Không chậm trÃªÌ nưÌa, ông Lương cuÌng vÆ¡Ìi trươÌng laÌng vaÌ SưÌu tưÌc tôÌc Äi ÄêÌn nhaÌ MaÌo.
ÄÆ°Æ¡Ìng ÄêÌn nhaÌ MaÌo cuÌng nÄÌm trên truÌ£c ÄÆ°Æ¡Ìng ÄêÌn nhaÌ chiÌ£ Xoan tôÌi ngaÌy hôm qua.
Hai nhaÌ caÌch nhau chiÌ ÄuÌng một ruộng rau muôÌng, ÄêÌn nÆ¡i, côÌng nhaÌ ÄaÌ mÆ¡Ì, ông VoÌ£ng bươÌc vaÌo trong miệng goÌ£i:
- - NhaÌ MaÌo Äâu hêÌt rôÌi...?
PhiÌa sau chuôÌng boÌ vang lên tiêÌng cuÌa MaÌo:
- - BaÌc VoÌ£ng Æ¡i, chêÌt hêÌt thật rôÌi.
Ãng Lương cuÌng vÆ¡Ìi SưÌu chaÌ£y nhanh ra sau nhaÌ nÆ¡i chuôÌng boÌ, quaÌ không sai, bên trong chuôÌng boÌ laÌ hai con boÌ ÄaÌ chêÌt cưÌng ÄÆ¡, ngưÌa buÌ£ng, chôÌng bôÌn chân lên trÆ¡Ìi.
Ãng VoÌ£ng quay laÌ£i nhiÌn ông Lương rôÌi âÌp uÌng noÌi:
- - BaÌc Lương....như...như naÌy...laÌ sao...?
Ãng Lương noÌi moÌ£i ngươÌi traÌnh ra, ông lâÌy trong tay naÌi chiêÌc châm ngaÌ ngaÌy hôm qua rôÌi cuÌng chiÌch vaÌo phâÌn ÄuÌi cuÌa con boÌ ÄÃªÌ lâÌy maÌu.
ÄÆ°a cây châm ngaÌ ra trươÌc mÄÌ£t moÌ£i ngươÌi, ông Lương noÌi:
- - VâÌn laÌ maÌu Äen, không coÌn nghi ngÆ¡Ì giÌ nưÌa, hai con boÌ naÌy cuÌng chêÌt do biÌ£ truÌng Äộc.
MaÌ loaÌ£i Äộc naÌy giôÌng vÆ¡Ìi loaÌ£i Äộc ÄaÌ giêÌt chêÌt caÌ ÄaÌn gaÌ nhaÌ cô Xoan ngaÌy hôm qua.
Ãng VoÌ£ng hoang mang cÃ´Ì gÄÌng nhiÌn maÌu trên cây châm ngaÌ một lâÌn nưÌa, SưÌu thiÌ vâÌn chưa hiêÌu lÄÌm nên SưÌu hoÌi:
- - Vậy laÌ sao baÌc trươÌng laÌng..?
Ãng VoÌ£ng ÄaÌp:
- - TôÌi hôm qua, ÄaÌn gaÌ nhaÌ cô Xoan cuÌng chêÌt y như thÃªÌ naÌy.
LuÌc ÄoÌ thâÌy Lương ÄaÌ lâÌy châm ngaÌ voi ra ÄÃªÌ thÆ°Ì maÌu gaÌ, kêÌt quaÌ maÌu trên ÄâÌu cây châm coÌ maÌu Äen xiÌ, laÌ maÌu dộc.
XaÌc con gaÌ ÄÃªÌ qua 1 Äêm ÄaÌ thôÌi rưÌa như nhưÌng giÌ chuÌng ta nhiÌn thâÌy ngoaÌi ÄiÌnh saÌng nay.
MaÌo nôÌi khuÌng:
- - ÄÆ°Ìa naÌo, ÄÆ°Ìa naÌo laÌ£i laÌm troÌ thâÌt ÄÆ°Ìc naÌy cÆ¡ chưÌ...?
SưÌu ÄêÌn giÆ¡Ì ÄaÌ bÆ¡Ìt nghi ngÆ¡Ì rÄÌng gaÌ nhaÌ chiÌ£ Xoan chêÌt laÌ do MaÌo.
BÆ¡Ìi chÄÌng thÄÌng ngu naÌo laÌ£i Äi haÌ£ Äộc 2 con boÌ nhaÌ miÌnh caÌ, tiÌnh thiệt haÌ£i thiÌ hai con boÌ Ã¢Ìy coÌn gâÌp nhiêÌu lâÌn ÄaÌn gaÌ, tuy nhiên việc MaÌo không daÌm thÄÌp hương trươÌc ÄiÌnh thÆ¡Ì ThaÌnh HoaÌng laÌng vâÌn coÌ giÌ ÄoÌ khiêÌn SưÌu chưa yên tâm.
Nhưng ÄoÌ không phaÌi laÌ việc câÌn suy nghiÌ bây giÆ¡Ì, ÄaÌ coÌ gia câÌm, gia suÌc biÌ£ chêÌt do truÌng Äộc.
ThÃªÌ rôÌt cuộc Äộc ÄoÌ laÌ do ai boÌ, vaÌ tÆ°Ì Äâu maÌ ra....? Äây mÆ¡Ìi chiÌnh laÌ ÄiêÌu câÌn lo lÄÌng ngay luÌc naÌy.
SưÌu hoÌi ông Lương:
- - NêÌu thâÌy ÄaÌ noÌi laÌ Äộc thiÌ liệu thâÌy coÌ thÃªÌ phân tiÌch xem thÆ°Ì Äộc ÄoÌ coÌ nguôÌn gôÌc tÆ°Ì Äâu ÄÆ°Æ¡Ì£c không aÌ£...? Hôm qua cô Xoan ra ngoaÌi thiÌ coÌn coÌ khaÌ nÄng laÌ ngươÌi khaÌc haÌ£ Äộc, nhưng nhaÌ MaÌo Äây, vợ MaÌo Æ¡Ì nhaÌ caÌ ngaÌy, muôÌn Äi vaÌo trong nhaÌ phaÌi Äi qua côÌng, nhaÌ coÌn coÌ choÌ, chÄÌng leÌ ngươÌi laÌ£ vaÌo maÌ chiÌ£ MaÌo không biêÌt hay sao...?
Ãng Lương ÄaÌp:
- - Cậu biÌnh tiÌnh, tôi noÌi laÌ do Äộc, nhưng chưa bao giÆ¡Ì tôi noÌi laÌ do con ngươÌi haÌ£ Äộc.
ÄiêÌu cậu thÄÌc mÄÌc cuÌng chiÌnh laÌ ÄiêÌu maÌ caÌ Äêm qua tôi suy nghiÌ, hôm qua tôi coÌn Äem thoÌc nhaÌ cô Xoan vêÌ, saÌng nay duÌng thoÌc ÄoÌ cho gaÌ nhaÌ baÌc VoÌ£ng môÌ, kêÌt quaÌ mâÌy con gaÌ không sao caÌ, như vậy Äộc không phaÌi biÌ£ thaÌ vaÌo thưÌc Än.
" Ve....Vo...Ve "
ChuôÌng boÌ nên ruôÌi nhÄÌ£ng vo ve khaÌ nhiêÌu, chuÌng Äậu trên thaÌnh chuôÌng, trên xaÌc hai con boÌ, trên caÌ maÌng nươÌc nÆ¡i chuôÌng boÌ......Äột nhiên ông Lương nhiÌn thâÌy hai con ruôÌi sau khi vưÌa Äậu vaÌo maÌng nươÌc ÄÆ°Æ¡Ì£c vaÌi giây thiÌ bôÌng nhiên chêÌt nôÌi trên mÄÌ£t nươÌc mÄÌ£c duÌ nươÌc trong maÌng râÌt trong vaÌ saÌ£ch.
Khi ông VoÌ£ng, SưÌu cuÌng vợ chôÌng MaÌo vâÌn Äang cÃ´Ì gÄÌng xem ai laÌ ngươÌi haÌ£ Äộc, hay châÌt Äộc ÄoÌ coÌ nguôÌn gôÌc tÆ°Ì Äâu thiÌ hoÌ£ im bÄÌ£t khi ông Lương noÌi lÆ¡Ìn:
- - MoÌ£i ngươÌi trật tự, nhaÌ MaÌo coÌ thÃªÌ cho tôi biêÌt ÄiêÌu naÌy ÄÆ°Æ¡Ì£c không...?
MaÌo ÄaÌp:
- - CoÌ chuyện giÌ baÌc cÆ°Ì hoÌi..?
Ãng Lương hoÌi:
- - NươÌc naÌy hai viÌ£ lâÌy Æ¡Ì Äâu...?
Vợ MaÌo traÌ lÆ¡Ìi:
- - DaÌ£ laÌ nươÌc giêÌng Æ¡Ì gâÌn ÄiÌnh ÄâÌy aÌ£.
Bao nÄm nay dân laÌng naÌy vâÌn duÌng nươÌc Æ¡Ì giêÌng laÌng.
VưÌa rôÌi mưa lÆ¡Ìn, nhưng theo thoÌi quen tôi vâÌn ra giêÌng gaÌnh nươÌc vÃªÌ cho gia suÌc uôÌng, rôÌi tÄÌm rưÌa cho chuÌng luôn.
Mưa lÆ¡Ìn nên nươÌc giêÌng dâng cao gâÌn miệng, gaÌnh vÃªÌ cuÌng tiện lÄÌm.
Ãng Lương tiêÌp:
- - Vậy laÌ saÌng nay chiÌ£ cho boÌ uôÌng nươÌc giêÌng phaÌi không..?
Vợ MaÌo gật ÄâÌu, ông VoÌ£ng hoÌi:
- - ThâÌy, thâÌy noÌi vậy nghiÌa laÌ sao....? ChÄÌng leÌ trong nươÌc coÌ Äộc...?
Ãng Lương chưa vội chÄÌc chÄÌn, nhưng việc hai con ruôÌi chêÌt trong maÌng nươÌc thật khiêÌn cho ngươÌi ta phaÌi nghi ngÆ¡Ì.
LâÌy châm ngaÌ ra thêm một lâÌn nưÌa, ông Lương nhuÌng phân nưÌa cây châm vaÌo nguôÌn nươÌc.
TâÌt caÌ moÌ£i ngươÌi coÌ mÄÌ£t Æ¡Ì ÄoÌ chÄm chuÌ chÆ¡Ì ÄÆ¡Ì£i xem việc giÌ seÌ xaÌy ra, vaÌ rôÌi moÌ£i ngươÌi taÌ hoÌa, ngay khi cây châm ÄÆ°Æ¡Ì£c nhung vaÌo nươÌc, chiÌ iÌt giây sau chÃ´Ì nươÌc bao quanh cây châm ngaÌ Ã¢Ìy ÄaÌ suÌi boÌ£t trÄÌng, tiêÌp theo ÄoÌ nươÌc trong maÌng chuyêÌn dâÌn vÃªÌ maÌu Äen.
RuÌt cây châm ra, ông Lương noÌi:
- - NgaÌ voi coÌ tiÌnh khaÌng Äộc, nêÌu phaÌt hiện Äộc tôÌ, noÌ seÌ coÌ phaÌn ưÌng.....NươÌc trong maÌng suÌi boÌ£t, ÄôÌi maÌu thiÌ tôi ÄaÌ chÄÌc chÄÌn, nguôÌn nươÌc ÄaÌ biÌ£ nhiêÌm Äộc.
Hai con boÌ chêÌt laÌ do truÌng Äộc sau khi uôÌng nươÌc.
Ãng VoÌ£ng vội hoÌi:
- - Vậy coÌn ÄaÌn gaÌ nhaÌ cô Xoan thiÌ sao...? Liệu coÌ phaÌi cuÌng do nươÌc, nhưng hôm qua cô âÌy noÌi, buôÌi chiêÌu mÆ¡Ìi thaÌ gaÌ, vaÌ tâÌm ÄoÌ cô ta ra ruộng chÆ°Ì không phaÌi Äi gaÌnh nươÌc giêÌng, trươÌc ÄoÌ thiÌ trÆ¡Ìi mưa thông mâÌy ngaÌy, không phaÌi cô âÌy ÄaÌ gaÌnh nươÌc giêÌng vÃªÌ tÆ°Ì trươÌc rôÌi chưÌ...?
Ãng Lương lÄÌc ÄâÌu:
- - Không Äâu, theo nhưÌng giÌ maÌ tôi dự ÄoaÌn.
NhưÌng chuyện kyÌ laÌ£ xaÌy ra trong laÌng chiÌ bÄÌt ÄâÌu khi trÆ¡Ìi taÌ£nh mưa.
Nhưng baÌc trươÌng laÌng naÌy, hiÌnh như nhaÌ cô Xoan cuÌng coÌ một caÌi giêÌng nhoÌ phaÌi không..? Hôm qua trÆ¡Ìi tôÌi nên tôi chiÌ nhiÌn mang maÌng.
Ãng VoÌ£ng gật ÄâÌu:
- - ÄuÌng...ÄuÌng rôÌi, nhaÌ cô Xoan coÌ caÌi giêÌng nhoÌ nÄÌm ngay gâÌn vươÌn.
Ãng Lương tưÌc tôÌc Äi ngay sang bên nhaÌ cô Xoan, moÌ£i ngươÌi cuÌng vội Äi theo.
Ãng VoÌ£ng goÌ£i nhưng bên trong không coÌ ai traÌ lÆ¡Ìi, chÄÌc coÌ leÌ cô Xoan không coÌ nhaÌ.
TiÌnh hiÌnh câÌp baÌch nên ông VoÌ£ng tự Äộng mÆ¡Ì côÌng bươÌc vaÌo trong.
Äi ngang qua hiên nhaÌ, ông Lương nhiÌn thâÌy một ÄÆ°Ìa beÌ gaÌi Äang ngôÌi dươÌi bậc thêÌm, hiÌnh như cô beÌ biÌ£ muÌ nên duÌ moÌ£i ngươÌi Äi ÄêÌn gâÌn cô beÌ vâÌn cÆ°Ì ngôÌi im không noÌi nÄng giÌ caÌ.
Ãng Lương hoÌi:
- - Äây laÌ...?
Ãng VoÌ£ng buôÌn râÌu traÌ lÆ¡Ìi:
- - LaÌ con gaÌi cuÌa cô Xoan, con beÌ tên laÌ MiÌ£, mÆ¡Ìi sinh ra ÄaÌ biÌ£ muÌ vaÌ câm bâÌm sinh.
Gia ÄiÌnh cô Xoan hoaÌn caÌnh lÄÌm, chôÌng mâÌt sÆ¡Ìm, cô Xoan một miÌnh nuôi con, con gaÌi thiÌ laÌ£i không ÄÆ°Æ¡Ì£c như nhưÌng ÄÆ°Ìa treÌ khaÌc.
LâÌn naÌy nhaÌ cô âÌy laÌ£i thiệt haÌ£i gâÌn hêÌt, thÃªÌ cho nên tôi mÆ¡Ìi ÄÆ°Ìng ra kêu goÌ£i dân laÌng uÌng hộ cho meÌ£ con cô âÌy.
TaÌ£m boÌ qua cô beÌ, ông Lương cuÌng moÌ£i ngươÌi Äi ra caÌi giêÌng nhoÌ nhaÌ cô Xoan.
CaÌ£nh giêÌng coÌ một chậu nươÌc, nhiÌn xung quanh một voÌng, ông Lương noÌi moÌ£i ngươÌi ÄÆ°Ìng Äi laÌ£i, tiêÌp ÄoÌ Ã´ng Lương soi kyÌ khu vực giêÌng.
Xung quanh chậu nươÌc coÌ vô sÃ´Ì nhưng vêÌt chân gaÌ haÌy coÌn in hÄÌn laÌ£i bÆ¡Ìi phâÌn ÄâÌt quanh giêÌng vâÌn coÌn âÌm ươÌt.
DuÌng châm ngaÌ ÄÃªÌ thÆ°Ì Äộc nươÌc bên trong chậu, kêÌt quaÌ cuôÌi cuÌng cuÌng y hệt như nươÌc trong maÌng nhaÌ vợ chôÌng MaÌo.
Ãng Lương nhiÌn cây châm maÌ sÄÌc mÄÌ£t nhợt Äi, ÄuÌng luÌc ÄoÌ, cô Xoan Äi vêÌ, trên tay câÌm rÃ´Ì rau sam, chÄÌc coÌ leÌ cô Xoan mÆ¡Ìi Äi haÌi, vaÌ Äây laÌ bưÌa trưa cuÌa hai meÌ£ con cô.
NhiÌn thâÌy moÌ£i ngươÌi, cô Xoan ÄÄÌ£t rÃ´Ì rau xuôÌng hiên rôÌi chaÌ£y laÌ£i hoÌi:
- - CaÌc baÌc, caÌc baÌc Äang laÌm giÌ vậy aÌ£...?
Ãng Lương hoÌi cô Xoan:
- - Chậu nươÌc naÌy cô lâÌy Æ¡Ì Äâu vậy...? CoÌ phaÌi tÆ°Ì giêÌng laÌng không..?
Cô Xoan ÄaÌp:
- - BaÌc noÌi giÌ vậy..? NhaÌ em cuÌng coÌ giêÌng nên bao nÄm nay em coÌ duÌng nươÌc giêÌng laÌng Äâu.
NươÌc trong chậu laÌ em muÌc lên tÆ°Ì chiêÌu hôm qua, thaÌ gaÌ ra thiÌ phaÌi muÌc nươÌc cho chuÌng noÌ uôÌng chưÌ..
Ãng VoÌ£ng nhiÌn cô Xoan hôÌt hoaÌng:
- - NươÌc giêÌng nhaÌ cô coÌ Äộc, ÄoÌ chiÌnh laÌ nguyên nhân khiêÌn cho caÌ ÄaÌn gaÌ biÌ£ chêÌt ÄoÌ.....CaÌ nhaÌ MaÌo....
Ãng Lương ngÄÌt lÆ¡Ìi ông VoÌ£ng, ông Lương noÌi run run gioÌ£ng:
- - Không chiÌ nươÌc giêÌng nhaÌ cô âÌy coÌ Äộc Äâu, maÌ laÌ tâÌt caÌ nguôÌn nươÌc trong laÌng naÌy, trÆ°Ì nươÌc mưa......ÄêÌu ÄaÌ biÌ£ nhiêÌm Äộc.....Äây cuÌng chiÌnh laÌ nguyên nhân phâÌn mai ruÌa biÌ£ nưÌt cÆ°Ì thÃªÌ lan rộng ra khÄÌp nÆ¡i.
Như tôi ÄaÌ noÌi, laÌng gÄÌ£p hoÌ£a lÆ¡Ìn rôÌi.......
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...