Miệt Thị Thần Tông Đạo Tử Ta Muốn Chết Nha!


“Giỏi cho một tên Luyện Khí rác rưởi, gan to bằng trời lại dám nhục nhã ta, muốn chết!”Thái độ của Đinh Duyệt triệt để chọc tức Phương Bình, Luyện khí nhỏ nhỏ, loại người này, hắn phất tay cũng đủ làm đối phương hóa thành bụi.Bởi vậy, lời còn chưa dứt, từ làn khói đen Phương Bình đã lấy ra một thanh chủy thủ.Đây là pháp bảo gắn liền với mệnh hắn ta.Đệ tử Thiên Thi môn tuy dựa vào việc thao túng con rối u minh để cùng chiến đấu, nhưng cũng không thể vì thế mà coi thường thực lực chân chính của họ.U Hồn chủy thủ được Phương Bình nuôi dưỡng rất lâu, nó đối với hắn ta như chân như tay, tâm ý tương thông, hòa làm một mà hành động.Xuy ~~U Hồn chủy thủ lóe hàn quang, tốc độ kinh người, nhanh chóng rút ngắn khoảng cách giữa hai người, đâm thẳng đến giữa hai hàng mày Đinh Duyệt, một kích này, Phương Bình thật sự muốn giết chết hắn.Thế cờ tính toán kĩ đôi khi cũng gặp sơ hở, gió rít vù vù, U Hồn tưởng chừng không thể đỡ nổi vậy mà bị một tầng ánh sáng dễ dàng đánh bật.Đinh Duyệt nắm tay rồi lại mở, trong lòng chỉ biết im lặng.“Sở lão nhân, ngươi cho ta nhiều bùa chú như vậy làm gì? Lại còn đều là cấp bậc Nguyên Anh trở lên, sát chiêu của người ta đánh ra mạnh mẽ như thế cũng không động được?”Mới nãy, Đinh Duyệt vì thỏa mãn hệ thống nên cứng nhắc tuân thủ theo quy định, tùy tùy tiện tiện thò tay vào túi trữ vật móc ra một lá bùa phòng ngự bóp nát.

Vốn nghĩ nếu lá bùa này ngăn không nổi đối phương, chính mình là có thể chết.Kết quả, tùy tiện vớ đại một cái, cũng được cấp bậc Nguyên Anh.


Nguyên Anh đó, Kim Đan sơ kỳ như Phương Bình chống lại được sao?Thôi đành, nếu hắn ta đã không giết được, thì bản thân tự đi xử lý vậy.

Ai bảo ngươi vô dụng quá làm chi?Đinh Duyệt giơ tay lại lấy ra một lá bùa, đây là Lôi Hỏa phù, cấp bậc Nguyên Anh.Oanh ~~Lôi điện lập lòe, lửa phun cháy rực rỡ, đối mặt với biến hóa nhanh chóng, Phương Bình cẳn bản phòng bị không kịp, trốn không thoát, trực tiếp kêu thảm một tiếng cháy đen như than cốc.Mảnh linh hồn suy yếu từ trong thân xác hắn ta bay ra, lại lần nữa gặp phải lôi kích cùng ngọn lửa nóng rực, tiếng kêu thê lương thảm thiết không ngừng vang vọng, nháy mắt một mảnh tro bụi bay đi.Mà Đinh Duyệt bên ngoài cơ thể có phù trú phòng ngự cấp bậc Nguyên Anh, bình yên vô sự.Này ~~Chân núi Huyền Ngọc Phong thoáng lặng ngắt như tờ, nhìn Phương Bình dưới ngọn lửa trực tiếp hóa bụi tan biến, mọi người đều có chút hóa đá.Đinh Duyệt có phải tiền bối đại năng hay không tạm thời chưa nói, nhưng chắc chắn một điều hắn tuyệt đối không phải là rác rưởi ngoại môn đệ tử đồn đại, bằng không phù trú cấp Nguyên Anh kia giải thích làm sao?Liễu Nghiên Hinh, Đạm Đài Như Băng mày đẹp nhíu lại, các nàng tuy tư chất đỉnh cao, lại tẻ tuổi nhất trong đám tinh anh, thế nhưng tu vi vẫn còn chưa đạt đến Nguyên Anh kỳ.Một màn bắt mắt thể hiện vừa rồi, hai nàng cảm nhận được sự uy hiếp, đồng thời không tránh được đối Đinh Duyệt sinh ra kiêng kị.Dù cho đối phương không phải Nguyên Anh, nhưng phù trú cấp bậc này cũng đủ nhiều, xem ra khó đối phó.Đương nhiên, nếu thật sự chỉ đua át chủ bài, các nàng căn bản không sợ.


Thân là Cửu Xuyên Thánh Đạo tông Thánh Nữ, Thần Nữ trên người bảo vật lại sao lại thiếu?Mấu chốt Đinh Duyệt quá bình tĩnh, hắn vừa rồi rõ ràng đối tu vi Kim Đan sơ kỳ mang theo miệt thị, giống như tiền bối nhìn trẻ nhỏ đùa vui nghịch ngợm.Tu sĩ Luyện Khí bình thường, dù có được phù trú Nguyên Anh, nhưng trước việc đối mặt sống chết, cũng tuyệt đối không bình thản như thế.Chẳng lẽ hắn dùng phù Trú Nhan cố tình ngụy trang?Nếu không người khôn khéo như Nguyên Tuy sao lùi bước thỏa hiệp?Tử Dương tông đường, Đại Hạ hoàng triều hoàng tử Nguyên Tuy, giờ phút này trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm.Còn may, trước đó bản thân không làm “Đinh tiền bối” tức giận, bằng không khả năng không còn mạng rời khỏi đám người xuống núi.“Vẫn là hoàng tử anh minh, nguy hiểm thật a.”Nhìn Phương Bình chớp mắt tan thành tro bụi, những thị thiếp, tùy tùng của Nguyên Tuy tất cả đều cảm thấy trong lòng sợ hãi, đồng thời đối Nguyên Tuy tràn đầy cảm kích.Lạc Trường Thanh mày kiếm nhíu chặt, vẫn là không đi lên khiêu chiến Đinh Duyệt.Hắn là võ si, nhưng không phải tên ngốc.Thiếu niên trước mắt này, dùng cả bùa chú để chiến đấu, tu vi của bản thân còn chưa tu luyện đến cấp bậc cao như vậy, nếu ngu đần đi lên, tuyệt đối sẽ bị đánh bại trong nhục nhã, tên ngốc chỉ có tên ngốc mới xông lên.“Ca, tiểu tử này” Thiếu nữ áo đỏ bên cạnh Phan Long vừa định nói chuyện, đã bị hắn xua tay ngăn lại.Người khác không động, Ngự Thú tông cũng sẽ không cường ngạnh xuất đầu, hơn nữa người chết chính là Thiên Chi Môn đệ tử, thuộc hạ Diêm Mặc, đi tranh xuất cũng không tới lượt bọn họ.“Đinh sư huynh làm tốt lắm, Đinh sư huynh quả nhiên vô địch!”“Đinh sư huynh, Đinh sư huynh ~~”Trải qua sự yên lặng ngắn ngủi, những đệ tử Huyền Ngọc Phong từ trong ngạc hiên dần dần khôi phục, bắt đầu lớn tiếng hoan hô gào thét.Ảnh hưởng không khí náo nhiệt, một ít đệ tử của các phong khác ở Thái Huyền Tông cũng chủ động gia nhập, bọn họ hô lớn tên Đinh Duyệt, tâm trạng nghẹn khuất lâu ngày nay tự nhiên được phóng thích, thật sự vô cùng kích động tâm can.Bắt đầu là mấy trăm người hò hét hoan hô, nhưng dần dần phát triển trở thành mấy vạn tiếng gầm tụ tập.Khí Vận phảng phất hướng về Huyền Ngọc Phong, bay đến ngưng tụ trên đỉnh đầu Đinh Duyệt.“Chư vị đồng môn, quá khen, Đinh mỗ thẹn thùng không dám nhận, thẹn thùng không dám nhận a.”Đinh Duyệt trong miệng nói không dám nhận, nhưng hắn lại ở hướng về mọi người phất tay bày ra tư thế thăm hỏi, trên mặt đều là biểu cảm thiếu đánh mỉm cười.“Đinh sư huynh không cần quá khiêm tốn, ngài chính tấm gương của ta, ngài chính đại diện cho hai từ vô địch, ai dám đến khiêu khích, nam hết thảy trấn áp, nữ chộp tới ấm giường!”La Nguyệt đứng ở phía sau đội ngũ Huyền Ngọc Phong, lớn tiếng vuốt mông ngựa.Bởi vì hắn cùng Đinh Duyệt quen biết, Đinh Duyệt nếu là thành công quật khởi, hắn cũng có thể đi theo gà chó lên trời không phải sao?“Không sai, Đinh sư huynh không cần quá khiêm tốn, ngươi mạnh nhất, ngươi là hy vọng của Thái Huyền Tông, ai dám khiêu chiến, đều phải bị trấn áp đánh chết, trừ phi nàng là Thánh Nữ.”Đột nhiên, một tên đệ tử nói ra lời như kích động ngòi nổ hô to.


Thanh âm hắn mơ hồ, hơn nữa kết hợp cùng không khí xúc động đang dâng trào của quần chúng, khiến mọi người cũng đều theo đó mà hô to.

Thoắt cái tên này đã lẩn đi nơi nào, để lại đám đông ở lại tiếp tục.Mày liễu của Liễu Nghiên Hinh cùng Đạm Đài Như Băng ngày càng nhíu chặt, sắc mặt tối đi, Lạc Trường Thanh tay không tự giác nắm lấy chuôi khiếm sau lưng, Lý Mộ Thanh xa xa trong mắt hiện lên ý cười bỉ ổi khoái trá.Đinh Duyệt a Đinh Duyệt, ngươi không phải thích ra vẻ sao? Ta đây giúp ngươi tận lực ra vẻ.Lý Mộ Nhiên cố tình thay đổi thanh âm, hô to Đinh Duyệt là người mạnh nhất, mục đích muốn cho Đinh Duyệt triệt để gây thù chuốc oán, một tên chúng hai con nhạn, cũng làm cho Tần Đào kiếm tử ở Thái Huyền Tông căm hận hắn hơn.Chiêu mượn đao giết người, một khi toàn bộ tinh anh trẻ tuổi Tu Tiên giới đều muốn giết hắn, Đinh Duyệt còn chống đỡ được ư?“Không dám không dám, ai lại nói như vậy?”Đinh Duyệt trên mặt tươi cười không đổi, nhưng trong lòng lại mắng hết từ mười tám đời tổ tông tên đệ tử kia.


Đúng là bản thân muốn bị đánh chết, sau đó cường thế trọng sinh trở về, nhưng không phải theo cách gây thù chuốc oán oan gia với toàn bộ người trong thiên hạ.Người này cố ý châm ngòi thổi gió, mưu đồ âm thầm ngáng chân, Đinh Duyệt tính tình tuy tốt, cũng muốn đem tên này bắt được tới trực tiếp tiêu diệt.“Tất cả đều câm miệng!”Diêm Mặc sắc mặt âm trầm như nước.Một cái Phương Bình mà thôi, thân phận pháo hôi, chết không đáng tiếc, nhưng Đinh Duyệt lại theo đó dẫm đạp lên tôn nghiêm của Thiên Thi môn.

Cho nên, hắn đột nhiên quát lớn, thanh chấn hư không, đem ồn ào toàn bộ áp xuống.“Ngươi là người nào? Dám chạy đến Huyền Ngọc Phong kêu gào, cũng muốn có bị trấn áp như tên vừa rồi hả? Không tự lượng sức.”Diêm Mặc khí thế cường đại hơn tên vừa rồi rất nhiều, nhưng Đinh Duyệt căn bản không dao động, một bên run chân, một bên đạm nhiên mỉm cười hỏi lại.Tư thái, cao cao tại thượng, phảng phất thiếu chủ Thiên Chi môn chỉ là con ong cái kiến.Đinh Duyệt tất nhiên đã sớm nhìn ra Diêm Mặc thân phận không đơn giản, nếu có thể dùng kiếm phù đem tên này tiêu diệt, vậy mấy lão gia hỏa sau lưng chắc chắn phát rồ.Đến lúc đó, nếu tới mấy cái Độ Kiếp kỳ hoặc Tiên nhân giết hắn, ôi hoàn mỹ.Lười~~.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận