Chương 91: Bạn không bao giờ giành lại mình đâu!
Âu Dương Thái Thái ngồi ở phòng khách chăm chú nhìn hình của Thư Diệp và Quý Vân Húc trên bì tạp chí, thật là không thể tin được, người hắn yêu lại chính là bạn thân của cô — Thư Diệp.
Trên thế giới này quả thật có quá nhiều chuyện không thể giải thích được, từ khi cô ra nước ngoài du học, cũng rất ít liên lạc với Thư Diệp, không thể ngờ hai người có cùng yêu một người đàn ông.
Nhìn hình Quý Vân Húc tình cảm nồng nàn đối với Thư Diệp trên tạp chí, không cần hỏi cũng thấy rõ ràng hắn rất yêu Thư Diệp, chỉ có điều vì sao Thư Diệp lại biến thành Kim Nghệ Hi như hôm nay. Âu Dương Thái Thái nghi ngờ, xem ra cô phải hẹn Thư Diệp ra gặp mặt một lần để ôn chuyện cũ mới được, cô cũng muốn biết Thư Diệp và Quý Vân Húc đã xảy ra chuyện gì, nếu như hai người họ yêu nhau thật lòng, là bạn thân của Thư Diệp thì cô phải nên nhường lại Quý Vân Húc cho Thư Diệp ? Giữa tình yêu và tình bạn, cô chị có thể chọn 1 cái thôi.
*****************************************************************************
Một chiếc xe thể thao BMW dừng trước cửa tập đoàn Thiên Di, Âu Dương Thái Thái tháo kiếng mát xuống, nhìn tòa cao ốc to lớn trước mặt mình, cô thướt tha bước vào trong đại sảnh.
“Xin chào, tôi muốn gặp tổng giám đốc của các người !” Âu Dương Thái Thái nói với tiếp tân, sau đó bổ sung, “Nói với anh ta tôi là Âu Dương Thái Thái, anh ta nhất định sẽ gặp tôi.” Âu Dương gia và Lăng gia hai nhà hợp tác làm ăn với nhau bao nhiêu năm nay, đương nhiên cô và Lăng Khiếu Vũ cũng quen biết lẫn nhau.
Nhân viên tiếp tân sau khi thông báo, quả nhiên sau đó thư ký riêng của Lăng Khiếu Vũ xuống tận nơi dẫn Âu Dương Thái Thái lên văn phòng của Lăng Khiếu Vũ, “Lăng tổng, Âu Dương tiểu thư đã đến.”
“Hôm nay ngọn gió nào đứa Âu Dương tiểu thư đến đây vậy ?” Lăng Khiếu Vũ đứng dậy chào đón Âu Dương Thái Thái, hắn đối với người đẹp từ trước đến giờ đều rất nho nhã, chỉ có điều loại người đẹp như Âu Dương Thái Thái thì hắn lại không dám đụng tới, cô ta và Quý Vân Húc quả thật rất xứng đôi. Hôm nay Âu Dương Thái Thái tới tìm hắn chắc chắn là vì chuyện của Quý Vân Húc và Thư Diệp.
“Không cần nhiều lời, anh biết tôi hôm nay đến là có chuyện gì mà !” Âu Dương Thái Thái nghiêm túc nói với Lăng Khiếu Vũ, cô không rảnh nói chuyện vớ vẩn với hắn.
Lăng Khiếu Vũ cười nửa miệng nhìn người con gái trước mặt mình, khó trách Quý Vân Húc loại không thích loại phụ nữ này, chẳng có gì thú vị ! Xem ra, bạn tốt của hắn về sau còn chịu dài dài !
Lăng Khiếu Vũ cũng nghiêm túc ngồi xuống nói chuyện với Âu Dương Thái Thái, “Nói đi, chuyện gì ?”
“Tôi muốn gặp Kim Nghệ Hi, anh sắp xếp dùm tôi đi.” Âu Dương Thái Thái trực tiếp nói mục đích hôm nay mình đến đây, không quanh co lòng vòng.
“Cô sao muốn gặp cô ấy ? Có chuyện gì thì đi mà tìm Quý Húc Vân, đừng đụng tới cô ấy !” Lăng Khiếu Vũ nghĩ Âu Dương Thái Thái muốn gặp Thư Diệp chắc chắn là muốn dạy cho Thư Diệp một bài học, vì vậy giọng nói vẻ mặt hắn đều rất lạnh lùng.
Âu Dương Thái Thái khoanh hai tay trước ngực ngạc nhiên nhìn hắn, “Anh suy nghĩ hơi nhiều rồi đó, tôi chỉ là muốn cùng Kim Nghệ Hi ôn lại chuyện cũ mà thôi, chúng tôi là bạn bè.” Hắn cho rằng cô muốn gây sự với Thư Diệp sao ? Cô không phải loại người mất tư cách như Lăng Khiếu Vũ nghĩ, hơn nữa hiện tại cô cũng tin mình chắc chắn có thể làm Quý Vân Húc yêu mình, không cần phải ra oai phủ đầu người phụ nữ khác !
“Cô và cô ấy là bạn bè ?” Lăng Khiếu Vũ nghi ngờ nhìn Âu Dương Thái Thái, cô ta định gạt ai chứ, cô ta làm gì mà quen Kim Nghệ Hi !
