Viên Vũ nhận được tin của Hàng Dục có hơi chột dạ, nghĩ ngợi, mình cũng chẳng làm gì cả, không cần quan tâm anh nghĩ như thế nào.
Ngồi ở văn phòng ngây ngốc một lát, cô vẫn móc di động ra nhắn tin giải thích cho anh: 【 Tôi lên làm người dẫn chương trình, trước kia đã đồng ý, người đầu tiên nói cho anh ấy biết.
】
Sau khi nhắn xong, Hàng Dục nhắn tin trả lời: 【 Tối em chờ đấy.
】
Viên Vũ: "!!!"
Cô liền đỏ mặt lên, trong lòng mắng Hàng Dục là một tên khốn kiếp.
Rất khốn kiếp!
Buổi chiều cô đi theo Phí Xuân Tuệ đi đến đài truyền hình mà mình đã quen thuộc, bản thảo đã viết vào giữa trưa lúc đi ăn cơm, còn khoanh lại mấy vấn đề chính, sau đó đưa cho Phí Xuân Tuệ đóng dấu nhiều tài liệu, Phí Xuân Tuệ xem qua, rất vừa lòng với cô, còn khen: "Rất tốt, trước kia đã từng xem qua kiểu chương trình như thế này?"
"Không ạ, sáng nay em có xem những chương trình pháp luật đời sống, rồi tổng kết lại.
"
Viên Vũ được khen có chút ngại ngùng, gãi gãi sau gáy: "Cảm ơn phòng luật, nếu về sau em có gì làm không tốt, anh chị có thể chỉ ra, em không ngại việc gì, cũng muốn học hỏi vài điều ạ.
"
"Một cô gái nhỏ có giác ngộ như thế này là rất tốt.
"
Phí Xuân Tuệ xuống xe hỏi: "Có bạn trai không?"
Viên Vũ không nghĩ đến sẽ bị hỏi vấn đề này, sửng sốt rồi mới gật đầu: "! ! Có.
"
"Đừng đem tình cảm cá nhân xen lẫn công việc.
" Phí Xuân Tuệ nói xong nhìn cô một cái: "Tôi chỉ có một yêu cầu này với cô.
"
Viên Vũ rất nhanh gật đầu: "Được, em biết rồi ạ.
"
Nói là hoàn cảnh quen thuộc, kết quả khi hai người ngồi xuống trong phòng phát sóng, tổ đạo diễn đã an bài người ở đây, hai người trực tiếp diễn tập, khác với khi làm dẫn trương trình, lần đầu tiên Viên Vũ đối diện với nhiều ống kính như vậy, cô có hơi khẩn trương, sau khi hít sâu vài hơi, cô cầm bản thảo bắt đầu đọc lời dạo đầu, đạo diễn bảo nhân viên cầm di động tiến vào, bắt đầu hỏi về nhiều vấn đề, Phí Xuân Tuệ phụ trách trả lời, giải thích với những câu hỏi mà người dân đưa ra.
Diễn tập kết thúc, sau áo sơ mi của Viên Vũ đã ướt đẫm, đạo diễn tổ chương trình này đến nói chuyện với Phí Xuân Tuệ, còn cười nói với cô: "Hình tượng và khí chất của cô rất thích hợp với nơi này, muốn sang tổ tin tức của chúng tôi thử không?"
Viên Vũ: "! ! Không ạ, không được.
"
Trước đây cô cố gắng bao nhiêu đều không vào được, hiện tại được khen ngược, đạo diễn còn muốn đào cô sang kênh khác.
Ra khỏi đài truyền hình, cô mở di động đang để im lặng lên, màn hình hiển thị ba cuộc gọi nhỡ của mẹ Viên, đã đến giờ tan tầm, cô chào hỏi với Phí Xuân Tuệ, nói mình sẽ ngồi xe bus về nhà, lúc này mới đi đến trạm xe, gọi điện lại cho mẹ Viên.
"Alo, mẹ"
Tiếng chuông điện thoại vang lên một hồi, Viên Vũ còn chưa kịp đem chuyện cô vừa đến đài truyền hình nói cho mẹ Viên, đã nghe đầu bên kia mẹ cô hỏi:
"Con và Văn Bác sao lại thế này? Hôm nay về nhà thằng bé bị ba đánh một trận, nói là hai đứa chia tay! ! "
Câu nói tiếp theo Viên Vũ không nghe rõ, tiếng còi xe bus vang vọng, làm màng nhĩ cô ong ong, cô hoảng hốt hỏi: "Cái gì? Mẹ nói gì? Con nghe không rõ! "
Mẹ Viên nói lại một lần, nói trưa nay Kỷ Văn Bác trở về, mua trái cây đến thăm ba mẹ cô, ba cô không ở nhà, mẹ cô bảo anh ở lại ăn cơm, anh nói trong nhà đã nấu cơm rồi, khó mở lời nói chuyện này được, ngồi một lúc lâu sau mới nói chuyện hai người đã chia tay.
Mẹ Viên chờ Kỷ Văn Bác đi, liền gọi điện cho Viên Vũ, muốn hỏi về việc này, nào biết cô cả buổi chiều đều ở trong đài truyền hình, di động để im lặng không nghe được, mà bên kia, lúc Kỷ Văn Bác về nhà, cơm cũng không ăn, uống cùng Kỷ Đào Vân rất nhiều rượu, sau đó, cũng không biết hai ba con nói chuyện gì, cuối cùng Kỷ Đào Vân trực tiếp cầm đồ vật đánh người.
Chờ lúc mẹ Viên qua đó xem, đầu Kỷ Văn Bác bị chai bia đập đến chảy máu.
Viên Vũ bất chấp, cản xe taxi lại rồi báo địa chỉ nhà, nhưng mẹ Viên không nói cho cô biết.
Hàng Dục cũng ở đó.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...