Cho dù không tận mắt chứng kiến, nhưng bằng vào trí tưởng tượng phong phú của mình, trong đầu Lạc Vân cũng đã xuất hiện một hình ảnh vô cùng sống động.
Đó chính là, thời khắc này, ở phía sau, có một thứ gì đó đang lẳng lặng ghé sát vào trên hõm vai của y, cùng y dán chặt vào nhau.
Đúng lúc này, dù cho đã cách mấy lớp quần áo, Lạc Vân vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng, có một đồ vật lạnh băng, tựa như mãng xà đang chậm rãi trượt xuống dọc theo bả vai của mình.
Rõ ràng là nhiệt độ trong phòng rất thấp, thậm chí còn phải gọi là âm hàn, nhưng trên trán Lạc Vân vẫn rơi đầy mồ hôi.
Sinh sống hai đời, lần đầu tiên gặp phải loại chuyện quỷ dị thế này, nếu y nói bản thân hoàn toàn không sợ hãi, thì đó chính là nói dối.
Trong bóng đêm, Lạc Vân có thể nghe được tiếng tim đập đang không ngừng tăng nhanh của mình.
Không khống chế được bản thân, Lạc Vân liền vô thức rũ mắt nhìn xuống.
Ngay sau đó, ánh vào mắt y liền đã là một cánh tay tái nhợt, không chút huyết sắc.
Bởi vì cửa phòng khi nãy đã bị hất văng, nên lúc này, ánh trăng trên bầu trời cũng đã xuyên qua cửa lớn, chiếu rọi vào trong phòng.
Thế nhưng, màu sắc đỏ rực của ánh trăng này, lại không chỉ không khiến Lạc Vân cảm thấy an tâm, trái lại, còn khiến bầu không khí trong phòng trở nên âm u, quỷ dị hơn.
Nương theo ánh sáng của nguyệt quang, Lạc Vân có thể xác định, cánh tay này là của một nam nhân.
Bởi vì tuy rằng bàn tay đó rất đẹp, không chỉ thon dài mà còn tinh xảo tựa như tác phẩm nghệ thuật, nhưng kích thước này...
Vẫn là lớn đến có chút dọa người.
Bao trọn bàn tay y cũng là chuyện rất dễ dàng.
Khó khăn hít sâu một hơi, Lạc Vân liền cố ép chính mình phải bình tĩnh, mang theo mong mỏi nhìn xuống lá bùa vàng nho nhỏ, có chút cũ kĩ đang đeo trên cổ của mình.
Mặc dù muốn hệ thống thức tỉnh, nhưng Lạc Vân hiển nhiên cũng sẽ không phó mặc cho trời, đẩy bản thân vào con đường chết.
Nên trước khi bị đưa đến Linh Vực, y kỳ thực cũng đã dùng hết tài sản mình tích góp được trong suốt những năm qua mua sắm một món đồ bảo mệnh cho mình.
Theo lời của người thương nhân kia, lá bùa này là một món A cấp linh dị vật phẩm, có thể ngăn cản phần lớn linh dị, cho dù gặp phải hồng y lệ quỷ, cũng đều có thể chống đỡ được một khoảng thời gian nhất định.
Ở thế giới này, linh dị vật phẩm được phân chia thành các cấp bậc từ cao đến thấp, đó chính là: SSS, S, A, B, C, D, E.
Tương ứng với thực lực của lệ quỷ là: Hung thần, đỉnh cấp hồng y, hồng y lệ quỷ, nửa người hồng y, ác quỷ, bạch y và tàn hồn.
Tàn hồn và bạch y bình thường đều không có thực thể, cũng không hề có tính công kích, chỉ có một chút khả năng linh dị, lấy sợ hãi của nhân loại làm thức ăn.
Ác quỷ, là lệ quỷ có số lượng đông đảo nhất trong Linh Vực.
Một khi đạt tới cấp bậc này, lực công kích của quỷ quái cũng sẽ được đề thăng, bị oán hận và chấp niệm chi phối, hoàn toàn mất đi lý trí.
Chỉ giống như dã thú hoạt động theo bản năng, xem nhân loại thành thức ăn.
Nửa người hồng y là quỷ quái có khả năng chuyển hóa thành hồng y lệ quỷ.
Hai loại quỷ quái này đã không phải là thứ mà sức lực của con người có thể chống cự nữa, đa phần đều đã có trí thông minh.
Đỉnh cấp hồng y, có thể xem như vua trong lệ quỷ, số lượng ít ỏi vô cùng.
Trước khi chết phải tụ tập đủ vô số điều kiện từ hoàn cảnh, oán khí, thù hận, sợ hãi,...mới có thể biến thành.
Một số ít đỉnh cấp hồng y không những có trí tuệ như người bình thường, mà còn giữ được ký ức trước lúc chết.
Chỉ là, bọn chúng thường đều rất điên cuồng, căn bản là không nói lý lẽ.
Đặc biệt là luôn ôm thái độ thù địch đối với thế giới.
Mà hung thần, giữa ngàn vạn lệ quỷ cũng khó tìm được một.
Chúng khó giải, gần như là bất tử.
Thực lực cường đại đến đáng sợ, đồ thành diệt quốc cũng chỉ là trong nháy mắt.
Một khi bị để mắt tới, thì đã chú định là không có đường thoát thân.
Ngay cả cái chết cũng đều biến thành một loại xa xỉ.
Thế nên, mặc dù không biết con lệ quỷ đang tựa vào trên vai mình, cùng mình "khăng khít bên nhau" này có cấp bậc thế nào, nhưng theo suy nghĩ của Lạc Vân, có lẽ...cũng sẽ không xui xẻo đến mức là đỉnh cấp hồng y hay hung thần đi?
Dù sao, lệ quỷ cấp cao cũng không phải rau cải trắng ở ngoài chợ, sao có thể dễ dàng gặp được như vậy?
Chỉ là, rất nhanh, hiện thực cũng đã tàn nhẫn tát thẳng lên mặt y một bạt tai, khiến y dù muốn dù không cũng phải chấp nhận sự thật rằng...
Kiếp trước...không đúng, là kiếp trước của kiếp trước, bản thân nhất định đã tiêu diệt cả dải ngân hà.
Nếu không, một người bình thường, vận khí làm sao lại có thể đen đủi đến mức này được chứ!??
Giây phút nhìn thấy bàn tay tái nhợt kia hời hợt cầm lấy lá bùa, không những không có chút phản ứng gì, mà còn giống như phát hiện được món đồ chơi nhỏ mà lật tới lật lui, đầu óc Lạc Vân liền triệt để trống rỗng.
Trước khi đến Linh Vực, Lạc Vân cũng đã từng thử nghiệm năng lực của lá bùa này.
Nên y có thể khẳng định, nó là đồ thật 100%, cũng không phải chỉ là một tờ giấy lộn, không có chút công năng nào.
Cho nên, nếu vấn đề không phải đến từ hộ thân phù, vậy cũng chỉ còn lại một khả năng, đó là...
Y trúng số độc đắc.
Đối phương thật sự là đỉnh cấp hồng y.
Thậm chí còn có thể là hung thần.
**Thuộc tính nhân vật :
--Tên : Lạc Vân.
--Sinh thần : 15/07.
--Tuổi tác : Kiếp trước (20), kiếp sau (18).
--Chiều cao : 1m76.
--Nick name :
--Tính cách : Bên ngoài dương quang, bên trong tỉnh táo, một số lúc có chút thoát tuyến, thần kinh thép, mỹ nhân thụ.
--Lý tưởng sống : Đầu tiên là báo thù, sau đó là bảo vệ tấm thân nhỏ bé của mình, không để lệ quỷ "gặm" mất..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...