Tạ Lãng trợn tròn mắt nhìn xà nhà ngẩn người, không hề thấy buồn ngủ.
Rõ ràng trong lòng hắn đã quyết định chỉ để Cố Minh Nguyệt ngủ trong sương phòng mình một đêm thôi, vậy tiểu thiếu nữ đang gối đầu lên bả vai mình ngủ say sưa thế này là chuyện gì đang xảy ra?
Khóe miệng nàng mang theo nụ cười ngọt ngào vô ưu, nhưng trước đó không lâu cũng từ chính cái miệng nhỏ nhắn như đóa hoa tươi này đã phun ra nuốt vào côn thịt của mình, nuốt xuống bạch dịch đặc quánh phun ra từ trong nhục hành.
Phải chăng, hắn chính là tên cầm thú ham muốn dưỡng nữ mà chính tay mình nuôi lớn, hắn vậy mà lại có dục vọng xấu xa khiến thế tục không thể tha thứ với Y nhi, hơn nữa còn hướng dẫn con bé làm. . . . Tạ Lãng cau mày, chịu đựng sự dày vò lên án nặng nề của lương tâm.
Lúc chiều tối, hắn bị dưỡng nữ tận mắt nhìn thấy tình cảnh khó chấp nhận được, hình ảnh hắn đang thủ dâm, nam nhân vốn nên cảm thấy vô cùng nhục nhã xấu hổ vì dục vọng tổn hại luân thường này, ấy vậy mà khi bị tiểu thiếu nữ chạm vào, nhìn chăm chú vào gương mặt ngây thơ tràn đầy lo lắng của nàng, hắn thế mà lại một lần nữa nổi lên phản ứng sinh lý.....
Khi đó Cố Minh Nguyệt đứng trước mặt nam nhân đang tâm thần rối ren này, dùng ngón tay điểm điểm lên đỉnh nhục vật trước mắt khiến nó lại một lần nữa hùng dũng đứng lên, thấy vậy đôi mắt ngấn lệ cau mày nói: "Phụ thân, chỗ đi tiểu của người lại dựng đứng lên rồi, còn cứng rắn nóng rực, hơn nữa phía trên còn có chút ẩm ướt, hình như có chất lỏng đang từ bên trong chảy ra."
Không đợi nam nhân phản ứng lại, một tay nàng kéo tuột dây lưng tay còn lại đưa vào trong nắm lấy dương cụ khổng lồ nóng rực kia ra, dịu dàng vuốt lên.
"Phụ thân, Y Nhi giúp người nặn nước mủ trắng ở trong ra, có phải như vậy người sẽ cảm thấy tốt hơn không?" Giọng thiếu nữ trong veo, nhưng từng âm tiết phát ra từ cái miệng nhỏ kia lại khiến dục hỏa của Tạ Lãng bay lên tận trời.
Đầu óc hắn tuy thanh thỉnh nhưng thân thể lại không chịu nghe lời sai khiến mà bước về phía trước từng bước một, để đỉnh côn thịt sát vào mặt của cô gái nhỏ, sau đó dùng ngón tay vuốt ve một bên gương mặt mập mạp trắng trẻo của nàng, miệng không theo lí trí cứ thế không bị khống chế mà thốt ra tiếng nói khàn khàn: " Ừ, phụ thân bị bệnh, sau này mỗi ngày Y Nhi đều giúp phụ thân xoa nắn lấy chất lỏng ra thì sẽ không bị sao nữa."
"Vậy ban nãy là người tự chữa bệnh cho mình sao?" Nét mặt cô bé nhỏ toát ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ.
Tạ Lãng không tự chủ được gật đầu, dùng ngón tay cái đưa vào cái miệng nhỏ đỏ bừng hơi nhếch lên kia, thử dò xét nói: "Y Nhi, giúp phụ thân hút nó ra nhé?"
Cố Minh Nguyệt vui vẻ gật đầu, cuối cùng nam nhân này cũng mắc câu đúng như ý nàng, như vậy tiến hành nội dung nhiệm vụ kế tiếp có thể sẽ trở nên thuận lợi hơn rất nhiều.