“Lăng tổng, anh không cần phải kinh ngạc như vậy, anh tưởng Kim Nghệ Hi thật sự chỉ là Kim Nghệ Hi sao ? Đường đường là tổng giám đốc một tập đoàn mà không biết suy nghĩ sao ? Được rồi, giúp tôi sắp xếp gặp Kim Nghệ Hi đi, anh yên tâm, tôi sẽ không đụng đến một cọng tóc của cô ấy đâu ! ” Cô có thể thấy Lăng Khiếu Vũ tuyệt đối bảo vệ Thư Diệp, cho nên phải để hắn yên tâm thì hắn mới chịu an bài cho cô gặp Thư Diệp.
*******************************************************************************
Quán cafe có thiết kế rất tinh tế, nội thất cũng hài hòa.
Kim Nghệ Hi ngồi xuống, ra vẻ như không thành thạo tiếng Hoa, “Âu Dương tiểu thư, xin chào !” Cho dù đã từng là bạn rất thân, nhưng cô biết thân phận của mình hiện nay là Kim Nghệ Hi, cô không thể nào tỏ ra thân thiết với Âu Dương Thái Thái được, nếu không thì sao cô lại đặt tên cho Tiểu Mặc theo họ mình được.
“Thư Diệp, chẳng lẽ ngay cả mình mà bạn cũng muốn giả bộ sao ?” Âu Dương Thái Thái thẳng thắn nói, làm bạn bè nhiều nắm làm sao cô không phân biệt đâu là Thư Diệp thật, đâu là Thư Diệp giả sao !
Thư Diệp làm bộ như nghe không hiểu, quay sang nhìn Mộc Vũ, Mộc Vũ cũng giả bộ phiên dịch cho cô nghe.
Âu Dương Thái Thái cười mỉa, trừng mắt nhìn hai người đang giả thần giả quỷ này… “Được rồi, mình không biết chuyện gì đã xảy ra với bạn, nhưng bạn muốn là Kim Nghệ Hi hay là Thư Diệp gì cũng được, coi như hôm nay chúng ta đến nói chuyện của Quý Vân Húc. Bạn có biết mình là vị hôn thê của Quý Vân Húc không ?” Âu Dương Thái Thái tự tin nhìn Thư Diệp.
Cô ấy là vị hôn thê của Quý Vân Húc ? Thư Diệp khiếp sợ nhìn Âu Dương Thái Thái, cô có nghĩ cũng không thể ngờ tới Âu Dương Thái Thái lại chính là vị hôn thê của hắn, chẳng phải hắn đính hôn với Đào Tĩnh Dao sao ? Không phải hắn đã từng yêu sâu đậm Đào Tĩnh Dao, vì chị ta mà hắn dốc sức trả thù ? Tuy nhiên cô chỉ hoảng sợ trong lòng mà thôi, vẻ mặt vẫn thản nhiên như thường.
“Không ngạc nhiên sao ? Hay là bạn đã biết từ sớm rồi ?” Âu Dương Thái Thái muốn nhìn thấy chuyển biến trên mặt Thư Diệp, kinh ngạc hay là đau lòng, nhưng đáng tiếc diễn viên đến cùng vẫn là diễn viên, dù vui hay buồn thì cũng có thể che dấu được.
Thư Diệp mỉm cười, “Âu Dương tiểu thư, cô có phải là vị hôn thê của Quý tổng hay không thì cũng không liên quan gì đến tôi, cô không nên những lời phóng đại trên tạp chí.” Cô không muốn Thái Thái hiểu lầm bọn họ, cô và Quý Vân Húc không thể đến với nhau, không có nghĩ cô muốn phá hủy tình cảm của Quý Vân Húc và Thái Thái.
“Vậy sao ? Vậy thì mình yên tâm rồi, tuy tiệc đính hôn của tụi mình bị phá hỏng, nhưng mình và Vân Húc vẫn sẽ đám cưới với nhau, bạn không tức giận sao ? Bạn không phải muốn giành chồng với mình sao ? Vậy thì mình nói cho bạn biết, bạn không bao giờ giành lại mình đâu! ” Âu Dương Thái Thái đắc ý nhìn Thư Diệp, cô vốn là người tự cao tự đại.
Thư Diệp vẫn mỉm cười nhìn Âu Dương Thái Thái, trong lòng nhưng lại bị ngàn kim đâm vào, đau đớn đến tận đáy lòng.
Thư Diệp và Mộc Vũ cùng nhau đi về nhà. Sáng nay đáng lẽ tâm trạng của cô tốt lắm, nhưng sau khi gặp Âu Dương Thái Thái thì cũng chẳng còn hứng thú gì cả.
“Cô làm sao vậy ? Vì Quý Vân Húc sắp trở thành chồng của người khác sao ?” Mộc Vũ đau lòng nói, vẻ mặt hắn vẫn bình tĩnh, khiến người ta không biết hắn thật sự là vui hay buồn.
“Anh ta là chồng của ai thì liên quan gì đến tôi !” Thư Diệp vội chuyển đề tài, “Tiểu Mặc đâu ? Sao không thấy nó ?”
“Thư Diệp ! Nhìn tôi đi, đừng gạt tôi ! Trong lòng cô đang đau khổ thì cứ nói ra đi, cứ khóc đi, sao lại cứ chịu đựng 1 mình ? Hôm nay là thứ hai, Tiểu Mặc đã đi học rồi, sáng nay cô tự tay đưa nó ra khỏi cửa, sao bây giờ lại hỏi nó đâu rồi. ”
Mệt mỏi, cô thật sự rất mệt, mệt đến không muốn mở mắt, “Tôi muốn nghỉ ngơi.” Cô tự nói với bản thân mình, phải cố gắng về Tiểu Mặc, cô không thể nào ngã xuống, nhất định phải chịu đựng, mặc kệ có khó khăn gian khổ gì cô cũng phải gắng gượng qua. Huống chi hiện giờ cũng tốt hơn rất nhiều so với thời gian ở Thư gia và Quý gia, cô có thể tự mình nuôi nấng Tiểu Mặc, cuộc sống bây giờ rất tốt, có lẽ do chính cô tự tìm phiền não mà thôi.
Nhìn hai hàng nước mắt của Thư Diệp, Mộc Vũ nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, “Nếu như mệt mỏi thì dựa vào vai tôi, tôi vĩnh viễn sẽ ở cạnh cô, chỉ cần cô đồng ý.” Tình cảm của Mộc Vũ cô đã biết từ lâu, chỉ là cô không cách nào mở lòng để đón nhận tình cảm đó của Mộc Vũ, cho dù bờ vai của hắn có rộng lớn vững chắc đến chừng nào.
*******************************************************************************
“Thư Triết ! Mau xem đi, đây có phải là chị Thư Diệp không ? Chị Thư Diệp giờ trở thành đại minh tinh rồi nè, xem đi Thư Triết !” Bối Khả Tâm kích động không gõ cửa mà xông vào văn phòng của Thư Triết, cô cầm cuốn tạp chí đưa cho Thư Triết, cô từng nghe Thư Triết nói, Thư Diệp bị thiêu cháy trong trận hỏa hoạn, mọi người đều nghĩ Thư Diệp đã chết, nhưng chỉ có Thư Triết một mực khăng khăng Thư Diệp một ngày nào đó sẽ trở về, nhưng sáu năm nay lại không hề thấy bóng dáng của cô.
Hiện tại Thư Diệp quả nhiên đã trở về, nhưng lại trở thành một đại minh tinh ! Bối Khả Tâm trong lòng thầm hâm mộ Thư Diệp.
Thư Triết lập tức cầm lấy cuốn tạp chí, không thể tin nhìn gương mặt trên bìa tạp chí, hait ay rùn nhè nhẹ, vui mừng đến nỗi làm rớt cuốn tạp chín xuống đất, “Cuối cùng cũng trở về rồi ! Thư Diệp, cuối cùng Diệp cũng về rồi !”
Thư Triết nhanh chóng lấy chìa khóa xe bước nhanh ra khỏi phòng, giờ hắn đã có đủ năng lực chăm sóc Thư Diệp, hắn sẽ không để Thư Diệp rời khỏi hắn lần nữa.
Lịch trình buổi chiều cô phải cùng đạo diễn Trần đến cuộc họp báo, sau đó thì đi chọn ca khúc để thu âm, “Nếu cô cảm thấy không khỏe, tôi sẽ giúp cô từ chối bộ phim truyền hình này, chỉ tập trung vào ca hát thôi.” Mộc Vũ thông báo lịch trình cho Thư Diệp, cũng báo cô nghe những hoạt động mà công ty sắp xếp, hắn rất lo cô sẽ kiệt sức, muốn giúp cô giảm đi lượng công việc, nhưng không thể không có sự đồng ý của cô
“Không cần đâu, tôi có thể ứng phó được, ở Hàn Quốc tôi không phải cũng đóng 2 phim điện ảnh cùng lúc, rồi còn đi thu âm, đóng quảng cáo sao !” Cô bước xuống xe, đang định đi vào cao ốc của tập đoàn Thiên Di thì lại nghe được giọng nói kêu tên mình.
“Thư Diệp !” Giọng nói quen thuộc nhưng có chút lạ lẫm truyền đến, Thư Diệp dừng bước, cô biết dù là ai kêu cái tên này cô cũng phải mặc kệ, nhưng lòng hiếu kỳ nên cô quay đầu nhìn sang chỗ phát ra giọng nói đó.
Thư Triết ! Thư Diệp không thể tin giọng nói thành thục, lại có chút bức người này lại là của Thư Triết ! Cô không dám tin vào hai mắt mình, những người sáu năm sau gặp lại, cô không thấy họ có thay đổi gì nhiều, duy chỉ có Thư Triết là thay đổi rất lớn, từ một đứa em trai hồn nhiên ngày nào giờ lại trở thành một người đàn ông rất MAN, rất quyến rũ, ánh mắt của hắn có thể làm bất cứ người phụ nữ điêu đứng.
Cô hoảng sợ nhìn Thư Triết, chỉ có ở trước mặt Thư Triết cô mới có biểu hiện chân thật nhất !
