Sau khi rời khỏi quán cà phê đảo Phi Phi, Ôn Tiếu Tiếu gọi xe trở về nhà mẹ mình.
Ba mẹ cô sống ở khu chung cư cũ, đây cũng là nơi cô lớn lên. Năm ngoái cô mới chính thức dọn vào căn hộ mới của mình.
Sau khi chuyển nhà xong, đa số thời gian cô đều ở lại căn hộ mới của mình, thỉnh thoảng mới về nhà ăn chực. Mặc dù cô đã thuê nhân viên vệ sinh tổng vệ sinh nhà cửa hằng tháng, nhưng mẹ cô luôn cảm thấy người khác không dọn sạch bằng bà nên thường hay ghé qua giúp cô quét dọn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hôm nay Ôn Tiếu Tiếu có một buổi xem mắt nên mẹ Ôn đặc biệt dặn dò cô phải về nhà ăn cơm tối. Một phần là để đề phòng đối tượng xem mắt có ý xấu với cô, một phần là vì muốn hỏi thăm cô tiến triển thế nào rồi.
Phía bên kia đường của khu chung cư cũ là siêu thị mini được ba mẹ Ôn Tiếu Tiếu mua lại. Khi gia đình cô mới chuyển đến đây sống, ba mẹ cô thuê một cửa hàng nhỏ bày bán đồ ăn vặt. Lúc ấy Ôn Tiếu Tiếu còn rất nhỏ, cửa hàng cũng có quy mô nhỏ. Sau này cô lớn dần, và cửa hàng cũng dần lớn theo, cứ vậy trở thành siêu thị mini như bây giờ.
Quy mô siêu thị nhà cô đương nhiên không thể bằng siêu thị cỡ lớn đuược, nhưng nơi đây chất chứa rất nhiều ký ức thời thơ ấu của cô. Cũng nhờ siêu thị mini này mà cô có thể lớn lên được như bây giờ.
Mỗi lúc hè đến, siêu thị sẽ kinh doanh thêm một món đó là thạch băng* do chính tay mẹ cô làm. Không phải Ôn Tiếu Tiếu khoác lác gì đâu, nhưng thật sự là cả khu chung cư cũ này chẳng có ai là không biết món thạch băng mẹ cô làm cả. Thậm chí còn có vài hàng xóm đã dọn đi rồi, nhưng cứ khi hè tới là sẽ đặc biệt lái xe tới ăn thạch băng.
*Thạch băng (冰粉) là một món tráng miệng Trung Quốc có nguồn gốc Tứ Xuyên, gồm thạch rau câu, bánh trôi chay, cơm rượu, các loại đậu, hạt, có thể thêm cả đá bào.
Nhờ ơn nước nhà ngày càng phát triển giúp chúng ta đặt đồ bên ngoài dễ dàng hơn. Mấy hàng xóm già cũng vui vì chuyện này lắm, bởi chỉ cần tải app chọn món thôi là có món thạch băng quen thuộc trong ngày hè chói chang rồi.
Ôn Tiếu Tiếu vừa bước vào đã thấy mẹ mình chiến cực hăng với quầy kinh doanh thạch băng. Khách chờ mua xếp thành hàng dài.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mẹ Ôn vừa thấy cô đã không khách sáo, lập tức bảo cô phụ ship hàng.
Ôn Tiếu Tiếu đã quen ship hàng từ lâu rồi. Trước đây mỗi khi được nghỉ hè, công việc này sẽ trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống thường nhật của cô. May là mẹ Ôn khá dễ tính, bà không bắt cô làm không công mà có trả tiền lương theo giờ.
Đa số khách mua hàng đều là người bản địa. Có người quen biết Ôn Tiết Tiết, vừa thấy cô thì đã bắt đầu khen cô ngày càng đẹp, lại còn hiểu chuyện, nháo nhào lên vì ngưỡng mộ mẹ Ôn khi có người con gái như vậy.
Có câu “người đẹp mà người không biết”, thế nhưng ngay khi còn rất bé, Ôn Tiếu Tiếu đã biết mình có ngoại hình ưa nhìn, thỉnh thoảng lại có người lớn khen cô. Cho nên Ôn Tiếu Tiếu nghĩ rằng không có ai là không biết cô xinh đẹp, hoặc nếu có thật thì người xung quanh cũng sẽ nhắc cho họ biết.
Sau giờ cao điểm đông khách, cuối cùng hai mẹ con Ôn Tiếu Tiếu cũng rảnh tay được một lúc. Lúc này mẹ Ôn mới nhớ ra mà hỏi: “Hôm nay con xem mắt với Tiểu Chung sao rồi?”
Ôn Tiếu Tiếu múc một chén thạch băng cho mình, bỏ thêm vài muỗng đường đỏ: “À, chẳng ra sao cả.”
Mẹ Ôn nghe vậy thì nhíu mày: “Lại có chuyện gì à? Mẹ đã nói với con rồi, cứ vội từ chối người ta thì biết tìm ai thích hợp giờ? Con xem mắt hoài sẽ quen thôi, ai cũng vậy à.”
Ôn Tiếu Tiếu ăn thạch băng, cảm giác lành lạnh trơn mềm và cái ngọt của đường đỏ khiến cô vui vẻ: “Anh ta bảo con bán căn hộ của con đi rồi góp tiền vào đặt cọc mua căn mới với anh ta, trong khi con phải chi nhiều hơn.”
Thái độ của mẹ Ôn lập tức thay đổi: “Vậy thằng đó không được rồi. Con mua căn hộ kia trước khi cưới, vậy nên đó là tài sản trước khi kết hôn của riêng con. Bây giờ thằng đó lại bảo con bán đi để mua nhà cưới chung, xong còn bắt con chi nhiều hơn. Mơ đẹp quá nhỉ?”
Ôn Tiếu Tiếu gật đầu liên tục: “Thì đó. Rõ ràng là anh ta không tự mua nhà nổi nên mới bẫy người khác mua cùng. Nếu con không ở nhà lớn đuược thì khỏi ở là xong mà, cần gì làm khó bản thân thế chứ.”
“Cũng không thể nói vậy được, dù gì nhà ở cũng rất quan trọng, dính líu tới chuyện sau này con cái mình học ở đâu nữa. Nhưng chắc chắn không thể bán căn hộ kia của con được, coi như đường lui của con.” Mặc dù bây giờ, mẹ Ôn rất lo lắng chuyện hôn nhân của Ôn Tiếu Tiếu, nhưng nếu cô không tìm được ai thật thì ít nhất vẫn còn một căn hộ của riêng mình. Dù sao phòng ở cũng đáng tin hơn đàn ông.
Bà thở dài, nói với Ôn Tiếu Tiếu: “Để mẹ bảo dì Liêu tìm giúp con người khác.”
“Thôi không cần đâu mẹ, thất bại hai lần liên tiếp làm con thấy hơi sang chấn tâm lý rồi này.” Ngoài miệng thì Ôn Tiếu Tiếu bảo mình “sang chấn tâm lý”, nhưng thật ra trong lòng đang nghĩ tới Lâm Duật Xuyên.
Bây giờ cô đã quyết định xem tình hình giữa mình và Lâm Duật Xuyên thế nào, đương nhiên không thể hai lòng đi xem mắt với người khác được. Nhưng tạm thời cô không định kể mẹ mình chuyện này, lỡ sau này thất bại thì mọi người đều xấu hổ.
Chủ yếu là cô xấu hổ.
Mặc dù mẹ Ôn không hiểu ý cô khi nói “sang chấn tâm lý” là gì, nhưng xét thấy con gái cũng mệt rồi, thế là đồng ý cho cô dừng xem mắt một thời gian: “Vậy dọn dẹp hàng quán rồi về nhà ăn cơm đã, ba con chắc làm cơm tối xong rồi.”
“Xong ngay ạ!”
Siêu thị có thuê hai nhân viên nên dù mẹ Ôn có rời đi thì cũng có người trông coi. Bởi vì ngày thường bận bán thạch băng, cho nên ba Ôn sẽ mang thức ăn tới, ba mẹ cô ăn tại siêu thị luôn. Nhưng hôm nay Ôn Tiếu Tiếu trở về, thế là ba người ăn ở nhà.
Ba Ôn biết con gái sắp về thì đặc biệt làm toàn món cô thích. Ông biết dạo này Ôn Tiếu Tiếu xem mắt, nhưng tâm trạng nhẹ nhàng hơn mẹ Ôn nhiều. Ông cảm thấy con gái mình tốt như vậy thì cần gì phải lo lắng.
Mẹ Ôn nói, đó là vì ông chưa thấy hiện trường máu tanh ở góc xem mắt công viên Nhân dân thôi.
Ba Ôn lại khịt mũi khinh bỉ lời bà.
Hiển nhiên là chẳng coi “hiện trường máu me” đó ra gì.
Cơm nước xong xuôi, Ôn Tiếu Tiếu vội vàng xin về căn hộ của mình. Mẹ Ôn bảo cô cứ ngủ lại đây đêm nay, dù sao căn hộ của cô cũng có chạy được đâu.
Nhưng Ôn Tiếu Tiếu lại từ chối: “Không được, không được. Con còn phải về tưới cà chua với ớt chuông của con nữa.”
Nơi ban công căn hộ của Ôn Tiêu Tiếu có trồng vài chậu cà chua và ớt chuông. Qua vài tháng hết lòng chăm sóc, bây giờ đã đến mùa thu hoạch. Cô vừa hái một lứa xuống thì lại có lứa mới mọc ra, chắc phải ăn được hai tháng.
Chỉ là tiết trời bây giờ nóng bức nên phải tưới nước mỗi sáng, mỗi tối, nếu không cây sẽ héo hết. Ôn Tiếu Tiếu cứ đòi về tưới cây, mẹ Ôn không giữ cô thêm nữa.
Thế là cô bắt xe quay về căn hộ của mình.
Căn hộ mới của Ôn Tiếu Tiếu nằm ở vùng ngoại ô phía nam thành phố, cũng là nơi chính phủ chú trọng phát triển mấy năm nay. Mặc dù vị trí căn hộ này hơi bất tiện nhưng giá lại rẻ, có khi qua hai năm thì giá cả sẽ bay lên như gió ấy.
Nhưng mua nhà chưa được hai năm, cô đã bắt đầu thấy nơi này phồn hoa hơn trư?c rồi.
Hơn nữa ở đây còn có công viên Ánh Sao và nông trường Ánh Sao. Nếu cần chụp ảnh ngoại cảnh thì ra đây cũng tiện. Đây là một lý do khiến Ôn Tiếu Tiếu chọn mua căn hộ này.
Căn hộ có ba phòng ngủ, một phòng khách. Cô chọn phòng lớn nhất làm phòng ngủ, còn hai phòng còn lại thì trang trí thành phòng làm việc chuyên dùng để quay video và phòng đựng các loại váy, trang sức.
Mặc dù căn hộ không lớn nhưng cô lại rất thích. Hơn nữa chỉ có mình cô sống, nơi đây đã đủ rộng lắm rồi.
Ôn Tiếu Tiếu về nhà, đổi dép xong thì ra trước ban công tưới nước cho cà chua và ớt chuông, sau đó mới tắm rửa, ngồi vào trước máy tính.
Cô vốn định cắt ghép video, nhưng mãi mà không tập trung làm việc được, thế nên mở website ra tìm kiếm từ khóa “kiến trúc Xuân Húc”.
Đây là tên công ty do Lâm Duật Xuyên thành lập. Lúc đọc tư liệu về anh, Ôn Tiếu Tiếu đã thầm ghi nhớ.
Có rất nhiều kết quả tìm kiếm hiện ra. Ôn Tiếu Tiếu nhìn lướt qua, sau đó nhấp vào trang web chính thức của công ty.
Giao diện trang web theo hướng nhẹ nhàng, tinh tế. Ngoài phần giới thiệu công ty thì còn có vài tác phẩm tiêu biểu, phần phổ cập kiến thức về khớp nối mộng âm dương.
Lâm Duật Xuyên là người sáng lập công ty nên có phần giới thiệu riêng. Ôn Tiếu Tiếu đọc thử, thấy y hệt những gì anh viết trong tư liệu, chỉ là phần giới thiệu trên web chi tiết hơn chút thôi… Nào là trình độ của sinh viên đứng đầu khoa Kiến trúc của đại học Mỹ thuật, rồi dự án anh đã từng tham gia và giải thưởng anh đạt được.
Ôn Tiếu Tiếu lăn chuột xuống, thấy hàng loạt loại cúp, ngoài cúp của các cuộc thi chuyên ngành thì còn có giải thưởng từ những sự kiện từ thiện nữa. Anh còn được đài truyền hình ABA phỏng vấn và xuất hiện trên rất nhiều tạp chí, hiển nhiên là một người tài xuất chúng trong giới.
Kiến thúc về khớp nối mộng âm dương của Ôn Tiếu Tiếu chỉ giới hạn trong vài khái niệm cơ bản mà cô nghe một chị gái nhỏ học khoa Kiến trúc nói lúc tham gia sự kiện Hán phúc mà thôi. Bây giờ khi nghiêm túc nghiên cứu lại, cô mới phát hiện khớp nối mộng âm dương có cả lịch sử truyền thống văn hóa lâu đời, nào đơn giản như cô nghĩ.
Thị trường hiện nay có rất nhiều công ty kiến trúc làm về khớp nối mộng âm dương, cũng có rất nhiều khách hàng yêu chuộng mua hàng. Nhưng trong những công ty đó, công ty kiến trúc Xuân Húc của Lâm Duật Xuyên là công ty có danh tiếng tốt nhất. Sản phẩm của họ đều rất tinh xảo, không chỉ có kiến trúc cổ siêu thực mà còn có kiến trúc giả cổ do Lâm Duật Xuyên tự mình thiết kế.
Giá của mấy mô hình gỗ này không hề rẻ, nhưng bán rất chạy, thậm chí còn có sản phẩm đã hết hàng.
Trong lúc Ôn Tiếu Tiếu tìm hiểu về Lâm Duật Xuyên trên mạng thì Lâm Duật Xuyên cũng đang tìm hiểu “Đào Chi Yêu Yêu” trên Weibo.
Hôm nay khi Ôn Tiếu Tiếu cho anh xem ảnh thì có vài tấm chụp phải Weibo nhưng khá mờ. Ôn Tiếu Tiếu không để ý chi tiết đó, nhưng Lâm Duật Xuyên lại nhớ rất kỹ.
Weibo tên Đào Chi Yêu Yêu này quả đúng là Ôn Tiếu Tiếu, avatar là hình chụp cô. Tài khoản có hơn một triệu lượt theo dõi. Đa số bài viết được Ôn Tiếu Tiếu đăng tải đều là ảnh chụp khi cô làm mẫu ảnh, thỉnh thoảng cũng cô đăng vài chuyện thường ngày.
Dưới mỗi bài đăng đều có rất nhiều bình luận của fan hâm mộ. Chỉ cần là bình luận có liên quan tới váy lolita, Ôn Tiếu Tiếu đều sẽ kiên nhẫn trả lời. Lâm Duật Xuyên lướt xem một lúc thì tổng hợp được một kết luận… Ôn Tiếu Tiếu rất nổi tiếng trong giới này, chỉ cần là váy cô từng mặc thì đều bán rất chạy.
Lâm Duật Xuyên không hiểu về váy lolita lắm, nhưng anh có khiếu thẩm mỹ. Đúng là mỗi chiếc váy Ôn Tiếu Tiếu mặc đều rất xinh, hơn nữa nhìn ảnh là biết cô chụp rất nghiêm túc, có nhiều người theo dõi như vậy cũng là bình thường.
Ngoài ra còn có một thu hoạch ngoài ý muốn đó là anh phát hiện tài khoản Pilipili của Ôn Tiếu Tiếu cũng tên là Đào Chi Yêu Yêu. Tài khoản này có hơn ba triệu lượt theo dõi. Mỗi tháng, Ôn Tiếu Tiếu đều đăng một video mới lên. Ngoại trừ nội dung liên quan tới váy lolita thì còn có vài nội dung khác.
Lâm Duật Xuyên xem vài cái. Tiết tấu video của Ôn Tiếu Tiếu khá chậm, nhưng sẽ không khiến người xem thấy chán mà lại rất thư giãn.
Đương nhiên khi nhìn xuống phần bình luận có thể phát hiện dù Ôn Tiếu Tiếu chỉ ngồi ở đó thì cũng sẽ có hàng nghìn người vào xem.
Lâm Duật Xuyên xem video của Ôn Tiết Tiết một lúc lâu, cứ vậy trong vô thức, anh đã phân biệt rõ ràng kiểu dáng các loại váy, áo váy, chân váy, váy phồng.
Tác giả có lời muốn nói:
Ôn Tiếu Tiếu: Ui giỏi thế, vậy có chấm được kiểu váy nào chưa?
Lâm Duật Xuyên: …
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...