Minh hôn yêu thầm

 
Cam Đường bị Đoàn Thương Dữ ôm chặt, thân thể của anh lúc này vẫn đang trong trạng thái căng thẳng, thậm chí cẩn thận còn có thể cảm giác được anh khẽ run rẩy. Lồng ngực dán chặt vào nhau, tim anh cũng đang đập kịch liệt, hơi thở vừa nóng bỏng vừa dồn dập. Cam Đường cảm nhận được những điều này, trong lòng mềm nhũn, cô vươn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng anh. Đoàn Thương Dữ cảm nhận được sự trấn an của cô, cơ thể căng thằng và trái tim đang đập loạn mới từ từ được buông lỏng một chút.
“Ọc ọt ọc!” Một chuỗi tiếng âm thanh vang lên.
Cam Đường đẩy bả vai anh ra, Đoàn Thương Dữ cũng hơi buông lỏng cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cam Đường nhìn về phía nơi phát ra âm thanh, sau đó nhìn vào mắt anh: “Buổi tối ăn chưa no sao?”
Đoàn Thương Dữ mím môi gật đầu một cái. Trong buổi tụ họp bạn bè kia, anh uống hai chén rượu, gắp được hai miếng thức ăn, cả đường cũng không thấy đói gì. Mãi đến giờ sóng gió lắng xuống, trái tim treo cao lơ lửng bình ổn trở lại, lúc này mới bất tri bất giác cảm thấy đói bụng.
Cam Đường đưa tay cầm lấy điện thoại liếc một cái, bây giờ đã hơn mười một giờ rồi. Suy nghĩ một chút, cô đẩy anh ra, nói: “Đi thôi, chúng ta ra ngoài ăn cái gì đó đi!”
Đoàn Thương Dữ: “Đi ra ngoài ăn?”
Cam Đường: “Không muốn đi?”
Đoàn Thương Dữ: “Muốn!”
Cam Đường cười một tiếng, vội vàng thay quần áo, hai người cùng nhau ra cửa.

Vào thang máy, chiếc gương phía trước thang máy phản chiếu rõ ràng hình ảnh hai người lúc này. Cam Đường nhìn về phía anh trong gương, phát hiện ánh mắt anh hình như đang nhìn trên… tay mình? Dừng lại một giây, sau đó tay anh từng li từng tí dè dặt dịch lại gần, trong nháy mắt cầm lấy tay cô, sau đó lập tức ngẩng đầu nhìn phản ứng Cam Đường trong gương.
Cam Đường bị một loạt hành động này của anh làm cho cạn lời, nhưng khóe miệng vẫn không nhịn được mà nhếch lên một đường cong nhỏ xíu. Cô ngoảnh mặt sang phía khác, cũng không hất tay anh ra. Sau đó cô cảm giác được, hình như Đoàn Thương Dữ nắm tay mình chặt hơn một chút.
Thành phố G nổi tiếng sầm uất, xe cộ trên đường đi lại không ngừng, ánh đèn neon rực rỡ. Cam Đường và Đoàn Thương Dữ đón xe đến khu phố ẩm thực hôm qua Kim Hiểu Hiểu đưa cô đi. Còn chưa xuống xe, mùi thức ăn thơm phức đã đập vào mặt hai người, càng khiến bụng người khác kêu dữ dội hơn.
Đợi đến lúc hai người rời khỏi phố ẩm thực, bụng cũng đã được lấp đầy, thậm chí bụng còn có chút tròn xoe.
Trên đường trở về đi qua một cửa hàng tiện lợi 24h, Cam Đường nghĩ đến anh lúc đến không mang theo gì cả, vì vậy hai người xuống xe bước vào cửa hàng tiện lợi cách khách sạn bọn họ ở không xa lắm. Mua đồ xong, hai người cũng không bắt xe về nữa, mà nắm tay nhau đi về khách sạn.
Sau khi trở lại khách sạn, đợi Cam Đường vệ sinh cá nhân xong, lúc này Đoàn Thương Dữ mới bước vào tắm. Sau khi anh đi ra ngoài, Cam Đường đang nhắm mắt nằm trên giường. Đoàn Thương Dữ bước nhẹ qua, ngồi xuống ở mép giường, tay anh cầm khăn lông, vẻ mặt có chút do dự, không biết cô đã ngủ chưa?
Cam Đường đương nhiên còn chưa ngủ, chẳng mấy chốc đã mở mắt ra. Thấy anh vẫn đang ngồi trên giường, tóc ướt nhẹp, cô khẽ nhíu mày: “Sao không sấy tóc?”
Đoàn Thương Dữ xiết chặt khăn lông trong tay, sau đó đưa về phía cô, nhẹ giọng nói: “Em có thể lau cho anh không?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cam Đường nhìn anh, trong lòng biết anh cố ý không sấy tóc sau đó đến tìm mình, mà cô cũng có thể đoán được tại sao anh lại làm như vậy. Từ đầu đến cuối anh vẫn cảm thấy những chuyện này hoàn toàn không thực tế, không đủ cảm giác an toàn, cho nên mới muốn thông qua cách này để xác nhận. Vừa nãy sau khi hai người rời khỏi phố ẩm thực, cô cũng đã chú ý tới điểm này. Nghĩ tới đây, cô vén chăn ngồi dậy, cầm lấy khăn lông trong tay anh, vỗ vai anh một cái: “Xoay người qua đây!”
Đoàn Thương Dữ lập tức nghe lời quay lưng lại.
Cam Đường cầm khăn lông đắp lên mái tóc đen ướt sũng của anh, nhẹ nhàng lau đi, tóc anh ngắn, lau tóc cũng rất nhanh, vài phút đã gần như khô tóc. Cô trả lại khăn lông cho anh: “Cất khăn đi, đi ngủ thôi.”

Đoàn Thương Dữ: “Được!”
Đoàn Thương Dữ cất khăn lông xong quay lại, nhìn Cam Đường đang cuộn tròn trong chăn: “Anh tắt đèn nhé?”
Cam Đường ừ một tiếng.
Đoàn Thương Dữ tắt đèn lên giường. Nhìn thân hình mơ hồ của Cam Đường ở trong bóng tối, anh nhẹ giọng hỏi: “Đường Đường, anh có thể ôm em ngủ không?”
Cam Đường: “Tùy anh thôi.”
Vừa dứt lời, Đoàn Thương Dữ lập tức mò mẫm tới, nắm bả vai của cô xoay người lại về phía mình. Sau khi ôm trọn cô vào trong lồng ngực, anh không nhịn được mà thở phào nhẹ nhõm, chút trống rỗng trong tim cuối cùng cũng được lấp đầy.
Cam Đường hỏi anh: “Ngày mai lúc nào anh quay về thành phố S?”
Đoàn Thương Dữ im lặng hai giây: “Không quay về cùng nhau sao?”
“Không được, ngày mai em còn phải đi mua đồ cùng với Hiểu Hiểu, còn phải ở thành phố G chơi hai ngày nữa mới về được.”
Đoàn Thương Dữ xiết chặt vòng tay: “Vậy anh chờ em cùng nhau về.”
Cam Đường: “Vậy công việc của anh thì làm thế nào? Có đem laptop theo không?”
Đoàn Thương Dữ không nói lời nào, bởi vì anh không đem.

Cam Đường nhắm mắt lại, nói: “Ngày mai anh đi về trước đi. Đợi sau khi em về, em có chuyện muốn nói với anh.”
Đoàn Thương Dữ nghe vậy, trong nháy mắt lại trở nên khẩn trương.
Cam Đường nhận ra được sự thay đổi của anh, nói: “Những lời lúc trước em đã nói với anh sẽ không thay đổi, anh không cần khẩn trương như vậy, bây giờ ngủ trước đi, trễ lắm rồi.”
Trái tim căng thẳng của Đoàn Thương Dữ mới lần nữa thả lỏng, chỉ cần không chia tay không ly hôn, cô muốn gì cũng được. Anh lại ôm chặt cô hơn chút, nói: “Được, ngủ ngon.”
….
Cam Đường ngủ đến trưa mới tỉnh, mở mắt đã đối diện với cặp mắt đen láy của Đoàn Thương Dữ, cô hơi duỗi người.
“Tỉnh từ lúc nào vậy?”
“Vừa mới tỉnh không lâu.”
Cam Đường đối với lời anh nói có chút nghi ngờ.
Sau khi rửa mặt, cô gửi cho Kim Hiểu Hiểu một tin nhắn. Kim Hiểu Hiểu lúc này đang ở phòng tập, cô ấy đã dậy được một lúc lâu rồi.
Ba người đi đến phòng ăn của khách sạn ăn cơm trưa, sau đó Cam Đường còn phải đưa Kim Hiểu Hiểu đi mua đồ, cô nói với Đoàn Thương Dữ: “Anh đi về trước đi, mấy ngày nữa gặp.”
Đoàn Thương Dữ nhìn cô một cái, hỏi: “Vậy lúc em trở về anh đi đón em, được không?”
Cam Đường gật đầu một cái: “Được. Đến lúc đó e sẽ gửi tin nhắn cho anh.”
Sau khi rời khỏi khách sạn, Cam Đường đưa theo Kim Hiểu Hiểu đến một trung tâm thương mại lớn nhất thành phố G. Sau khi đi dạo một lúc, Cam Đường nhận được tin nhắn Đoàn Thương Dữ gửi tới, lúc này đã ở sân bay rồi, năm phút sau lên máy bay. Cam Đường trả lời tin nhắn anh xong, đã nghe thấy Kim Hiểu Hiểu nói chuyện với mình.

“Cô Cam, tối qua chị lại lên hot search rồi đó, chị biết không?”
Cam Đường có chút nghi ngờ, lắc đầu một cái. Tối hôm qua cô trải qua chuyện kia, nào còn tâm trạng chú ý hot search của weibo cơ chứ?
Kim Hiểu Hiểu thấy vậy vội nói cho cô biết chuyện tối qua, cô lên hot search là bởi vì hoạt động offline của Lục Chi Bái ngày hôm qua. Lúc đó cô ấy đang quay phim ở vị trí mà ban tổ chức sắp xếp, phía sau cô ấy chính là fan của Lục Chi Bái và người qua đường vây xem. Đại khái cũng là bởi vì vóc dáng cơ thể cô đặc biệt nổi bật. Vì vậy, trong khi nhìn Lục Chi Bái, mọi người cũng chú ý đến cảnh cô giơ máy quay.
Lúc sau phòng làm việc của Lục Chi Bái đăng weibo doanh nghiệp, hơn nữa còn đặc biệt chọn bức ảnh có cô. Người hâm mộ và bạn bè trên mạng mới biết rằng cô gái trẻ tuổi chụp ảnh cho Lục Chi Bái ở nơi đó chính là Cam Đường. Một vài người qua đường đăng ảnh mình chụp lên, chẳng mấy chốc lại xuất hiện thêm vài bức chụp Cam Đường ở hiện trường. Mặc dù lúc đó đeo khẩu trang che hết nửa mặt, nhưng mi mắt và ánh mắt lại cực kì rõ ràng. Tuy là không thấy được toàn mặt, nhưng chỉ dựa vào ánh mắt và thân hình của cô đã có thể đoán được là một cô gái cực kì cực kì xinh đẹp.
Vì vậy tên của Cam Đường cứ thế leo thẳng lên trên hot search. Có điều tối hôm qua trên bảng xếp hạng hot search cực kì náo nhiệt, rất nhiều minh tinh cũng leo lên trên bảng hot search, vì vậy lượt tìm kiếm của Cam Đường không bao lâu cũng từ từ giảm đi.
Sau khi đi dạo trung tâm thương mại vài vòng, Cam Đường chọn được cho Kim Hiểu Hiểu một cái vòng tay. Kim Hiểu Hiểu là người ở thành phố S, con gái một, gia cảnh không tệ, thật ra cái vòng này tự cô ấy cũng có thể mua nổi. Nhưng nhìn cô Cam thành thục quẹt thẻ trả tiền cho mình, trong lòng Kim Hiểu Hiểu không nhịn được muốn quay lại về thời điểm tối hôm qua, cô Cam hỏi cô ấy ăn no chưa, cô ấy nhất định sẽ nói ăn chưa no, sau đó gọi vài món ăn ngoài để cô Cam thanh toán…
Kim Hiểu Hiểu nhận lấy túi quà mà Cam Đường đưa tới, mặc dù miệng nói ngại quá, nhưng trong lòng lại cảm thấy cực kì ngọt ngào. Đây là lần đầu tiên cô ấy nhận được quà tặng của cấp trên, hơn nữa không phải mấy người đàn ông bóng bẩy gì, mà là một mỹ nữ siêu cấp đó!
Buổi tối hai người chọn một nhà hàng có tiếng tăm khá tốt ở thành phố G để ăn cơm tối. Lúc trả tiền Kim Hiểu Hiểu giành hóa đơn thanh toán, Cam Đường cũng không ngăn lại.
Trở lại khách sạn, Cam Đường tắm rửa xong nằm ở trên giường đắp mặt nạ, thuận tiện mở tin nhắn của Đoạn Thương Dữ ra. Buổi trưa lúc đi dạo phố cũng chưa kịp xem điện thoại di động, vừa mới trả lời tin nhắn xong, điện thoại của Tống Giảo Giảo bỗng nhiên gọi tới, Cam Đường có chút kinh ngạc, nhưng nghe điện thoại ngay giây đầu tiên.
Điện thoại vừa mới được nối thông, giọng nói kích động của Tống Giảo Giảo đã truyền tới.
“Đường Đường, Đường Đường! Tô Hàng quay về rồi! Chuyện này cậu biết không? Còn có hôm qua, đám bạn học cấp ba của bọn họ họp lớp, Tô Hàng và Đoàn Thương Dữ đều đi đó!”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận