Trong phòng thử đồ.
Cam Đường bị Đoàn Thương Dữ ôm trong lồng ngực. Anh cắn vào cổ cô, sau đó đi dọc theo chiếc cổ xuống phía dưới bờ vai gầy trắng nõn, tiếp đó là xương quai xanh tinh xảo...
Cảm giác tê dại ngứa ngáy khó thể diễn tả khiến Cam Đường không kìm được mà co người lại, cô bất giác ngửa cổ ra đằng sau, giọng nói mềm mại yếu ớt hoàn toàn không có tác dụng ngăn cản nào: "Đừng cắn nữa..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bờ môi đang kề sát vào làn da cô của Đoàn Thương Dữ khẽ nhếch lên, không những không ngừng lại mà còn mút mạnh hơn.
Cam Đường đột nhiên bị mút đau nên kêu lên một tiếng, cô biết rõ là anh cố tình. Vừa mới giận dỗi kêu tên Đoàn Thương Dữ thì ngay giây sau anh đã ôm lấy eo cô, xoay người lại, khuỷu tay của cô cũng thuận thế dán lên mặt kính lạnh lẽo của tủ trưng bày.
Mặt trước của tủ kính có đặt một chiếc gương trang điểm rất lớn, Cam Đường chỉ cần ngẩng đầu lên là có thể thấy được tư thế của hai người. Ánh mắt họ chạm nhau thông qua chiếc gương trang điểm ở phía trước. Không giống như cô, người đàn ông này vẫn ăn mặc chỉnh tề, thứ duy nhất được cởi ra chỉ là hai cúc áo trên cùng của chiếc áo sơ mi.
Tiếng lạch cạch vang lên cũng là lúc thắt lưng được cởi ra, lúc này Cam Đường mới lập tức hoàn hồn lại, cô muốn đứng dậy, nhưng lại bị người đàn ông giữ chặt lấy vòng eo bằng lòng bàn tay nóng bỏng của anh.
Khuôn mặt Cam Đường ửng hồng, đôi mắt long lanh ánh nước, giọng nói mềm mại: “... Đến phòng ngủ được không anh?”
“Không được.” Đoàn Thương Dữ lập tức từ chối, anh vòng hai tay mình qua eo cô, dùng giọng khàn khàn hỏi tiếp: “Lúc sáng em bấm gửi ảnh chụp cho anh mà không nghĩ tới kết quả hay sao?”
Trong lúc nhất thời, Cam Đường câm nín không biết nói gì, cô đã nghĩ tới hậu quả rồi nhưng cô có nghĩ tới địa điểm đâu!!!
Thế là, Cam Đường dưới sự dẫn dắt của Đoàn Thương Dữ đã được trải nghiệm việc đó ở một địa điểm hoàn toàn mới.
Sáng ngày hôm sau, Cam Đường bị một cơn đau nhức từ phần eo làm cho tỉnh giấc. Cô liếc sang bên cạnh đã không còn bóng người, cứ tưởng rằng anh đã tới công ty, nhưng một giây sau cô lại nghe mơ màng thấy tiếng nước chảy trong nhà tắm. Cam Đường cố hết sức với lấy chiếc điện thoại đặt trên tủ đầu giường xem thử, mới có tám giờ kém mười lăm.
Lúc này Đoàn Thương Dữ đang đứng trong nhà tắm cạo râu bằng chiếc dao cạo râu Cam Đường mới mua cho mình. Sau khi tút tát xong xuôi, anh mới chú ý tới Cam Đường không biết đã thức dậy từ lúc nào.
Cam Đường nghe thấy tiếng động thì liếc nhìn anh một cái, ngay nháy mắt đó, cô lại chợt nhớ tới đêm qua anh cứ nhất quyết bắt cô nhìn vào hình ảnh của mình trong gương. Cảm giác xấu hổ trong cô đột ngột tăng vọt, thế là cô túm lấy chăn trùm lên kín cả đầu.
Đoàn Thương Dữ nhếch khóe miệng, anh bước tới, ngồi xuống mép giường, khom người ôm lấy cô rồi nói một cách dịu dàng: “Anh mới vừa dùng dao cạo em mua cho này, dùng thấy cực kỳ thích, cạo râu cũng rất sạch nữa."
Cam Đường ở trong chăn chỉ ậm ừ một tiếng.
“Cho anh hôn một cái đi, anh sắp phải đi làm rồi.” Đoàn Thương Dữ nói, vươn tay kéo cái chăn cô đang đắp ra.
Cam Đường thấy vậy thì càng túm chặt chăn hơn, cô than thở: "Em còn chưa đánh răng, có gì hay mà đòi hôn!"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hai người giằng co mãi một hồi thì Đoàn Thương Dữ mới kéo được chăn ra. Khi Cam Đường vô thức vươn tay che mặt mình lại, anh lập tức nhân cơ hội nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của cô, không biết xấu hổ đè cô xuống hôn một cái rồi mới chịu tha cho cô.
Anh vừa buông người ra, Cam Đường đã đỏ bừng mặt "Soạt" một tiếng kéo chăn lên trùm kín người.
Đoàn Thương Dữ không nhịn được mà sảng khoái cười lớn: "Anh đi nhé."
Giọng nói của Cam Đường phát ra từ trong chăn: “Anh mau đi đi, mau lên.”
Đoàn Thương Dữ cười cười, vỗ vỗ vào chăn, sau đó đứng dậy rời đi.
Sau khi Đoàn Thương Dữ đi rồi, Cam Đường ngủ thêm một tiếng nữa mới xem như chính thức tỉnh dậy. Đến khi vào nhà tắm rửa mặt, cô mới phát hiện ra những vết trên cổ và vai mình, đúng là thảm không nỡ nhìn mà.
Cam Đường vốn còn muốn chụp một bức ảnh làm bằng chứng cho "Tội ác" để lên án anh, nhưng khi cô ngẩng đầu lên nhìn bản thân trong gương, khuôn mặt cô thoáng lộ ra vẻ không được tự nhiên.
Thôi bỏ đi, bỏ đi, vẫn nên biết rút kinh nghiệm từ chuyện cũ thì hơn!
...
“Chín vàng mười bạc” là khoảng thời gian có lượng tiêu thụ tốt nhất trong giới tạp chí thời trang, mà vừa khéo Cam Đường lại phụ trách chụp ảnh bìa cho số tháng mười của Sa Gia.
Nhân vật trang bìa của số báo lần này của họ là Bùi Tấn Trình, một ngôi sao điện ảnh trẻ vừa có tiếng vừa có kỹ năng diễn xuất. Vì vậy trong những ngày tới đây, Cam Đường sẽ phải bận rộn cho kế hoạch quay chụp cho số báo tháng mười.
Sáng nay, Cam Đường có một cuộc họp với chuyên gia trang điểm và nhà tạo mẫu. Khi quay trở lại văn phòng, Cam Đường đã nhận được một cuộc gọi quốc tế.
Thông báo cuộc gọi đến là April, cấp trên cũ của Cam Đường, tổng biên tập của Lan Tú.
Cam Đường cười nhận điện thoại: “Em nghe chị April ơi.”
April cũng không nói chuyện vòng vo mà đi thẳng vào vấn đề luôn. Cô ấy muốn mời Cam Đường chụp người mẫu hợp tác với tạp chí của họ trong năm nay. Vào thời điểm này của những năm trước, Cam Đường đều đang chuẩn bị cho Tuần lễ thời trang cùng với các nhiếp ảnh gia của Lan Tú.
Cam Đường lịch sự từ chối, bởi vì số báo tháng mười của cô trùng với thời gian chụp của Tuần lễ thời trang. Dù gì công việc chính của cô vẫn là nhiếp ảnh gia của Sa Gia, vậy nên đương nhiên vẫn phải đặt việc chụp cho Sa Gia lên hàng đầu rồi.
April nghe vậy thì thoáng chút thất vọng. Từ khi Cam Đường trở về Trung Quốc, đã lâu lắm rồi họ không gặp lại nhau, vốn dĩ April còn muốn nhân cơ hội này để gặp mặt nhau luôn, vậy mà…
Nhưng April bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện: “Nếu như em không thể chụp được thì vẫn có thể đến xem show mà phải không?”
Mặc dù Cam Đường chưa nhận được thư mời của ban tổ chức Tuần lễ thời trang New York, nhưng cô cũng không lo lắng, bởi vì cô có thể chắc chắn rằng thư mời sẽ được gửi đến hòm thư của cô trong vòng năm ngày tới.
Quả nhiên, ba ngày sau Cam Đường đã nhận được thư mời từ ban tổ chức Tuần lễ thời trang New York, ngày trên thư mời là ngày mười hai tháng chín.
Thật trùng hợp, ngày hôm qua quản lý của Bùi Tấn Trình cũng mới liên lạc với cô, do phía quản lý đã xác nhận rằng Bùi Tấn Trình sẽ tham dự Tuần lễ thời trang New York năm nay, cho nên anh ấy muốn chuyển ngày chụp ảnh bìa sang ngày mùng chín, và bên phía Cam Đường cũng đã đồng ý với điều này.
Buổi trưa trong lúc ăn cơm với Đoàn Thương Dữ, Cam Đường chủ động kể cho anh nghe về lịch trình đi New York của mình.
Đoàn Thương Dữ không có bất cứ ý kiến nào, anh hoàn toàn ủng hộ công việc của cô. Nhưng khi nghe tin cô sẽ ở lại New York vài ngày sau khi xem show xong, sắc mặt của anh đã lập tức thay đổi, và đương nhiên Cam Đường cũng biết lý do tại sao.
Cô gắp thức ăn vào bát anh, cười an ủi: “ Lần này em đi không chỉ vì xem show không mà còn muốn gặp thầy cô và bạn bè ở bên đấy, cho nên phải ở lại thêm mấy ngày mới được.”
Đoàn Thương Dữ gật đầu: “ Được, vậy em đi chơi vui vẻ.”
Trong mắt Cam Đường hiện lên ý cười: “Anh yên tâm, em sẽ về sớm thôi.”
Sau khi ăn trưa xong, hai người họ lần lượt quay về công ty và tòa soạn.
Trong giờ nghỉ trưa, Cam Đường nhận được tin nhắn WeChat từ người đại diện của Phó Yên. Với tư cách là đại sứ thương hiệu của nhãn hiệu trang sức CG, Phó Yên đương nhiên cũng được mời tham dự Tuần lễ thời trang New York năm nay, vì vậy phía họ muốn mời cô chụp ảnh cho Phó Yên.
Đến show biểu diễn, rất nhiều bạn bè của Cam Đường ở New York đều sẽ tham dự Tuần lễ thời trang năm nay. Biết cô ở đó nên ắt hẳn mọi người sẽ có rất nhiều chuyện để nói.
Cam Đường đoán chắc ngày hôm đó mình sẽ không thể theo sát được lịch trình của Phó Yên nên cô đã lịch sự từ chối lời mời của người quản lý của Phó Yên.
Trùng hợp thay, cô vừa từ chối quản lý của Phó Yên xong, đến chiều lại nhận được liên lạc từ phía Tằng Nhất Tư.
Mục đích của Tằng Nhất Tư cũng giống như Phó Yên, đều muốn mời Cam Đường chụp ảnh cho cô ta. Lúc này Cam Đường mới nhớ ra, cách đây không lâu, Tằng Nhất Tư đã lấy được quyền đại diện nhãn hàng cho KH, và cô ta cũng sẽ tham dự Tuần lễ thời trang New York vào tháng 9.
Đối với lời mời lần lượt từ hai nữ minh tinh đối nghịch nhau, tâm trạng của Cam Đường thực sự có chút phức tạp, không biết có phải là hai người họ đã hẹn trước với nhau không nữa.
Cam Đường vừa mới từ chối lời mời từ ekip của Phó Yên nên đương nhiên cô cũng không đồng ý lời mời của Tằng Nhất Tư rồi.
Tằng Nhất Tư: Cô thật sự không nhận sao? Nếu cô đồng ý, bên tôi có thể giúp cô lấy được một tấm thiệp mời.
Cũng chẳng thể trách sao Tằng Nhất Tư lại nói như vậy. Tuần lễ thời trang là nơi trình diễn của các thương hiệu thời trang lớn và người mẫu nổi tiếng, đây đồng thời là một nơi tìm kiếm danh lợi của các nghệ sĩ và người trong giới thời trang, là nơi hầu hết mọi người đều tự bỏ tiền túi ra để tới được, nếu được mời tham dự thì lại càng quý hiếm.
Cam Đường nghĩ một lúc rồi trả lời lại: Tôi có thư mời rồi.
Tằng Nhất Tư: ???
Người quản lý của Tằng Nhất Tư thấy nghệ sĩ của mình sửng sốt thì vội hỏi: “Sao vậy? Bị từ chối à?”
Tằng Nhất Tư đáp lại: “Đúng là bị từ chối rồi, Cam Đường còn nói rằng mình đã có thư mời nữa.”
Người đại diện nghe vậy thì đi về phía cô ta: “Cô nói với cô Cam như thế nào vậy?”
Vừa nói anh ta vừa nhìn vào điện thoại của Tằng Nhất Tử, không khỏi lộ ra vẻ mặt cạn lời: “Có phải cô đã quên rằng cô ấy là nhiếp ảnh gia trở về từ New York rồi hay không?"
Đâu phải nhiếp ảnh gia nào trở về từ New York thì cũng có khả năng nhận được lời mời tham dự Tuần lễ thời trang New York đâu!
Nhưng tạp chí trước đây Cam Đường làm việc ghê gớm lắm đấy! Là Lan Tú đấy! Là một trong những tòa soạn mà các Tuần lễ thời trang lớn bắt buộc phải mời tới chứ không riêng gì New York đấy! Đồng thời các nhiếp ảnh gia của tạp chí này cũng từng hợp tác với nhiều người mẫu trình diễn nữa.
Tằng Nhất Tư: “...” Cô ta thực sự quên béng luôn! Bây giờ cô ta đã xấu hổ đến mức dường như chỉ muốn tìm một cái lỗ trên mặt đất để chui xuống thôi!
...
Cuối tháng tám, khi kỳ nghỉ hè sắp kết thúc, ông bà ngoại của Cam Đường cũng đã đặt vé máy bay, thu dọn hành lý và bắt đầu một chuyến du lịch khác. Trước khi xuất phát, Cam Đường và Đoàn Thương Dữ đã dành ra chút thời gian đến sân bay tiễn hai người họ, sau khi dặn dò cẩn thận, tiễn hai ông bà qua cửa an ninh xong, Đoàn Thương Dữ và Cam Đường mới rời khỏi sân bay.
Trên đường trở về, Đoàn Thương Dữ còn nói: "Sau này khi chúng ta về hưu, chúng ta cũng có thể học theo ông bà ngoại đi ra ngoài du ngoạn khắp thế giới."
Nghe anh nói vậy, Cam Đường vô cùng mong đợi, đến lúc đó cô nhất định sẽ mang theo máy ảnh, chụp lại toàn bộ phong cảnh hai người nhìn thấy trên đường đi, nghĩ thôi cũng thấy tuyệt vời rồi.
Nhưng ngay sau đó, cô lại cau mày và nói: "Còn tận hai mươi năm nữa mình mới đến tuổi nghỉ hưu cơ..."
Đoàn Thương Dữ nắm chặt vô lăng nói: “Hai mươi năm nghe có vẻ dài, nhưng nếu trừ ra một phần ban đêm cũng chỉ còn lại mười năm thôi.”
Cam Đường chống cùi chỏ lên cằm suy nghĩ một lúc, có vẻ đúng là như vậy thật. Trong mười năm còn lại, nếu bỏ đi khoảng hai phần ba thời gian làm việc của hai người thì thời gian của họ bên nhau thực sự không có nhiều. Nghĩ tới đây, Cam Đường lập tức cảm thấy thời gian hai mươi năm qua thực sự quá ngắn.
Sau khi tiễn ông bà lên máy bay, hai vợ chồng lại quay trở lại với công việc của mình.
Địa điểm chụp hình cho số tháng mươi là tại trường quay của Sa Gia. Đoàn đội của Bùi Tấn Trình rất chuyên nghiệp, họ đã đến địa điểm chụp từ rất sớm. Sau khi Bùi Tấn Trình thay quần áo và tạo hình xong, Cam Đường đã cầm máy ảnh lên và bắt đầu chụp.
Bùi Tấn Trình là khách quen của các tạp chí thời trang lớn, khả năng biểu cảm gương mặt khi chụp của anh ấy thật sự không phải bàn. Cam Đường hợp tác với anh ấy cũng rất vui vẻ, buổi chụp hình đã hoàn thành sớm hơn một tiếng so với dự định. Sau khi chọn được ảnh, Cam Đường ngay lập tức dẫn theo Kim Hiểu Hiểu rời khỏi studio.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...