thực hiển bởi team LuvEvaland.Đông Cung. Mọi người nhớ qua LuvEvaland đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Nếu có thắc mắc gì có thể nhắn qua một trong hai trang Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...