Lơ lửng giữa không trung đã lâu, Tử Nhược Yên vẫn quyết định đuổi theo.
Phương hướng cường giả xa lạ phi độn, đúng lúc là Nam Cương, hơn nữa mục tiêu nói không chừng là Hắc Hồn Điện!
Nàng thậm chí hoài nghi, người này sẽ không phải là Diêm Vương trong tin đồn kia?
Tử Nhược Yên có rất nhiều nghi vấn, có lẽ đuổi theo mới có thể đạt được đáp án.
Quyết định qua đi, Tử Nhược Yên khống chế tốc độ, đuổi theo phía trước.
Nếu chú định không đuổi kịp, cũng không cần quá mức hao tổn linh khí, phải bảo đảm trạng thái bản thân, tránh cho xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Nam Cương, vị trí Hoàng triều Đại Viêm phía nam.
Lại ra bên ngoài rời khỏi Hoàng triều Đại Viêm, sẽ đến lãnh thổ của Hắc Hồn chi địa.
Hắc Hồn chi địa, vì chủ nhân Hắc Hồn Điện khống chế nơi đây mà có tên, đối với người tầm thường, hoàn cảnh sinh tồn rất tồi tệ.
Nhưng đối với một ít đồ đệ cùng hung cực ác, quả thực là thiên đường hoàn mỹ nhất.
Trước kia, Hắc Hồn Điện còn có thể duy trì sơ qua một hồi trật tự.
Những năm gần đây, Hắc Hồn Điện quản lý nơi đây, cũng càng ngày càng buông lỏng, dẫn đến hắc hồn chi địa càng thêm hỗn loạn.
Nếu không một ít bách tính ở đây cũng không đến mức vội vàng chạy trốn, xông vào Nam Cương Hoàng triều Đại Viêm, trở thành lưu dân.
Nhưng hắc hồn chi địa dù hỗn loạn, chỗ cốt lõi tuyệt đối an ổn, nơi này chính là tổng điện Hắc Hồn Điện.
Tổng điện Hắc Hồn Điện ở chỗ hạch tâm, nằm ở bên trong sơn cốc, đại điện toàn thân màu đen rực sáng như dầu đen.
Mặt bên sơn cốc, trong một tòa tháp cạnh tổng điện, một dạng trận pháp giống như nền móng, bỗng nhiên lóe ra ánh sáng loá mắt.
Quang mang lấp lóe sau đó hai đạo thân ảnh hiện ra.
Trong lầu tháp, toàn thân thành viên khoác hắc bào, mang theo măt nạ quỷ Hắc Hồn Điện, nhìn thấy nền móng có chút động tĩnh, rối rít đưa tay mò tới vũ khí, để ngừa vạn nhất.
Đến lúc quang mang tản đi, hiển lộ ra hình dáng người này.
Thành viên Hắc Hồn Điện vội vàng quỳ một chân xuống, hướng về hắn hành lễ:
- Gặp qua Thiên Sát đại nhân!
- Ừ!
Rời khỏi trận cơ truyền tống trận, Thiên Sát Bàng Đồng dưới trướng Ẩn Sát Quỷ hơi gật đầu, nắm lấy Chung Dương Minh bên cạnh, đi ra tòa tháp.
Chung Dương Minh bị bắt, căn bản không có lực phản kháng chút nào, chỉ có thể mặc cho đối phương nắm lấy, nói nhăng nói cuội đi đến phía trước tổng điện.
- Đây chính là tổng điện Hắc Hồn Điện sao?
Chung Dương Minh bị nắm lấy, nhìn điện đường to lớn giữa sơn cốc, nhìn từ trên xuống dưới.
Hắc Hồn Điện tai hoạ biên giới phía nam Hoàng triều Đại Viêm, hắn đã sớm nghe như sấm bên tai, lần này sự tình lưu dân Nam Cương, sau lưng không thể thiếu thân ảnh Hắc Hồn Điện!
Đối phương bắt mình qua đây, sợ rằng không thoát được quan hệ với sự tình Nam Cương.
Nhưng từng bước tới gần Hắc Hồn Điện, Chung Dương Minh lại cảm thấy, toàn bộ đại điện cho mình cảm giác, có chút kỳ quái.
Quá mới.
Toàn bộ Hắc tổng điện Hồn điện, nhìn qua thời gian kiến tạo, thật giống như chỉ trong khoảng ba mươi đến bốn mươi năm.
Dù có lực lượng trận pháp duy trì chỉnh tề, nhưng một ít dấu vết tháng năm, chính là không dễ dàng che giấu như vậy.
Căn cứ vào kinh nghiệm trước đây, Chung Dương Minh cảm giác mình suy đoán không sai.
Hắc Hồn Điện này, có vấn đề!
Còn không đợi Chung Dương Minh lại cẩn thận quan sát, cũng đã bị mạnh mẽ lôi vào trong.
Hắc Hồn Điện mở rộng cửa điện ra, ngưỡng cửa thật cao để cho Chung Dương Minh lảo đảo một cái, ngã rầm trên mặt đất.
- Đại nhân, đã mang tới Chung Dương Minh Hoàng triều Đại Viêm.
Thiên Sát Bàng Đồng bước vào bên trong tổng điện Hắc Hồn Điện, lập tức chắp tay bẩm báo.
- Xem ra, ngươi hành động mau hơn Địa Sát nhiều a, dọc theo đường đi không có xảy ra vấn đề gì sao? Một người đàn ông đeo mặt nạ mặc áo choàng đen nhìn Bàng Đồng, hỏi thăm lên tiếng.
Bàng Đồng chắp tay trả lời:
- Khởi bẩm đại nhân, thê tử người này, đại tướng quân Chung Lệ Song phản ứng rất nhanh, mang theo Nữ Đế Tử Nhược Yên ra khỏi thành tìm kiếm.
- Đáng tiếc, bọn hắn căn bản nghĩ không ra, chúng ta bí mật bố trí không ít trận pháp truyền tống ẩn núp cự ly ngắn, cửa ải trạm gác ngầm Hoàng triều Đại Viêm, căn bản không phát hiện được.
Nói đến đây, thần sắc Bàng Đồng rất đắc ý, trong lời nói căn bản không coi Hoàng triều Đại Viêm ra gì.
Người đàn ông mặc áo choàng đen hài lòng gật đầu:
- Làm không tệ!
Bên cạnh Chung Dương Minh nghe, sắc mặt âm u.
Bị bắt tới đoạn đường này, hắn mới biết Hắc Hồn Điện tại sao thường xuyên có thể lẻn vào Hoàng triều Đại Viêm, không bị người phát hiện.
Hóa ra bí mật bố trí truyền tống trận cỡ nhỏ, núp ở địa giới cực kỳ xảo trá tai quái, rất khó phát hiện.
Vì khoảng cách truyền tống rất ngắn, dao động thấp kém, thời điểm sử dụng cũng sẽ không kinh động bốn phía.
Chung Dương Minh lo lắng, không hiểu nổi Hắc Hồn Điện đến cùng bí mật mưu tính cái gì.
- Chung Thượng thư, đại danh của ngươi gần đây chúng ta nghe thủ hạ hồi báo không ít.
Lúc này, ở giữa Hắc Hồn Điện, một nam nhân tuổi còn trẻ yêu diễm, bỗng nhiên xoay người lại, âm thanh âm nhu.
Chung Dương Minh chống đỡ từ dưới đất đứng lên, ngưng mắt nhìn nam nhân yêu diễm da thịt so còn muốn trắng hơn nữ tử kia, tâm gần như ngã xuống đáy cốc.
Điện chủ Hắc Hồn Điện, Bạch Khánh Liên!
Điện chủ Hắc Hồn Điện này từ trước đến giờ rất ít lộ diện, không biết ở chỗ nào, lần này cư nhiên xuất hiện?
Không chỉ thế, Chung Dương Minh quan sát tỉ mỉ bên trong điện, trong tâm càng phát rét.
Người trong điện thật rất ít, phóng tầm mắt nhìn tới, tổng cộng cũng chừng hai mươi người.
Nhưng!
Lục tà Hắc Hồn Điện, ngoại trừ Độc Chiểu lão nhân đã chết, còn có điện chủ Tà Liên Bạch Khánh Liên.
Bốn tà khác, vậy mà đều ở đây!
Ẩn Sát Quỷ Sở trường ám sát mai phục, so với vua sát thủ Vân Tôn Lai chỉ kém một chút, Trang Ẩn.
Còn có Độc Luyện Sư được gọi là một trong đôi độc cùng Độc Chiểu lão nhân, Từ Phục.
Phương thức chém giết cực kỳ bá đạo tàn nhẫn, thủ đoạn máu tanh xé rách người, Lý Dương.
Cuối cùng chính là Lý Xuân Hoa, nữ nhân cắt xẻo giỏi cầm hai thanh kiếm và thích tra tấn người khác cho đến chết.
- Xem ra, lần này ta dữ nhiều lành ít, không có cách nào trở về.
Chung Dương Minh để lộ ra cười khổ trên mặt, khẽ gật đầu một cái.
Trong Hắc Hồn Điện, đội hình như thế, gần như không có cơ hội phản kháng.
Ánh mắt Chung Dương Minh thản nhiên, chắp hai tay sau lưng đứng bên trong điện:
- Ta chẳng qua chỉ là một Hộ bộ Thượng thư, trước khi chết có thể nhìn thấy chiến trận Hắc Hồn Điện lớn như vậy, cũng coi là không uổng lần đi này rồi.
- Chung Thượng thư, hà tất bi quan như thế, Hắc Hồn Điện chúng ta rất dễ nói chuyện.
Âm thanh Bạch Khánh Liên lanh lảnh, khoát tay một cái.
- Lần này mời ngươi tới, chẳng qua là thương lượng chuyện này.
- Mời?
Chung Dương Minh thẳng tắp thân thể, lắc lắc đầu.
- Nghĩ hết biện pháp, vận dụng thủ đoạn chộp ta tới nơi này, cũng gọi là mời sao?
- Thời kỳ phi thường, thủ đoạn phi thường, nghĩ đến Chung Thượng thư tương ứng có thể hiểu.
Bạch Khánh Liên lắc lắc đầu, nhìn Chung Dương Minh.
- Chỉ có chút chuyện đơn giản, cần Chung Thượng thư giúp đỡ.
Nói đến đây, Bạch Khánh Liên cười nói:
- Chờ Địa Sát dưới quyền Trang Ẩn chộp tới Thân vương Tiêu Thiên.
- Ngươi cần không tiếc bất cứ giá nào, bảo đảm Tiêu Thiên Thân vương hạng người, không bị thừa tướng Lưu Ngạo Thiên phế bỏ đi.
- Trừ chỗ đó ra, chính là cùng Tiêu Thiên trong ứng ngoài hợp, theo dõi mọi thứ động tĩnh của Nữ Đế Tử Nhược Yên, sau đó đúng giờ và địa điểm cố định, truyền trở về chi tiết tình báo mỗi thời mỗi khắc của nàng.
- Chỉ vậy thôi!
Chung Dương Minh cau mày:
- Theo dõi Nữ Đế? Các ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
- Tiêu Thiên chẳng qua chỉ là người bình thường, các ngươi đã vậy còn quá xem trọng, nhất định phải bảo vệ hắn?
Hắc Hồn Điện yêu cầu, Chung Dương Minh nhìn không hiểu.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...