Cánh môi Tinh Thần cong lên nở một nụ cười nhàn nhạt.
Quả nhiên, tình nhân của Dương Như là viện trưởng bệnh viện Nhã Trình - Kim Hoa Thanh, bây giờ cô đã nắm được cọng rơm cuối cùng của Dương Như, cô nhất định giữ nó thật chắc để áp chết ba ta.
Bản báo cáo kết quả giám định ADN này, nó sẽ trở thành lưỡi dao bén nhọn để cô hoàn toàn phế bỏ Dương Như cùng Tống Tinh Nguyệt.
Về sau, Tống Tinh Nguyệt sẽ không bao giờ có thể lấy cái danh thiên kim tiểu thư Tống gia ra oai nữa, mà Dương Như không thể tiếp tục làm quân sư bày mưu tính kế giúp Tống Tinh Nhật nữa.
Nhắc đến Tống Tinh Nhật, cô ta hẳn là cản trở lớn nhất trong chuyện này.
Tuy rằng ông nội đối với cô rất tốt, nhưng cũng rất yêu thương Tống Tinh Nhật.
Dẫu sao nếu lần trước không phải Tống Tinh Nhật ra mặt, Tống Tinh Nguyệt cũng sẽ không được đón về Tống trạch dễ dàng như vậy.
Tinh Thần gửi một tin nhắn cho Sở Vân.
"Có thể tra Tống Tinh Nhật gần đây bận rộn cái gì được không?"
Sở Vân rất nhanh nhắn lại: "Việc nhỏ, xin tiểu thư chờ vài phút."
Năm phút sau, Sở Vân gửi lại tin nhắn cho Tinh Thần: "Tống Tinh Nhật gần đây đang tham gia hai đoàn phim, còn hẹn trước ba quảng cáo lớn, nên cô ta cực kì bận rộn."
Sau đó, Sở Vân lại gửi tiếp.
"Gần đây cô ta ngay cả thời thời gian đều không có, vội vàng chạy show.
Tiểu thư yên tâm, cho dù Tống gia xảy ra chuyện lớn, cô ta cũng không về kịp."
"Được rồi, cảm ơn."
Tống Tinh Nhật không giống bọn họ, cô ta là người cực kì ích kỷ.
Nếu mẹ cùng em gái xảy ra chuyện, cô ta chắc chắn sẽ phủi sạch quan hệ, sẽ không để thanh danh của mình dính bất kì vết nhơ nào.
Ở bên ngoài, cô ta luôn luôn tự nhận bản thân là thiên kim hào môn cao quý gợi cảm, thích được công chúng quan tâm, những buổi dạ tiệc từ thiện cô ta vẫn thường là khách quen, quyên góp rất hào phóng.
Nhưng thật ra bên trong, tính cách cô ta còn cực đoan hơn cả Tống Tinh Nguyệt, cô ta sẽ không để bất kì nữ minh tinh nào nổi hơn bản thân.
Những người mới chỉ cần có một chút hot, lập tức sẽ bị cô ta mạnh mẽ chèn ép, không phải liên tiếp bôi đen thì cũng là đoạt đi tài nguyên của những người mới, ngay cả một thương hiệu nho nhỏ cũng không bỏ qua.
Tống Tinh Nhật mới 24 tuổi, hành sự lại quả quyết tàn nhẫn, đó mới là khó đối phó nhất.
Tinh Thần xóa tin nhắn xóa đi, cái trán đột nhiên bị đầu bút gõ vào, cô ngẩng đầu lên......
Giáo viên vật lý đỡ gọng kính, nghiêm túc nói: "Tống Tinh Thần, thành tích các môn của em đều rất tốt.
Nhưng đó cũng không phải lý do để em phân tâm, nên tập trung vào."
Tinh Thần cười nói xin lỗi: "Vâng, thầy."
Cô cất điện thoại lại, bắt đầu chuyên chú học.
......
Buổi chiều, 5 giờ rưỡi.
Những lớp khác còn có tiết tự học buổi tối, hơn phân nửa lớn Đằng Long cũng ở lại ôn tập.
