Thực ra sau khi được tài xế nhắc nhở như vậy
Tôi lập tức đi vào bên trong,nhưng mà chưa đi được bao xa thì phát hiện,trên con phố này toàn là phòng khám nhỏ,hơn nữa đều thăm khám những bệnh " không thể miêu tả được"
Sự bất an trong lòng tôi ngày càng mãnh liệt,đi mãi đến khi dừng lại ở trước cửa tiệm ở một vị trí trong khu phố này
Cửa hàng này vô cùng coi trọng trang trí,có thể nói là nhìn sang trọng đẹp đẽ nhất trong con phố này,trên bảng hiệu viết hai chữ rất cẩu thả,nhưng mà thấp thoáng vẫn nhìn ra là hai chữ " Dược Đường"
Nhìn thấy cách trang trí này cùng tên cửa tiệm ,lập tức cảm thấy có thể không hề không đáng tin như trong tưởng tượng của tôi
Vì thế tôi mang cả Hồ Đình Đình vào trong,sau khi đi vào,cửa hàng này lớn hơn cửa hàng của chú Long rất nhiều
Có một chút cảm giác của những quầy thuốc cổ đại,sau khi đi vào,chính là một cái tủ bằng gỗ,sau cái tủ là một bức tường,trên tường đầy những ngăn kéo nhỏ,bên trên viết tên của những loại thuốc khác nhau
Bên còn lại,hình như là khu nghỉ ngơi,và phòng chẩn đoán.
Đứng trước quầy là một người đầu trọc mặc một bộ đồ vải màu nâu,đang quay lưng về phía cửa,ngồi xổm trên mặt đất hình như đang sắp xếp gì đó
Tôi đi đến bên cạnh quầy,nhẹ nhàng ho một tiếng,lúc này gã đầu trọc từ từ quay người lại
Vừa quay người lại,oa,đẹp trai thật,lông mày lưỡi kiếm,đôi mắt lấp lánh,sống mũi thẳng tắp,tuổi tác chắc xấp xỉ tôi,một người đẹp trai như vậy,vậy mà lại là một hoà thượng,thật là đáng tiếc,đáng tiếc
Sau khi nhìn thấy tôi,mỉm cười với tôi một cái sau đó hỏi tôi" vị tiên sinh này,tôi có thể giúp đỡ gì không?"
" Tiêủ sư phụ,xin hỏi Hoàng Chính An dược sư có ở đây không?" tiểu hoà thượng này rất khách khí với tôi,tôi đương nhiên cũng nói chuyện rất khách khí.
" Thầy cách đây không lâu đã đi ra ngoài có chuyện rồi,xin hỏi tiên sinh,ngài có phải cần được giải độc không?" tiểu hoà thượng nói với tôi
Nhìn tôi một cái,thậm chí còn không nhìn qua vết thương của tôi,đã biết ngay tôi trúng độc,tiểu hoà thượng này cũng có chút đạo hành nhỉ.
Tôi không hề giấu diếm,lập tức gật đầu,sau đó tiểu hoà thượng nhìn qua Hồ Đình Đình bên cạnh " vị tiểu thư này cũng là đến khám bệnh?"
Sau khi nghe tiểu hoà thượng nói,tôi gật đầu,nghĩ trong lòng tiểu hoà thượng này cũng thần kì thật,xem ra bệnh lần này xem ra có hy vọng rồi
Tiểu hoà thượng lúc này bước từ trong quầy ra,sau đó mời chúng tôi đi vào phòng chẩn đoán,sau đó tiểu hoà thượng xem cho tôi trước,bảo tôi nâng cánh tay ra
Sau đó,cậu ta trực tiếp vén đồ áo của tôi lên,bởi vì thịt thối rữa thấm vào đồ ao,cảm giác đau đớn đó,giống như phút chốc làm trái tim của tôi quặn thắt lại
Mồ hôi lạnh ở trên trán liên tục toát ra,ngay cả Hồ Đình Đình lúc này thần trí không tỉnh táo,nhìn thất cảnh này ,cũng phải dời mắt đi chỗ khác
Ngoài dự đoán của tôi chính là,tiểu hoà thượng xem vết thương trên cánh tay của tôi,dường như không có biểu cảm gì quá lố
Sau đó ,cậu ta lôi ra một cuộn vải giống như cuộn sớ văn ,vô cùng thành thạo mở ra,chỉ thấy bên trong có rất nhiều kim châm bạc,kim châm vàng nhỏ bé,còn có các loại dao phẫu thuật bóng loáng
Cậu ta dùng tốc độ vô cùng nhanh,lôi dao ra,trực tiếp nhanh chóng cắt một miếng thịt thối rữa trên cánh tay của tôi xuống
Lập tức đau đớn khiến nước mắt tôi trực tiếp trào ra,kêu thảm thiết một tiếng " AAA"
" đại ca,anh có thể chào hỏi nhau chút không?"
Tiểu hoà thượng nhìn tôi nói " mới thế này mà đã chịu không nổi à?"
Tôi đau đến nỗi thật sự muốn cãi lại một câu,cậu chịu được,cậu thử xem,nhưng mà có câu nói Thà đắc tội phụ nữ chứ đừng đắc tội với bác sĩ
Tôi ngại ngùng nói " đau,quả thực là rất đau"
Tiểu hoà thượng không để ý đến tôi,trực tiếp lôi ra một tờ giấy vàng,sau đó đặt miếng thịt thối rữa kia lên tờ giấy vàng,sau đó rải một ít bột không rõ là gì
Lập tức truyền đến một mùi vị khó ngửi,miếng thịt thối rữa kia dần dần biến mất
Tôi lúc này cũng không quan tâm mùi vị kì lạ đó nữa,thấy tiểu hoà thượng thu dao phẫu thuật lại,tôi vội vàng hỏi " tiên sinh ,sao ?"
" cứu không nổi nữa,quỷ độc đã đi đến bước này,hết cách,chỉ có thể chặt" tiểu hoà thượng nhìn tôi một cái, biểu cảm với cùng bình tĩnh nói với tôi
Sau khi nghe tiểu hoà thượng nói,tôi khổ sở nói " cái gì? Chặt rồi? Tôi! tôi! tôi vẫn chưa lấy vợ,tiểu sư phụ,xin cậu nghĩ thêm cách đi,hoặc là cậu gọi điện thoại cho sư phụ cậu đi,hỏi ông ta xem có còn cách nào khác không,chỉ cần giúp tôi giữ! giữ lại cánh tay này,chỉ cần cậu nói ra yêu cầu,tôi nhất định gắng hết sức làm cậu mãn nguyện"
Sau khi nghe tôi nói tiểu hoà thượng nhìn tôi một cái nói " thật không?"
Tôi nhìn cậu ta nhanh như vậy đã hứng thú,xem ra cũng rất thật thà,cứ cảm thấy như kiểu đang đào cho tôi một cái hố chờ tôi nhảy vào
Có điều tôi bây giờ ngay cả cánh tay cũng sắp giữ không nổi nữa,cũng không có cách nào tốt hơn,tôi nói với tiểu hoà thượng " đương nhiên,chỉ cần tôi có thể làm được"
Tiểu hoà thượng nói với tôi " anh tên Chung Xuyên đúng không?"
Sah khi nghe tiểu hoà thượng nói,tôi hơi đờ ra,sao cậu ta quen tôi ?
Tiểu hoà thượng thần thần bí bí nó với tôi một câu,thiên cơ không thể tiết lộ.
Sau đó,cậu ta lập tức lôi ra một chiếc kim vàng,trực tiếp châm vào ngón tay của tôi,sau đó chảy ra một giọt máu tươi,sau khi ngửi một lúc,tiểu hoà thượng nói với tôi " em giúp anh giữ lại cánh tay,nhưng mà anh mỗi tháng phải cho em 100cc máu,liên tục trong một năm"
" ý gì hả? Cậu đây không phải là muốn hút khô máu của tôi sao?" sắc mặt của tôi có chút ngại ngùng nói với tiểu hoà thượng
Tiểu hoà thượng sau khi nghe tôi nói " em học y,lấy chút máu này,tuyệt đối không tổn thương đến cơ thể của anh"
Sau khi nghe tiểu hoà thượng nói,cứ luôn cảm giác có một âm mưu,vô duyên vô cớ muốn lấy máu của tôi
Tôi nói với tiểu hoà thượng " cậu dơ hai tay ra tôi xem"
Tiểu hoà thượng nghe đến đây hơi ngơ ra một chút,đương nhiên không hiểu tôi có ý gì,có điều vẫn làm theo,tôi thực ra cũng không có mục đích gì khác,chỉ là muốn xem xem tiểu hoà thượng này có phải là người của Xiềng xích không
Có điều hiển nhiên là không phải,tiểu hoà thượng nhìn tôi một cái,sau đó nói " sao ? Đồng ý không?"