“Kim tiểu thư, cô đừng nói rằng cô không biết tôi, chẳng lẽ với đứa em trai sống chung cả chục năm mà cô cũng không nhớ sao ?” Thư Triết tiên hạ thủ vi cường (ý nói tự mình nói trước, để TD không thể phản bác lại), hắn đọc báo mới biết cô sống chết cũng không chịu thừa nhận mình là Thư Diệp, nói mình chính là Kim Nghệ Hi. Kim Nghệ Hi cái con khỉ !
Thư Triết chậm rãi bước đến gần Thư Diệp, trên mặt cười rất tươi, hắn chưa từng cười như vậy suốt sáu năm nay, “Chị của tôi cuối cùng cũng về rồi ! Lại còn trở thành một đại minh tinh được người người ái mộ !” Thư Triết trìu mến nhìn Thư Diệp, hắn không muốn che dấu bất cứ cảm xúc gì trước mặt cô, hắn muốn cô trở lại bên cạnh hắn.
“Tôi không phải là chị của anh, tôi biết tôi và người tên Thư Diệp rất giống nhau, nhưng tôi không phải là cô ấy, anh nhìn cho rõ đi !” Thư Diệp vẫn một mực phủ nhận, tuy rằng cô rất muốn nhận lại đứa em trai này, nhưng cô không thể nào làm bại lộ thân phận của mình, cô chỉ mong họ tha thứ cho cô, cô có nỗi khổ riêng.
Thư Triết căn bản không bỏ những lời đó vào tai, tiến lên ôm chặt cô, “Triết không cần biết Diệp là ai, Triết sẽ không để cho Diệp đi nữa.” Mắt Thư Triết ngấn nước, lúc ôm lấy Thư Diệp, nước mắt hắn rốt cuộc cũng tràn mi, hắn đã đợi cái ôm này rất lâu rồi.
Thư Diệp vùng ra khỏi vòng tay của Thư Triết, “Anh nhận lầm người rồi ! Tôi không phải là Thư Diệp.” Tuy rằng cô không muốn làm tổn thương Thư Triết nhưng cô cũng chỉ bất đắc dĩ mới làm vậy.
“Diệp chính là Thư Diệp, đừng giả bộ nữa, Diệp giả bộ không quen biết Quý Vân Húc vì anh ta từng tổn thương Diệp, điều đó Triết có thể hiểu được, nhưng Diệp không nào đối xử với Triết như vậy, Diệp đã từng nói muốn cùng Triết trốn đi mà, Diệp còn nhớ không ?” Thư Triết trìu mến nhìn Thư Diệp, hắn hy vọng có thể tìm được gì đó trong ánh mắt của cô, tìm được đáp án sáu năm này mà hắn chờ đợi, nhưng cô lại một mực phủ nhận hắn, làm sao hắn có thể chịu được.
“Anh về đi, tôi là Kim Nghệ Hi, mặc anh nói tôi là Thư Diệp gì đó, tôi vẫn là Kim Nghệ Hi, đây là sự thật không thể nào chối cãi.” Thư Diệp nhẫn tâm nói, muốn Thư Triết hồi tâm chuyển ý, cho dù cô thừa nhận mình là Thư Diệp thì sao ? Cô không thể có cơ hội cùng sống chung với em trai mình ! Dù cho không phải là người thân ruột rà gì, nhưng trong lòng cô, ngoại trừ Tiểu Mặc ra, Thư Triết chính là người thân duy nhất của cô, làm sao cô có thể kết hôn với người thân của mình ?
Thư Triết khó thể tin những lời tuyệt tình của Thư Diệp, “Diệp thay đổi rồi, Diệp thay đổi quá nhiều ! Tại sao lại như vậy hả ? Hiện tại Triết có khả năng lo cho Diệp rồi, Diệp đừng lo !” Thư Diệp có thể cảm nhận được nỗi đau của Thư Triết, nhưng cô không thể mềm lòng, cô phải kiên định hơn cũng như để cho Thư Triết một cơ hội tìm chính hạnh phúc của hắn, xây dựng một cuộc sống, một gia đình của hắn, bởi vì hắn là người tốt, ở hiền sẽ gặp lành !
“Tôi có việc đi trước.” Thư Diệp hất tay Thư Triết, đi thẳng vào cao ốc, nước mắt cũng trào ra, nếu là người khác, khi cô nói mình là Kim Nghệ Hi, cô sẽ xem như bình thường, nhưng đây là Thư Triết, người có vì cô mà bỏ bê chuyện học hành cùng cô trốn đi, là người vì cô mà phải đến công trường kiếm tiền đến bị thương khắp mình, là người kiên quyết dẫn cô rời khỏi Quý gia, làm sao cô không thể đau lòng được chứ ?
“Thư Diệp, Triết sẽ không buông tay, Triết nhất định sẽ làm Diệp trở lại bên cạnh Triết.” Hắn sẽ không buông tay, hắn cả đời này nghĩ cũng chỉ nghĩ đến cô mà thôi, nói hắn vô dụng cũng được, hèn nhát cũng được, nguyện vọng của hắn chỉ là mong hắn và Thư Diệp có thể đầu bạc răng long.
Mộc Vũ nhìn sắc mặt buồn bã của Thư Diệp cũng thoáng đau, hắn đi theo phía sau cô, chỉ còn Thư Triết một mình đau khổ đứng đó.
Ông trời tại sao lại cho hắn hy vọng, rồi lại chính ông làm hắn thất vọng ? Người hắn yêu ở ngay trước mặt, nhưng lại không thể nào có được, còn gì đau khổ hơn ?
*******************************************************************************
Quý Vân Húc qua Lăng Khiếu Vũ mớibiết số điện thoại của Thư Diệp, hắn gọi điện thoại cho cô, muốn gặp riêng một mình Thư Diệp, cô cũng đồng ý gặp hắn.
Thư Diệp cũng phải nói rõ mọi chuyện với hắn, chuyện của hai người không nên dính đến người khác.
“Cô quyết định một mình đi gặp hắn ?” Mộc Vũ hỏi Thư Diệp lần nữa, hắn không muốn cô một mình đi gặp mặt, tuy rằng hắn có thể đứng ở xa đợi cô, nhưng cũng không bằng đứng ngay sau lưng bảo vệ cho cô, hắn đã quen im lặng đứng phía sau bảo vệ Thư Diệp.
Thư Diệp gật đầu, “Đúng vậy, anh không cần theo tôi, tôi sẽ giải quyết chuyện này.” Giọng nói lạnh lùng nói với Mộc Vũ.
Quý Vân Húc chọn một nhà hàng Tây cao cấp yên tĩnh, hắn không muốn bị ai quấy rầy, cũng không muốn ai nhận ra Thư Diệp, nếu không giới truyền thông chụp được lại đồn bậy bạ.
“Xin lỗi đã để anh đợi lâu.” Thư Diệp cúi người lễ phép nói, chậm rãi ngồi xuống phía đối diện Quý Vân Húc, mỉm cười nhìn hắn.
Thế nhưng nụ cười này lại làm Quý Vân Húc cảm thấy nó rất giả tạo, hắn muốn không phải là bộ dạng này của cô, “Dẹp cái nụ cười giả tạo này đi, trước mặt anh, em đừng có cười cái kiểu đó.”
Thư Diệp cũng không vì vậy mà tức giận, cô tự nói với mình, mặc kệ Quý Vân Húc nói cái gì, cô cũng phải tỏ thái độ mình là một Kim Nghệ Hi cao quý, tao nhã, “Quý tổng tìm tôi có chuyện gì, xin cứ nói, tôi không muốn lãng phí thời gian quý gia của ngài.” Cô không muốn cùng hắn dong dài, ngồi ở đây một giây mà cô cảm thấy như hàng thế kỷ, hôm nay ra đây gặp mặt hắn cũng vì cô còn phải ở Đài Loan làm việc, nếu không giải quyết chuyện của cô và hắn, báo chí nhất định lại xào nấu tùm lum chuyện, nhất định sẽ liên lụy đến sự nghiệp diễn xuất và ca hát của cô, và bang chủ cũng sẽ đuổi cô ra khỏi Hạc bang.
Quý Vân Húc cầm ly nước trên bàn lên một hơi cạn sạch, sau đó hắng giọng, giống như những điều hắn sắp nói phải cần dũng khí rất lớn, hắn nhìn cô một lúc sau đó mới nói, “Xin lỗi, anh có thể giải thích với em về chuyện lúc trước, anh hy vọng em có thể tha thứ cho anh !” Lời nói chân thành từ miệng Quý Vân Húc nói ra, nhưng sắc mặt hắn lại không được tự nhiên,cả đời này hắn chưa bao giờ xin lỗi người khác cả, cho dù hắn có sai, hắn cũng không ngoan ngoãn mà cúi đầu nhận lỗi, Thư Diệp chính là người thứ nhất, cũng là người duy nhất, bởi vì hắn mong cô có thể tha thứ cho hắn, trở về bên cạnh hắn.
Cô có nghe lầm không ? Quý Vân Húc cũng biết xin lỗi sao ? Điều này thật làm cô bất ngờ, cô vốn cho rằng Quý Vân Húc hẹn cô ra, khẳng định hắn cũng như mấy lần trước ngang tàng hung hăng uy hiếp mình, một Quý Vân Húc biết xin lỗi người khác làm cô trở tay không kịp.
“Chỉ cần em tha thứ cho anh, trở lại bên cạnh anh, cái gì anh cũng có thể đồng ý với em, em muốn đi Hàn Quốc, anh cũng sẽ đi với em, cùng em sống một cuộc sống giản đơn.” Quý Vân Húc hy vọng có thể dùng tình cảm của mình làm Thư Diệp xiêu lòng, hắn biết hắn sai rồi, hắn mong cô cho hắn một cơ hội sửa đổi.
Một Quý Vân Húc ương ngạnh hung hăng trước đây làm sao có thể hạ thấp bản thân mà xin cô tha thứ ? Có thể thấy được trong lòng hắn, Thư Diệp là người quan trọng nhất.
Thư Diệp không thể tin những gì Quý Vân Húc nói, cũng kinh ngạc vì hắn thay đổi rất nhanh ! Chỉ là những tổn thương mà hắn gây ra cho cô, chỉ cần một câu “Xin lỗi, xin em tha thứ cho anh” là xong ư ? Làm sao có chuyện dễ vậy chứ !
Thư Diệp không thể tin những gì Quý Vân Húc nói, cũng kinh ngạc vì hắn thay đổi rất nhanh ! Chỉ là những tổn thương mà hắn gây ra cho cô, chỉ cần một câu “Xin lỗi, xin em tha thứ cho anh” là xong ư ? Làm sao có chuyện dễ vậy chứ !
Nghĩ cũng đừng nghĩ, gây tổn thương người khác hết lần này đến lần khác, chỉ cần một câu xin lỗi thì có thể xóa sạch mọi chuyện, như vậy trên thế giới sẽ có càng nhiều người ác độc như Quý Vân Húc rồi !
Cuộc sống giản đơn sao ? Thư Diệp phản bác lại hắn, “Cuộc sống nhàn nhã không phù hợp với tôi, tôi chỉ yêu người có tiền thôi ! Nếu anh không còn là tổng giám đốc của Cẩm Mỹ nữa, thì tôi cũng không có lý do gì sống chung với anh nữa !” Thư Diệp cố gắng diễn một vai người tham tiền, tham giàu sang cho Quý Vân Húc xem, như vậy mới có thể làm hắn từ bỏ ý định, lúc nói lời này, trong lòng cô cũng hoảng sợ hắn sẽ nổi điên làm gì mình.
Quý Vân Húc khiếp sợ nhìn Thư Diệp, hai mắt sắc bén như chim ưng nhìn trừng trừng Thư Diệp, “Không ngờ sau sáu năm gặp lại, em lại trở thành người tham hư vinh !” Đây chính là điều Quý Vân Húc không ngờ tới, hắn tức giận bản thân mình không dự đoán được cô sẽ thay đổi nhanh như vậy, Thư Diệp làm người ta phải thương tình ngày xưa đã không còn, thay vào đó là một người ham giàu sang, phú quý.
“Tôi xin lặp lại lần nữa, tôi là Kim Nghệ Hi, không phải là Thư Diệp, đừng bao giờ đem người tên Thư Diệp đó gán ghép cho tôi, tôi không thích bị so sánh thiển cận như vậy.” Cô nghiêm túc và tự tin nói.
“Em không thừa nhận mình là Thư Diệp thì thôi vậy !” Hắn chỉ cần biết Thư Diệp còn sống là được, hắn không muốn nửa đời sau của mình phải sống trong áy náy. Xin lỗi hắn cũng đã nói rồi, cô tha thứ hay không là chuyện của cô ! Kiên nhẫn của hắn cũng có giới hạn !
Hắn cần chi phải sợ không có phụ nữ, huống chi loại người như Thư Diệp hiện tại hắn rất khinh thường ! Cô dù là cái gì thì cũng chỉ là một phụ nữ mà thôi ! Cũng chẳng có gì đặc biệt hơn người cả !
“Anh tức giận hay không thì tôi cũng là Kim Nghệ Hi, đây là sự thật !” Thư Diệp khiêu khích hắn, “Hy vọng lần sau chúng ta gặp lại sẽ không xảy ra chuyện này nữa, tôi rất mong được gặp lại anh, Quý tổng !” Nói xong, cô đứng dậy chào tạm biệt Quý Vân Húc.
“Chúng ta chắc chắn sẽ còn gặp lại.” Hắn tin tưởng bọn họ có duyên phận, cô nói cô thích yêu người có tiền ? Quý Vân Húc nheo mắt nhìn theo bóng dáng đã đi xa của Thư Diệp.
“Anh nhất định sẽ làm em trở về bên anh, nhất định bắt em phải yêu anh, đợi đến lúc em yêu anh rồi anh sẽ cho em biết cái giá cho sự ngạo mạn hôm nay của em !” Đợi Thư Diệp đi rồi, Quý Vân Húc nhủ thầm trong lòng mình.
*******************************************************************************
Bởi vì chuyện của Quý Vân Húc mà cổ phiếu Cẩm Mỹ bị rớt thê thảm.
“Mặc kệ mấy lý do lý trấu gì của con, con nhất định phải cùng Âu Dương Thái Thái kết hôn trong tuần này, chỉ có như vậy mà ổn định được lòng người, và cổ phiếu Cẩm Mỹ mới lên lại, vấn đề tài chính của tập đoàn chúng ta mới giải quyết được.” Quý Lập Bác nổi giận trong phòng sách, cổ phiếu cảu Cẩm Mỹ đang rớt thê thảm, tài chính cũng vì vậy mà bị ảnh hưởng, ông tực giận nhìn đứa con bất hiếu này, rất muốn tát Quý Vân Húc 2 cái, nhưng ông cố gắng dằn cơn giận xuống.
Đối với người như Quý Vân Húc, không thể nào dùng sức mạnh ép buộc được, làm thế càng làm hắn phản kháng, cự tuyệt kết hôn cùng Âu Dương Thái Thái.
Quý Vân Húc sau một lúc suy nghĩ liền nói, “Con đồng ý kết hôn với Âu Dương Thái Thái.” Tự mình gây ra chuyện thì tự mình giải quyết, bây giờ cũng chỉ có cách này giải quyết, với lại điều quan trọng nhất là Thư Diệp đã đả kích hắn, cũng làm hắn quyết tâm không thể thua !
“Vậy là tốt rồi ! Nếu con đã đồng ý thì đến ngày kết hôn đừng có đổi ý, nếu lúc đó con dám giẫm lên vết xe đổ này lần nữa, nếu thật vậy ba sẽ đem chức tổng giám đốc này giao cho Vân Triển.” Sự tức giận của Quý Lập Bác cũng giảm xuống ban phần, ông thương yêu Quý Vân Húc cho nên hết lần này đến lần khác đều tha thứ cho hắn, nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó !
“Nói là kết hôn, nhưng không ai nói sau khi kết hôn không thể yêu người phụ nữ khác ! Loại minh tinh như Kim Nghệ Hi con còn sợ không chiếm được sao ?” Quý Lập Bác nói với Quý Vân Húc, vì muốn trấn an Quý Vân Húc để hắn kết hôn cùng Âu Dương Thái Thái, ông chỉ có thể nói vậy, nếu không thì Quý Vân Húc sẽ không ngoan ngoãn mà đi vào cái gồng kiền xiềng xích này, tuy con trai ông đã đồng ý nhưng ai nói đến lúc kết hôn Quý Vân húc lại không thể lật lọng !
Ông biết rõ Quý Vân Húc là nhân trung chi long, rất ghét bị trói buộc, chỉ là có đôi khi người sống trên đời cũng phải đối mặt với sự thật !
Quý Vân Húc nghe nói như thế, giống như đại ngộ được gì đó, khóe miệng cong lên thành nụ cười tà ác, không biết trong đầu hắn đang suy nghĩ cái gì.
Khách sạn Cẩm Mỹ lần nữa rất náo nhiệt, mọi người trong giới thượng lưu và các chính khách nổi tiếng đều đến tham dự hôn lễ của Quý Vân Húc.
Quý Vân Húc đứng trên lầu trầm tư nhìn xem dưới lầu ồn ào, từng chiếc xe cao cấp đi đi vào vào, mọi người ai nấy đều hớn hở cả. Kết hôn ? Dù đã hơn 30 tuổi nhưng hắn chưa từng nghĩ đến kết hôn, không ngờ lại có một ngày hắn vì bảo vệ Cẩm Mỹ mà kết hôn cùng Âu Dương Thái Thái.
Âu Dương Thái Thái cũng nguyện ý kết hôn cùng hắn, cũng thừa biết hắn sẽ không phải là người chồng gương mẫu gì, cũng không trông mong hắn sẽ hoàn thành tốt vai trò người chồng.
“Đang suy nghĩ gì vậy ? ” Không biết từ lúc nào Âu Dương Thái Thái đi đến bên cạnh Quý Vân Húcm, không định quấy rầy hắn, nhưng lại thấy hắn hoàn toàn không có phản ứng, vì vậy muốn đến đây thử nói chuyện với hắn.
Quý Vân Húc nhìn Âu Dương Thái Thái bên cạnh, cũng không trả lời cô, ngược lại còn hỏi cô, “Cô biết rõ trong lòng tôi đã có người khác, vì sao còn kiên trì cùng tôi kết hôn ?” Hắn không che dấu, cũng không cách nào che dấu chuyện của hắn và Thư Diệp, chuyện đã đăng âm ầm trên báo chí, ai mà không biết.
“Anh nói Thư Diệp sao ?” Âu Dương Thái Thái bình tĩnh nói, trong lòng không có chút ghen tuông, như là chuyện này không phải chuyện của cô.
Quý Vân Húc nghi ngờ nhíu mày nhìn Âu Duông Thái Thái, cô ta làm sao biết Thư Diêp ?
Âu Dương Thái Thái thông minh nhìn ra sự nghi ngờ của Quý Vân Húc, liền giải thích, “Anh muốn hỏi em làm sao lại biết cô ấy là Thư Diệp phải không ? Em và Thư Diệp là bạn thân của nhau, cho đến khi em đi du học thì tụi em mới ít liên lạc với nhau, em cũng rất thắc mắc anh và Thư Diệp rốt cuộc có quan hệ gì, hơn nữa bạn ấy sao lại trở thành Kim Nghệ Hi ?” Cô muốn từ moi tin từ miệng Quý Vân Húc. Thế nhưng mà Quý Vân Húc không phải là người dể đối phó, muốn nghe được gì từ hắn không phải dễ gì !
Đã hắn không muốn trả lời, Âu Dương Thái Thái cũng không miễn cường, “Chúng ta xuống đó đi.” Cô không muốn lại có thêm chuyện gì náo động ở lễ kết hôn này nữa.
Thư Diệp, Lăng Khiếu Vũ và Mộc Vũ ba người lần nữa đến chúc mừng Quý Vân Húc.
“Chúc mừng cậu, hy vọng lần này Quý tổng không nhận lầm người nữa ! ”Lăng Khiếu Vũ vừa chúc mừng vừa trêu ghẹo, tuy hai người vì mấy chuyện lúc trước mà ầm ĩ với nhau, nhưng bọn họ rốt cuộc đều là bạn thân của nhau.
Quý Vân Húc không có biểu lộ gì, ánh mắt lại nhìn chằm chằm Thư Diệp. Hắn biết cô không còn là Thư Diệp của trước kia, nhưng vì cái gì mà hắn vẫn yêu thương cô chứ ?
Thư Diệp thấy ánh mắt nóng rực của Quý Vân Húc cứ nhìn mình, cô cảm thấy không thoải mái, nhưng lại cố ý giả vờ bình thản chúc mừng, “Chúng mừng Quý tổng. ”Cô nhẹ nhành tươi cười nói.
