Minh Chứng Tình Yêu Của Giám Đốc Bá Đạo


Ông Tô cau mày, “Chuyện của con cái bà không thể để nó tự mình quyết định sao, cứ phải lôi kéo làm gì cho tốn sức, tôi phải nói với bà rằng, nếu như Tuệ Anh không thích Ninh Đà Đức, bà trăm phương nghìn kế cũng không được cưỡng ép, nếu không, đừng trách tôi trở mặt với bà.


Nói xong, bèn vác cuốc lên đi ra đồng làm việc luôn.

Nhiều khi, ông ấy thà cực khổ làm việc ở đồng ruộng cũng không muốn ở cùng một chỗ với bà Lâm.

Mấy chục năm nay đều như vậy.

Nhìn theo bóng lưng ông Tô rời đi, bà Tô cắn chặt răng, trong lòng vô cùng tức giận, mỗi lần, chỉ cần là việc liên quan đến Giang Sa và Tô Tuệ Anh, người bạn già bình thường đều hiền lành dễ bảo của bà lập tức sẽ trở nên ngang tàn cương quyết, không dễ dàng để bà hăm dạo ầm ĩ.

Thế nên, bà Tô cũng thông minh mà lựa chọn im lặng, không lấy cứng chọi cứng với ông Lâm, sau đó ở sau lưng sử dụng quỷ kế.

Lần này, cũng sẽ như thế.

Gương mặt già nua của bà Tô chợt lộ ra một nụ cười quỷ dị.


Nhưng mặt khác, Tô Tuệ Anh sau khi theo Ninh Đà Đức thăm quan biệt thự nhà cậu ấy, mới phát hiện ra, bố mẹ của Ninh Đà Đức đều không có ở đây, cả tòa biệt thự ngoài những vật dụng bày trí xa hoa ra, đều không thấy một bóng người.

“Đà Đức, bố mẹ cậu sao không ở đây vậy?”
Tô Tuệ Anh quay lại hỏi Ninh Đà Đức.

Hôm nay cô đến vốn dĩ còn muốn chào hỏi bố mẹ của Ninh Đà Đức, năm xưa lúc bố của Ninh Đà Đức còn làm trưởng thôn Thôn Long Giang, đã làm không ít chuyện cho Thôn Long Giang, những điều này, đến bây giờ Tô Tuệ Anh vẫn còn ghi nhớ trong lòng.

“Bố mẹ tôi hôm nay về thành phố rồi.


Cả nhà tải app truyện hola đọc full miễn phi nhé! Ninh Đà Đức trả lời như thật.

Tô Tuệ Anh hứ nhẹ lên một tiếng tỏ vẻ có chút thất vọng, sau đó cũng không để ý nữa, bèn đi lên ban công tầng hai ngắm phong cảnh xung quanh.

“Tô Tuệ Anh……”
Ninh Đà Đức bước đến gần Tô Tuệ Anh, thoáng hiện lên chút căng thẳng, đôi tay bụ bẫm xe xoắn áo một hồi, ngập ngừng ấp úng giống như muốn nói điều gì,
“Hả?”

Tô Tuệ Anh ngờ vực quay đầu lại, nhìn về phía Ninh Đà Đức, “Đà Đức, có phải cậu có chuyện gì muốn nói?”
“Tôi….

.


Gương mặt trắng ngần mũm mĩm của Ninh Đà Đức đột nhiên đỏ hết lên, do dự hồi lâu, cuối cùng cắn răng, nói to: “Tôi… Tôi thích cậu! Cậu gả cho tôi, làm vợ tôi được không?”
Tô Tuệ Anh đơ ra một lúc, ngay sau đó cười phá lên, “Đà Đức, cậu đừng có đùa như vậy với tôi….


“Tôi không nói đùa, tôi rất nghiêm túc.


Ninh Đà Đức không tránh khỏi bị gương mặt không tin tưởng đó của Tô Tuệ Anh làm tổn thương, tự nhiên nhớ lại những lời bà Tô dặn dò cậu, dứt khoát hạ quyết tâm, duỗi tay ra, hai tay ôm chặt lấy Tô Tuệ Anh, vội vàng nói: “Tô Tuệ Anh, làm vợ tôi nhé, cả đời này tôi sẽ đối xử tốt với cậu, chúng ta động phòng trước đi được không, ngày mai lập tức đến cục dân chính làm giấy đăng kí kết hôn….


Nói xong, đôi môi dày của cậu liền tiến sát đến đôi môi mềm mịn của Tô Tuệ Anh, động tác vụng về ngây ngô.

“Ninh Đà Đức, cậu buông tôi ra….




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận