Nước sốt mà anh nói chính là nước cốt lẩu của sau này.
Nhưng lúc này còn chưa có thứ này.
Anh kinh doanh thực phẩm nên biết rõ công thức nấu nước sốt.
Bởi vì lúc trước công ty của anh cũng từng làm một món lẩu có lượng tiêu thụ rất tốt.
Theo lời Chu Phong giảng giải, hiện trường náo nhiệt hẳn lên.
Chu Trình và Chu Phong tán gẫu chuyện nấm bụng dê sau khi sấy khô phải làm sao bây giờ.
Chu Phong bảo bọn họ đừng lo lắng, cứ giao cho anh.
Sau đó Chu Phong nói với hai người anh trai: "Anh hai, anh ba, chúng ta là anh em, anh em ruột thì nên tính rõ ràng, hai người chọn một chút, là dựa theo giá nấm bụng dê tươi bán cho em, hay là chúng ta đều tự hái nấm bụng dê, sau đó cùng đi sấy khô, sau đó lại phân bao, tự bán?"
Chu Trình nói: "Dựa theo số nấm bụng dê tươi bán cho em đi, anh làm sao bán nấm bụng dê khô được.
”
Chu Trình cảm thấy mình không được, chỉ thích hợp làm việc thể lực.
Bằng không, người ở trong thành đi theo Chu ba Chu mẹ buôn bán cũng sẽ không chỉ có anh cả Chu Bằng.
Chu Vạn Lý cũng tỏ vẻ giống như Chu Trình, "Chú Năm, xưởng sấy khô là do chú đàm phán, nấm bụng dê chú cũng có kinh nghiệm bán, anh và anh hai của chú sẽ phụ trách đi hái nấm bụng dê đưa đến chỗ chú, chú dựa theo giá cả nấm bụng dê tươi đưa tiền cho chúng ta là được.
”
“Chị dâu hai, chị dâu ba, hai người thì sao?" Chu Phong hỏi ý kiến hai chị dâu.
Tránh cho đến lúc đó vợ chồng anh hai, anh ba cãi nhau, hai cách này cách anh đều có thể làm được.
Dù sao đều là mang theo các anh trai kiếm tiền, thế nhưng trước tiên phải hỏi rõ ràng, dùng cách nào.
Chu Nguyệt Nga và Hạ Tiểu Khiết hơi ngẩn người, hoàn toàn không nghĩ đến chuyện mà mấy người đàn ông quyết định, Chu Phong còn có thể cực kỳ tôn trọng hỏi hai cô.
Chu Nguyệt Nga nói: "Chị nghe theo anh hai chú, anh hai chú cũng không phải là người biết buôn bán, có thể đi theo chú kiếm chút tiền là tốt lắm rồi.
”
Hạ Tiểu Khiết cũng nói: "Đúng vậy, chú Năm, nhà chúng ta hiện tại phỏng chừng chỉ có chú và anh trai chị dâu, còn có ba mẹ biết buôn bán, chị nghe lời anh ba của chú.
”
Chu Phong gật gật đầu, "Được, anh hai, anh ba, em sẽ lấy giá tám hào một cân thu nấm bụng dê trong tay hai anh, nhưng mà bây giờ còn chưa có tiền, phải ghi giấy nợ trước cho hai anh, chờ em bán được hàng sấy khô lấy được tiền sẽ mang tiền đến cho các anh, nhất định sẽ không nợ lâu đâu.
"
Lời này vừa nói ra, nhà Chu Trình và nhà Chu Vạn Lý đều khiếp sợ nhìn về phía Chu Phong.
“Tám hào một cân?!”
Hôm nay hai anh em bọn họ hái được lần lượt là Chu Trình 202 cân, Chu Vạn Lý 198 cân.
Nếu tính tám hào một cân thì hai nhà đều có thể thu vào 160 đồng!!!
Đây mới chỉ là lượng thu hoạch của bọn họ hơn nửa ngày!
Hơn nữa còn chỉ có một mình bọn họ!
Nếu như lại mang theo vợ con, cả nhà điều động đi nơi xa hơn hái nấm bụng dê, vậy thu nhập!
Không dám tưởng tượng!
Chu Trình để cho bản thân tận lực tỉnh táo, hỏi Chu Phong, "Chú Năm, chú bán nấm bụng dê ở trong thành chỉ bán tám hào một cân, chú mua của chúng ta đắt như vậy, thế làm gì còn tiền để chú kiếm nữa!"
“Đúng vậy! Bốn hào một cân là anh cảm thấy rất nhiều rồi.
” Chu Vạn Lý nói.
Bốn hào một cân, lần này anh cũng có thể kiếm được 80 đồng! Đây chính là tiền lương hơn một tháng của người bình thường.
Đối với anh mà nói cũng đã là rất nhiều rồi!
Chu Nguyệt Nga và Hạ Tiểu Khiết cũng nhanh chóng phụ họa.
Cái giá này thì thật sự là quá nhiều.
Chu Phong vừa cười vừa nói: “Anh hai, anh ba, nấm bụng dê tươi em đúng là bán tám hào một cân, nhưng mà em cũng không giấu diếm hai người, đến lúc nấm bụng dê được sấy khô, em sẽ bán 16 đồng một cân, chuyện em kiếm tiền, mọi người không cần lo lắng cho em.
"
Mười cân nấm bụng dê tươi có thể sấy khô thành một cân nấm bụng dê khô.
Tính cả phí sấy khô, cho dù đưa ra giá thu mua nấm tươi tám hào, giá gốc cũng chỉ tầm tám đồng năm xu, anh bán 16 đồng một cân, kiếm được bảy đồng chín hào năm xu.
Không ít.
Hơn nữa, nấm bụng dê này sẽ chỉ là thứ để kiếm tiền vào giai đoạn đầu, về sau anh nhất định sẽ làm lại nghề cũ của chính mình, mở nhà máy thực phẩm kiếm thật nhiều tiền.
Chu Trình và Chu Vạn Lý cảm thấy cho dù Chu Phong có bán 16 đồng thì cũng là bọn họ chiếm tiện nghi, trong lòng không thoải mái, bảo Chu Phong giảm giá thu mua xuống còn bốn hào.
Chu Phong không đồng ý.
Dù sao đi lên núi hái nấm bụng dê là chuyện rất mệt rất khổ, hơn nữa nấm bụng dê này hái xong một chỗ, phải đi lên núi xa hơn hái.
Tuy rằng dựa theo đơn giá một cân nấm bụng dê khô mà tính, tiền anh hai và anh ba kiếm được đều nhiều hơn anh một hào, nhưng mà nếu gộp nấm bụng dê của anh hai và anh ba vào, tiền anh kiếm được chính là nhiều nhất.
Nếu muốn làm ông chủ tốt, phải học cách nhượng một chút lợi ích, để nhân viên kiếm được tiền, như vậy mới có thể điều động tính tích cực của mọi người.
------
Dịch: MBMH Translate
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...