Thư Diệp chìa tay ra, Quý Vân Húc cũng duỗi tay ra bắt lấy tay cô, hắn cầm chặt đến nỗi Thư Diệp xấu hổ muốn rút tay về. Lúc hắn cầm bàn tay của cô, bàn tay ấy vẫn mềm mại nhỏ nhắn như xưa, hắn không nỡ buông ra. Thư Diệp cố gắng rút tay khỏi bàn tay to của Quý Vân Húc, nhưng cô càng cố gắng bao nhiêu thì hắn lại càng nắm chặt bất nhiêu, giống như muốn bóp nát tay cô vậy.
Thấy tình hình không ổn, Mộc Vũ tiến lên dùng sức giật tay Quý Vân Húc ra, “Nắm đủ rồi ! ”Sau đó, Mộc vũ kéo Thư Diệp về bên cạnh mình.
Quý Vân Húc vừa nãy còn lạnh lùng, giờ đột nhiên lại nhiệt tình hẳn lên, “Cám ơn Kim tiểu thư đã bớt chút thời gian đến đây chúc mừng tôi, đây đúng là vinh hạnh rất lớn. ”Tràn cười lạnh làm da đầu người ta run hẳn lên.
“Đang nói gì mà vui vẻ vậy ? ”Âu Dương Thái Thái cũng đến tham gia với bọn họ.
Hôm nay Âu Dương Thái Thái mặc bộ chiếc váy trắng cổ chữ V sâu, ôm sát cả người làm lộ ra những đường cong mê người, mái tóc dài được vấn cao lên, để lộ cái cổ trắng ngần, khuôn mặt được trang điểm kỹ càng quyến rũ động lòng người. Thư Diệp hôm nay chỉ mặc bộ chiếc váy trắng đơn giản, bên hông có đính một con bướm trên đai lưng, tô điểm thêm vẻ đẹp hình thể của cô, khuôn mặt tuy rằng chỉ trang điểm rất đơn giản những cũng tạo cho người ta cảm giác trong trắng thuần khiết, vẻ đẹp của cô tuy đơn sơ nhưng lại làm lòng người chao đảo, đôi mắt to tròn kia càng làm Quý Vân Húc yêu thích hơn, đó chính là Thư Diệp mà hắn yêu. Nếu không phải cô nhẫn tâm nói câu nói ấy, có lẽ hôm nay hắn sẽ không giẫm lên vết xe đổ này lần nữa.
Nhưng mặc kệ cô chối bây bẩy mình không phải là Thư Diệp, dù cô đã làm cho hắn đau lòng như thế nào, nhưng ánh mắt hắn vẫn đong đầy yêu mến nhìn cô.
“Chúc mừng Âu Dương tiểu thư, chúc hai người bách niên hảo hợp, răng long đầu bạc ! ”Thư Diệp chân thành chúc phúc Âu Dương Thái Thái, nhưng vì sao khi nói đến hai câu «bách niên hảo hợp, răng long đầu bạc ”mà lòng cô lại đau đớn như bị chiếc xe đè nát, trong đồng cô thoáng khiếp sợ khi tưởng tượng đến cảnh hai người họ bách niên giai lão thì cô và Tiểu Mặc phải làm sao bây giờ, điều này làm cho toàn thân cô run rẩy, cô như muốn ngã quỵ xuống.
Quý Vân Húc không bỏ sót một chút biến hóa trên mặt của cô, hắn cũng đau lòng như cô mà thôi. Cô ghen ư ? Đau lòng ư ? Tâm trạng Quý Vân Húc đột nhiên tốt lên, trong lòng tung tăng như chim sẻ ca hát vui mừng, nói như vậy Thư Diệp cũng có tình cảm với hắn, cô không phải tuyệt tình như đã nói, đang muốn đưa tay đỡ thân thể loạng choạng muốn ngã của cô, nhưng lại bị Mộc Vũ nhanh hơn một bước.
“Cô không khỏe sao ? ”Mộc Vũ ôn nhu nói bên tai cô, cô vội ôm Mộc Vũ, lúc này đây cô cần một điểm tựa. Thư Diệp mỉm cười nhìn hắn, “Tôi không sao, không cần lo lắn. »
Từng hành động lời nói của cô Quý Vân Húc đều thấy đều nghe hết ! Đúng thật là chướng tai gai mắt ! Tay hắn nắm chặt lại thành nắm đấm, y như sẵn sàng liều mạng với ai.
“Xin lỗi Quý tổng, Kim tiểu thư không được khỏe, tôi mạn phép đưa cô ấy về trước. ”Mộc Vũ nói với Quý Vân Húc.
Hai mắt Quý Vân Húc nheo lại tức giận, đôi mắt chim ưng sắc bén bắn về phía hai người, hắn ngạo mạn kéo mạnh Âu Dương Thái Thái vào lòng mình, “Cám ơn Kim tiểu thư đã đến dự hôn lễ của tôi và Thái Thái. ”Hắn tươi cười nói với, ý muốn Thư Diệp nhìn rõ hắn đang hạnh phúc thế nào.
Hai mắt hắn lúc nói chuyện lại không nhìn Thư Diệp mà lại nhìn chằm chằm Âu Dương Thái Thái.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...