¤Sáng mùa đông ở Seoul,tuyết trắng xoá ngập cả lối đi,mở ra trước mắt nó là mt ko gian vô cực.Nó sững lại,đứng yên lặng và bỗng...
Trắng...mờ ảo n2 ko rõ hình
Màu trắng của tuyết sao...ra vậy...mùa đông thật sự đã đến rồi.Giơ tay giữ lấy vài bông tuyết bé nhỏ.Tuyết ko lạnh,rất nhẹ,mềm mại và mang đến chút cảm giác ấm áp,thật kì lạ
Nhanh chóng lấy lại sự lạnh lùng trên gương mặt mình,nó bước tiếp,bước đi nhanh hơn,hình như nó đã sai khi quyết định đi dạo mt mình như thế này.Nó cứ bước,bước tiếp,ko biết là sẽ đi đâu,chỉ mong có thể nhanh chóng bước ra khỏi ko gian lạnh lẽo này,càng nhanh càng tốt
Đang đi thì nó dừng lại vì nghe thấy tiếng bước chân của rất nhiều người và đầy nặng nề,hình như là đang đuổi theo ai đó.Nhìn sang thì thấy mt tên con trai đang hớt hải chạy về phía nó,chính xác thì đang chạy đến chỗ nó đứng."Cũng ko phải việc của mình",nó quay lưng và bước tiếp n2 hắn đã nhanh chóng túm được cổ tay nó,xoay người nó lại và ôm nó thật chặt.Nhưng quan trọng là môi của hắn bây giờ đang...kề sát môi nó...Hắn đang hôn nó,thật nhẹ nhàng như thể hai người đã quen nhau từ lâu.Phải mất gần 5s nó mới kịp lấy lại tinh thần và cố đẩy hắn ra n2 càng đẩy thì hắn càng ôm chặt hơn khiến nó vô cùng khó chịu và tức giận n2 ko thể làm gì được bởi vì hắn quá khoẻ
-Nhanh lên,đừng để nó thoát,nó là tên cầm đầu đấy
Đột nhiên có rất nhiều tiếng la vang lên.Mt đám thanh niên tầm 7,8 tên đang đi tìm mt người nào đó,hình như là để đánh nhau.Ánh mắt đám người đó dò xét xung quanh và dừng lại nơi có mt đôi tình nhân thắm thiết(chính là nó và hắn đấy).Thấy cảnh tượng ko được đẹp mắt cho lắm nên bọn chúng bèn chuyển ánh mắt sang chỗ khác.Giờ thì nó đã hiểu người đang ôm nó chính là người bọn chúng cần tìm
-Im miệng lại nếu ko tôi giết cô tại đây _Hắn khẽ nghiếng răng
Lời đe dọa của hắn khiến nó vô cùng khó chịu và tức giận,hắn vẫn ko chịu buông nó ra dù mấy tên đó đã bỏ đi từ nãy giờ...bỗng,trên gương mặt của nó bây giờ,đã xuất hiện mt...nụ cười,mt nụ cười đầy nham hiểm,như thể mới nghĩ ra trò gì đó
-Vậy...để tôi giết anh trước nhé
Nó thì thầm vào tai hắn rồi cắn vào môi hắn thật mạnh đến mức chảy cả máu,hắn giật mình phải buông nó ra để lấy tay lau vết máu trên miệng
-Uida,này cô kia,cô làm trò gì thế hả _hắn tức tối
-Ko thấy sao,tôi vừa cắn vào môi anh đấy _nó dửng dưng trả lời
-Chỉ là mt nụ hôn thôi mà,có cần phải làm qúa lên vậy ko _hắn nhếch môi
-Vậy...tôi cũng chỉ cắn vào môi anh mt cái thật mạnh thôi mà...anh cũng có cần phải gắt lên vậy ko _nó bình thản trả lời
-Cô... _Hắn cứng họng_ àh,tôi biết rồi,cô vì thấy tôi đẹp trai nên...(tự tin mt cách quá đáng) _hắn chưa nói hết câu thì
- Tôi cố tình nói thế để được anh chú ý chứ gì...anh định nói thế đúng ko... _nó bất ngờ chen ngang khi hắn chưa nói hết câu
-Cô... _hắn cứng họng lần 2
-Người hàn quốc các người...hay bị mộng tưởng như vậy sao...thật tội nghiệp
Nó nói giọng đầy khinh bỉ rồi cúi xuống nhặt chiếc túi ở dưới đất,quay lên và định bỏ đi,bình thường thì nó sẽ ko cho qua dễ dàng như vậy n2 vì nó đang cố học cách kiềm chế sự tức giận của bản thân nếu ko thì giờ này xe cấp cứu đã đến và chở hắn vào viện nằm vài tháng rồi (ukm!vài tháng thôi mà).Nhưng hắn đã nhanh chóng tóm lấy cổ tay và xoay người nó lại.Nhưng ai ngờ...
"Bốp".Và vâng!Trên má hắn bây giờ đã hiện rõ dấu mt bàn tay của nó.Chính xác thì hắn vừa bị nó tát,mt cái tát rất mạnh.Hắn giật mình phải buông nó ra,giơ tay lên xoa xoa má
-Cô vừa làm trò gì thế hả _hắn tức tối hét lên,khi ko bị mt đứa con gái tát thẳng vào mặt thì ko tức mới lạ
-Sao?Đau ko _Nó nhìn thẳng vào mặt hắn và giơ tay lên xoa xoa má hắn _đây là cái giá cho việc anh dám động vào người tôi và trên hết...anh dám cướp đi nụ hôn đầu của tôi
-Cái gì chứ... _hắn lửa giận ko nói nên lời (nói được mới lạ)
-Cái tát này...coi như là lời cảnh cáo của tôi dành cho anh...n2 mà,nếu có lần sau,thì ngày đó năm sau sẽ là... ngày giỗ của anh đó...hãy nhớ lấy n2 điều tôi vừa nói _nó nói rồi hạ tay xuống và quay lưng bỏ đi n2 chiếc khi đi còn ko quên để lại mt câu _nụ hôn hôm nay,coi như là bố thí cho anh
Nói rồi nó quay lưng bước đi thẳng,còn hắn thì lặng lờ nhìn cô gái lạ hoắc bước xa dần mà ko nói được nên lời
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...