Mị Vương Tướng Môn Thế Gả Phi

“Tiểu thư, chúng ta hái thuốc thôi!” Tiểu Thúy đem đùi gà ôm vào trong lồng
ngực không nỡ ăn, trên mặt còn lưu lại nhiệt độ của Hàn Ngọc, ấm áp.

“Chúng ta đổi nữ trang, hồi kinh!”

“A? Vừa nãy không phải nói với Chiến thần cô gia muốn hái thuốc sao, nói
như vậy là tiểu thư không muốn cùng cô gia đồng thời hồi kinh, tại sao
vậy?” Tiểu Thúy bị Liễu Lâm Ba kéo vào bụi cây cách đó không xa thay y
phục, Tiểu Thúy trợn to hai mắt một bên cởi y phục một bên không rõ nhìn nàng.

Liễu Lâm Ba nhanh chóng thay xong y phục, đem buộc tóc
tháo ra, hai lọn tóc rơi xuống lướt qua gò má càng thêm mấy phần mê
người phong tình.

“Nếu là đồng thời hồi kinh, hắn hỏi nhà ta ở đâu thì làm thế nào bây giờ, ta lám ao trả lời hắn?”

“Này, tùy tiện nói một cái, kinh thành lớn như vậy, cô gia sẽ không lần lượt tới từng nhà hỏi thăm nha!”

“Sai, thái tử đang âm thầm điều tra thân phận của ta” Liễu Lâm Ba sáng sớm
nhận được tin tức từ ám vệ, thái tử phái ra đông đảo ám vệ điều tra thân phận lai lịch của nàng, gặp phải thích khách nàng một không chủ động ra tay, hai không đánh trả, vì sao lại cảm thấy hứng thú đối với một thiếu niên trông yếu đuối mỏng manh chỉ biết chút y thuật như nàng?

“Vậy càng phải nói, luận võ công tài trí, địa vị, Chiến thần cô gia đệ nhất
thiên hạ, có cô gia che chở người còn sợ gì thái tử ngu ngốc kia, người
vừa nãy nên trực tiếp nói cho cô gia, ta tên Liễu Lâm Ba, là tân nương
còn chưa hất khăn voan Cửu vương phi, người chàng muốn tìm chính là ta! A a a a!”

Tiểu Thúy đột nhiên bị Liễu Lâm Ba che miệng nhỏ còn
đang lải nhải, hiện tại cũng chỉ có thể phát ra âm thanh a a a, con mắt
trợn càng ngày càng lớn, Liễu Lâm Ba cảm thấy thực sự buồn cười.


“Ngươi nha, gần đây càng ngày càng không kiêng kỵ gì, chờ thêm thời gian nữa
ta liền đem ngươi gả đi!” Liễu Lâm Ba tiện tay nhéo gương mặt của nàng.

Tiểu Thúy quả thực bị giật mình, liên tục khoát tay, “Không không không,
tiểu thư ngài đừng dọa nô tỳ , nô tỳ về sau nói chuyện đều sẽ cẩn thận,
không loạn đùa giỡn , ngài chớ bắt nô tỳ lập gia đình a. Mặc dù vì kí
giấy bán thân mới tiến vào Tướng quân phủ, nhưng là tiểu thư đối với nô
tỳ tốt như vậy, nô tỳ đã coi người như người thân! Thế nào nô tỳ cũng
không đi!”

“Ngươi nói đến giấy bán thân ta ngược lại mới nghĩ
tới.” Liễu Lâm Ba từ trong lòng móc ra một tờ giấy ố vàng, mặt trên giấy trắng mực đen, ba chữ giấy bán thân yên lặng nằm ở kia.

“Nô tỳ” Tiểu Thúy ấp úng không chịu đón lấy, lùi lại mấy bước.

Liễu Lâm Ba thấy thế cũng cũng không làm khó nàng, trực tiếp xé tan tờ giấy, các mảnh vụn giống như hoa tuyết bay xuống trước mắt hai người, sáng
lạn như pháo hoa.

“Tiểu thư, bất luận có tờ giấy này làm bằng chứng hay không, Tiểu Thúy sinh là người của người chết là ma của người!”

“Ai ai ai, nói như vậy người kia sẽ ghen!”

“Tiểu thư ~ ngài tìm thấy giấy bán thân ở đâu vậy, nô tỳ nhớ giấy bán thân ở
trong phủ đều do nhị phu nhân bảo quản mà!” Tiểu Thúy hờn dỗi hô một
tiếng, tiện đà nói sang chuyện khác, tròng mắt của tiểu nha đầu không
ngừng chuyển.


“Đây là trộm từ chỗ Nhị nương.”

“Oa! Tiểu
thư người thật lợi hại” Tiểu Thúy mới nói xong liền nhìn thấy Liễu Lâm
Ba cầm trong tay gói giấy dầu bọc đùi gà lớn lắc lư trước mắt mình.

“Ô ô ô, tiểu thư, đem bắp đùi trả lại ta!”

Quả thực thân thủ khá lắm a!

Liễu Lâm Ba trêu đùa Tiểu Thúy một đường vui đùa, cuối cùng, cái đùi gà
nướng kia vẫn được nàng thả lại trong ngực Tiểu Thúy, ta cũng không thể
đoạt đi tín vật đính ước của người ta a!

Một đường vui đùa không
hề cố kỵ, tuy rằng đi đặc biệt chậm, nhưng thật đúng là không biết mệt,
cảm giác chớp mắt một cái đã về tới kinh thành.

Hoàng cung, tẩm cung hoàng hậu.

“Thế nào, tìm được nàng dâu của ta chưa?”

Hoàng hậu nương nương híp mắt, có chút lười biếng nửa nằm nửa ngồi trên ghế quý phi nhắm mắt dưỡng thần.

“Nô tỳ phái người đi nghe ngóng, ngày đó gả đi không phải Liễu Mộc Nhiên
tiểu thư, mà là, mà là cô nương che mặt ngày đó ở cung yến vì nương
nương xướng khúc _ Liễu đại tiểu thư, bởi vì Liễu Lâm Ba tiểu thư từ nhỏ mất mẫu thân, Liễu tướng quân lại ngay lập tức lấy tân phu nhân, Liễu

Lâm Ba tiểu thư không được sủng ái, cả ngày điên điên dở dở, tướng mạo
xấu xí, lại không ai biết nàng là trưởng nữ phủ Đại tướng quân, cho nên, hoàng thượng ngày đó tứ hôn là đem Liễu Mộc Nhiên tiểu thư ban cho Cửu
vương gia, ai biết đêm động phòng hất khăn voan lên cư nhiên là Liễu Lâm Ba tiểu thư, vương gia còn chưa kịp hất khăn voan thì người đã không
thấy, Cửu vương gia phân phó hạ nhân phải đối xử nàng thật tốt, hiện tại một điểm tin tức cũng không có.”

Sự tình trong này hoàng hậu
cũng biết chút ít, nghe nói là Liễu Lâm Ba thì thái độ cũng không có gì
biến hóa, trái lại thấy hài tử ngốc, không nương chung quy thật đáng
thương, tài năng lộ ra sớm muộn sẽ trở thành mục tiêu công kích, không
làm bộ làm tịch, vô cùng tốt vô cùng tốt.

Sợ là sợ Thục phi bên kia lấy chuyện này rêu rao thì thật khó xử lí !

“Nương nương, phu nhân Liễu tướng quân tiến cung thỉnh an ngài”, ngoài cửa,
Khổng ma ma thanh âm không lớn không nhỏ hướng về hoàng hậu bẩm báo .

“Ngươi đi xuống trước đi, bà ta đến rồi, ta vừa vặn hỏi một chút.”

“Vâng, nô tỳ xin cáo lui”, tiểu cung nữ khom người lùi ra khỏi tẩm cung hoàng hậu.

“Thần thiếp thỉnh an Hoàng hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế.”

“Hoàng hậu nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế.”

Nhị phu nhân lôi kéo Liễu Mộc Nhiên y phục giản dị rầm một tiếng quỳ trên
mặt đất, Liễu Mộc Nhiên hôm nay lại ngoan ngoãn như thỏ trắng nhỏ cúi
đầu đi theo phía sau nương nàng, một bộ biết vâng lời, dáng vẻ khúm núm.

Vốn là không muốn tiện nghi cho cái kẻ ngu si kia, trước đại hôn hại nàng
không được còn làm tổn hại đến danh dự của khuê nữ nhà mình, nhị phu
nhân lo âu gần chết, thật vất vả mới dỗ dành được khuê nữ tiến cung, lật thuyền trong mương thì thế nào, có thể hàm ngư trở mình mới là vương
đạo!


“Đứng lên đi, thỉnh an là được, dập đầu có thể miễn, ngồi nói chuyện đi.” Hoàng hậu nương nương khoát tay một cái nói.

Ai biết hai mẹ con nhị phu nhân đã thương lượng từ trước kiên quyết quỳ
không đứng lên, “Hoàng hậu nương nương, nhất định phải làm chủ cho chúng thần thiếp, thần thiếp bị oan a!”

Nhị phu nhân quỳ trên mặt đất lôi kéo Liễu Mộc Nhiên, một bộ nước mắt giàn dụa.

“Có gì oan?”

Hoàng hậu nhíu nhíu mày, đến cung của nàng kêu oan khóc sướt mướt không khỏi
có chút quá xốc nổi, nhưng thân ở địa vị cao, bà ta lại là phu nhân Đại
tướng quân liền để bà ta nói đi.

Dung Hoàn vừa được cơ hội nói
chuyện lập tức nghẹn ngào nói “Nữ nhi của thần thiếp quá oan uổng a, rõ
ràng còn là một hoàng hoa khuê nữ, lại bị tất cả mọi người nói thành
người không trong sạch, hôn nhân không thành đến giờ ngay cả phòng cũng
không dám bước ra!”

“Việc này, Bổn cung đúng là có nghe qua, thủ cung sa cũng không còn, Bổn cung làm sao tin nữ nhi của ngươi còn trong sạch?”

Nhị phu nhân vốn tưởng rằng hoàng hậu biết sự tình sẽ tức giận, không nghĩ tới đúng là khắp nơi thiên vị kẻ ngốc kia.

Nhị phu nhân lau nước mắt, đem sự tình Liễu Mộc Nhiên gặp phải đêm đó hết
thảy đều kể cho hoàng hậu, “Hoàng hậu nương nương, lời thần thiếp nói
đều là thật, nếu Hoàng hậu nương nương không tin, có thể thỉnh lão ma ma nghiệm thân cho Mộc Nhiên.”

Hoàng hậu vừa nghe, liền cảm giác
ngạc nhiên không ngớt, một nam tử đêm khuya lẻn vào phòng nữ tử không hề làm gì, chỉ là vì xóa một cái thủ cung sa, cái này không phải quá kỳ
quái sao?

“Khổng ma ma, ngươi mang Liễu thiên kim đi nghiệm thân.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui