Dạ Tử Ly quyết định làm ngơ, ngươi nam chủ muốn gọi gì thì gọi, dù sao nàng còn cần hắn cứu mạng nhỏ.
Mộ Dung Mặc Nhiên thấy nàng không phản đối, trong lòng không vui " Ngữ Lam dù sao cũng sẽ thành Hinh Vương Phi tương lai, Phi Vũ, ngươi không phải nên giữ khoảng cách"
Hắn gọi như thế thân mật, Mộ Dung Ngữ Lam cũng không hề phản đối, không lẽ nàng vẫn còn vấn vương Vân Phi Vũ.
Dạ Tử Ly quay ngoắt nhìn hắn, Mộ Dung Mặc Nhiên vô duyên vô cớ ngươi nhắc đến ta hôn sự làm cái gì, lão công dài ngắn như thế nào ta còn chưa thấy mặt.
Vân Phi Vũ cười nhạt trả lời "Vương Gia có điều chưa biết, đợt này Hinh Vương Gia đến Huyền Vũ tuy lấy danh nghĩa là tham quan, thực chất chính là nhìn đến Khuynh Hạc Công Chúa, có điều...!Phi Vũ đã thoả thuận cùng Hoàng Thượng, nếu có thể thắng được Hinh Vương, Công chúa sẽ thuộc về ta"
Cái gì mà thuộc về ta? Bọn họ xem nàng là vật đồ chơi ném qua lại sao? Nhưng dù sao vấn đề chính cũng là không phải như vậy, tuyệt nhiên không cần cố gắng tán đổ, tuyệt nhiên có thể được thành Thừa Tướng phu nhân, đây có phải hiệu ứng bươm bướm trong lời đồn.
Mộ Dung Ngạo Thần nghe được hắn đối thoại, nhìn sắc mặt Mộ Dung Mặc Nhiên tuy rằng che dấu rất kĩ nhưng vẫn hiện ra lửa giận, đi lại nói " Vân Phi Vũ, Mộ Dung Ngữ Lam e rằng không vô nổi ngươi Thừa Tướng Phủ"
" Mộ Dung Ngạo Thần, cái gì ta không vô nổi Thừa Tướng Phủ" Nàng không cho là đúng cãi, có phải hạ thấp nàng quá không? Được rồi nàng công nhận Mộ Dung Ngữ Lam này điêu ngoa tuỳ ý, háo sắc không chịu được.
Nhưng dù thế nào cũng là một tuyệt sắc đại mỹ nữ đươc không?
Hắn nhìn tiểu nữ tử phồng mang trợn má có chút đáng yêu, khoé miệng dần cong lên " Bổn Vương cũng không oan cho ngươi"
" Mộ Dung Ngao Thần ngươi..." Dạ Tử Ly hít một hơi sâu dồn nén, tức giận là ma quỷ, hắn là nam chủ muốn nói gì chẳng được, nàng có thể cãi gì sao?
Vân Phi Vũ ngược lại bình tĩnh tiếp lời " Công chúa quốc sắc thiên hương, nếu vào ta Thừa Tướng phủ chính là ta may mắn"
Quốc sắc thiên hương? Vân Phi Vũ tuy rằng ta công nhận này thân thể đẹp đến khuynh quốc khuynh thành, nhưng Vân Hồ Ly ngươi mà cũng khen ngợi ta.
Chuyện này thật khó tin được.
Thấy nàng như nuốt phải ruồi nhìn hắn.
Vân Phi Vũ chỉ nhếch môi cười khẽ, lại nhìn qua Mộ Dung Ngạo Thần " Dực Vương không cần quá lo lắng.
Phi Vũ tự biết nên như thế nào"
Không giống với Thương Vương, hắn cùng Mộ Dung Ngạo Thần có mối quan hệ tốt hơn, thừa biết bình thường dù thế nào khối băng này cũng sẽ không nhiều lời cùng Mộ Dung Ngữ Lam.
Hôm nay lại phá lệ lên tiếng.
Dạ Tử Ly phồng mang trợn má, các ngươi đúng là thiếu hiểu biết, nếu vè thời hiện đại không biết có bao nhiêu người quỳ xuống dưới chân nàng cầu hôn đâu.
Mộ Dung Mặc Nhiên cười phe phẫy cánh quạt " Tam Ca, nhìn Ngôn Tiểu Thư có vẻ mệt mỏi rồi, ngươi không định đưa nàng về sao?"
Mộ Dung Ngạo Thần nhìn nữ tử yếu đuối sau lưng, trong tâm bất chợt hiện cảm giác không tình nguyện.
Nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài " Tịch Hoan, Bổn Vương đưa nàng về"
"Hảo" Nàng nhẹ giọng nói.
Dạ Tử Ly đối diện thầm nổi da gà, Ngôn Tịch Hoan này bề ngoài yếu đuối vô hại.
Nhưng thật ra chính là rắn độc.
Còn về Mộ Dung Ngữ Lam bề ngoài chanh chua đanh đá, thật ra chính là vô não.
Đột nhiên giọng nói hoàng oanh từ sau vang lên " Công chúa, ngươi hôm nay thật khiến Sở Sở ngưỡng mộ"
Dạ Tử Ly nghiêng đầu nhìn người đi đến, vóc dáng gương mặt này chẳng phải là nữ phụ đệ nhất mỹ nhân Huyền Vũ Lạc Sở Sở sao.
Nàng đề phòng khách sáo nói " Không việc gì"
Ngươi ngưỡng mộ cái gì Bổn công chúa là không biết bắn tên, nếu không phải Mộ Dung Ngạo Thần đột nhiên thân thiết giúp đỡ.
Chẳng phải ta chính là bẻ mặt sao.
Lạc Sở Sở ánh nhìn hướng về phía Mộ Dung Ngạo Thần, tiếc rằng khí lạnh của hắn toát ra quá đáng sợ.
Nàng cũng không thể nào dám đến gần.
Nàng hận, tại sao? Mộ Dung Ngạo Thần chỉ ôn nhu với một mình tiện nhân Ngôn Tịch Hoan, phụ thân cho dù biết nàng thích Dực Vương nhưng lại xin Hoàng Thượng chỉ hôn cho nàng với Lạc Tâm Nghiên.
Dạ Tử Ly nhìn đến nam chủ nữ phụ đứng đầy như nồi lẩu thập cẩm.
Chỉ thiếu mỗi nguyên liệu chính là Lạc Tâm Nghiên.
Nàng cũng không muốn nữ chủ đại nhân đột nhiên lại quay lại, liền cười có lệ dần lùi về sau " Vậy, ta cáo từ trước"
Vân Phi Vũ nhìn đến nữ nhân tính bỏ trốn, cũng từ tốn đi đến " Để thần đưa ngươi về, Hoàng Hậu chắc chắn cũng sẽ yên tâm"
Không! Ngôn Khả nếu biết ta đi cùng ngươi chắc chắn sẽ lo lắng mất ăn mất ngủ.
Nhưng lại nghĩ đến nàng kế hoạch, chỉ đành đồng ý " Hảo a"
Vân Phi Vũ hài lòng song song cước bộ cùng nàng.
Mộ Dung Mặc Nhiên không dấu vết chau mày, Hoàng muội này của hắn đang dần chiếm vào tâm Vân Phi Vũ sao.
Hắn gấp lại cánh quạt nâng lên khoé môi " Tam Ca, chúng ta bữa khách lại tranh tài"
Cuối cùng cũng bỏ đi theo sau Dạ Tử Ly.
Chỉ để lại Mộ Dung Ngạo Thần càng ngày càng lãnh, hắn không nói hai lời trực tiếp xoay người.
Mộ Dung Mặc Nhiên cùng Vân Phi Vũ đồng loạt thay đổi, không phải nói đúng hơn Mộ Dung Ngữ Lam thay đổi.
Ngôn Tịch Hoan cắn môi đi theo hắn, sao nàng không cảm giác được Mộ Dung Ngạo Thần đã dần ít quan tâm nàng lại.
Cho dù thế nào Ngôn Tịch Hoan cũng sẽ không đoán ra chính là do hắn hoàng muội Mộ Dung Ngữ Lam.
Lạc Sở Sở căm hận nhìn bọn họ rời đi.
Tại sao? Nàng chính là Huyền Vũ đệ nhất nữ nhân, sao bọn họ lại không một chút quay lại nhìn nàng.
Bên kia Dạ Tử Ly nhìn theo Mộ Dung Mặc Nhiên cau mày hỏi " Ngươi đi theo làm gì?"
" Bổn Vương rãnh rỗi, ngựơc lai Thừa Tứơng trăm công ngàn việc lại có thời gian đưa Ngữ Lam về" Hắn tuỳ tiện trả lời.
Vẫn như cũ phe phẩy chiếc quạt nhìn sang Vân Phi Vũ.
" Ta đã hứa với Hoàng Hậu sẽ chăm sóc tốt với công chúa" Vân Phi Vũ hồ ly mắt nhìn lại hắn, sao hắn có thể không nhìn ra trong mắt Mộ Dung Mặc Nhiên như có như không có địch ý.
Lần này Dạ Tử Ly chen vào hỏi " Ngươi thân với ta mẫu hậu khi nào?"
Vân Phi Vũ rốt cuộc mua chuộc Tiểu Khả của nàng cái gì? Còn chăm sóc tốt cho nàng.
Hắn nhẹ nhếch môi " Hoàng Hậu nương nương giao công chúa cho ta.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...