Còn Tinh Thần sau khi tan học liền lập tức đi, 3 năm cao trung độc lai độc vãng đã thành thói quen.
Cô vừa mới đi ra khỏi lớp thì Âu Dương Phúc Thụy gọi lại: "Tinh Thần, chờ một chút."
Tinh Thần quay đầu, nhìn về phía Âu Dương Phúc Thụy.
Âu Dương Phúc Thụy đi đến trước mặt cô, nói: " Để tôi đưa cậu về, tôi cảm thấy Tống Tinh Nguyệt sẽ không buông tha dễ dàng như vậy đâu.
Chiều nay cô ta đã mất hết thể diện, lấy tính cách của cô ta, sau khi tan học hẳn sẽ gây khó dễ với cậu, vậy nên vẫn là để tôi đi về cùng cậu sẽ tốt hơn một chút."
Tinh Thần còn chưa mở lời, đã có một nữ sinh thường ngày chơi khá thân với Tống Tinh Nguyệt là Liễu Tiếu Tiếu quay sang nói với Tinh Thần:
"Cậu vẫn là để lớp trưởng đưa về đi, Tống Tinh Nguyệt này chưa bao giờ chịu đựng ăn thiệt đâu.
Ở trong trường cô ta không thể làm khó dễ cậu, nhưng ra khỏi cổng trường, cô ta sẽ tìm thuê những đám chị em xã hội để gây phiền toái cho cậu.
Những người đó rất phiền, mỗi ngày đều dây dưa mà cậu cũng không thể làm gì họ."
"Đúng vậy, Tinh Thần.
Tiếu Tiếu nói đúng đó, một mình cậu đi không an toàn."
Tinh Thần từ chối bọn họ: "Không cần, sẽ có người tới đón tôi."
Nói xong cô xoay người rời đi.
Mới vừa đi vài bước, Âu Dương Phúc Thụy đã đuổi theo.
"Tinh Thần, để tôi đưa cậu đến cổng.
Chờ đến lúc nào tài xế tới, tận mắt nhìn cậu lên xe an toàn, tôi mới yên tâm."
Tinh Thần nhìn qua Âu Dương Phúc Thụy.
Đột nhiên cảm thấy thật mỉa mai làm sao.
Ngày trước ở trong lớp, cô luôn giống như là một người vô hình, không, phải nói là con gián của lớp Đằng Long, người nào trong lớp cũng cực kì ghét cay ghét đắng cô.
Mà hiện giờ Âu Dương Phúc Thụy lấy lòng cô, trong lớp cũng có vài nữ sinh chủ động tới làm quen, nói chuyện phiếm với cô.
Liễu Tiếu Tiếu trước kia chơi rất thân với Tống Tinh Nguyệt, nay cũng quay lưng.
Lớp học như một xã hội thu nhỏ, phần lớn cả lớp đều rất thực tế.
......
Khi Tinh Thần cùng Âu Dương Phúc Thụy đi đến cổng trường, thấy trước cổng tụ tập rất nhiều người còn có từng trận la hét của nữ sinh.
Có chút khoa trương.
Bên cạnh có hai nữ sinh đang thảo luận.
"Nhanh lên đi, trước cổng có một soái ca siêu cực kì đẹp trai đó, còn có một nam minh tinh."
"Nam minh tinh là ai vậy?"
"Hàn Tử Quân nha."
"Oa, là Hàn Tử Quân sao? Anh ấy mặc đồ cổ trang siêu đẹp trai luôn."
"Anh tới trường chúng ta đó, nhanh chân đi nhìn anh ấy đi, vận khí hôm nay thật sự quá tuyệt vời."
Hàn Tử Quân sao?
Tinh Thần dừng chân, nhìn đám người tầng tầng lớp lớp phía trước.
Kiếp trước, Hàn Tử Quân là một trong số ít bạn bè của Mộ Đình Tiêu, tình cảm rất sâu đậm.
Năm đó khi Mộ Đình Tiêu theo đuổi cô, Hàn Tử Quân cực lực phản đối, thậm chí không tiếc lấy việc tuyệt giao uy hiếp Mộ Đình Tiêu.
