Minh Tinh Hoàng Hậu Giá Đáo
Về đến Phượng Cung, Dạ Tử Ly vội vã đuổi hết tất cả mọi người ra ngoài, cho dù Xuân Hoa cùng Mân Thuỷ cũng không được ở lại. Ngôn Khả khó hiểu hỏi " A Tỷ, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?"
Nàng chắc chắn không có ai đứng ngoài cửa nghe lén, mới chạy lại ngồi kế bên cạnh Ngôn Khả. Nhìn hắn hoài nghi ánh mắt, nàng nuốt nước miếng nói " Tiểu Khả, cái ta muốn nói ngươi phải thật bình tĩnh"
" Có chuyện gì?" Có gì mà làm hắn đại minh tinh, bôn ba khắp cái showbiz khắc nghiệt lại có thể hoảng hốt như vậy.
" Là là truyền nhân của Tiền triều Thánh Nữ" Nàng hít sâu nói.
Không khí một hồi lâu im lặng. Ngôn Khả đột nhiên bật cười " Tỷ đừng nói giỡn, lúc trên đài không phải nói ta tận mắt chứng kiến, Hồng Châu Ngọc không đổi màu, còn bị Vân Phi Vũ một chiêu phá vỡ"
Nàng hận sắt không rèn được thép tặc lưỡi " Mắt ngươi nhanh bằng Vân Phi Vũ sao?"
" Không phải vậy sao?" Ngôn Khả gãi đầu, rõ ràng hắn thấy rõ Hồng Châu Ngọc không đổi màu.
Dạ Tử Ly bất đắc dĩ nói " Khi đó huyết của ta nhỏ xuống Hồng Châu Ngọc khiến nó đổi màu, Vân Phi Vũ lập tức cắt lấy huyết bản thân, Hồng Châu Ngọc liền lập tức trở về như cũ"
" Sao cơ? Hắn sao làm như vậy" Hắn cả kinh, che giấu Hoàng Đế là khi quân phạm tội.
Nhớ đến khi đó câu nói của hắn, nàng trầm ngâm. " Vân Phi Vũ là Tiền Triều Hoàng Tử Bắc Vân Nhiễm. Thánh nữ là công chúa tiền triều Bắc Nhiên Thuần, hắn đang muốn giữ bí mật về Tiền Triều"
bọn họ rốt cuộc có quan hệ như thế nào? Còn nàng sao lại có liên quan đến Tiền Triều.
Ngôn Khả đâm chiêu suy nghĩ " A Tỷ, không phải ta nói, hắn không sợ ngươi sẽ đi tố cáo với Hoàng Thượng sao?"
" Sẽ không, Hồng Châu Ngọc đã bị hắn hoá thành tro. Cho dù nói cũng không có đối chứng. Vân Phi Vũ là Thừa tướng cao cao tại thượng của Huyền Vũ, Mộ Dung Cảnh sẽ không dễ dàng tin ta" Dạ Tử Ly lắc đầu, nàng chỉ lo lắng, sau khi biết tin này. Vân Phi Vũ hắn sẽ làm thế nào?
" Tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?" Ngôn Khả có chút bất an, mọi thứ dần đi xa với bọn họ hiểu biết.
Nàng đứng dậy đến bên cạnh đặt tay lên vai hắn an ủi " Tiểu Khả đừng lo, hảo hảo nghỉ ngơi. Ngày mai ta sẽ đi gặp Vân Phi Vũ"
" Ngươi gặp hắn làm gì?" Ngôn Khả trợn mắt, né còn không kịp. A Tỷ lại trực tiếp đi tìm hắn.
" Có những việc không né được. Yên tâm ta sẽ chú ý an toàn" Nàng cười an ủi. Nói thêm vài ba câu cũng đóng cửa về cung.
Trên đường về cung không khí xung quanh đều yên lạnh quạnh hiu, tiếng gió xào xạc trong cung đình mang cảm giác lạnh lẽo, cô đơn. Nàng thở dài " Xuân Hoa, trong cung lúc nào cũng vậy sao? Cung tần mỹ nữ đâu hết rồi"
Không nghe thấy câu trả lời, nàng bất giác quay đầu, cả kinh nhìn cảnh tượng trước mắt. Xuân Hoa cùng mang theo bên người các tì nữ đều nằm trên mặt đất. " Xuân Hoa"
" Không cần gọi, chỉ là đang ngủ" Từ bên cạnh lúc nào đã xuât hiện bóng người.
Dạ Tử Ly kích động nhìn lên " Tiêu Viêm, ngươi sao lại ở đây? Ngươi hạ độc ta tỳ nữ?"
" Mộ Dung Ngữ Lam, hỏi từng câu một. Ta muốn ở đâu thì ở, ai quản đc sao?" Lại nhìn đến tỳ nữ trên mặt đất, chậc lưỡi nói tiếp " Không phải thuốc độc, là an thần. Chỉ ngủ đi, thiết nghĩ suốt ngày hầu hạ ngươi, bọn họ cũng mệt chết rồi"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...