Trải qua sự dày vò dài đến năm giờ, Alan dưới sự trợ giúp của Carlisle, thuận lợi sinh ra một cặp song sinh, một đứa mang đặc thù tương truyền đời đời của gia tộc Prince—— tóc đen mắt đen, đứa còn lại thì giống y Edward—— tóc màu đồng mắt vàng.
Không có cách nào, có thể hoàn toàn vứt bỏ hấp dẫn đối với máu người mà làm một bác sĩ vĩ đại, Carlisle có thể nói là người ăn chay ưu tú nhất cả huyết tộc.
Thực tế làm người hưng phấn chính là, hai đứa nhỏ này phân biệt kế thừa huyết thống của phù thủy và ma cà rồng, hơn nữa sinh không lâu liền thức tỉnh quyền năng cường đại. Theo Rand nói, cho dù là Robert năm đó, cũng không nhỏ như vậy đã thức tỉnh sức mạnh!
Đã có cao đường, chuyện đặt tên cho hai đứa nhỏ tự nhiên không để hai người cha của hai bé làm chủ, đối với chuyện này Alan không bình luận, mà Edward thì oán thán mãi.
Thằng con trai kế thừa sức mạnh của phù thủy được đặt tên là Amos – Prince, mong rằng nó mai sau sẽ là người có trách nhiệm, Rand hi vọng gia tộc phù thủy Prince có thể dần dần hưng thịnh nhờ nó. Mà cậu bé còn lại tất nhiên là nhờ Carlisle đặt tên, gọi là Ebner – Cullen, với ước mong nó sẽ là một người cơ trí mà thông tuệ, vị gia trưởng ma cà rồng nhà Cullen này hi vọng đứa nhỏ trừ việc có được sức mạnh hùng mạnh của ma cà rồng ra còn có thể có được trí tuệ và cách đối nhân xử thế.
Trước khi hai cậu bé sinh ra, các ma cà rồng đều cầu nguyện đứa nhỏ cũng mang dòng máu lai giữa phù thủy và ma cà rồng này ngàn vạn lần đừng như ông nội của tụi nó, Robert – Prince, nóng nảy xảo trá đến thế, kết quả thiên phú của bọn nhỏ chiếm được tán thưởng cùng hâm mộ của chúng ma cà rồng, nhưng tính cách của chúng sao…
Tràng cảnh một: cho ăn
Hôm nay Edward đi săn, cho nên trách nhiệm trông trẻ liền giao cho phù thủy mắt đen.
Bất kể là phù thủy hay ma cà rồng đều không có sữa cho con bú, hơn nữa với mức nhu cầu năng lượng càng ngày càng lớn của tiểu phù thủy cùng tiểu ma cà rồng tuyệt đối không phải chỉ sữa là đủ khả năng đáp ứng, may mà có kinh nghiệm năm đó của Rand, chế ma dược dinh dưỡng làm lương thực cho hai đứa con trai.
Chính xác múc ra sáu muôi thuốc dinh dưỡng vị ô mai, Alan theo thứ tự rót vào hai cái miệng nhỏ nhắn há to liên tục, sau đó xoay người, đang chuẩn bị bỏ hai đứa nhỏ vào nôi, thí nghiệm hôm nay sắp bắt đầu, cậu còn phải chế ma dược.
Khi cậu quay đầu lại mới phát hiện, hai tiểu quỷ lòng tham không đáy kia còn đang há miệng gào khóc đòi ăn.
“Mỗi ngày chỉ có thể ăn lượng thế thôi! Không thể nhiều hơn nữa!” Nhẹ nhàng thay hai cậu con trai lau nước miếng sắp chảy tới cằm, phù thủy mắt đen trừng trừng nhìn.
“Ứ ự…” Ebner ha ha hộc nước miếng, bàn tay nhỏ bé cào cào ra mấy dấu tay nhỏ trên chiếc nôi bằng đồng đỏ, biểu lộ bất mãn trong lòng.
“Ta nói! Hôm nay, chỉ có thể ăn chừng đó thôi!” phù thủy mắt đen nhìn bộ dạng chưa thỏa mãn kia của tiểu ma cà rồng, chọc nhẹ vào khuôn mặt nhỏ nhắn của nó mà nói. Chết tiệt, thật vất vả mới có thể tới biệt thự thôn quê thanh tĩnh này làm thí nghiệm vài ngày, Edward không nên đi theo, đến thì thôi đi, còn mang theo hai tiểu quỷ này! Thật là không muốn cho cậu nấu ma dược thêm mấy ngày mà!
“Ừ… Ê, tiểu quỷ thối mi đang làm gì vậy!” Vừa bỏ Ebner vào cái nôi đặc biệt chắc chắn, đảo mắt liền thấy biểu diễn phấn khích của Amos.
Cái chai chứa thuốc dinh dưỡng, theo chuyển động ma lực của tiểu phù thủy, lung la lung lay trên không trung bay về phía nó.
“Khống chế ma lực không tồi chút nào.” Giả cười khen ngợi một cái, sau đó không chút lưu tình túm lấy bình thuốc dinh dưỡng đang bay về phía tiểu phù thủy, khóa chặt trong tủ chén.
“Oa oa oa…” Mắt thấy lương thực ngon lành bị khóa lại, hai tiểu tử bật khóc thút tha thút thít, đồng tử màu đen cùng vàng kim ân hiện hơi nước ủy khuất.
…
“Tiểu quỷ chết tiệt, lại dùng chiêu này!” Kiên trì 30 giây lại bại trận, Alan bất đắc dĩ cho hai thằng con thêm một muôi nữa, sau đó bỏ vào nôi.
“Oa oa..” 30 phút sau, tiếng gào khóc triệu hồi phù thủy đang làm thí nghiệm từ phòng làm việc ra.
“Chết tiệt tiểu quỷ…” Nhìn thấy tiểu phù thủy cùng tiểu ma cà rồng chỉ vào ngăn tủ chứa thuốc dinh dưỡng khóc lớn, miệng không ngừng chẹp chẹp mút mút, mà khi trông thấy ba ba tới, khóc càng dữ tợn hơn.
Xanh mặt lại cho hai tiểu quỷ một muôi thuốc dinh dưỡng, phù thủy xoay người, tiếp tục thí nghiệm…
30′ phút sau…
“Oa oa…” Tiếng khóc lại lần nữa vang lên.
“Phanh ——” phù thủy đánh tung cửa, lại cho hai tiểu quỷ ăn…
30′ phút sau…
“Oa oa…”
“Phanh ——” đá văng cửa.
…
Tuần hoàn vô số lần!
“Ôi, thân ái, sao em có thể đúc cho tụi nhỏ nhiều thuốc dinh dưỡng như vậy.” Edward săn bắn trở về nhìn hai đứa con trai bị cho ăn no căng bụng, lần đầu biểu đạt bất mãn đối với bạn lữ của mình.
“Anh còn không biết xấu hổ nói ra câu này à! Đều tại anh mang chúng đến!” Phù thủy phẫn nộ móc đũa phép ra: “Nhanh chóng cách ly!”
“A ——!”
Tràng cảnh hai: giáo dục
“Cha.” Chỉ vào mình, người cha ma cà rồng Edward tràn ngập từ ái nhẹ giọng dụ dỗ tiểu ma cà rồng Ebner.
“da… dad” ngón tay nhỏ mũm mĩm chỉ vào gương mặt tuấn mỹ của cha, Ebner gian nan xoay tròn đầu lưỡi non nớt của mình.
“… Cha.” lặp lại lần nữa, rất tốt, đã có thể nói ra một ít từ đơn rõ ràng.
“dad… dy!” Một thanh âm cũng mơ hồ không rõ chen vào, không quá thông thuận nói theo, tiểu phù thủy tóc đen mắt đen đắc ý ngắm người anh ma cà rồng của mình. Nhìn coi, em mạnh hơn anh nhiều.
“dad… dy!” Phảng phất nhận lấy khiêu khích, tiểu ma cà rồng không phục kéo cuống họng chống lại em trai mình
…
Edward thống khổ vuốt vuốt cái trán, hắn hiện tại cuối cùng có thể lý giải vì sao người kiên nhẫn như Alan lại bị hai thằng nhóc này làm tức đến nổi trận lôi đình!
“D-A-D-D-Y.” từng âm từng âm nhấn mạnh, Edward nhẹ giọng dẫn dắt hai cậu bé.
“dad… dy, daddy” tiểu phù thủy rốt cục đọc nhấn rõ đầy đủ từng chữ.
“Thật thông minh!” Không chút nào keo kiệt cho đứa con trai út một nụ hôn môi ban thưởng, Edward tán dương.
“Ô ô ô…” Tiểu ma cà rồng ghen ghét nhìn em trai được cha hôn, thút thít biểu đạt bất mãn của mình.
“Ebner, gọi Cha.” Edward hướng dẫn nói: “Kêu liền hôn con một cái.”
“… Dạ.” tiểu ma cà rồng đã được cổ vũ gật gật đầu.
“dad… daddy!” sau khi cố gắng nửa giờ, Ebner đỏ bừng cả mặt nghẹn ra từ. Người cha ma cà rồng miệng đắng lưỡi khô dạy bảo suốt một buổi chiều được an ủi, đang muốn cho con lớn một cái hôn ban thưởng.
“daddy” tiểu tử được cổ vũ cao hứng lên, ngón tay nhỏ non nớt hướng lên trần nhà mà chỉ.
“daddy!” Đầu ngón tay nhỏ lại chỉ về phía quả bóng lông xù mình thích nhất.
“daddy!” tiếp đó lại chỉ vào con vẹt nhỏ bay qua ngoài cửa sổ.
“daddy!” Chỉ vào chiếc chuông nhỏ trên cái nôi
…
“Thằng oắt dơi vô tích sự! Thân là ‘Nữ chủ nhân’ gia tộc Prince, cả vỡ lòng cho con cũng làm không được hử?” Robert dựng râu trừng mắt khiển trách.
“… Cha, con sai rồi.” Edward xấu hổ cúi đầu.
Tràng cảnh ba: đũa phép
Địa điểm: Volturi.
“Con muốn có đũa phép!” sau giờ ngọ dương quang sáng lạn, Amos đã ba tuổi đứng cạnh ghế nằm của ba ba, ngẩng đầu lên nắm lấy tay áo của phù thủy đang chợp mắt nãi thanh nãi khí nói.
Mở mắt, Alan híp mắt nhìn tiểu phù thủy quá giống Edward, Alan trong lòng ngán ngẩm một hồi.
Hai thằng con này, bất kể là Ebner kế thừa huyết thống ma cà rồng hay Amos kế thừa huyết mạch phù thủy, lớn lên đều giống y như tên ma cà rồng kia, không có đứa nào lớn lên giống mình hết —— bực bội hà!
“… Con bây giờ còn quá nhỏ.” Alan nói ra. Ma lực của tên tiểu tử này cường đại khác thường, Alan cùng Rand không thể không phong ấn hơn phân nửa sức mạnh trong cơ thể nó, để tránh gây ra họa gì.
Không có đũa phép, tên tiểu tử này đã huyên náo đến gà bay chó chạy, một khi có rồi, vậy thì tuyệt luôn!
“Con muốn… Con muốn!” Amos bất mãn lắc lắc tay áo của ba ba, lớn tiếng phàn nàn: “Con muốn một cây đũa phép! Tựa như ông Rand và ba ba vậy đó!!”
“Bây giờ còn chưa được, tiểu quỷ.” Lười biếng ngáp một cái, Alan giơ đũa phép của mình lên: “Chờ con được 11 tuổi, ba ba sẽ cho con một cây, huống chi bây giờ còn phải chuẩn bị một ít tài liệu mới có thể làm.”
“Muốn tài liệu gì dợ?” Amos hiếu kỳ hỏi ba ba.
“Vỏ ngoài bằng gỗ, còn có tâm… Ừ, như là một ít thần kinh, bộ lông của ma pháp sinh vật… Một chút” Alan đánh một cái ngáp nữa, chuẩn bị ngủ trưa.
“Sinh vật ma pháp?” Tiểu phù thủy cắn ngón tay hỏi: “Ma cà rồng có xem như sinh vật ma pháp không ba?”
“… Ờ.” Sao tự nhiên cảm thấy vấn đề này có điểm gì là lạ, Alan cũng chẳng suy nghĩ nhiều, mỏi mệt ngủ.
Nhưng giấc ngủ an bình hạnh phúc của cậu 10 phút sau đã bị đánh nát.
“Trời ạ…” Vô số ma cà rồng gào khóc thảm thiết bị tiểu phù thủy đuổi theo chạy loạn khắp phòng, tiểu phù thủy vung ngón tay, vô số ‘Sectumsempra’ bắt đầu bay loạn.
“Tóc… Tóc…” Tiểu phù thủy Amos kêu gào: “Con muốn tóc của ma cà rồng làm đũa phép!”
Volturi, lâm vào một cuộc chiến đấu bảo vệ tóc xưa nay chưa từng có.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...