(*) Dục cự còn nghênh có thể hiểu là muốn làm một cái gì đó nhưng vẫn làm bộ từ chối, cự tuyệt
“Cộc cộc!” Cửa phòng làm việc đột nhiên bị gõ vang.
Cam Đường đã kết thúc cuộc nói chuyện với Bạch Dung, bất ngờ nghe thấy tiếng gõ cửa, cô cũng bị giật mình, cô hít sâu một hơi rồi nói: “Vào đi.”.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vừa dứt lời, cửa phòng làm việc bị đẩy ra, Kim Hiểu Hiểu vội vã đi vào trong: “Cô Cam, cô Cam! Cô lên hot search rồi!!” Nói xong cô ấy đưa điện thoại ra trước mặt cô, cái miệng nhỏ cứ ríu rít nói không ngừng.
Bình thường không có chuyện gì làm, cô ấy thích lên mạng tìm chuyện vui. Hôm nay cũng không ngoại lệ, mà nóng nhất hot search cũng không ngoài dự đoán là Tằng Nhất Tư. Hôm nay để đẩy nhiệt độ cho tạp chí, tập thể công ty của cô ấy cùng với phòng làm việc đều tuyên truyền cho Tằng Nhất Tư. Cô ấy lướt xuống bên dưới, nhìn thấy tiêu đề khá thú vị.
#Ảnh ngoài lề chất lượng cao
Cô ấy hiếu kỳ mới ấn vào xem thử, wow! Tất cả đều là trai xinh gái đẹp! Có điều... Sao nhìn thế nào cũng thấy bọn họ có chút hơi quen mắt nhỉ? Rất nhanh, Kim Hiểu Hiểu đã chú ý đến cô gái trẻ tuổi trong weibo, mấy trai xinh gái đẹp khác cô ấy không có ấn tượng nhiều lắm nhưng Bạch Dung thì cô ấy biết! Cô Cam từng bảo cô ấy đưa nước đường đỏ với Fenbid cho Bạch Dung! Bởi vì nhận ra Bạch Dung nên rất nhanh Kim Hiểu Hiểu đã phản ứng lại, hình như mấy người này đều là người mẫu cho số báo tháng ba của mục trào lưu thời trang trong nhà xuất bản tạp chí của bọn họ!
Kim Hiểu Hiểu nhanh chóng kéo xuống phần bình luận, phát hiện ra có người đam mê nhan sắc, đồng thời cũng có người tag nhiếp ảnh gia của bức ảnh ngoài lề này. Đây không phải là cô Cam nhà cô ấy sao? Kim Hiểu Hiểu mở tài khoản weibo từ một @weibo của cô Cam, phát hiện đại đa số đều là người hâm mộ của các người mẫu kia.
Những người hâm mộ blogger cũng chú ý đến bình luận do người hâm mộ của người mẫu viết, nhiếp ảnh gia Cam Đường à? Vì thế nói những bức ảnh này đều là do một nhiếp ảnh gia chụp sao? Các fans của blogger lại tỉ mỉ quan sát, phong cách chụp ảnh và phong cách sửa ảnh này hình như đúng là cùng một loại!
Mẹ ơi! Nhiếp ảnh gia này chụp giỏi quá!
“Em đã nói mà vàng thì ở đâu cũng sẽ tỏa sáng thôi!” Kim Hiểu Hiểu vui sướng lắm.
Lúc này Cam Đường cũng có hơi kinh ngạc, chuyện này hoàn toàn nằm ngoài tầm dự đoán của cô.
Trước mắt, vị trí của hot search còn chưa cao nhưng cũng không tính là thấp, vừa hay đứng ở vị trí thứ hai mươi sáu. Độ nổi tiếng với lượng truy cập vẫn có, số lượt truy cập trong khu bình luận của blogger thời trang càng ngày càng nhiều. Người hâm mộ của người mẫu cũng bắt đầu mượn nhiệt độ để đề cử chính chủ nhà mình, mà fans của blogger thời trang này cũng bắt đầu tham gia thảo luận về nhiếp ảnh gia.
Nhất thời, số lượng fans trên weibo của Cam Đường tăng lên rất nhiều. Có cả fans từ bên blogger chạy sang, cũng có cả fans của các người mẫu. Bạch Dung cũng nhìn thấy dòng hot search này, bởi vì vị blogger thời trang này để ảnh của cô ấy vào ngay chính giữa 9 tấm ảnh được đăng lên, thế nên cô ấy cũng tăng rất nhiều fans. Cô ấy ngay lập tức chia sẻ weibo này cho Cam Đường.
Hôm nay làm nóng trước, bộ phận tuyên truyền của nhà xuất bản tạp chí vốn tập trung cao độ chú ý đến hot seach vừa lên kia, đương nhiên cũng rất nhanh đã chú ý đến dòng tiêu đề #Ảnh chụp ngoài lề chất lượng cao. Mấy nhân viên ấn vào nhìn, có người lập tức nhận ra mấy người mẫu mà blogger thời trang chia sẻ đều là người do nhà xuất bản tạp chí của bọn họ mời tới. Trên người mấy người mẫu đó còn mặc quần áo hợp tác với nhà xuất bản của bọn họ nữa! Lướt khu bình luận, bọn họ lại chú ý đến một vài cái tên có chút quen tai.
Cam Đường?
Nhiếp ảnh gia mỹ nữ nhà bọn họ?
Sau khi giám đốc bộ phận tuyên truyền biết, đã nói chuyện này với Khương Đinh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khương Đinh cũng kinh ngạc không thôi. Dù sao cô ấy không nghĩ tới Cam Đường chỉ chụp mấy trang bên trong thôi cũng có thể lên được hot search. Mặc dù không phải lấy tên của cô lên hot search nhưng tác phẩm của nhiếp ảnh gia cũng đại diện cho người thật mà.
Trên đường đến phòng làm việc của Khương Đinh, Cam Đường đã biết được cô ấy tìm mình vì chuyện gì. Vừa vào cửa đã nhìn thấy dáng vẻ tươi cười của Khương Đinh.
Khương Đinh cười nói: “Được đấy nhỉ, nhiếp ảnh gia lớn Cam.”
Cam Đường có hơi ngại: “Chị Khương đừng trêu em nữa mà.”
Khương Đinh nào có trêu cô. Cô ấy thực sự mừng cho cô, đồng thời cũng mừng cho bản thân mình. Ở thị trường thời trang trong nước, mức độ nổi tiếng của Cam Đường không đuổi kịp những nhiếp ảnh gia như Uông Minh Hải và Lỗ Kỳ Khang. Lúc đó, trước mặt giám đốc nhà xuất bản, cô ấy đã để Cam Đường đi theo quy trình rõ ràng, hot search lần này vừa hay có thể chứng minh thực lực của Cam Đường không tệ, cũng coi như là có thể cho giám đốc nhà xuất bản một lời giải thích.
Theo lý mà nói, nhiếp ảnh gia thuộc nhà xuất bản tạp chí của bọn họ có thể lên thẳng hot search thì chắc chắn nhà xuất bản tạp chí phải bỏ ra một phần lực. Nhưng chẳng may là, hôm nay bọn họ có đối tượng tuyên truyền trọng điểm rồi, không thể lẫn lộn đầu đuôi. Nói ra thì đây cũng là một luật bất thành văn trong giới của bọn họ, không phải chỉ nhằm vào một mình Cam Đường, mà mọi người đều như thế cả.
Cam Đường cũng không phải người mới trong giới thời trang, đương nhiên cô hiểu, hot search này vốn là niềm vui ngoài ý muốn. Trước mắt có thể có nhiệt độ làm cho mọi người biết đến mức này là đủ rồi.
Chuyện tác phẩm của Cam Đường ngoài ý muốn được lên hot search, phần lớn người trong nhà xuất bản tạp chí đều biết. Cơ bản mọi người đều mừng cho cô, ngoại trừ một bộ phận nhỏ, ví dụ như Tôn Văn và còn cả những người có quan hệ tốt với Tôn Văn nữa.
Bọn họ mồm năm miệng mười, càng nói, trong lòng Tôn Văn lại càng nghẹn đến hoảng. Anh ta dứt khoát đứng dậy, đi ra khỏi phòng trà, trùng hợp gặp phải Lỗ Kỳ Khang đang đi đến phòng trà. Anh ta không nhịn được dùng giọng điệu bất bình thay cho Lỗ Kỳ Khang: “Anh Lỗ, anh thấy hot search của cô Cam chưa? Anh mới là nhiếp ảnh gia chính của số lần này, cô ta không kịp đợi mà đã bắt đầu mua hot search tạo thanh thế cho bản thân. Làm như vậy không tránh khỏi có hơi khó coi rồi.”
Lỗ Kỳ Khang bình tĩnh vặn nắp bình giữ nhiệt của mình, nhìn vào mắt oán giận bất bình của Tôn Văn rồi nói: “Anh Tôn, có phải anh có hiểu lầm sâu sắc với cô Cam không? Còn nữa, một người đàn ông như anh cứ không vừa mắt con gái người ta làm gì? Có thời gian đó còn chẳng bằng nâng cao trình độ của bản thân cho cẩn thận.” Nói xong, anh ấy lắc đầu rời đi.
Tôn Văn nhìn bóng lưng Lỗ Kỳ Khang. Nghĩ đến vẻ mặt, hành động trước đó của mình, trong chớp mắt, cả mặt đã đỏ lên, lão cá chạch Lỗ Kỳ Khang này!
...
Sáng sớm hôm sau, đúng mười giờ hai mươi phút, [Sa Gia] đăng một đoạn video quay chụp tạp chí của Tằng Nhất Tư, ở phần bình luận còn thả liên kết đặt mua trước.
Mặc dù kỳ lần này không phải Cam Đường chụp ảnh bìa nhưng lại là cuốn tạp chí đầu tiên cô chụp sau khi về nước. Cam Đường cũng rất vui vẻ, hào hứng mua một cuốn. Sau khi bán xong, Cam Đường nhìn số lượng tiêu thụ, chưa đến một phút, lượng tiêu thụ đã phá một trăm nghìn. Lưu lượng của Tằng Nhất Tư thực sự rất được, nếu không phải là thời gian có hạn, chứ không phải số lượng có hạn, cô nhất định có thể giành được.
Lúc này Đoàn Thương Dữ ngồi ở ghế chính trong phòng hội nghị, quản lý cấp cao tham gia hội nghị lần này lục tục phát biểu ý kiến của bản thân. Đoàn Thương Dữ vừa nghe, vừa lặng lẽ nhìn thời gian dưới góc trái của màn hình máy tính. Bây giờ còn cách mười giờ hai mươi phút tầm hai mươi giây nữa thôi, anh thuận tay lấy điện thoại để bên cạnh qua.
Các quản lý cấp cao không biết rốt cuộc Đoàn Thương Dữ lấy điện thoại lên rồi lại đặt điện thoại xuống chỉ trong vỏn vẹn hai mươi giây để làm gì. Nhưng trong lòng trợ lý Cao ngồi bên trái anh lại có thể hiểu được. Mấy năm trước, sau khi ý thức được chuyện ông chủ yêu thầm cô Cam, anh ta đã ghi nhớ nằm lòng chuyện của cô Cam, từ sinh nhật của cô cho đến thời khóa biểu còn có các số tạp chí lớn lớn, nhỏ nhỏ cô chụp, anh ta đều biết rõ ràng. Những năm nay không ít lần anh ta giúp ông chủ cướp tạp chí do cô Cam chụp, mà hôm nay chính là ngày nhà xuất bản tạp chí [Sa Gia] của cô Cam được phát hành...
Nghĩ đến đây, trợ lý Cao không khỏi liếc mắt nhìn ông chủ nhà mình, ai có thể ngờ tới bề ngoài người này thì lạnh lùng, thế mà lại... Đang nghĩ ngợi lung tung, một dòng khí lạnh quen thuộc bỗng từ sống lưng chạy lên. Khí lạnh ấy cũng khiến anh ta thuận lợi nhanh chóng rời ánh mắt trước khi ông chủ nhìn qua, anh ta giả vờ như không có chuyện gì, nghe các quản lý cao cấp phát biểu.
Trùng hợp?
No no no no, chẳng qua là kinh nghiệm nhiều năm được đúc kết ra mà thôi!
Buổi trưa, Đoàn Thương Dữ qua ăn cơm cùng Cam Đường.
Vẫn là nhà hàng tư nhân được thiết kế theo kiểu sân vườn lần trước. Gần đây Cam Đường có đam mê đặc biệt đối với đồ ăn của nhà hàng này. Sức ăn của Cam Đường không lớn như Đoàn Thương Dữ, sau khi ăn xong, cô lấy tay chống má nhìn Đoàn Thương Dữ phía đối diện đang ăn, thực sự là cảnh đẹp ý vui.
Trong khoảng thời gian này, Đoàn Thương Dữ đã hoàn toàn quen với ánh mắt thẳng thắn, trần trụi của cô. Không có dục vọng, chỉ đơn thuần là thưởng thức, vì thế anh bình tĩnh ăn cơm. Ánh mắt Cam Đường cũng rời đi khi điện thoại để trên mặt bàn sáng lên.
Là nhóm wechat mà mấy người bọn họ lặn từ rất lâu rồi.
Kỷ Hựu gửi tin nhắn trong nhóm.
Sau khi thi đấu xong Kỷ Hựu đã quay lại thành phố S. Anh ấy đang hô hào mọi người trong nhóm cuối tuần đi ăn cơm. Cam Đường cười, trùng hợp thật, cô với Đoàn Thương Dữ cũng đang đợi anh ấy quay lại đây.