Nhưng Đình Tiêu vẫn không dao động, vẫn như con thiêu thân lao đầu mà tới.
Sau khi cô bị trúng độc phải nằm viện, Hàn Tử Quân bắt đầu căm hận cô.
Vì mối hận này, cổ phần tập đoàn Mộ thị của cô bị mất đi cũng có bút tích Hàn Tử Quân.
Bây giờ nhớ lại, là cô đã dẫn tới cái chết của Đình Tiêu.
Cho nên Hàn Tử Quân không tiếc liên hợp Lâm Giai Vi cùng Tống Tinh Nhật, đuổi cô ra khỏi Mộ thị.
Đối với Hàn Tử Quân, Tinh Thần cảm thấy rất phức tạp, không biết nên đối mặt với hắn như thế nào, là địch là bạn?
Hiện giờ, hắn lại sẽ phản đối cô cùng Mộ Đình Tiêu sao?
Hắn sẽ đứng ở phía Tống Tinh Nhật cùng Lâm Giai Vi sao?
Âu Dương Phúc Thụy nhìn thấy Tinh Thần nhíu mày, hỏi: "Cậu không thích minh tinh thì vẫn còn nhiều cửa khác nữa, không bằng chúng ta đi ra từ của sau đi, cửa chính bị chặn hết rồi."
Tinh Thần thu lại ánh mắt, khôi phục sự tự tin thường ngày, bình tĩnh nói: "Không sao, chúng ta đi."
Đi tới cổng bởi vì chủ tịch hội học sinh xuất hiện, những học sinh vây xem vẫn là tạo ra một con đường cho bọn hắn đi ra.
Tinh Thần đi ra ngoài trước.
Cô đứng ở hàng đầu của đám đông, thấy có mười mấy vệ sĩ vây quanh hai chiếc siêu xe, một chiếc là Maybach màu đen Tinh Thần cực kì quen thuộc, còn chiếc còn lại là Aston Martin bản giới hạn.
Bởi vì Aston Martin đang để mui trần, nên chỉ nhìn lướt qua là thấy ngay người lái, đúng là Hàn Tử Quân đại danh đỉnh đỉnh.
Hắn đeo một chiếc kính râm cực lớn giúp tôn lên khuôn mặt nhỏ của hắn, chiếc cằm thon gọn, môi mỏng gợi cảm, làn da trắng ngần, khuôn mặt nhỏ thanh tú.
So sánh với tạo hình trong phim cổ trang trước đó, hắn càng đẹp trai tinh xảo hơn.
Hắn vừa thấy Tinh Thần, ngón tay thon dài lập tức gỡ kính râm xuống.
Trong nháy mắt kính râm vừa được tháo ra, khiến nữ sinh xung quanh liên tục thét chói tai, vô số ánh đèn flash chĩa về phía hắn.
Hắn tựa hồ tập mãi thành thói quen đối với những tiếng thét chói tai của nữ sinh, môi mỏng cười lên mười phần mị hoặc.
Làm tiếng thét chói tai đó như được tăng thêm.
Tinh Thần nhíu mày, chỉ cảm thấy thật ồn.
Hắn đẩy cửa xe ra, đôi chân thon dài bước ra đứng thẳng trên đất.
Hắn cao 1 mét 87, dáng người mảnh khảnh, trang phục trên người được cắt may chế lại từ một bộ trang phục của một nhãn hàng xa xỉ nào đó, hắn đứng trước con xe Aston Martin tạo nên một cảnh rất đẹp mắt như được vẽ ra.
Chiếc xe Maybach màu đen cũng mở ra, Sở Vân xuống xe cung kính mở cửa ghế sau.
Mộ Đình Tiêu một thân âu phục màu đen bước xuống, vừa mới xuống xe đã tạo nên từng trận thét chói tai lần nữa.
So sánh với Hàn Tử Quân ngả ngớn, khí chất Mộ Đình Tiêu lại cao quý lạnh nhạt.
Anh vừa xuống xe, đôi mắt đen tuyền lạnh lẽo nhìn về phía Tinh Thần cùng Âu Dương Phúc Thụy.
Hai người bọn họ cách nhau quá gần, làm hắn rất không vui..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...