Viên Vũ cũng không biết, phòng luật còn có thể chủ trì một tiết mục trong ngành, cô vui mừng đến không kiềm chế được, bắt đầu khom lưng nói lời cảm ơn:
"Cảm ơn Trương tổng, cảm ơn Trần Luật, cảm ơn các vị, cảm ơn văn phòng luật, cảm ơn mọi người."
Văn phòng luật trước đó đã được mời lên talk show ở đài truyền hình, nhưng ratings như nhau, trong phòng luật không ai muốn đi, tuy nói lộ mặt sẽ trở nên nổi danh, nhưng nhiều người sợ hãi màn ảnh, chỉ cần một bước sai lầm, sẽ chặt đứt con đường luật sư của mình.
Trần Luật cũng không nghĩ đến, Trương Cung chẳng những không khai trừ Viên Vũ, còn tặng một món quà bất ngờ này.
Vậy mà nói Viên Vũ không có hậu phương vững chắc thì ai tin, nhưng nếu hậu phương này quá đỉnh như vậy, vì sao ngay từ đầu cho cô vào đây chỉ đảm đương ở vị trí một trợ lý nho nhỏ?
Trương Cung là người tinh ranh, trong miệng ông không hề lộ ra nửa tin tức, Trần Luật không rõ chi tiết về Viên Vũ, chỉ mang máng nhớ lại người đàn ông đứng cạnh cô vào tối thứ sáu tuần trước, nhìn qua cũng không nhiều tuổi hơn so với cô, chẳng nhẽ là cậu ta?
Trần Luật không nghĩ ra lý do nào trong đó, nhìn thấy Trương Cung đã phân phó lạc đề như vậy, anh ta không nói gì, đứng lên đi ra ngoài.
Viên Vũ lại gọi tên anh ta, trong mắt mang theo ý cười, chân thành nhìn anh ta nói:
"Trần Luật, cảm ơn."
Trần Luật nhíu nhíu mày, cảm ơn anh ta? Anh ta chưa dạy gì cho cô, anh ta ghét nhất là loại người dựa vào quan hệ nhét vào, cái gì cũng chẳng biết, cái gì cũng không muốn làm, còn muốn tiêu dao tự tại lãnh lương cao.
Nhưng Viên Vũ chịu dựng được, trước đó không đầu hàng, có thể kiên trì vượt qua kỳ thực tập.
Cô là người đầu tiên, đến đây, còn nói lời cảm ơn với anh ta.
"Đường tự mình đi, dựa vào người khác vô dụng." Trần Luật nói xong câu đó, nhấc chân đi ra ngoài.
"Tôi nhớ rồi! Cảm ơn Trần Luật!" Viên Vũ hưng phấn, lại quay đầu cong lưng cảm ơn với Trương Cung và mấy người, bước chậm đi ra ngoài.
Đài truyền hình phân một chuyên mục gọi là: 【 Đệ nhất đưa tin 】, là một chuyên mục dành cho dân chúng, yêu cầu hỗ trợ phổ cập pháp luật cho mọi người, Trương Cung muốn phân cho Trần Luật và cô làm cộng sự, nhưng anh ta từ chối, anh ta nói còn bận có án tử, không muốn lộ mặt. Vì thế nên ông thay thế bằng Phí Xuân Tuệ, chị ấy dạy luật, còn cô phụ trách điều động bầu không khí.
Viên Vũ rất thích hợp, không đơn giản vì có kinh nghiệm làm dẫn chương trình, toàn bộ trong văn phòng luật này, tìm không được cô gái nào xinh xắn hơn cô, có chứng nhận tiếng phổ thông tiêu chuẩn, giọng nói câu chữ rõ ràng, so với người trong này phát âm là tiêu chuẩn nhất.
Chuyên mục nào cũng có bản thảo, cô có gương mặt xinh đẹp ăn ảnh, phát âm rõ ràng, đối với văn phòng luật mà nói, quá thích hợp. Đối với Trương Cung thì chỉ là thuận nước đẩy thuyền mà thôi, rốt cuộc đối phương cũng là Hàng Gia.
Trở lại chỗ ngồi Viên Vũ vẫn hưng phấn khoa chân múa tay, cô lấy di động ra muốn nhắn tin cho Kỷ Văn Bác, bỗng phát hiện khung thoại hai người còn dừng lại ở câu kia ——【 Được rồi, ngày mai muốn dậy sớm, anh cũng ngủ sớm đi.
】
Độ cung ở miệng kéo thẳng, cô nhìn khung thoại, do dự một lát vẫn là bỏ đi.
Trước kia cô đã từng nói, nếu một ngày nào đó, có thể lên làm người dẫn trương trình, nhất định người đầu tiên khoe sẽ là Kỷ Văn Bác, là người đầu tiên chia sẻ niềm vui này với cô, còn muốn cùng nhau ăn mừng một bữa lớn, không say không về.
Nhưng bây giờ không được.
Bọn họ đã chia tay.
Cô buông di động một lát, nhưng vẫn click mở khung thoại với Kỷ Văn Bác, nhắn cho anh một câu:
【 Kỷ Văn Bác, em lên làm người dẫn chương trình, còn nhớ đã nói người đầu tiên thông báo sẽ là anh.
】
Có tin khác được nhắn đến, cô rời khỏi khung thoại đưa mắt nhìn, là Hàng Dục nhắn tin:
【 Sao em nhắn tin cho cậu ta, không nhắn cho anh? 】
Viên Vũ: "......"
FUCK!
Sao cậu ấy lại ở cạnh Kỷ Văn Bác!
///
Anh Dục vì em trải con đường hoa mà ng đầu tiên ko phải khoe anh =)).
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...