Tôi khổ sở đồng ý một cách không tình nguyện,tình hình bây giờ của tôi,tôi cũng muốn từ chối,nhưng điều kiện trước mắt không cho phép
Tiểu hoà thượng thấy tôi đã đồng ý,cũng không vội vàng giải độc,mà trực tiếp lấy một túi đựng máu ra,bắt đầu hút máu của tôi
Tên này còn là người không? Tôi là một bệnh nhân đó,cậu ta không thấy sắc mặt tôi đã kém đến vậy rồi sao?
Có điều động tác của cậu ta rất thành thạo,sau khi lấy xong máu của tôi,cậu ta cất giữ,sau đó nói với tôi " em nói sơ qua về cách chữa trị của em cho anh trước"
" Cách trị liệu của em thật sự rất đơn giản ,em sẽ gọt sạch thịt thối trên cánh tay của anh trước,sau đó dùng bột dương đốt cháy xương cốt,bột dương sẽ đốt cháy quỷ độc,sau đó dùng cao dược đặc biệt đắp lên,không đến nửa tháng,cánh tay này của anh có thể hồi phục" tiểu hoà thượng nói với tôi
Sau khi nghe tiểu hoà thượng nói,tôi liền cảm thấy đau,cũng cảm thấy không đáng tin lắm,bột dương là cái gì,còn muốn đốt cháy chỗ vết thương,đây không phải đùa chứ?
" Sao? Đồng ý không? Nếu đồng ý,chúng ta lập tức bắt đầu" tiểu hoà thượng mỉm cười nói với tôi
" tiêm thuốc tê không?" tôi bất chợt hỏi
Tiểu hoà thượng nói với tôi " đương nhiên là không,lúc trừ quỷ độc,đặc biệt là lúc đốt cháy quỷ độc,anh buộc phải dùng dương khí của mình đẩy quỷ độc ra,đốt sạch"
" không tiêm! thuốc tê" sắc mặt khó coi của tôi nhìn cậu ta
" Nếu như anh muốn tiêm thuốc tê,thì không cần đến đây,trực tiếp đến bệnh viện,bác sĩ trước khi cưa,chắc sẽ tiêm thuốc mê cho anh luôn" tiểu hoà thượng này nói chuyện thật sự là không chừa chỗ người ta đường lui
Trước mặt tôi giờ có hai con đường,một là cưa tay,một là để tiểu hoà thượng này giúp đỡ trị liệu.
" tiêm một chút cũng không được sao?" tôi ngại ngùng nói
Tiểu hoà thượng mỉm cười nói " vậy phẫu thuật thất bại,anh đừng trách em nhé"
" Được,thôi vậy,đến đi" tôi cắn răng,toàn thân run rẩy nói với tiểu hoà thượng
Tiểu hoà thượng mỉm cười nói " được.
yên tâm,em rất chuyên nghiệp,thực ra không đau như anh nghĩ đâu, anh nghĩ xem Hoa Đà rút xương trị thương cho quan công,quan công cứ thế mày cũng không chau"
" tôi không phải quan công" sắc mặc khó coi nói với cậu ta
Lúc này tiểu hoà thượng đưa qua một thứ giống như gậy gỗ,tôi hỏi cậu ta định làm gì,cậu ta nói với tôi,để cho tôi cắn,tránh cắn trúng lưỡi của mình
" Chẳng phải cậu nói không đau sao?" tôi khổ sở nói
" Đây chỉ là đề phòng bất trắc" tiểu hoà thượng cười ,tôi cười khổ một tiếng " cậu có cần trói tôi lại không,tôi sợ tôi đau quá,chịu không nổi sẽ đánh cậu"
Tiểu hoà thượng cười nhạt,sau đó nói với tôi " anh muốn đánh em không có dễ vậy đâu"
Nói xong cậu ra lôi ra một cây kim vàng,trực tiếp châm vào vai tôi,chỗ bị thương ở cánh tay lập tức truyền đến một cảm giác vô cùng tê tái,lập tức cánh tay không còn chút sức lực nào nữa
Sau cái châm này,tôi lập tức có chút niềm tin với tiểu hoà thượng này,tiểu hoà thượng nói với tôi " nhịn chút,1 tiếng là xong rồi".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...