Mỉm Cười Vì Đời Có Lắm Niềm Vui

Cọc cạch chiếc xe đạp về khu nhà ổ chuột có giá 200k/tháng. Thằng Lâm đã khác trước, kể từ lúc nó quen tụi Vinh Đông đến giờ gần như không ai dám bắt nạt, có chăng cũng chỉ là những ánh nhìn hăm dọa của tụi cuối cấp. Lâm khá đẹp trai, lại là của lạ giữa một đống công tử nhà giàu, và lẽ đương nhiên nó trở thành mục tiêu của các nàng Kiều NewC. Có tất cả bốn hot girl đang theo nó, trong đó có Yến là người nó để ý nhiều nhất.
Yến khác với những cô gái khác, nàng ta không phải tiêu tiền của giai, đương nhiên ăn uống có lúc để lũ kia trả tiền nhưng tuyệt đối không phụ thuộc vào túi tiền bọn công tử. Nhà Yến kinh tế tầm trung, những món đồ Yến mua đều từ lương part-time Lễ Tân mang lại, trong mắt thằng Lâm, yến là một thiên thần, thiên thần thực sự.
- Làm gì mà vừa đi vừa cười vậy. Có chuyện gì vui sao? Kể cho ba nghe đi.
- Hì, không có gì đâu ba.
- Chắc là mấy hôm nay được điểm cao đúng không? Hay là quen được bạn tốt? À, có bạn gái để ý hả?
- Dạ, điểm cao, bạn thân, bạn gái. Cả ba thứ luôn ba ạ.
- Chu cha, con trai ba thật là giỏi. Làm đàn ông phải như vậy. Miễn sao học hàng ngày một đi lên là được.
- Hì hì con biết rồi. Ủa hôm nay ba được nghỉ mà, ba lại đi đâu vậy?
- Hôm nay theo tiêu chuẩn xưởng gỗ ba được nghỉ, nhưng nếu đi làm thêm sẽ được tăng tiền gấp đôi. Ba không thể nghỉ được.
- Ba cứ làm vậy sẽ bị bệnh đó.
- Yên tâm đi, ba của con sức khoẻ....
Ông Phan bất ngờ khi nghe thấy tiếng nhạc chuông điện thoại. Và càng bất ngờ khi thấy thằng Lâm rút từ túi quần ra một chiếc Nokia mới toanh.
- Alô. Vinh à, tao đang ở nhà. Chiều đi nha, ừm. Có gì tao gọi.
Tiền ăn còn không đủ, ông Phan đâu đủ sức để mua cho thằng Lâm món hàng xa xỉ kia.
- Lâm, con lấy đâu ra chiếc điện thoại đó?
- Là của thằng Vinh cho con. Nhà nó giàu lắm, ba nó làm thuyền trưởng bên Hải Quân, mỗi lần đi biển về tiền bạc triệu tiêu không thiếu. Nó vừa đổi Iphone nên cho con chiếc này.
- Vinh cho con mà không bắt con làm gì sao?
- Không, không bắt làm gì hết. Tụi con là huynh đệ mà.

- Ở đời không ai cho không thứ gì đâu Lâm. Con mau trả Vinh điện thoại đi.
- Không, con muốn có một chiếc điện thoại lâu rồi, ba không mua được cho con thì thôi, đừng bắt con trả lại. Lẽ ra ba phải cảm ơn Vinh mới đúng, nhờ có nó mà con không bị ăn hiếp ở trường, ba có làm được như nó không?
- Đúng là ba không làm được. Nhưng con nghe ba đi Lâm, trả lại người ta chiếc điện thoại đó.
- Ba chỉ muốn phá con thôi, ba chả làm được gì hết, con không muốn sống với một người như ba.
Thằng Lâm hét lên như điên, nó trút tất cả những bực tức vô cớ lên ba nó rồi phóng xe đạp bỏ nhà.
Ông Phan...ông ta thực sự bị sock, ông đã bỏ mặc lời khuyên của Cò Sáu và mọi người, nhất quyết cho con vào trường tây để học....và rồi bây giờ ông tự hỏi mình...
- Ông trời ơi. Tôi làm như vậy....là đúng hay sai..
o0o
- Nhìn từ xa...con chó nó tha con gà...á à aa..
- Hôm nay có gì mà vui vậy mày?
- Anh Sĩ, báo cho anh một tin hot, tuyệt phẩm Smile - Mỉm cười vì đời có lắm niềm vui của em đã bước đầu đi vào lòng độc giả. Thật là hạnh phúc.
- Có kiếm được ra tiền không?
- Văn học Mạng thì lấy đâu ra tiền chứ, quan trọng đó là đứa con tinh thần đầu đời của em. Không thể không vui.
- Là con của mày chứ đâu phải con tao. Kể ra đây chi vậy?
- Mục đích chính là để báo với toàn thiên hà em đang rất vui mừng, mục đích phụ là muốn kiếm thêm chữ sang tháng lĩnh xu (?)
- Mày thật là nguy hiểm.
- Quá khen quá khen. Ế, mùi gì thúi vậy?

