Tháng trước, Tương Tư được ca ca tìm thấy và đưa trở về Lưu Diễm Cung.
Dọc theo đường đi, hiện giờ diện mạo của hắn đã thay đổi như thế nào, tính tình có còn hòa nhã dễ gần như hai năm trước hay không, hay là tâm trạng của hắn đã thay đổi theo sự sát phạt ở bên ngoài, Tương Tư không dám cẩn thận quan sá.
Thậm chí nàng còn không biết.
Trong khoảng thời gian này, trái tim nàng vô cũng hoảng loạn, ngay cả việc cẩn thận quan sát ca ca mình, nàng cũng đã quên mất.
Nàng biết hắn tức giận, tuy rằng ngoài miệng ca ca không nói, hắn cũng không hề nói chuyện với nàng, nhưng ánh mắt hắn nhìn nàng đã không còn sự dịu dàng cưng chiều như ngày xưa nữa. Bởi vì tâm trạng không tốt, nên nàng cũng không chủ động đi tìm ca ca nói chuyện. Bản chuyển ngữ được thực hiển bởi team LuvEvaland.Đông Cung. Mọi người nhớ qua LuvEvaland đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Nếu có thắc mắc gì có thể nhắn qua một trong hai trang Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land.
Hai người cứ trầm mặc như vậy, từng bước trở về Lưu Diễm Cung.
Tương Tư nghĩ, lần này xong rồi, sợ rằng ca ca sẽ không bao giờ tha thứ cho nàng, thế nên trong lòng nàng lại càng buồn khổ. Nàng hận bản thân mình hàng ngàn hàng vạn lần, thật sự không nên khiến ca ca tức giận như vậy.
Nàng vô cùng hối hận vì đã chạy theo Tiêu Chính Bình ra ngoài biên giới, rồi lại không biết nên xin lỗi đại ca như thế nào, thậm chí nàng còn không dám khẳng định, sau khi nàng xin lỗi đại ca, hắn còn có thể dung túng và tha thứ cho tất cả những sai lầm của nàng như trước kia hay không.
Mấy ngày sau khi trở về, vết thương lòng của nàng lại tái phát, nàng không muốn quấy rầy đại ca, khiến hắn càng tức giận hơn. Vừa mới trở về nàng đã vội vàng lấy cớ rằng “Bách Hoa Ấn” đã đạt tới cảnh giới đột phá, cần phải bế quan luyện công.
Nàng không dám gặp mặt bất ai của Lưu Diễm Cung, bởi vì thực sự không còn mặt mũi nào gặp người.
Nàng không thể giãi bày nỗi cay đắng, trong lòng tích tụ sự thống khổ, đầu óc quay cuồng, chỉ cảm thấy khí huyết cuồn cuộn, một ngụm máu mắc nghẹn trong cổ họng, nàng ghé vào đầu giường, “Phụt” một tiếng, phun ra một búng máu.
“Tẩu hỏa nhập ma, không phải điềm lành.”
Tương Tư tự lẩm bẩm một mình, trong lòng đau buồn, sắc mặt càng thêm tái nhợt, nàng cầm khăn tay nhẹ nhàng lau đi tơ máu trên khóe miệng. Nàng cũng mặc kệ bản thân mình bị thương, chỉ đứng dậy, xách làn váy, xuống khỏi gác mái. Bản chuyển ngữ được thực hiển bởi team LuvEvaland.Đông Cung. Mọi người nhớ qua LuvEvaland đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Nếu có thắc mắc gì có thể nhắn qua một trong hai trang Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land.
Bên ngoài tòa nhà, xuyên qua hành lang, đi tới bên ngoài sảnh chính, nghe thấy trong phòng vang lên tiếng rơi giòn tan của đồ vật, sau đó là tiếng Tiểu Đào - người hầu hạ bên cạnh Tương Tư, vội vàng trách mắng:
“Ngươi thực sự tìm đường chết rồi, đây là chiếc quạt mà tiểu thư yêu thích nhất, ngày thường cũng không cho phép chúng ta động vào.”
Trong phòng truyền tới giọng nói ấm ức của một tì nữ khác:
“Khắp tòa nhà có rất nhiều chiếc quạt quý giá, ngày thường chúng ta cũng làm rơi không biết bao nhiêu lần, lần này chỉ là một chiếc quạt mành trúc rơi xuống đất, sao Tiểu Đào tỷ tỷ lại nóng giận như thế?”
“Ngươi, ngươi còn dám nói lý, tiểu thư đã nói không được phép động vào mấy đồ vật này, thừa dịp tiểu thư không ở trong cung, ngày thường không biết ngươi đã động chạm bao nhiêu lần, ngươi thấy tiểu thư vắng mặt, dám tự tiện làm chủ, nếu để tiểu thư biết chuyện này, ngay cả ta cũng bị phạt theo ngươi.”
Giọng nói của Tiểu Đào có chút tức giận, nàng cầm chiếc quạt tròn mành trúc của Tương Tư ở trong tay, dùng tay áo lau sạch vết bẩn trên bề mặt, sau đó nói với tỳ nữ vừa động tay động chân kia:
“Ngươi mau đi nhận phạt đi, Tương Tư Lâu không cần ngươi nữa, tiểu thư bế quan mấy ngày, thiếu chủ đã tới hỏi thăm vài lần, hôm nay Hoa phu nhân lại lên gác mái trò chuyện, đoán chừng tiểu thư sắp xuất quan rồi.”
Sắc mặt tỳ nữ kia có vẻ không tình nguyện, ai cũng biết tiểu thư Tương Tư được thiếu chủ cưng chiều, nhưng nàng lại dám làm ra chuyện lén lút bỏ trốn cùng nam nhân khác, người không biết xấu hổ như vậy, liệu sau này thiếu chủ có tiếp tục cưng chiều nàng nữa hay không? Mình mới chỉ làm rơi một chiếc quạt không đáng tiền, chuyện này đâu có gì to tát? Bản chuyển ngữ được thực hiển bởi team LuvEvaland.Đông Cung. Mọi người nhớ qua LuvEvaland đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Nếu có thắc mắc gì có thể nhắn qua một trong hai trang Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land.
Trong lúc hai người đang ồn ào, màn đêm bên ngoài sảnh chính đã buông xuống, những chiếc đèn cung đình dưới hành lang được thắp sáng trong gió. Tương Tư đứng đón gió, nàng mặc chiếc váy khổng tước màu đỏ nhạt, sắc mặt tái nhợt đứng trong bóng đêm, vạt váy bằng tơ lụa bị gió thổi bay phấp phới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...