Ngay khi Kim Ưng Tông đang bàn luận kế hoạch làm sao để chém giết Nghệ Phong, đám người quái lão đầu tại trong lầu các cũng có chút không nhịn được. Nghệ Phong bế quan đã hơn một tháng, thế nhưng cửa phòng vẫn đóng chặt như trước, trừ bỏ mùi thơm của dược liệu bốc ra, không còn tia động tĩnh nào khác.
- Tiểu tử này làm cái gì không biết! Hơn một tháng rồi, cư nhiên còn không đi ra!
Quái lão đầu có chút bất mãn nói.
Liễu Nhiên cũng nhàn nhạt nói:
- Hắn không vội, ngươi vội cái gì? Chậm rãi chờ đi!
- Khụ! Mười phần có tới tám phần thất bại rồi, bằng không cũng không đến mức lâu như vậy còn chưa đi ra. Đáng tiếc a, nếu như đạt được y sư bát giai mà nói, cho dù đối mặt với mấy lão gia hỏa, cũng có quyền phát ngôn.
Quái lão đầu đáng tiếc nói.
- Y sư bát giai ngược lại không quá quan trọng, chỉ là có tác dụng rất lớn đối với đề cao thực lực… Quên đi, có một số việc cũng không thể cưỡng cầu, dù sao căn cơ y sư của tiểu tử này có quá kém, đều là nhờ vào mấy người bạn tốt của ta trợ giúp đốt cháy giai đoạn mới đạt được trình độ này. So với căn cơ võ giả của hắn, mức thâm hậu còn kém xa!
Liễu Nhiên cũng thở dài một hơi, đối với việc Nghệ Phong có thể đột phá lên y sư bát giai cũng không ôm hi vọng quá lớn.
- Ha ha, có thể thành công trên phương diện nhiếp hồn thuật và võ giả là được, y sư kém chút cũng không quan hệ, mặc dù có chút đáng tiếc!
Quái lão đầu nói, có diều hắn còn nói thêm:
- Có điều lấy nguyên hồn dâng trào của tiểu tử này, võ giả đề cao kinh khủng như vậy, sao đẳng cấp nhiếp hồn sư lại không thấy một điểm tiến bộ?
- Tiểu tử kia không nói cho ngươi biết trong nguyên hồn hắn có tử khí nghìn năm sao? Ám tật này còn khó giải quyết hơn của ngươi nhiều.
Liễu Nhiên nói.
- Cái gì? Tử khí nghìn năm?
Quái lão đầu kinh hô một câu.
- Hắc hắc, kỳ thực mà nói nếu là tử khí chưa đến nghìn năm còn có chút biện pháp, nếu như là tử khí ngoài nghìn năm, cho dù một vài người trong thánh địa cũng phải bó tay.
Liễu Nhiên nói.
Quái lão đầu nhíu mày nói:
- Nếu thực là tử khí đã ngoài nghìn năm, trong thiên hạ ngoại trừ loại thánh vật có khả năng tinh lọc linh hồn, hoặc là y sư vượt trên thập giai, không có bất luận thứ gì có thể giải trừ.
- Ừm! Thế nên mới nói hắn đi Lạc Hạ Cốc một chuyến, có thể lấy được nước thánh thì còn một đường hi vọng, dù sao trong cơ thể hắn còn có Phệ Châu!
Liễu Nhiên hít sâu một hơi.
- Lạc Hà cốc?
Ánh mắt quái lão đầu có chút cổ quái, nhìn Liễu Nhiên cười hắc hắc nói:
- Ngươi kêu tiểu tử này đi Lạc Hà cốc? Có điều, ngươi nghĩ hắn có thể đoạt được nước thánh sao?
- Được hay không thì đó là chuyện của hắn, nếu ngươi nguyện ý, có thể thay ta chém giết một chuyến…
Liễu Nhiên đối với ánh mắt của quái lão đầu coi như không thấy, nhàn nhạt nói.
- Đừng! Ta còn không lớn gan tới Lạc Hà cốc đoạt thứ đó!
Quái lão đầu nói tiếp:
- Kệ cho tiểu tử kia tự làm đi. Nếu như không chiếm được lại bàn tiếp! Có điều, lần này tiểu tử kia nháo ra động tĩnh lớn như vậy, sợ là Kim Ưng Tông sẽ không bỏ qua cho hắn.
Liễu Nhiên gật đầu, nói:
- Tà Đế chung quy cũng có chỗ không hay, cứ để Kim Ưng Tông rèn luyện Nghệ Phong cũng tốt. Có một số việc ta không nhúng tay vào được, nếu xuống tay thật sự là muốn rối loạn…
Quái lão đầu nghe được Liễu Nhiên nói, không hiểu:
- Không biết ngươi rốt cuộc lo lắng cái gì, năm đó không nói một lời liền lánh đời, Tà Tông các ngươi rốt cuộc là thế nào? Sẽ không phải cho Nghệ Phong nháo một đoạn thời gian rồi cũng cho hắn lánh đời sao?
- Tiểu tử kia? Ha ha, ta còn không biết, có điều ngươi nghĩ tiểu tử kia sẽ nghe ta sao? Nếu hắn muốn lánh đời cũng sẽ không cố kỵ ta, nếu hắn không muốn lánh đời, dù ta buộc hắn cũng không được. Tiểu tử này không học được thứ gì, nhưng lịch đại Tà Đế thích làm theo ý mình thì hắn học được rất nhuần nhuyễn.
Liễu Nhiên cười nói.
Nghe được Liễu Nhiên nói, quái lão đầu trừng mắt nhìn nói:
- Yên tâm đi, tiểu tử Nghệ Phong tại học viện Trạm Lam rất an toàn. Có điều, Kim Ưng Tông ngược lại không phải là thế lực nhỏ, tuy rằng không bằng được các ngươi, thế nhưng so với lão… Khụ khụ… So với Tĩnh Vân Tông cũng không thua kém bao nhiêu!
Liễu Nhiên lắc đầu, nói:
- Các ngươi không hiểu, Kim Ưng Tông không phải Tĩnh Vân Tông có thể so sánh, Tĩnh Vân Tông biểu hiện ra ngoài có thể vượt trên một bậc, thế nhưng Kim Ưng Tông có dính dáng nhiều lắm, cho dù là ta cũng không dám đơn giản uy hiếp bọn họ…
Nghe được Liễu Nhiên nói, quái lão đầu nhăn mặt, cười khổ một tiếng nói:
- Thật không biết các ngươi rốt cuộc đang đùa cái gì? Khụ, quên đi, học viện Trạm Lam này cứ chuyên tâm bồi dưỡng học viên là được rồi.
- Quái lão đầu, lần này đột phá có phải phát hiện thừa lực không có chỗ phát tiết? Có cần ta giới thiệu cho ngươi một chỗ đi phát tiết không?
Liễu Nhiên cười rất quỷ dị, loại quỷ dị này khiến trong lòng quái lão đầu dâng lên một loại dự cảm không hay.
- Ngươi muốn tìm ai gây phiền phức?
Quái lão đầu cảnh giác hỏi.
- Hắc hắc, cung chủ Thiên Xà Cung năm đó đều có thù với cả ngươi và ta. Lần này có muốn đi đòi trở về hay không? Đập tan cái cung gì đó?
Liễu Nhiên cất lời đầu độc nói.
- Cái gì? Đập Thiên Xà Cung?
Quái lão đầu kinh hãi, nhìn Liễu Nhiên nói:
- Ngươi không điên chứ? Thiên Xà Cung so với học viện Trạm Lam của ta còn mạnh hơn mấy phần, ngươi muốn ta cùng đi đập ngươi ta?
Liễu Nhiên trắng mắt nhìn, nói:
- Ngươi sợ cái gì? Lần này ngươi và lão gia hỏa Trạm Lam kia đột phá, học viện Trạm Lam cũng có thể tấn cấp lên thế lực nhất lưu. Tuy nói còn kém Thiên Xà Cung một bạc, thế nhưng cũng không đến mức sợ hắn. Lẽ nào ngươi không muốn đòi lại việc năm đó bị hắn thi triển thủ đoạn đê tiện?
Nghe được Liễu Nhiên nói, trong mắt quái lão đầu biến hóa bất định. Liễu Nhiên thấy thế, bồi thêm một câu:
- Ngươi không cần lo lắng lão gia hỏa Trạm Lam kia, hắn dám bước ra một bước sinh tử kia, vậy tuyệt đối có thể đột phá… Về phần ngươi, ngươi hẳn là rất rõ ràng, năm đó thiên phú ngươi tuyệt luân thế nào, ngừng lại nhiều năm như vậy không đột phá, sợ là có vài lão gia hỏa lưu lại bóng ma trong lòng ngươi. Chuyến này tuy ngươi đột phá rồi, thế nhưng nếu không đột phá được bóng ma kia, sợ là ngươi muốn tiếp tục phát triển lên cũng rất khó.
Quái lão đầu nghe được Liễu Nhiên nói, hít sâu một hơi, nói:
- Thế nhưng, đến bản doanh người ta, có phải là quá lớn mật không?
- Ngươi thu thập lão gia hỏa năm đó hãm hại ngươi là được, còn lại những người khác giao cho ta. Tuy rằn chuyến này ngươi mới đột phá, thế nhưng bằng vào quỷ dị của nhiếp hồn sư, lại có thêm Phệ Châu, cho dù hắn đột phá sớm hơn ngươi vài chục năm cũng không chắc có thể là đối thủ của ngươi.
Liễu Nhiên tiếp tục đầu độc nói.
- Quái lão đầu, ngươi có đi không, không đi ta sẽ đi một mình. Đến lúc đó ngươi không thoát khỏi bóng ma kia, cũng đừng trách ta!
Liễu Nhiên có chút không nhịn được, nói.
- Đi! Vì sao không đi? Con mẹ nó, năm đó đã sớm muốn báo thù rồi, lão gia hỏa ngươi còn dám, ta có cái gì không dám. Dù áo đi nữa tại Huyết Sắc Thiên Đường chết qua vài lần mới trở về, cùng lắm thì lại chết một lần nữa mà thôi.
Quái lão đầu cắn răng nói.
Trên mặt Liễu Nhiên nhất thời thả ra dáng cười:
- Có gì mà chết hay không! Ngươi yên tâm, Thiên Xà Cung còn chưa đủ tư cách khiến chúng ta phải chết! Có điều, ngươi nhất định phải nhớ kỹ, không thể nói là đại biểu cho học viện Trạm Lam, mà là vì thù riêng, là thù riêng của ta và ngươi, bằng không hậu quả sẽ không ai chịu nổi.
- Điểm ấy không cần ngươi nhắc nhở, ta minh bạch! Có điều, chuyện đi đập cung nhà họ để sau hãy nói, một là vì để ta củng cố cảnh giới, hai là lão gia hỏa Trạm Lam kia đi luyện ngục rồi, ước định mười năm một lần sợ là ta phải dẫn đội… Thứ ba là vì Nghệ Phong, nhờ lần ước định này, để hắn đề thăng tới Tôn cấp, đối mặt với Kim Ưng Tông cũng có lực bảo vệ mình.
Quái lão đầu nói. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Liễu Nhiên sửng sốt nói:
- Ước định kia của các ngươi đúng thật là một cơ hội đối với Nghệ Phong, chỉ là ngươi vững tin các ngươi có thể đứng số một được sao, hắc hắc, dĩ vãng các ngươi đều là đệ nhất từ dưới lên.
- Nếu như đối với đồ đệ ngươi ta còn thật không dám bảo chứng, có điều lần này học viện Trạm Lam có được hai người kinh tài tuyệt luân, cũng có lực liều mạng tranh đoạt vị trí số một.
Quái lão đầu nói.
- Ta biết ngay, ngươi không thể có lòng tốt như vậy, nguyên lai muốn Nghệ Phong làm tay chân cho ngươi!
Liễu Nhiên xem thường nói.
- Như vậy sao có thể nói là tay chân, phải nói là đôi bên hợp tác cùng có lợi!
Quái lão đầu cực kỳ bất mãn nói.
Liễu Nhiên cũng không phải bác lời quái lão đầu, gật đầu nói:
- Vậy chờ các ngươi trở về rồi đi, cũng để Thiên Xà Cung chuẩn bị sẵn sàng, miễn cho họ nói chúng ta quá khi dễ người.
Quái lão đầu nghe được Liễu Nhiên nói, trong lòng phải thừa nhận, cho dù qua nhiều năm như vậy, kẻ trước mặt này vẫn kiêu ngạo bá đạo trước sau như một.
Ngay khi hai người đang bàn luận, từng trận thanh âm ầm ầm khiến bọn họ chuyển hướng nhìn ra bên ngoài.
Tại phía xa xa, một cỗ dòng xoáy năng lượng xuất hiện tại trên gian nhà của quái lão đầu, bên trong dòng xoáy, điện quang chớp động, sau đó hội tụ thành một đạo lôi quang, hung hăng bổ xuống gian nhà, dưới một bổ này, nguyên bản gian nhà vững chắc liền bị bổ ra một lỗ thủng chỉ trong nháy mắt.
- Đan dược bát giai?
Quái lão đầu và Liễu Nhiên kinh hãi một tiếng, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin được, đan dược có thể khiến lôi quang công kích, tất nhiên là đan dược bát giai, cho dù là đan dược thất giai đỉnh phong cũng không thể được.
- Không có khả năng? Cho dù tiểu tử kia thực sự tấn cấp y sư bát giai, cũng không có khả năng luyện chế đan dược bát giai a. Y sư bát giai hầu như không có một thành tỷ lệ luyện chế thành công đan dược bát giai a.
Quái lão đầu thất thần hô lên.
Liễu Nhiên lăng lăng nhìn từng đạo lôi quang thoáng hiện tại hư không, trong mắt cũng hiện vẻ không thể tin tưởng. Đan dược có thể tạo thành hiệu ứng đan lôi, đây đã không thể gọi là đan dược nữa, mà phải gọi là linh đan. Bởi vì đan dược khi đạt được thất giai cao cấp, đan dược đã có thể tự động hấp thu linh khí xung quanh.
- Tiểu tử này thực sự luyện chế ra đan dược bát giai rồi?
Liễu Nhiên lăng lăng nhìn vào hư không, cho dù hắn cũng không thể tin tưởng được. Đẳng cấp y sư của tiểu tử này thực sự quá kém, ở tình huống như vậy cũng có thể luyện chế ra đan dược bát giai? Này còn có thiên lý hay không?
Thế nhưng, đạo đạo lôi quang thoáng hiện, linh khí không ngừng dũng mãnh đổ vào trong gian nhà, những điều này nói cho Liễu Nhiên biết mình không lầm, Nghệ Phong thực sự luyện chế ra đan dược bát giai rồi.
- Đi thôi, đi xem tiểu tử kia rốt cuộc làm ra thứ gì.
Liễu Nhiên quay lại nói với quái lão đầu.
Ngay khi Liễu Nhiên và quái lão đầu chuẩn bị rời khỏi lầu các, dòng xoáy trong hư không nguyên bản không lớn bỗng nhiên mạnh mẽ xoay tròn, xoay tròn với một loại tốc độ cực nhanh, toàn bộ hư không bạo động, so với lúc trước khi Yêu Ngọc tấn cấp còn kinh khủng hơn.
Quái lão đầu và Liễu Nhiên ngừng cước bộ, không dám tin tưởng nhìn năng lượng dâng trào trong hư không, kinh hãi thốt lên:
- Tấn cấp Tôn cấp?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...