- Mùi gì chứ, tao đâu có thấy mùi gì.
- Có mà. Con nghe rõ một tiếng "phẹt" nữa. Anh Sĩ, anh thật là đê tiện. Rõ ràng là anh xả hơi mà còn chối.
- Hà hà, che dấu kĩ như vậy vẫn bị mày phát hiện. Đừng nói tao đê tiện chỉ là cá tính thôi.
- Cá tính cái con khỉ, là ném đã dấu tay đó, đi pic-nic mà anh chơi kiểu này bảo đảm có đánh lộn.
- Khà khà khà, thứ này gọi là Chân nhân bất lộ tướng - Đánh rắm quyết không khai.
- Da mặt anh xem chừng đạn đâm không thủng rồi.
- Quá khen quá khen. À mà nè, điện thoại mày đâu rồi?
- Cắm rồi.
- Sao lại cắm chứ, cắm mấy trăm.
- Ba trăm. Tiền lương tháng trước ba triệu mốt, thua lô hai triệu, mua lắc bạc sáu trăm. Năm trăm ăn tiêu hết rồi, mười ngày nữa mới có lương. Không cắm lấy gì sài.
- Kêu lão Toản ứng cho.
- Ba hôm nay ổng chết gần hai trăm triệu, giờ bắt ứng lương chắc ăn đạp quá. Nghề này là thế mà.
- Vậy bán chiếc lắc đi. Mua sáu trăm bán ít cũng được bốn trăm. Dù sao mày cũng đâu có đeo.
- Em tặng cho cá đông lạnh rồi. Đừng nhắc nữa. Giờ anh có tiền thì cho em vay đi, 10 ngày nữa em trả, ra chuộc cái máy đã, không có điện thoại buồn quá.
- Tao không có tiền, nhưng tao có thể bán ày túi hành trang vạn sự. Có túi hành trang này mày sẽ kiếm được bạc triệu, công thành danh toại, ở nhà ba tầng đi xe bốn bánh.
- Đừng có nói xạo em. Từ chương 1 tới giờ anh lừa em nhiều lắm rồi.
- Lừa thêm một lần thấm vào đâu...á chết mẹ nhầm, tin tao đi Đào, đây là thứ hành trang đã được đúc kết ngàn đời rồi, mang theo nó bước trên đường đời thì đi ngàn dặm không mỏi, gặp núi không nản, cám dỗ không ham.

