Thời điểm Dạ Thương Minh tỉnh lại là buổi tối . Nhan Nhiễm Tịch giải thích với Dạ Thương Minh Tiêu Dao Tử không phải là cố ý, Dạ Thương Minh mỉm cười nhìn Nhan Nhiễm Tịch dáng vẻ khẩn trương, sau đó ôm Nhan Nhiễm Tịch tiến vào mộng đẹp.
Ngày hôm sau Nhan Nhiễm Tịch liền cùng Dạ Thương Minh ly khai Ám vực, đương nhiên cũng để Tiêu Dao Tử lưu lại, Nhan Nhiễm Tịch lần nữa mệnh lệnh rõ ràng: "lần này Minh của ta đã tỉnh lại, nếu ta trở về không thấy ngươi ở đây, như vậy ta về sau không gặp ngươi nữa, hơn nữa về sau không bao giờ muốn đi Tiêu Dao cốc , cho nên, cha nuôi ngươi nhất định phải suy nghĩ kĩ."
Nói rồi lôi kéo Dạ Thương Minh ly khai, nàng thực hiểu biết tính tình Tiêu Dao Tử, nếu không nói như vậy , hắn nhất định sẽ không thành thành thật thật ngốc ở trong này , nàng biết Tiêu Dao Tử đối với Dạ Thương Minh ra tay đơn giản là muốn tình cảm của Dạ Thương Minh đối với mình, cho nên nàng chưa từng có ý trách Tiêu Dao Tử, nhưng bây giờ Tây Tần sắp rối loạn, hiện tại thế cục nàng còn có thể khống chế, nhưng một khi Tiêu Dao Tử ra tay, mọi việc sẽ khống chế không được.
Giả vờ như không cảm nhận được ánh mắt ai oán ở đằng sau, nàng nhanh chóng ly khai.
Dạ Thương Minh cùng Nhan Nhiễm Tịch đi tới Mê gặp người trong cung tới báo tin.
Nói là muốn hai người tiến cung tham gia cung yến tối hôm nay.
Hai người nhìn nhau đáp ứng, đồng thời Nhan Nhiễm Tịch phân phó Dư Huyền đem những thương hộ mà Tây Tần sở hữu thu mua, đừng cho người khác phát hiện gì hết.
Dư Huyền đáp ứng, hai người cũng thu thập một chút tiến cung .
Tất cả các đại thần đều đến đây, Nhan Nhiễm Tịch bọn họ đã gặp qua, cung yến lần trước nói như thế nào nàng cũng là nhân vật chính, lúc này đây cư nhiên vẫn là nàng, mấy ngày nay tất cả mọi người Tây Tần quốc đều đã biết thế lực của nàng, mọi người đều nói Nhan Nhiễm Tịch giấu tài nên mới như vậy , hiện tại thực lực của nàng mới bạo lậu ra.
Đương nhiên cũng có nói Nhan Nhiễm Tịch sở dĩ lợi hại như vậy là vì Minh vương âm thầm tương trợ, nhưng mà bọn họ lại không có nghĩ tới thời điểm Mê và Nhã các xuất hiện Nhan Nhiễm Tịch chưa có gặp Dạ Thương Minh .
Đương nhiên mặc kệ là ai nói như thế nào, ở trong lòng bọn họ Nhan Nhiễm Tịch chính là cường đại, hơn nữa cũng là người thông minh , bọn họ tự nhiên hiểu được Nhan Nhiễm Tịch cũng không phải người dễ chọc, nếu không nàng sẽ không để lộ thực lực của mình.
Bọn họ đều là hồ ly giống nhau, nhìn thấy Nhan Nhiễm Tịch cùng Dạ Thương Minh ôm nhau mà đến, đều giả vờ tươi cười, không nói đến Nhan Nhiễm Tịch, Dạ Thương Minh cũng làm cho bọn họ phải ngước nhìn, tuy rằng truyền thuyết nói Dạ Thương Minh bệnh quấn thân, nhưng hắn còn chưa chết, nếu không có chết như vậy lấy thủ đoạn của hắn, dám coi rẻ hắn, con đường chỉ có chết.
Nhìn mọi người dối trá, Nhan Nhiễm Tịch trong mắt hiện lên một tia chán ghét, Tây Tần quốc cũng không nên tồn tại, Dạ Thương Minh nhìn ra Nhan Nhiễm Tịch không kiên nhẫn, quanh thân thể tràn ngập lãnh ý, thản nhiên nói: "Cung yến hẳn là nhanh bắt đầu đi."
Một câu, bọn họ tự nhiên nghe ra ý tứ trong lời nói.
Dạ Thương Minh ôm Nhan Nhiễm Tịch cười hỏi: "Như thế nào không thích? Nếu không chúng ta trở về đi?"
Đối với Dạ Thương Minh cuồng ngạo Nhan Nhiễm Tịch thực không nói gì, nhưng là cũng biết Dạ Thương Minh có tư cách này, nói: "Đến đều đến rồi, muốn nhìn một chút, người ta tỉ mỉ chuẩn bị Hồng Môn Yến, ngươi một tiếng không nói lại đi, chẳng phải là rất cô phụ tâm ý người ta."
Dạ Thương Minh cũng không nói cái gì, ôm lấy Nhan Nhiễm Tịch đi vào.
Vào hoàng cung, tìm được vị trí của mình, ngẩng đầu nhìn Hoàn Nhan Hàn Cách phía đại điện. Nhan Nhiễm Tịch trong mắt hiện lên một chút châm chọc, hắn hiện tại chỉ sợ còn không biết chính mình tối tin tưởng Hoàn Nhan Dực Trạch, lại không ngờ hắn sẽ kéo mình xuống ngôi vị hoàng đế.
Hắn giờ không còn là thái tử ổn trọng khi xưa, ngược lại trở nên cao ngạo, hắn cứ như vậy cũng không ngồi ở vị trí này lâu dài.
Cúi đầu nhấp một ngụm rượu, là trà, hắn không có chuẩn bị, rõ ràng biết nàng thích trà, nhưng hắn lại tự đại khinh thường mượn sức nàng, xem ra hắn thực xem trọng chính mình .
"Trước đó vài ngày chợt nghe nói Minh vương mang theo Nhan tam tiểu thư trở lại, trẫm chưa kịp đón tiếp hai vị, cho nên hôm nay mở tiệc coi như là tạ lỗi." Hoàn Nhan Hàn Cách thản nhiên nói.
Dạ Thương Minh gật đầu, thản nhiên nói: "Hiện tại Tịch Nhi đã là Minh vương phi, còn thỉnh hoàng thượng chú ý điểm này".
Đối với thái độ hai người, Hoàn Nhan Hàn Cách tự nhiên là thực bất mãn, nhưng hắn không thể hiện trên nét mặt.
Tiếp tục nói: "Trẫm vừa mới nghe nói 'Mê' cùng nhã các đều là sản nghiệp của Minh vương phi, không biết phải không?"
Nhan Nhiễm Tịch cười khẽ, cử chỉ lộ rõ khí chất cao quý: "Bổn vương phi nghĩ Dư Huyền đã nói rất rõ ràng, ngươi cũng không nên hỏi lại."
Nàng nói chuyện không nể mặt Hoàn Nhan Hàn Cách, Hoàn Nhan Hàn Cách mặt cũng không có tươi cười: "Không biết Minh vương phi hiện tại đem sản nghiệp lộ ra có dụng ý gì?"
"Dụng ý? Làm sao có thể có dụng ý gì? Bổn vương phi chính là cảm thấy có vài thứ luôn giấu đi thật là không tốt, cho nên mới lôi ra." Nhan Nhiễm Tịch vô tội nói.
Hoàn Nhan Hàn Cách chỉ cảm thấy chính mình cùng Nhan Nhiễm Tịch nói chuyện tuyệt đối có thể nghẹn chết.
Ổn bình cảm xúc chính mình, cười nói: "Minh vương phi, chúng ta người sáng mắt không nói tiếng lóng, nay Tây Tần tình thế không chỉ là trẫm, tin tưởng các vị đang ngồi đều hiểu được, từ khi trẫm đăng cơ tới nay, các thế lực Tây Tần đều tranh đấu gay gắt, lần này thỉnh mọi người đến không có ý tứ gì khác, hiện nay Minh vương phi đã gả vào Nam Lân Quốc, lên làm vương phi, theo lý nên ở nhà giúp chồng dạy con, làm tốt bổn phận chủ mẫu, nhưng hiện tại vương phi không chỉ có ở bên ngoài xuất đầu lộ diện, còn chạy tới Tây Tần, hành động như vậy thật không đúng? Lại nói ngươi là người Tây Tần quốc? Tin tưởng Minh vương phi cũng không nguyện làm cho Minh vương vì ngươi, mệt mỏi đi lại giữa hai quốc gia."
Hoàn Nhan Hàn Cách nói xong, Nhan Nhiễm Tịch hai mắt đáng thương hề hề nhìn Dạ Thương Minh hỏi: "Minh, ta thực làm cho ngươi khó xử sao?"
Dạ Thương Minh cười tủm tỉm nhìn Nhan Nhiễm Tịch trong mắt thật sâu ý cười cùng trêu tức, rất phối hợp nói: "Làm sao có thể? Chỉ cần có ngươi ở cùng, lên trời xuống đất, ta đều nguyện ý đi theo, ngươi không chê ta, ta lại làm sao có thể khó xử."
Thâm tình như vậy, mọi người cảm động, nay người nào không phải ba vợ bốn nàng hầu, hiện tại Minh vương cư nhiên vì Nhan Nhiễm Tịch, buông chuyện tình Nam Lân Quốc, kéo thân thể mệt nhọc của mình tới, đây là như thế nào độc sủng?
Nguyên bản chính là muốn cho Dạ Thương Minh phối hợp cùng mình, nhìn ánh mắt Dạ Thương Minh, nàng biết hắn là nói thật, trong lòng cảm động, cũng cười, biểu hiện của hắn thật là đáng yêu.
Ngẩng đầu nhìn hướng Hoàn Nhan Hàn Cách cười nói: "Hoàng Thượng, ngươi cũng thấy, Minh nhà ta không khó xử chút nào."
Nhìn Nhan Nhiễm Tịch cười tủm tỉm, Hoàn Nhan Hàn Cách thật muốn giết nàng, nguyên bản lúc trước là vì cảm thấy Dạ Thương Minh là người tàn bạo, lại là người bệnh tật, gả nàng qua sẽ không có kết cục tốt, hiện tại tốt lắm, nhìn hai người hiện tại, cũng biết Nhan Nhiễm Tịch được bao nhiêu sủng ái của Minh vương, thật đúng là hảo mệnh.
Trong lòng hừ lạnh một tiếng, đối với Nhan Nhiễm Tịch hắn là không coi trọng , cho dù là nàng có 'Mê' dựa vào, ở trong mắt Hoàn Nhan Hàn Cách cũng chỉ là một thương nhân, hắn chính là vua, lời hắn nói người khác không thể không làm theo, cho nên hắn mới đơn giản nghĩ, chỉ cần hắn đi lên ngôi vị hoàng đế mọi người đều phải nghe lời hắn, một ý tưởng thật điên rồ, Nhan Nhiễm Tịch không rõ hắn tại sao lại thay đổi như vậy, ngay cả chỉ số thông minh đều bị ảnh hưởng .
Hoàn Nhan Hàn Cách thản nhiên nói: "Có lẽ Minh vương cảm thấy không có quan hệ gì, nhưng thế nhân nói ngươi thế nào? Nói ngươi là hồng nhan họa thủy? Vẫn là nói Minh vương bị ngươi mê hoặc không quan tâm triều chính? Hoặc là nói chúng ta cố ý mang ngươi tới Tây Tần làm hại Minh vương?"
Vừa dứt lời, Dạ Thương Minh tức giận nói: "Bổn vương xem ngươi dám nói ai là hồng nhan họa thủy? Hừ, một người nói, bổn vương liền giết một người, có hai người nói bổn vương liền giết hai người, có một quốc gia nói, bổn vương liền diệt một quốc gia, toàn bộ người trong thiên hạ nói, bổn vương liền diệt toàn bộ thiên hạ, thế giới này thượng, chỉ cần một ngày có Dạ Thương Minh ta, bổn vương sẽ không để vương phi của ta chịu một lời vũ nhục."
Thanh âm hữu lực vang vọng toàn bộ đại sảnh, một câu, cũng là một lời thề, lần này cung yến đến đây không ít nữ quyến, nghe được lời của Minh vương đối với Nhan Nhiễm Tịch, chúng nữ tử không chỉ có rơi lệ, các nàng cả đời cầu là cái gì? Cầu chính là có thể có một tình yêu của phu quân mình, sủng ái như vậy các nàng chưa có nghĩ tới, nhưng hiện tại Nhan Nhiễm Tịch bị mọi người xem thường lại được Minh vương đối xử như vậy, bọn họ như thế nào không ghen tị?
Nhan Nhiễm Tịch lôi kéo Dạ Thương Minh đối với Hoàn Nhan Hàn Cách cười nói: "Hoàng thượng có chuyện gì vẫn là nhanh nói đi, ngươi còn như vậy, Minh nhà ta sẽ tức giận, ngươi cũng biết Minh tính tình không tốt lắm, vạn nhất... Ha ha, nói giỡn , lần này cung yến không phải chỉ là vì bổn vương phi đóng gió, dù sao phô trương lớn như vậy ta vẫn chịu không nổi, cho nên hoàng thượng có chuyện hãy nói thẳng ra, đoán đi đoán lại mệt chết đi được
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...