Ôn Tiếu Tiếu nhìn thấy có người trong phần bình luận đoán được cả tên Lâm Duật Xuyên thì cực kỳ ngạc nhiên. Lúc trước cô từng nghe nói có fan hâm mộ nhận ra idol của mình thông qua tay và bóng lưng, nhưng rõ ràng Lâm Duật Xuyên chẳng phải idol, cùng lắm chỉ tính là một người nổi tiếng có lòng nhân ái thích từ thiện thôi.
Nhưng ngay sau đó cô hiểu ra, chuỗi vòng Phật trên cổ tay anh đã là dấu hiệu nhận biệt rõ ràng nhất rồi.
Lâm Duật Xuyên là người sáng lập xây dựng Xuân Húc, chỉ cần là người từng mua mô hình của công ty này đều sẽ biết đến anh. Bây giờ có một fan nhận ra anh bằng chuỗi vòng ấy thì cũng chẳng phải chuyện gì lạ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Không ngờ Yêu Yêu được cưới vào nhà giàu đấy!!”
Ôn Tiếu Tiếu nhìn đa số bình luận đều là fan hâm mộ xúc động khi cô được cưới vào nhà giàu mà lòng phức tạp. Vốn dĩ cô chỉ định chia sẻ một video lên màu cho mô hình xếp gỗ chứ đâu phải muốn khoe khoang gì đâu. Hơn nữa ban đầu cô chọn anh cũng chẳng phải vì anh giàu có.
“Thôi cho xin, Yêu Yêu nhà ta cũng là phú bà đó trời. Ngoại hình cô ấy còn đẹp như vậy. Mà lần trước bộ mô hình kia cũng nhờ Yêu Yêu quảng bá nên cháy hàng luôn đấy chứ đâu. Khó nói là ai được cưới vào nhà giàu lắm nha. [đầu chó]”
Ôn Tiếu Tiếu nhấn like bình luận đó.
Đinh Dương cầm điện thoại xem video của Ôn Tiếu Tiếu cùng Lâm Duật Xuyên, không ngờ sẽ nhìn thấy bình luận như vậy nên bật cười thành tiếng: “Sếp Lâm, tôi cảm thấy cư dân mạng này nói đúng lắm, anh cưới được một phú bà xinh đẹp rồi.”
Nói rồi anh ấy chỉ vào cái like của Ôn Tiếu Tiếu, cười lớn hơn: “Mà chị dâu còn like comment này nữa, ý là chị ấy đồng tình với quan điểm đó phải không? Không ngờ còn có ngày này, hóa ra sếp Lâm của chúng ta cũng có ngày ăn bám.”
Lâm Duật Xuyên quay đầu nhìn anh ấy, cười khinh bạc: “Ngưỡng mộ à? Không phải cứ muốn ăn bám là được ăn đâu.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đinh Dương: “…”
Còn không biết xấu hổ mà tự hào như vậy nữa! Sa đọa!
Ai ngưỡng mộ chứ!
Đêm hôm ấy khi Lâm Duật Xuyên về nhà, Ôn Tiếu Tiếu đang ở trong bếp nấu cơm. Trên bàn bày mấy món cô đã nấu xong. Lâm Duật Xuyên nhìn sang rồi vào bếp hỏi Ôn Tiếu Tiếu đang bận rộn: “Tiếu Tiếu, sao em tự nấu cơm tối rồi?”
Lâm Duật Xuyên không có tư tưởng Ôn Tiếu Tiếu ở nhà suốt nên phải gánh vác hết việc nhà. Hơn nữa co dù Ôn Tiếu Tiếu thường hay ở nhà thì cô cũng làm việc tại nhà. Anh đã xem ảnh chụp quảng cáo váy lolita của Ôn Tiếu Tiếu. Bình thường muốn chụp thì phải trang điểm, thay đồ từ sáng, sau đó quá trình chụp sẽ kéo dài suốt mấy tiếng đồng hồ. Nếu phải chụp hai bộ thì sẽ bận rộn từ sáng tới tối luôn.
Chứ đừng nói sau đó còn phải chỉnh ảnh mất rất nhiều thời gian.
Ôn Tiếu Tiếu không có đội ngũ riêng cho nên phải tự mình làm hết mọi chuyện. Trước đây Lâm Duật Xuyên có tán gẫu với cô, hỏi cô có muốn ký hợp đồng với công ty nào không. Trong giới, Ôn Tiếu Tiếu cũng là người nổi tiếng hàng đầu cực hot, đương nhiên sẽ có công ty đề nghị ký hợp đồng với cô. Nhưng lúc đầu cô lựa chọn ngành nghề tự do là vì nó tự do, nếu ký hợp đồng với công ty rồi thì chắc chắn sẽ bị giới hạn trong mọi việc.
Cho nên tới tận bây giờ, cô vẫn luôn làm việc một mình. Mặc dù như vậy sẽ vất vả hơn nếu có đội ngũ riêng, nhưng mỗi một video do cô làm đều rất có chất riêng, không bị ảnh hưởng bởi bất kỳ ai.
Với Lâm Duật Xuyên, cả hai đều đi làm nên đương nhiên phải chia nhau gánh vác việc nhà. Nhà vệ sinh đã có người giúp việc định kỳ lau dọn giúp, còn việc nấu ăn thì cả hai đều thạo nên chẳng cần thuê ai.
Nghe Lâm Duật Xuyên nói, Ôn Tiếu Tiếu quay đầu, ngại ngùng nhìn anh: “Có chuyện này em phải thông báo cho anh.”
Lâm Duật Xuyên đã lờ mờ đoán được cô định nói gì, nhưng vẫn giả vờ không biết và tò mò hỏi: “Chuyện gì?”
Ôn Tiếu Tiếu vặn nhỏ lửa rồi đặt vá xuống, chắp tay nhìn anh: “Thật sự xin lỗi! Hôm nay em đăng video lên thì có người nhận ra anh mất! Em không ngờ sẽ thành ra như vậy!”
Bởi vì thấy chột dạ nên Ôn Tiếu Tiếu mới cất công xuống bếp nấu cơm tối như một lời xin lỗi dành cho Lâm Duật Xuyên.
Anh nghe cô nói xong thì đưa tay nới lỏng cà vạt, nhíu mày lại như đang khổ não lắm: “Họ đều biết anh là ai rồi à?”
“Đúng vậy.” Ôn Tiếu Tiếu hơi ngẩng đầu lên nhìn anh, sắc mặt ảo não, “Việc này có ảnh hưởng gì tới anh không? Nếu có thì em sẽ xóa video ngay.”
Thấy dáng vẻ của cô, cuối cùng Lâm Duật Xuyên cũng không giả vờ được nữa. Anh giơ tay xoa đầu Ôn Tiếu Tiếu, cười với cô: “Ảnh hưởng gì được chứ? Cũng đâu phải là anh không được lộ mặt đâu?”
“Thì đương nhiên là vậy…”
Ôn Tiếu Tiếu còn muốn giải thích nhưng chưa kịp nói thì đã bị Lâm Duật Xuyên cắt ngang: “Chọc em thôi. Hôm nay sau khi em đăng tải video thì Đinh Dương đã nói anh rồi.”
Ôn Tiếu Tiếu ngẩn người. Phải ha, hình như tài khoản chính thức của Xuân Húc có follow cô thật.
“Vậy là anh biết từ trước rồi hả?”
“Ừ, gồm cả chuyện em bấm like bình luận kia nữa.”
“…” Hôm nay Ôn Tiếu Tiếu chỉ like một bình luận nên khỏi nghĩ cũng biết là bình luận nào, “Khụ khụ, em nấu xong rồi.”
Rõ ràng là cô cố ý chuyển chủ đề, nhưng Lâm Duật Xuyên không đê rý.
Anh đi tới trước bếp, tắt bếp: “Để anh.”
“Ồ.” Ôn Tiếu Tiếu cởi tạp dề, rời khỏi phòng bếp.
Chuyện này cứ vậy mà tạm khép lại, cả hai không ai nhắc tới nữa. Video Ôn Tiếu Tiếu đăng vẫn đang tăng view liên tục. Số người xem càng ngày nhiều, sự chú ý của mọi người cuối cùng cũng tập trung vào mô hình xếp gỗ.
Hai ngày nay Ôn Tiếu Tiếu không rảnh để trực chờ trên web, bởi vì cô bận tập trung chuẩn bị cho kỳ thi sắp tới, đến mức tối ngủ còn mơ thấy mình đang giải đề.
Vào ngày thi, Ôn Tiếu Tiếu dậy rất sớm, xuống lầu ăn sáng trước.
Mỗi ngày Lâm Duật Xuyên đều dậy sớm hơn cô nên khi làm bữa sáng sẽ làm thêm một phần cho cô. Hôm nay Ôn Tiếu Tiếu vào bếp nhìn thấy tủ lạnh có dán một tờ giấy note, bên trên có nét chữ bút máy xinh đẹp… Chúc em thi tốt.
Là chữ của Lâm Duật Xuyên.
Khóe miệng Ôn Tiếu Tiếu vô thức nhoẻn lên. Cô lấy tờ giấy note xuống rồi mở tủ lạnh, nhìn thấy dĩa cơm trứng omurice Lâm Duật Xuyên đã làm lúc sáng.
Bên trên phần trứng omurice còn có sốt cà chua viết thành số một trăm màu đỏ.
Khóe miệng cô lại nhoẻn lên cao hơn. Cô hấp lại cơm trứng rồi chụp hình gửi Lâm Duật Xuyên: “Cảm ơn! Em sẽ cố gắng!”
Ăn bữa sáng do Lâm Duật Xuyên làm xong, Ôn Tiếu Tiếu tràn trề tự tin chuẩn bị lên đường.
Nhưng lúc ra ngoài thì gặp phải chút trở ngại nhỏ.
Bánh Rán Vừng thấy cô định đi mà không dẫn mình theo thì cắn lấy ống quấn cô làm nũng, kêu ư ử lên không cho cô đi.
Ôn Tiếu Tiếu đành phải ngồi xổm xuống, xoa đầu nó: “Bánh Rán Vừng, tao có ra ngoài chơi đâu. Tao đi thi mà, thi xong sẽ về ngay!”
Nhưng Bánh Rán Vừng vẫn bám lấy ống quần cô không buông. Ôn Tiếu Tiếu phải dỗ dành nó mãi thì nó mới miễn cưỡng tha cô.
Càng đến gần địa điểm thi, Ôn Tiếu Tiếu lại càng thấy căng thẳng. Cô hít một hơi thật sau, cố làm lòng mình bình tĩnh lại…Bình tĩnh, Ôn Tiếu Tiếu, hai lần thi thử mày đều được trên 95 điểm, không sao hết!
Đang nghỉ hè nên số lượng người dự thi đông hơn ngày thường. Ôn Tiếu Tiếu tới sau, nhìn dòng người đông như kiến nhưng lòng bỗng chẳng còn hoảng loạn. Bắt đầu bài thi, cô làm bài rất thuận lời, quả nhiên công sức học hành mấy ngày nay không uổng phí.
Cảm ơn cái người phải thi lại ba lần kia đã tiếp thêm nỗ lực cho cô.
Sau khi nộp bài, màn hình hiển thị con số 97 điểm. Cuối cùng Ôn Tiếu Tiếu cũng có thể bình tĩnh hẳn.
Cô đậu rồi!!
Rời khỏi địa điểm thi, việc đầu tiên cô làm là gọi điện cho Lâm Duật Xuyên để chia sẻ niềm vui này với anh.
Lâm Duật Xuyên thấy Ôn Tiếu Tiếu gọi thì biết ngay là chuyện gì. Khóe miệng anh vô thức nhếch lên nở nụ cười, tay nối máy. Anh còn chưa kịp nói gì thì giọng nói phấn khích của Ôn Tiếu Tiếu đã vang lên: “Lâm Duật Xuyên, em thi đậu vòng một rồi! 97 điểm! Em giỏi thật!”
Ý cười trên mặt Lâm Duật Xuyên càng sâu hơn, anh khích lệ cô: “Ừ, Tiếu Tiếu nhà ta giỏi thật!”
“He he.” Ôn Tiếu Tiếu cười phá lên một lúc rồi mới nói tiếp, “Hôm nay khởi đầu thuận lợi như vậy, chắc chắn em sẽ đậu bằng lái xe cho mà coi!”
“Được, tối nay anh về sẽ nấu thêm vài món mừng em.” Lâm Duật Xuyên đang nói thì Đinh Dương và mấy đồng nghiệp hóng hớt nhìn sang. Anh thu lại nụ cười trên mặt, khẽ ho khan một tiếng, “Vậy nhé, anh làm việc tiếp đây.”
“À, thế em không làm phiền anh nữa!”
Sau khi cúp máy, Lâm Duật Xuyên đặt điện thoại sang một bên. Mọi người trong phòng họp vẫn đang giương đôi mắt sáng như sao nhìn anh.
Đinh Dương ho vài tiếng để thu hút sự chú ý của mọi người, tự tin nói: “Mọi người đừng nhìn sếp Lâm nữa, chỉ là nói chuyện điện thoại với chị dâu thôi mà. Chuyện thường ngày, cần gì hoảng.”
Trong phòng họp phát ra tiếng nhịn cười. Lâm Duật Xuyên nhìn sang Đinh Dương, bình thản hỏi anh ấy: “Cậu đã chuẩn bị buổi triển lãm tuần sau xong chưa? Bố trí triển lãm thế nào? Kiểm tra vật phẩm triển lãm hết chưa?”
Tuần tới ở trung tâm triển lãm công viên Ánh Sao có tổ chức một buổi triển lãm văn hóa truyền thống quy mô lớn, hiển nhiên là xây dựng Xuân Húc có nhận được lời mời đến dự. Buổi triển lãm này hợp tác với phía chính phủ nên đa số vật phẩm triển lãm đều không phải đồ công nghệ cao, cũng có nghĩa đây là cơ hội tốt để truyền bá văn hóa truyền thống.
“… Đã chuẩn bị xong rồi. Lát nữa tôi sẽ đến trung tâm triển lãm xem xét lại hiện trường.”
Lâm Duật Xuyên hài lòng gật đầu.
Gần trưa, Ôn Tiếu Tiếu bỗng nhận được một cuộc gọi bảo anh Lâm đã đặt bữa trưa một tháng ở chỗ họ, hôm nay là ngày giao đầu tiên, nên họ hỏi cô có đang ở nhà hay không.
Ôn Tiếu Tiếu hơi ngạc nhiên, bảo họ chuyển hàng tới đi rồi gửi tin nhắn cho Lâm Duật Xuyên: “Anh đặt bữa trưa cho em hả?”
Lâm Duật Xuyên: Ừ, nghĩ lại thì anh thấy ăn thức ăn mới nấu vẫn tốt hơn hâm lại.
Ôn Tiếu Tiếu: Nhưng đó là Thiên Hạ Cư đó, anh còn đặt hẳn một tháng!
Lâm Duật Xuyên: Anh không yên tâm về chất lượng các quán bên ngoài, vẫn là Thiên Hạ Cư ổn nhất.
Ôn Tiếu Tiếu: “…”
Ừ, đương nhiên chất lượng thức ăn ở Thiên Hạ Cư rất ổn, nhưng giá cả tỉ lệ thuận với chất lượng đấy.
Giờ phút ấy, cô cảm thấy mình ăn lời từ Lâm Duật Xuyên quá rồi.
Buổi trưa ăn cơm, buổi chiều Ôn Tiếu Tiếu livestream.
“Hôm nay thi đậu vòng một nên tâm trnagj khá tốt. Với cả một tháng tới tôi bận học lái xe rồi, sẽ không có thời gian livestream đâu, nên mọi người đừng vô acc tôi coi nha.” Ôn Tiếu Tiếu ngồi trước máy tính nói chuyện với fan hâm mộ, “Vậy hôm nay sẽ không để mọi người đợi lâu nữa. Tôi vừa sửa hình vừa tám nhảm với mọi người một lúc vậy.”
“Sửa tấm “khúc ca mùa hè” ấy phải không?”
Ôn Tiếu Tiếu gật đầu, “Đúng thế. Bên hãng gửi hai bộ cho tôi, tôi chụp xong cả hai rồi, chắc hai hôm nữa sẽ đăng đấy.”
Chiếc chân váy này vận chuyển rất nhanh, đắt hàng nửa tháng là hàng được ship tới nơi rồi, bảo đảm các bạn nhỏ được ăn mặc thoải mái trong mùa hè.
Bầu không khí trong phòng livestream đang rất hòa nhã, mãi tới khi có một tài khoản lạ xông vào chửi rủa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...