Đợi tại bên ngoài gian phòng của quái lão đầu được mười ngày, tác dụng phụ của Trảm Tiên cũng hoàn toàn biến mất, cảm thụ được đấu khí tăng trưởng dư thừa trong cơ thể, khóe miệng Nghệ Phong cũng lộ ra dáng cười. Lấy chiến dưỡng chiến xác thực có tác dụng đề cao cực lớn với thực lực. Nếu như tại tình huống bình thường, sợ là nửa năm cũng không nhất định đề cao được như vậy.
- Xem ra, sau này hẳn nên chăm chỉ tìm đến Kim Ưng Tông gây phiền phức mới được.
Nghệ Phong thấp giọng nói,
- Còn muốn nhiều lần tìm Kim Ưng Tông gây phiền phức? Tiểu tử ngươi sống được trở về đã ngoài dự liệu của ta rồi!
Thanh âm Liễu Nhiên trống rỗng vang lên, khiến Liễu lão và Nghiêm Thành vội vã quay đầu nhìn lại.
Nghệ Phong nghe được lão đầu tử nói, thiếu chút nữa choáng váng đầu óc, tức giận hô lên:
- Lão đầu tử, có người nào nói với đệ tử mình như vậy sao?
- Đừng chối, trong lòng tiểu tử ngươi cũng minh bạch, lần này có thể trở về phải qua bao nhiêu hung hiểm… Trước khi đi ta đã dặn qua rồi, đối mặt với Kim Ưng Tông phải biết khắc chế một điểm, thế nhưng người vẫn cứ nháo ra động tĩnh lớn như vậy.
Liễu Nhiên có chút tức giận nói, tiểu tử này lần nào cũng lớn mật, hắn không ngại Nghệ Phong nháo nhiều, nhưng tiền đề là phải bảo trụ được tính mệnh, nếu như tính mệnh không còn, không phải phí đi bao năm công sức bồi dưỡng của hắn sao?
- Mặc kệ thế nào, bản thiếu chẳng phải vẫn sống trở về sao, còn nhổ đi mấy cái nanh vuốt của Kim Ưng Tông?
Nghệ Phong cười hắc hắc, có điểm khoe khoang với Liễu Nhiên.
Liễu Nhiên nghe được Nghệ Phong nói, khó có được lần thở dài, nói:
- Ngươi muốn tìm Kim Ưng Tông phiền phức, cũng không nhất định phải gấp, chỉ cần ngươi có thực lực, cho dù ngươi giết lên Kim Ưng Tông ta cũng không nói hai lời… Thế nhưng, lúc này ngươi còn quá yếu, tại bản doanh người ta nên biết thu liễm một điểm thì hơn.
Nghe được lão đầu tử nói, Nghệ Phong bĩu môi:
- Vậy ngươi còn không cùng ta giết lên Kim Ưng Tông, nếu như có ngươi và thánh địa hỗ trợ, giải quyết Kim Ưng Tông chẳng phải là chuyện trong giây lát sao? Còn cần ta cửu tử nhất sinh làm gì?
Nghe được Nghệ Phong nói, cho dù lấy bình tĩnh của lão đầu tử cũng không nhịn được, một cước hung hăng đạp tới. Tại Nghệ Phong dùng thuấn di né tránh, mới cả giận nói:
- Cái gì cũng cần ta và thánh địa xuất thủ, vậy bồi dưỡng ngươi làm gì chứ? Huống chi thánh địa và ta không có khả năng giết lên Kim Ưng Tông, trừ phi…
- Trừ phi làm sao?
Nghệ Phong hiếu kỳ, lẽ nào thánh địa còn không thể xuống núi xuất thủ?
Lão đầu tử liếc mắt nhìn Nghệ Phong, nói:
- Trừ phi ngươi có thể đạt được yêu cầu của chúng ta, đương nhiên nếu như ngươi đạt được yêu cầu của chúng ta rồi… Vậy diệt Kim Ưng Tông cũng thành dễ dàng.
Nghe được lão đầu tử nói thật hay, Nghệ Phong trắng mắt nhìn:
- Không ra tay thì không ra tay, dù sao bản thiếu và Kim Ưng Tông không bỏ được, nếu ngài không muốn nhìn đệ tử của mình bị chém giết, xin ngài chỉ điểm cho.
- Ngươi…
Liễu Nhiên tức giận lại đá qua một cước, một lúc lâu mới thở dài một hơi nói:
- Ngươi muốn nháo vậy cứ nháo đi, chỉ là tiểu tử ngươi nháo có đầu óc một chút, khi đó ta còn đỡ được cho ngươi, có điều chuyện giữa ngươi và Kim Ưng Tông, cũng không giúp ngươi được, ít nhất hiện tại còn không dám!
- Lão đầu tử, không thể nào? Còn có thứ ngài không dám sao?
Nghệ Phong hắc hắc cười hỏi.
- Hừ!
Liễu Nhiên hừ một tiếng, nhàn nhạt nói:
- Kỳ thực muốn ta xuất thủ cũng rất đơn giản, chỉ cần tiểu tử ngươi không sợ chết… Ta bảo chứng sẽ giết thẳng lên Kim Ưng Tông, sau đó giúp ngươi diệt nó. Có điều, ta đồng dạng cũng bảo chứng, chúng ta chân trước đi tới, chân sau đã có người chém giết ngươi rồi.
- Kháo, ngươi giết người thì có quan hệ gì tới ta?
Nghệ Phong giận dữ.
- Bởi vì ngươi là đệ tử của ta, bởi vì có rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của ta. Bởi vì bọn họ chỉ cần tìm một lý do xuất thủ với ngươi mà thôi!
Liễu Nhiên nhàn nhạt nói.
Nghe được Liễu Nhiên nói, Nghệ Phong mơ hồ có chút minh bạch.
- Tiểu tử, thế nên lấy thực lực của ngươi hiện tại, tốt nhất nên điệu thấp một chút. Nếu như Kim Ưng Tông dễ động như vậy, Tần gia của tiểu nhân tình nhà ngươi đã sớm động thủ rồi.
Những lời này của Liễu Nhiên thật ra khiến Nghệ Phong nhớ tới Tần Y, Nghệ Phong lắc đầu, vứt bỏ chuyện tình Kim Ưng Tông ra khỏi đầu, lập tức hỏi:
- Quái lão đầu thế nào rồi?
Ngay khi Nghệ Phong vừa dứt lời, tiếng cười đặc biệt khó nghe của quái lão đầu cũng vang lên, Nghệ Phong quay đầu nhìn lại, sắc mặt quái lão đầu thành một mảnh hồng nhuận, hít thở cũng kéo dài hơn so với trước đây.
- Tiểu tử, lần này ta nhận nhân tình của ngươi, đây là thánh quả còn lại, trả cho ngươi!
Quái lão đầu lấy ra một viên thánh quả, tùy ý vất cho Nghệ Phong.
Thấy vậy, Nghệ Phong vội tiếp nhận, trong lòng nhịn không được mắng một tiếng, để lấy được khỏa thánh quả này thiếu chút nữa khiến mạng hắn không còn, lão gia hỏa kia cư nhiên tùy ý vất qua như vậy.
- Quái lão đầu, ngươi đã không có việc gì, giúp ta nhìn xem Yêu Ngọc thế nào?
Nói xong, Nghệ Phong móc Yêu Ngọc từ trong lòng ra, tuy hiện tại tiểu gia hỏa này không còn thích ngủ như trước, cũng có thể đánh thức nó, thế nhưng chỉ cần rúc vào lòng Nghệ Phong là nó lại mềm nhũn ra, nếu không phải Yêu Ngọc mới đưa hắn bay nhanh một đường, Nghệ Phong còn tưởng rằng nó có vấn đề… Gia hỏa này đã thôn phệ rất nhiều hồn thể Tôn cấp, quỷ mớ biết có lưu lại di chứng gì không,
Quái lão đầu nhìn thoáng qua Yêu Ngọc trong tay Nghệ Phong, kinh ngạc thấy Yêu Ngọc cư nhiên phát triển đến trình độ này, cũng hơi nhíu mày nói:
- Hồn thể và lực lượng của yêu hồn long xà không được cân xứng!
Rất bội phục với ánh mắt sắc bén của quái lão đầu, đồng thời Nghệ Phong cười khổ nói:
- Thôn phệ mấy hồn thể của Tôn cấp, lực lượng sao thể sánh bằng được. Thực lực tiểu gia hỏa này thật ra cũng tăng mạnh, có điều không biết có lưu lại di chứng gì không.
Quái lão đầu lắc đầu nói:
- Chuyện đó thì không lo, cho nó chậm rãi ngủ say, chờ lực lượng và hồn thể của nó cân đối rồi, tự nhiên lại sinh long hoạt hổ thôi.
Nghe được quái lão đầu nói, Nghệ Phong hơi thở dài một hơi, càng lúc càng thấy Yêu Ngọc thần kỳ.
- Có điều, nhìn vào phần tiểu tử ngươi hỗ trợ ta, ta cũng giúp ngươi một chút!
Trong ánh mắt nghi hoặc của Nghệ Phong, quái lão đầu lấy ra từ trong nhân hai thi thể mị thất giai, đây là lúc trước thu được tại Huyết Sắc Thiên Đường, lúc này vừa hay phát huy công dụng.
Ngay khi quái lão đầu vừa lấy ra hai thi thể mị, hai mắt Yêu Ngọc nguyên bản còn đang nhắm chặt lập tức mở ra, thân thể mạnh mẽ tăng vọt, đuôi đảo qua quấn lấy thi thể hai mị, lập tức bay nhanh lên hư không.
Thân thể hai mị khi vừa tiếp xúc với thân thể Yêu Ngọc liền tiêu tán với tốc độ cực nhanh, toàn bộ đều dung nhập vào trong cơ thể Yêu Ngọc.
Một màn này Nghệ Phong thấy đã thành quen, ngược lại hai người Liễu lão và Nghiêm Thành đều trừng mắt kinh hãi nhìn, hai mắt Liễu Nhiên cũng chăm chú nhìn lại thân thể mị đang thu nhỏ lại. Bọn họ chưa từng thấy qua, năng lượng mị cư nhiên có thể thôn phệ như vậy.
Nghệ Phong nhìn thân thể mị đã thu nhỏ đi phân nửa, cùng với thân thể Yêu Ngọc tản mát ra bạch quang, quay qua hỏi quái lão đầu:
- Cách này hữu dụng sao?
- Chỉ vì nó thôn phệ quá nhiều hồn lực, lại cho nó thôn phệ một ít năng lượng, tới khi đạt được cân đối là tốt rồi.
Quái lão đầu tùy ý nói.
Nghệ Phong ngẩn người, lập tức nói:
- Đề cao như vậy, không có di chứng sao?
Nghệ Phong rất hoài nghi nhìn quái lão đầu.
- Nếu là ma thú khác, làm như vậy khẳng định là có, thế nhưng yêu hồn long xà thì khác… Hơn nữa, ta cũng chưa từng thấy qua yêu hồn long xà nào quỷ dị như vậy, năng lượng hai đầu mị thất giai cư nhiên biến mất hơn phân nửa chỉ trong chớp mắt.
Quái lão đầu cũng hơi cau mày, yêu hồn long xà này nằm ngoài dự liệu của hắn. Nguyên vốn tưởng rằng nó còn dừng tại ma thú lục giai, thế nhưng hiện tại cư nhiên mơ hồ có khí tức của thất giai.
- Nói không chừng, lần này nó có thể mượn năng lượng của hai mị thất giai rồi đột phá không chừng.
Hai mắt quái lão đầu sáng quắc nhìn chăm chú vào Yêu Ngọc, máu của yêu hồn long xà thất giai, đối với nhiếp hồn sư có tác dụng hỗ trợ cực lớn.
Ngay khi Nghệ Phong đang bị quái lão đầu nói cho ngẩn ra, Yêu Ngọc tại trong hư không cũng thôn phệ sạch sẽ năng lượng từ thân thể mị.
Ngao…
Theo một tia năng lượng cuối cùng dung nhập vào trong cơ thể Yêu Ngọc, nó kêu ngao lên một tiếng, thấp thoáng có tiếng long ngâm vang vọng hư không. Một cỗ kình khí khổng lồ từ hư không lan tràn ra, thổi lên vô số những cơn lốc, một cơn lốc khổng lồ mạnh mẽ quật đổ hai gốc đại thụ bên cạnh gian nhà quái lão đầu.
Tiếng long ngâm kéo dài không thôi, khiến năng lượng trong hư không cũng hơi bạo động, hóa thành phong khiếu ào ào đổ về phía Yêu Ngọc, nhất thời khiến bạch quang trên người Yêu Ngọc đại trướng. Nguyên bản thân thể khổng lồ một lần nữa tăng vọt lên vài phần, Yêu Ngọc lớn tới hơn mười trượng xoay quanh trong hư không, cư nhiên có dáng dấp uy nghiêm của thần long. - .
Theo những tiếng ngao không ngừng của Yêu Ngọc, năng lượng tại bốn phía bạo động càng thêm lợi hại, từng cỗ năng lượng ào ào đổ dồn về trong cơ thể Yêu Ngọc, chỉ trong khoảng nửa khắc hình thành một dòng xoáy năng lượng khổng lồ trong hư không, dòng xoáy năng lượng này không hề thua kém so với lần Nghệ Phong dung hợp hai khỏa âm dương Phệ Châu.
Thân thể kinh khủng của Yêu Ngọc chui thẳng vào trong dòng xoáy, năng lượng tại dòng xoáy cứ như không muốn sống đổ vào cơ thể Yêu Ngọc.
Cỗ năng lượng dâng trào này khiến hai người Nghiêm Thành và Liễu lão níu lưỡi, khi trước bọn họ tấn cấp Tôn cấp, cỗ năng lượng khi đó thua xa so với kia, tuy nó ma thú tấn cấp cần nhiều năng lượng hơn, thế nhưng nhiều đến thế này cũng quá kinh khủng đi.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được ý kinh hãi trong mắt đối phương.
Khác với hai người chính là, Liễu Nhiên và quái lão đầu liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ nghi hoặc trong mắt đối phương. Bọn họ rất rõ ràng yêu thú viễn cổ tấn cấp cần tới năng lượng khổng lồ, thế nhưng lớn đến loại trình độ này thì có điểm không thể tưởng tượng rồi, coi như là long xà, đồng dạng cũng quá mức không thể tưởng tượng nổi.
Duy nhất không chút nào kinh ngạc chỉ có Nghệ Phong, hắn nhìn năng lượng phô thiên cái địa đổ vào cơ thể Yêu Ngọc, trên mặt tràn đầy mừng tỡ, rốt cuộc tiểu gia hỏa này tấn giai rồi sao? Yêu Ngọc đi vào thất giai, nghĩ đến cực kỳ kinh khủng đi? Phải biết trước khi tiến vào thất giai nó đã có thể khiến Tôn giai cảm nhận được uy hiếp.
Ngao…
Tại trong ánh mắt chăm chú của mọi người, Yêu Ngọc một lần nữa kêu ngao lên, năng lượng trong hư không nhất thời như biển gầm, từng cỗ từng cỗ đổ về phía Yêu Ngọc, càng như vậy, Yêu Ngọc càng có vẻ cực kỳ hưng phấn, đuổi đảo qua đảo lại làm vang lên những tiếng phong khiếu khắp trời, vô số đạo năng lượng như không muốn sống đổ vào trong cơ thể nó.
Một màn này cũng khiến cho mọi người trong học viện ngẩng đầu nhìn, khi thấy quái vật to lớn trên bầu trời, cả đám kinh hãi không thôi, toàn bộ học viên trong học viện đều hoảng loạn:
- Trời ạ, có ma thú đánh vào học viện sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...