“Kỷ Hựu quay về rồi.” Cam Đường nói với Đoàn Thương Dữ.
Đoàn Thương Dữ nghe vậy, lấy điện thoại trong túi áo ra, mở wechat rồi xem tin nhắn trong nhóm.
Kỷ Hựu: Các bạn ơi! Tôi về rồi đây!!!
Kỷ Hựu: Cuối tuần tụ họp đi! Tôi mời!!
Triệu Thanh Nghiên: Được đó, thứ mấy?
Kỷ Hựu: Tối thứ bảy được không?
Triệu Thanh Nghiên: Ok, tôi không có vấn đề gì.
Kỷ Hựu: Mấy người thì sao? @Cam Đường @Tống Giảo Giảo @Lục Kinh Tả @Đoàn Thương Dữ.
Đoàn Thương Dữ với Cam Đường hai mắt nhìn nhau. Sau đó cả hai cùng cười, lúc này Đoàn Thương Dữ mới trả lời trong nhóm: Phía tôi cũng được, có điều bữa ngày mai tôi mời, tôi có chuyện muốn nói với mọi người.
Kỷ Hựu: Hả? Nói chuyện gì mà còn phải cố ý mời khách?
Triệu Thanh Nghiên cũng hơi hiếu kỳ, gửi lại một dấu chấm hỏi.
Cam Đường: Ngày mai mọi người sẽ biết thôi.
Rất nhanh Tống Giảo Giảo cũng trả lời, đồng ý thay cho Lục Kinh Tả thứ bảy tụ họp. Sau khi Tống Giảo Giảo gửi tin nhắn trong nhóm xong thì lập tức gửi tin riêng cho Cam Đường. Cam Đường không khó để nhìn ra sự hưng phấn của Tống Giảo Giảo qua từng con chữ. Ban đầu cô còn nghĩ hay bây giờ nói luôn chuyện cô với Đoàn Thương Dữ hẹn hò yêu đương, nhưng khi suy nghĩ lại, cô vẫn quyết định để ngày mai gặp mặt rồi nói sau.
Trở về nhà, hai người tách nhau ra tắm ở phòng tắm trong lầu trên và lầu dưới.
Cam Đường sấy tóc xong, đang định đi dưỡng da thì nghe thấy tiếng bước chân trên hành lang ngoài cửa, vì thế cô đổi hướng, đi về phía cửa. Kết quả vừa mở cửa ra, cánh tay đột nhiên bị nắm chặt, cô còn chưa kịp phản ứng lại đã rơi vào cái ôm ấm áp, rắn chắc.
Cam Đường hoảng sợ, suýt chút nữa đã kêu ra thành tiếng.
Lúc này xương quai xanh như ẩn như hiện được che một nửa dưới áo ngủ của người đàn ông đập vào mắt. Nhiệt độ nóng bỏng của làn da còn mang theo hơi nước, quanh quẩn trong khoang mũi là hương thơm của sữa tắm anh sử dụng, bàn tay mạnh mẽ đang dán sát vào sau lưng cô, vành tai Cam Đường hơi đỏ lên nhưng cô vẫn ngẩng đầu nhìn anh.
“Sao anh biết em sẽ đến mở cửa?” Cô hỏi.
Ánh mắt Đoàn Thương Dữ đặt trên đôi mắt trong trẻo, xinh đẹp của cô, xúc động muốn hôn cô dâng lên mà đúng là anh cũng làm như thế.
Khi Đoàn Thương Dữ hôn lên, Cam Đường nhắm mắt lại, đôi môi nóng bỏng của anh nhẹ nhàng đặt trên mí mắt cô. Lúc đó Cam Đường như bị điện giật, nụ hôn này thế mà khiến cô có cảm giác tê dại mãnh liệt hơn cả trực tiếp hôn môi, khiến đại não người ta như bị thiếu oxy vậy.
Nụ hôn nhẹ nhàng này chỉ duy trì trong vài giây ngắn ngủi. Sau khi Đoàn Thương Dữ lùi lại, Cam Đường chậm rãi mở mắt, cô nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của anh giống như lần đầu tiên cảm nhận được tình cảm mãnh liệt ẩn sâu bên trong một cách trực quan nhất. Đầu óc cô bỗng chốc trống rỗng, đồng thời tay cũng chủ động ôm lấy cổ anh, kiễng chân lên, chủ động hôn lấy môi anh.
Trong đôi mắt đen của Đoàn Thương Dữ hiện lên một tia dao động nhỏ, anh không hề cự tuyệt cô mà còn vui vẻ nghênh đón. Đây là lần đầu tiên cô thực sự nghiêm túc chủ động hôn anh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...