Khoé miệng Cố Minh Nguyệt hơi cong lên tạo thành một vòng cung xinh đẹp , như một gợn sóng nhanh chóng khuếch tán khắp mặt nước, khiến cả người cô trở nên sinh động có thần hơn, từ một pho tượng gốm vô hồn chợt biến thành một người tràn đầy sức sống . Ý cười của cô như ánh trăng điềm tĩnh treo cao trên trời sau cơn mưa rào đêm hè, như mang theo vầng sáng ảo mộng, thanh khiết nhưng lúc ẩn lúc hiện.
Làm sao có thể..... đẹp đến như vậy?
Chỉ trong nháy mắt Tiêu Kính Lâm như thấy được đoá thuỷ tiên trong veo sáng lung linh lững lờ dưới bầu trời đầy sao, một vẻ đẹp siêu phàm thoát tục.
Tiêu Kính Lâm ra sức chớp mắt, khi nhìn kỹ khuôn mặt Cố Minh Nguyệt lần nữa thì cô đã khôi phục lại nét mặt bình thản vô ba của mình rồi, nhanh đến mức làm hắn nghi ngờ , cảnh đẹp ban nãy có phải là do hắn tự mình tưởng tượng ra hay không.
Trong lòng Tiêu Kính Lâm từ trước đến nay, nữ vệ sĩ toàn năng như hình với bóng với hắn đúng là vô cùng xinh đẹp nhưng toàn thân cô lúc nào cũng tản ra khí chất lạnh nhạt cấm dục y như nữ tu sĩ ngày xưa khiến người khác không dám lại gần. Từ khi cô được điều đến bên cạnh hắn , hắn chưa từng một lần nhìn thấy cô cười, hay tức giận, khuôn mặt luôn luôn lạnh lùng vô cảm. Cá tính lớn nhất của bà cô này là không có tính cách, còn ưu điểm thì đại khái là trung thành và biết nghe lời. Cô chưa bao giờ làm trái với quyết định của cấp trên, tiếp nhận toàn bộ nhiệm vụ bên trên phái xuống một cách vô điều kiện, không thắc mắc cũng như tin tưởng nghe theo mọi mệnh lệnh của cấp trên.
1
Hắn chưa từng nghe nói cô có đàn ông, nhưng lại thường xuyên nghe được tin tức cô vừa phế bỏ tiểu huynh đệ của mấy tên đàn ông mới vào tổ chức không nắm rõ tình hình lại dám có ý đồ ngấp nghé sắc đẹp của bà cô này. Trình độ xử lý đàn ông đầy máu tanh của người phụ nữ này luôn khiến người xem cảm thấy cúc hoa căng thẳng. Có thể coi cô như đoá hoa bá vương thị huyết khiến người ta vừa nghe tin đã sợ mất mật, cô hoàn toàn không giống những người khác, sau khi hoàn thành nhiệm vụ cũng không làm ra bất kỳ hành động gì để phát tiết dục vọng, khiến cho một đám nam nhân tự mình đề cử, muốn lăn lên giường của cô ngày ngày lăn lộn trong trạng thái thấy được mà không ăn được, làm cho tất cả mọi người trong tổ chức suy đoán có phải Tả Hiểu Nam bị lãnh cảm hay không.
Người như vậy sao có chuyện đột nhiên nở nụ cười được cơ chứ.
Chẳng lẽ vừa rồi là do hắn hoa mắt thật à? Hay là..... Tả Hiểu Nam có đàn ông rồi?
Rốt cuộc thì trong 3 tháng cô dưỡng thương tại bệnh viện đã gặp phải chuyện gì mà hắn không biết.
Tiêu Kính Lâm không được tự nhiên vươn tay đẩy bàn tay đang mát xa đầu mình ra, sao hắn có thể chỉ vì một nụ cười của cô mà đi đặt hết tâm trí , suy nghĩ để suy đoán nguyên nhân khiến nữ vệ sĩ của mình thay đổi cơ chứ. Chuyện này quá mức không bình thường. Hắn thu lại cảm giác hoảng hốt xuất hiện trong nháy mắt kia, khẽ nhíu mày, đối với những việc không rõ ràng mà bản thân không thể nào xác định được thì anh luôn bảo trì thái độ xa cách .
Tuy rằng Tiêu Kính Lâm không biết chỗ nào không thích hợp nhưng hắn chắc chắn một việc rằng Tả Hiểu Nam đã không còn giống như trước đây .
Cẩn thận ngẫm lại mới thấy, khí tức quanh thân người đằng sau như bị thứ hư vô mờ ảo nào đó lặng yên thay đổi, mặc dù vẫn là khuôn mặt đó, nét mặt đó nhưng cảm giác mà cô tạo cho hắn so với ngày trước tổng có chút vi diệu.
" Đi đến trước mặt tôi."
Vài giây sau, Cố Minh Nguyệt đứng thẳng trước mặt Tiêu Kính Lâm, dáng vẻ bình tĩnh lạnh nhạt.
Hắn dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu quét toàn thân Cố Minh Nguyệt từ trên xuống dưới một lần, sau khi minh tư phổ tưởng một phen, rốt cuộc rút ra kết luận, khí chất bao quanh cô từ lạnh lùng cấm dục biến hoá thành kiêu sa quyến rũ.
Tiêu Kính Lâm nâng mắt dừng lại trước hai luồng đẫy đà no đủ trước ngực Cố Minh Nguyệt, đường cong nơi đó đẹp đến mê người, cổ áo hình chữ V khoét sâu mở rộng, da thịt trắng nõn đối lập với vải tơ đen tạo nên kích thích thị giác mãnh liệt. Ánh mắt tiếp tục di chuyển xuống bên dưới dừng lại nơi đầu gối, hai chân thon dài thẳng tắp trắng muốt như dương chi bạch ngọc. Hôm nay cô mang một đôi guốc cao gót 9 phân để lộ ra ngón chân trắng hồng xinh đẹp, móng tay được cắt tỉa gọn gàng sơn màu tím nhạt, toàn thân xinh đẹp rung động lòng người.
Đặt một đại mỹ nhân ngày ngày lượn lờ qua lại trước mặt như thế này, để cô làm trâu làm ngựa cho mình thì nhìn từ một góc độ nào đó có thể coi Tiêu Kính Lâm như một ông vua lạnh nhạt siêu thoát khỏi thế gian.
Đương nhiên, lời này tuyệt đối không phải để chứng minh sự tự chủ kiềm chế của hắn đã đạt tới trình độ siêu phàm như Liễu Hạ Huệ. Trên thực tế, phụ nữ đã từng lên giường với hắn nhiều đến mức không thể đếm hết như cá trong sông Trường Giang, từ lúc khai trai năm 14 tuổi đến nay, tốc độ thay phụ nữ của Tiêu Kính Lâm như thay quần áo, mãi đến khi gặp An Nguyên Lý Mỹ mới chịu tạm dừng tu tâm dưỡng tính. Mặc dù bên cạnh hắn luôn luôn không thiếu phụ nữ, có khi cùng lúc quen nhiều cô, nhưng hắn cũng có nguyên tắc của riêng mình là không động vào phụ nữ nhà lành, bạn gái của hắn phần lớn là được tìm tới từ những cuộc mua vui, ngươi tình ta nguyện, đáp ứng nhu cầu dục vọng lẫn nhau. Khi chia tay cũng dứt khoát không dong dài dây dưa để tránh những phiền toái lộn xộn không cần thiết.
5
Cho nên trong mắt những người ngoài không biết thân phận bối cảnh thật thì thấy hắn là một thanh niên chính khí tuấn lãng tràn ngập ánh mặt trời, ai mà ngờ được người đàn ông này lại là đại thiếu gia hắc đạo quỷ kế đa đoan, sát phạt quyết đoán, tâm cơ thâm trầm.
Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong.
Đối với phụ nữ làm việc cho mình , Tiêu Kính Lâm luôn duy trì thái độ kính nhi viễn chi, hắn chưa bao giờ động tới hay có ý gì khác ngoài công việc với các cô, bởi nếu bọn họ mà lên giường với nhau thì mối quan hệ vốn đơn giản sẽ trở nên phức tạp hơn rất nhiều, cái hắn cần là một thuộc hạ trung thành biết nghe lời.
Đặc biệt đối với người phụ nữ như Diệt Tuyệt sư thái này, mỗi lần nghĩ tới nữ vệ sĩ bên cạnh mình thì hắn chỉ có thể nhớ được là cô nhanh nhẹn dũng mãnh, nghe lời trung thành như thế nào mà thôi. Còn để đề cập đến ấn tượng về vẻ bề ngoài của cô như thế nào thì đó là không rõ ràng , hình tượng trong đầu lúc nào cũng như bị phủ lên một lớp sương dày, mơ hồ không rõ.
Hắn đã từng cảm thán tiếc thương cho đám nam nhân từng bị cô phế, châm chọc đám người đó đầu óc có vấn đề mới có thể nảy sinh ra tâm tư kiều diễm với khuôn mặt có thể đông chết người này. Nhưng hiện tại, hắn có thể hiểu một chút tại sao đám nam nhân kia lại điên cuồng muốn leo lên giường của bà cô này như vậy rồi.
Nhắc tới cũng kỳ, sao ngày trước hắn không phát hiện người phụ nữ sớm chiều ở chung với mình có lực hấp dẫn lớn như vậy, khiến người ta không thể dời mắt khỏi cô được. Con ngươi Tiêu Kính Lâm giằng co trên người Cố Minh Nguyệt, nửa người dưới bị quần tây ôm lấy bắt đầu âm thầm thức tỉnh.
Làn da của cô nhìn qua có vẻ như rất co dãn mềm mịn, không biết sờ lên sẽ có cảm giác như thế nào......
Năm ngón tay mảnh khảnh trắng nõn cầm lấy một góc váy, cực thong thả lại đầy khiêu khích, từ từ kéo nó lên trên, tận khi mép váy bị kéo lên tới đùi mới dừng lại, bàn tay nhỏ nhắn xuôi theo mép váy di chuyển qua lại ngay vị trí tam giác trọng điểm bị che giấu, vị trí nửa vời khiến người đàn ông đang nhìn chằm chằm sốt ruột muốn chết.
Tiêu Kính Lâm yết hầu chuyển động lên xuống , nuốt nước bọt trong vô thức.
" Nhìn đủ rồi sao?" Cố Minh Nguyệt thấp giọng khẽ hỏi, âm sắc như hơi nước trong suối nước nóng, chảy xuôi trong không khí.
" Không đủ..." Người đàn ông theo bản năng nói ra ý nghĩ chân thật trong đầu, tiếng nói vừa dứt hắn cũng bừng tỉnh.
Hắn.... vậy mà lại bị Tả Hiểu Nam mê hoặc tới mất thần trí.....
Dáng vẻ bây giờ của Tiêu Kính Lâm không thể dùng từ phức tạp để hình dung được nữa, hắn ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Cố Minh Nguyệt , nơi đó mênh mông như vũ trụ sâu không lường được, chỉ cần hơi không cẩn thận một chút thôi là thần trí sẽ bị cuốn vào con ngươi như hắc động kia, không cách nào thoát ra được.
Đối với thuộc hạ đã đi theo mình nhiều năm, bỗng nhiên hắn nhận ra, bản thân chưa từng tìm hiểu rõ ràng đầy đủ về cô. Nếu không phải người muốn đi vào trong biệt thự này bắt buộc phải quét giác mạc và vân tay thì có thể anh sẽ cho rằng người phụ nữ trước mặt đã bị người ta đánh tráo, chỉnh hình dịch dung đóng giả.
Cố Minh Nguyệt bỏ qua ánh mắt hồ nghi của Tiêu Kính Lâm, cô yêu kiều nhẹ nhàng đi tới dựa sát vào người đàn ông, quần lót ren màu đen theo bước đi của cô lúc ẩn lúc hiện, khiến người đàn ông đối diện miệng đắng lưỡi khô.
Tiêu Kính Lâm không hiểu vì sao toàn thân hắn lại như bị cố định dưới ánh mắt bễ nghễ của cô, hoàn toàn không thể động đậy chỉ có thể ngồi yên trơ mắt nhìn cô bước đến, mặt đối mặt ngồi lên đùi mình.
Làn váy ôm sát người theo động tác của cô mà bị đẩy lên tới eo, để lộ ra quần lót ren hai dây màu đen, vật cứng giữa hai chân hắn ép sát vào nơi thần bí giữa hai chân cô....
" Thiếu chủ ...." Môi Cố Minh Nguyệt kề sát vào vành tai mẫn cảm của hắn, hơi thở như hương như lan: " Muốn không? Muốn tôi sẽ cho anh ngay."
Trong đầu Tiêu Kính Lâm giằng co đấu tranh.
" Thiếu chủ, quên chưa nói với anh, tôi vẫn còn là một xử nữ."
Dưới giọng điệu trêu chọc của cô, tiểu huynh đệ không biết xấu hổ bên dưới lại lớn thêm một vòng, trở nên cứng rắn căng trướng khiến hắn vô cùng khó chịu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...