Lúc này, đoàn quân do tướng quân Ly Kakuyo đã đi được ba ngày đường và họ đã gần đến thành Fuuto, biên giới phía Tây của vương quốc Clow.Đạo quân của tướng Aoiyama gồm 20.000 lính hải quân cùng ba mươi chiến thuyền lớn đang trấn giữ ở thành Akite, còn 20.000 kỵ binh, bộ binh còn lại dưới quyền tướng quân Natsuki đang trấn giữ thành Fuuto cách đó hơn nửa ngày đường.
Thành Akite là một trong hai vị trí chủ chốt trong cuộc chiến lần này vì nó chính là cửa khẩu đầu tiên để tấn công vào nước Clow từ phía Tây.Nếu liên quân ba nước giành được thành này nó sẽ trở thành bàn đạp vững chắc để rộng đường tiến thẳng về kinh thành Tomoeda theo đường thủy.Vì con sông Tomoeda bắt nguồn từ phương bắc, chảy qua kinh thành Tomoeda và rẽ ngoặt về hướng tây sau đó đổ ra biển vì vậy nên thành Akite là khu vực cảng quan trọng của vương quốc.Chính vì vậy mà triều đình rất chú trọng việc bày bố lực lượng hải quân ở đây.Vị trí còn lại là thành Fuuto nằm ở biên giới Tây Nam.Thành này là con đường bộ thông sang các nước phía Tây và Nam.Nếu liên quân ba nước chiếm luôn được thành này thì sẽ tạo thành thế gọng kềm, kẹp chặt lấy kinh thành Tomoeda chỉ trong ba ngày tiến quân.
Hiện nay đang dàn quân ở tả ngạn của con sông Tomoeda là lực lượng hải quân của Honryu và bên hữu ngạn là lực lượng của Clow.Cả hai bên đều chưa có động thái gì đáng kể vì đều còn đang trong giai đoạn thăm dò lực lượng lẫn nhau.Còn thành Fuuto thì vẫn chưa thấy động tĩnh gì.
Ngoài ra đạo quân do Hoàng đế Urushi thống lĩnh đang đóng ở thành Iori cách thành Fuuto mười dặm về phía Đông, sẵn sàng tiếp ứng bất cứ lúc nào.Phía sau nữa là đội quân vận chuyển lương thực tiếp tế của hữu đại thần Kinomoto Fujitaka.Tất cả đã sẵn sàng bước vào cuộc chiến khốc liệt nhất trong lịch sử.
***
Ba ngày sau, quả nhiên theo dự đoán của Hoàng đế và tướng quân Ly, chiến sự nổ ra ở thành Akite trước tiên.Lực lượng hải quân của Horyu gồm bốn mươi chiến thuyền và 25.000 lính hải quân tiến công thành.Vì có sự chuẩn bị trước nên quân của tướng quân Aoiyama và Hanasumi không hề bị lép vế dù so về lực lượng thì họ kém hơn hẳn.Mỗi bên đã để mười chiến thuyền xung trận trước, nhưng với tài trí thông minh của mình, cộng với việc quen thuộc địa hình ở đây, tướng quân Aoiyama đã cho xuất kích cùng mười chiến thuyền là hàng trăm chiếc thuyền nhỏ gồm 10 người một thuyền.Những chiến thuyền nhỏ này có nhiệm vụ áp sát chiến thuyền địch, phóng hỏa và đục thủng đáy thuyền khiến cho quân đội Honryu khá vất vả chống đỡ.Song với lực lượng đông hơn và được thống lĩnh bởi tướng quân Tetsu vô cùng dày dạn trận mạc, Honryu vẫn giữ được được thế trận cân bằng nên ngày đầu tiên đã kết thúc bằng việc hai phe rút lui với không ít thương vong.Phía Clow hỏng mất hai chiến thuyền và mất gần 1000 binh trong khi Honryu hỏng mất bốn chiến thuyền và mất hơn 1500 binh.Và khi hoàng hôn vừa buông, hai phe rút về, để lại một cảnh tượng khủng khiếp.Những chiếc thuyền nhỏ chiếc ngửa, chiếc lật chỏng chơ, những chiếc thuyền lớn thì khói bốc lên ngút trời, máu những chiến binh đã ngã xuống loang lổ cả một vùng nước, lau sậy hai bên bờ sông ngã rạp và bị tàn phá đến tơi bời.
***
Ngoài ra ngay trong đêm hôm đó, thành Fuuto chính thức khai chiến bằng sự đột kích của liên quân hai nước Fuan-Shuri với hơn 80.000 binh mã vào thành.Phe địch sử dụng máy bắn đá và thang để công thành nhưng quân của Clow đều đẩy lùi được.Với sự thống lĩnh của tướng quân Ly Kakuyo, quân đội của Clow đã chiến đấu vô cùng anh dũng, đặc biệt là Syaoran.Cậu mặc chiến bào đỏ, cưỡi ngựa trắng xông pha trận mạc, vung kiếm giết địch không hề nghi ngại.Máu những người bị cậu giết bắn lên lớp lông trắng của con ngựa, lên chiến y của cậu, thậm chí là lên mặt cậu nhưng Syaoran không để ý gì nhiều.Trong cậu lúc này chỉ tồn tại khái niệm “giết địch”.Dù cậu không hề muốn giết người nhưng cậu tin mình đã làm đúng.Nếu cậu không giết họ thì họ sẽ xâm chiếm đất nước cậu, sẽ tàn sát dân tộc cậu, và sẽ giết những người cậu yêu thương.Vì vậy cậu chỉ có một con đường là tiến lên, xông thẳng vào kẻ thù và giết họ trước khi họ làm những điều đó.Nhờ vào sự anh dũng của những người lính mà quân đội của Shuri – Fuan buộc phải rút quân sau khi tổn thất khá nặng nề.Và cảnh tượng để lại sau cuộc chiến này còn khủng khiếp hơn ở chiến trường Akite.Xác người và ngựa chất đống trên cánh đồng, khói lửa mù mịt, những chiến kỳ vấy máu la liệt khắp nơi.Bên trong thành thì các dịch trạm đầy ắp thương binh, tiếng người bị thương rên la khắp nơi, người người chạy tất bật để dọn dẹp, băng bó, cứu thương.
***
Và rồi khi trời vừa hửng sáng, một ngọn lửa to bùng lên bên ngoài thành, ngọn lửa thiêu rụi tất cả, ngọn lửa đưa những chiến binh anh dũng hy sinh trong cuộc chiến của cả Clow và Shuri – Fuan về với cát bụi vĩnh hằng.Bất chấp việc họ là người của nước xâm lược hay nước bị xâm lược thì họ đã chiến đấu vì quê hương, vì dân tộc và trên hết họ là con người.Họ có quyền được đối xử bình đẳng như nhau khi vĩnh biệt cuộc đời.Vì thế tướng quân Kakuyo hỏa thiêu tất cả thi hài họ và cho chôn cất tử tế để họ cũng có được một nấm mồ như bao kẻ khác.
- Đó chính là sự tàn khốc của chiến tranh đấy Syaoran.Chính vì thế mà chúng ta luôn mong rằng sẽ không bao giờ có chiến tranh xảy ra.Nhưng đó chỉ là điều không tưởng.Con cần phải mạnh mẽ lên vì nếu con không chiến đấu, những người nằm dưới mồ sẽ nhiều hơn những người còn sống và trong số đó sẽ có cả gia đình chúng ta.
Tướng quân Kakuyo nói với một giọng trầm buồn trong khi mắt nhìn đăm đăm vào ngọn lửa đỏ rực trước mặt.
- Vâng thưa cha.Con thề sẽ mãi mãi chiến đấu bảo vệ Clow cho đến ngày con nhắm mắt xuôi tay. – Syaoran hướng ánh mắt kiên định vào cha và khảng khái nói.
***
Sau đó mười ngày, chiến trường Fuuto lại rực lửa một lần nữa.Lần này với chiến thuật nội ngoại công kích, quân đội của Clow đã đánh úp 50.000 quân địch và khiến chúng tan tác không còn một mảnh giáp.Số là trong vòng mười ngày, một phần ba binh lính giả trang làm người dân đã lẻn ra ngoài thành và bí mật tập kết ở khu vực gần đó.Sau khi quân địch tiến công sâu vào thành thì trong ngoài cùng phối hợp kẹp chặt địch và hạ gục chúng.Say men chiến thắng, Syaoran cùng Natsuki tướng quân còn truy kích số tàn binh tới tận biên giới.Tuy nhiên Clow cũng phải trả giá bằng việc mất đi 20.000 quân trong trận chiến này, tức là hao tổn một phần ba binh lực
***
Trong khi đó, thật không may là thành Akite đã rơi vào nguy hiểm khi mà đột nhiên binh lính trong thành trúng độc vô số khiến cho quân số hao hụt nghiêm trọng, sĩ khí sụt giảm.Không đánh mất cơ hội, quân đội Honryu liên tiếp tấn công dồn dập khiến Akite gần như thất thủ.Ly tướng quân sau khi nhận được tin vội vàng cùng Syaoran điều 30.000 binh tiến về Akite giải nguy và giao cho tướng quân Natsuki 10.000 binh ở lại trấn giữ thành Fuuto.
***
Thành Akite vốn chỉ cách thành Fuuto nửa ngày đường nhưng trên đường đi, quân đội của Clow liên tục vấp phải sự truy cản của quân địch nên phải mất ba ngày sau họ mới đến nơi được.Với quân số chưa đầy 30.000 quân đã hao hụt cộng thêm mệt mỏi do phải đối phó với phục binh mà quân trong thành lớp trúng độc, lớp bị thương thì việc công thành giải nguy là điều vô cùng khó khăn.Chính vì vậy, Ly tướng quân cho quân lùi về hai dặm và đóng quân tại đó đợi vài ngày.Trong khi đó, tình hình trong thành Akite càng lúc càng hỗn loạn, quân Honryu thì liên tiếp công phá nên việc chưa thất thủ đã là điều kỳ tích.Ngay lúc đó, theo tin mật báo thì một đội quân khác gồm 35.000 binh mã sẽ tiến đến Akite trong vòng một ngày rưỡi nhằm tiêu diệt cả quân trong thành và quân tiếp viện mới đến khiến cho tình hình càng khẩn cấp hơn.Như vậy là trong vòng nửa tháng, chiến trường đã tập trung về thành Akite.Hay nói đúng hơn, đây chính là trận chiến cuối cùng của cuộc chiến tranh này, thắng hay bại đều quyết định ở đây.Chính vì vậy, tướng quân Ly vội vàng cho một đội quân hỏa tốc đến thành Iori xin viện trợ của Hoàng đế.Và đội quân này chính là Syaoran cùng năm tùy tùng thân tín.
***
Ngay khi nhận được lệnh, Syaoran lập tức lên đường đến Iori xin quân viện trợ của Hoàng đế Urushi Hiragizawa.Trong khi đó, suốt thời gian cầm cự chờ Syaoran đưa quân tiếp viện đến, tướng quân Kakuyo đã kịp thời cho người bí mật cho thả thuốc men trôi theo đường nước vào thành Akite, giải nguy phần nào cho tình hình trong thành, nhờ đó mà sĩ khí của quân đội trong thành đã phục hồi phần nào.Bên cạnh đó, gần 30.000 quân của ông cũng đã phục hồi lại sức lực, sẵn sàng chiến đấu với quân thù.Và hai ngày sau, một trận chiến ác liệt nhất đã nổ ra giữa bốn nước.
***
Sau mười ba ngày bị vây hãm, đến ngày thứ mười bốn, lực lượng của hai vị tướng quân Aoiyama và Hanasumi đã trỗi dậy, tiến công kẻ địch.Lần này họ điều động một lúc ba mươi chiến thuyền xông trận trước tiên nhưng chỉ đánh nghi binh chứ không thực sự tấn công, chủ yếu là kéo dài thời gian và đánh lạc hướng quân địch để thực hiện kế hoạch đã vạch ra.Đó là họ cho người bí mật lặn xuống sông, dùng dây xích sắt nối các thuyền của Honryu lại với nhau khiến chúng dính chùm, không cơ động và có khả năng một chiếc chìm sẽ kéo theo hàng loạt chiếc khác chìm theo.Và ngay sau khi đội quân lặn phát tín hiệu, họ mới ào lên tấn công ồ ạt bằng cung tên lửa và cả người lửa.Đó là những cảm tử quân tình nguyện nhảy sang thuyền địch và tự châm lửa đốt mình khiến cho thuyền chiến của Honryu bốc cháy nhưng lại không cách nào xoay xở né tránh vì đã bị dính chặt vào nhau và đành chịu chung thảm cảnh.Binh lính trên thuyền vì sợ chết cháy nên tìm đường nhảy xuống sông liền gặp phải thuyền nhỏ phục kích sẵn bên dưới.Thế nên hải quân của Honryu lớp chết cháy, lớp chết đuối, lớp bị giết; thuyền chiến thì chiếc cháy, chiếc bị đánh chìm.Như vậy là quân đội Clow chính thức giành chiến thắng trên mặt thủy trận.
***
Cùng lúc đó, cuộc chiến trên cạn cũng không kém phần ác liệt.Hải quân Honryu buộc phải đối phó với haỉ quân Clow nên rốt cuộc 35.000 quân bộ binh và kỵ binh mới đến của liên quân phải chống chọi với gần 30.000 của Ly tướng quân và 10.000 tiếp viện do đích thân hoàng đế Urushi thống lãnh.Chỉ cần một người thì liên quân đã khó chống đỡ chứ đừng nói gì đến cả hai người người cùng xung trận.
Lực lượng kỵ binh của Hoàng đế vừa đánh vừa lùi, khiến cho quân địch tưởng rằng Ngài rút lui nên vội đuổi theo mà không ngờ rằng đó là cái bẫy dụ chúng tiến sâu vào vòng vây trong khi quân đội của Ly tướng quân vừa đánh vừa dạt ra hai cánh.Và cuối cùng thế trận bao vây toàn bộ quân địch vào giữa chiến trường đã thiết lập xong, đến khi chúng nhận ra thì đã quá muộn nên chúng không còn cách nào khác là buông vũ khí đầu hàng vô điều kiện.
***
Trước tình hình quân đội đã buông vũ khí, ba đức vua Honda, Mustara và Sansai của ba nước Shuri, Fuan và Honryu buộc phải ký hiệp ước đầu hàng, chấp nhận thua trận trước vương quốc Clow.Như vậy là chiến tranh đã kết thúc, nhưng ngoài những tiếng hò reo thắng lợi, người ta còn thấy những giọt nước mắt rơi vì những đau thương, mất mát mà cuộc chiến này đem tới.Máu đã nhuộm đỏ sông Tomoeda, những ngọn cỏ trên chiến trường bị giày xéo, xác người chất cao thành đống, khói lửa mịt mù thiêu rụi những cánh đồng, tiếng khóc của những người phụ nữ có chồng con hy sinh trên sa trường.Vương quôc Clow đã chiến thắng, nhưng chiến thắng này đã phải trả giá bằng sinh mạng của hàng chục ngàn con người, bằng mồ hôi công sức của nhân dân.Người ta nhìn nhau và tự hỏi tại sao hòa bình chỉ có thể đạt được thông qua chiến tranh, tại sao lòng tham của con người lại to lớn đến thế?Phải, là lòng tham, nếu không vì lòng tham, thì liệu liên quân ba nước có cất quân tiến đánh Clow không?Chỉ vì sự tham lam của ba vị quốc vương mà thôi và hàng chục ngàn con người đã ngã xuống, chỉ vì cái lòng tham đáng nguyền rủa ấy.Và hơn hết, chính vì cuộc chiến này mà thêm nhiều người sẽ phải nếm trải nỗi đau mất đi những người mình thương yêu nhất trên đời.Và một trong số đó là…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...