Suy nghĩ bây giờ trong đầu nàng đương nhiên Tạ Lãng không thể nào biết được, hắn chỉ nhìn thấy tiểu thiếu nữ nâng gương mặt lên, sắc thái chuyển từ sầu lo sang vui sướng, ngay sau đó dùng miệng nhỏ ngậm lấy côn thịt, hai gò má hóp vào mút lấy dương cụ, giữa nét mặt thiên chân vô tà lại pha chút dâm đãng quyến rũ.
"Y nhi, lấy tay vuốt ve bộ phận còn dư lại." Tạ Lãng thở hồng hộc hướng dẫn Cố Minh Nguyệt lấy lòng mình, vẻ mặt của hắn vô cùng cổ quái, tự kích thích sảng khoái đến cực hạn, lại xen lẫn chán ghét tự trách với chính bản thân mình.
Hướng dẫn dưỡng nữ mười hai tuổi, tràn đầy tình cảm quấn quýt với phụ thân dùng miệng liếm láp phân thân của mình, nam nhân vừa luân hãm trong sự lên án của đạo đức vừa cảm nhận khoái cảm sung sướng tới không thể tự kềm chế được mà rên rỉ, trong lòng lại khinh bỉ hành vi trái với luân tường đạo lý của mình.
"Phụ thân , nó thật lớn." Cố Minh Nguyệt gia sức phun ra nuốt vào dương cụ, dùng miệng bú mút, tay nhỏ vỗ về chơi đùa gốc rễ, thỉnh thoảng còn xoa nắn hai túi ngọc tròn. Dương cụ của nam nhân này là cái dữ tợn nhất trong số những cái Cố Minh Nguyệt đã từng trải qua, nó to lớn cứng rắn vươn cao từ trong bộ lông lộn xộn ra, cường tráng như cánh tay trẻ con, lớp da ngoài có màu nâu đen sáng bóng, đầu rồng lại có màu đỏ tím như trái mận, lỗ nhỏ trên đỉnh tiết ra chất lỏng trong suốt.
"Ưm, Y nhi, dùng lưỡi liếm nó." Tạ Lãng không ngừng hút khí, hắn dùng bàn tay nâng đầu tiểu thiếu nữ, không kìm lòng nổi mà lắc lư chạy nước rút trong miệng nàng.
Mặc dù Cố Minh Nguyệt đã cố gắng mở to miệng nhất có thể, cây côn thịt kinh người kia khiến miệng nàng bị căng ra đau đớn , dù vậy nàng vẫn phải dùng miệng phối hợp với đầu lưỡi liếm láp nó từ trên xuống dưới, hai viên to tròn bên dưới cũng bị hàng hút vào miệng chơi đùa.
Năng lực của nam nhân này thật sự là quá tốt, khiến Cố Minh Nguyệt lần này phải chịu khổ một phen, sau một quãng thời gian liếm mút, nàng cảm giác bắp thịt trên mặt mình đều bị nó làm cho tê dại rồi. Cố Minh Nguyệt mệt mỏi gần chết mà vẫn phải ra sức ăn nam căn đang nhồi vào khoang miệng mình chơi đùa, cho dù nàng đã cố gắng như vậy nhưng cũng không có chút tinh thủy nào phun ra, hai đùi vì ngồi xổm quá lâu mà mất cảm giác.
Vì vậy nàng quyết định đổi sang một sách lược thoải mái hơn, Tạ Lãng thấy tiểu thiếu nữ phun ra côn thịt, miệng còn kéo theo một sợi chỉ bạc trông vô cùng dâm đãng, chỉ thấy nàng hai mắt ngập nước ngẩng đầu nhìn hắn, có chút sợ hãi nói: "Phụ thân , có phải Y nhi cũng bị bệnh không?
Nam nhân không rõ lí do, vội vàng kéo nàng từ dưới đất lên, quan sát cơ thể nàng từ trên xuống dưới một lần , mới nghi ngờ hỏi: " Y nhi cảm thấy chỗ nào không thoải mái?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...