- Lợi hại vậy sao? Giá nhiêu vậy?
- Năm mươi ngàn.
- Quá đắt, không mua.
- Tao ày trả góp, 5 lần mỗi lần mười ngàn.
- Vậy thì được, mười ngàn đây. Bán đi.
- Tâm.
- Tâm?
- Đúng thế. Thứ đầu tiên của bộ hành trang này là chữ Tâm. Lãnh tụ vĩ đại của nước ta-cụ Hồ đã từng nói " Có tài mà không có đức là kẻ vô dụng, có đức mà không có tài làm việc gì cũng không xong". Một Bộ trưởng xuất chúng có tài nhưng lại tham ô và một ông xe ôm cả đời không hại ai, giữa một tên phá hoại và một người ăn hại, mày bảo ai tốt hơn.
- Ông xe ôm ăn hại tốt hơn.
- Đúng thế, thêm một dẫn chững nữa, đại văn hào Nguyễn Du cũng từng đề cao chữ tâm qua câu " Chữ Tâm kia mới bằng ba chữ Tài". Nói như vậy mày cũng đã hiểu tầm tại sao chữ Tâm được đặt ngay đầu hành trang. Áp dụng thực tế và nghĩ theo một góc cạnh khác. Làm việc gì cũng phải có tâm hồn thoải mái. Mày đam mê vẽ tranh nhưng gia đình bắt mày làm giáo viên thể dục mày có thoải mái không?
- Đương nhiên là không.
- Chính vì lẽ đó, chữ Tâm là hành trang đầu tiên khi bước vào đời.
- Thật là cao siêu. Mười nghìn đây, nói chữ tiếp theo đi.
- Nhẫn.
- Nhẫn?
- Phải, là chữ Nhẫn. Con người ta sinh ra ngoài Thánh Gióng ai cũng tập bò mới tập đi, phải từng bước mới có thể thành tài. Đừng bao giờ mộng tưởng hay nôn nóng, chỉ sau một đêm từ ăn mày thành tỉ phú? Quên đi, kể cả trúng bộ vé độc đắc thì cũng phải sau một tháng Công ty xổ số kiến thiết mới xuất tiền.
- Thâm thuý, thâm thuý.
- Cuộc sống là không chờ đợi, nhưng phải nhẫn lại. Hãy nhẫn nhịn. Hết giờ làm phóng xe từ công ty về nhà, tự nhiên đau bụng gấp, không lẽ gặp đèn đỏ cũng bất chấp phóng qua? Phải nhẫn nại, bỏ lợi ngắn nhắm lợi dài. Nhịn một lần cho sóng yên biển lặng, lùi một bước nhìn biển rộng trời cao. Từng bước đi lên và đạp bọn ở trên xuống dưới.
- Very good. Thêm mười nghìn, từ thứ ba là gì?
- -

- -?
- Đúng thế, một dấu -.
- Không hiểu, giải thích đi anh.
- Một kí tự để nối hai từ đầu và hai từ cuối, kaka.
- Vậy cũng lấy của em 10 ngàn. Nè, thêm mười ngàn nữa, nói từ thứ tư đi.
- Nhẫn.
- Lại là chữ Nhẫn, vừa nói xong rồi mà.
- Nói xong giờ nói lại không được sao, đưa 10 ngàn đây tao nói nốt từ cuối.
- Em không đưa, từ cuối chắc lại chữ Tâm chứ gì.
- Chính xác. Vì mày cầm đèn chạy trước ôtô nên phạt mày hai chục.
- Anh lừa em, anh là đồ bụng bự đê hèn, Sĩ mập đê tiện.
- Hạ hỏa đi mày. Ngồi xuống tao giải thích hết ý cho.
- Có mất thêm tiền không?
- Miễn phí.
- Được, vậy nói đi.
- "Tâm Nhẫn - Nhẫn Tâm" chỉ bốn chữ một ký tự nhưng gần như lột tả hết thực trạng xã hội. Mày nhìn kĩ đi, thứ gì cũng có hai mặt , thậm chí cả những điều tốt đẹp nhất cũng có mặt trái của nó. Tâm Nhẫn được ngăn cách Nhẫn Tâm chỉ bới dấu -, thiện và ác là một ranh giới rất mong mang. Jesu nói hãy bước tới trước vì ở đó có thiên đàng, Như Lai lại khuyên quay đầu là bờ, kèo trên kèo dưới kèo nào chắc ăn? Mày phải tự chọn ra con đường của mình. Ở trên tao đã kể ra một câu của Bác Hồ, có tài mà không có đức là kẻ vô dụng, có đức và không có tài làm việc gì cũng không xong. Nếu muốn thành công, mày phải là kẻ có Tài và có Đức, biết trung hòa Tâm Nhẫn và Nhẫn Tâm. Ok?
- Yes, I am know. Anh Sĩ, học vấn của anh quả thực rất uyên bác, em xin phục sát đất. Sau này có gì khó khăn cứ giao cho em.
- Tốt. Từ sáng tới giờ anh chỉ đợi câu này của mày.
" Alô, Công ty thông cống à, khỏi cần cử người nữa, quán tôi có người thông hộ rồi"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận